Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 221: Nhiệm vụ của hàng ngũ sứ đồ




Đế đô quả thật sắp diễn ra một trận đấu tranh lớn, qua đối lập sức mạnh trong nguyên lão hội Đại quan cầm quyền Omega đã chiếm được quyền chủ động nhất định. Nhưng sự đời khó ngờ, Công hội điêu khắc sư đột nhiên trở nên trung lập làm cho phe phái Quan cầm quyền trở tay không kịp. Benedict mười lăm thoải mái hưởng thụ cảm giác này. Công hội điêu khắc sư đột nhiên thay đổi thái độ làm cho rất nhiều phái trung gian cũng bắt đầu nghiền ngẫm.
Thời gian này mỗi ngày Thomas đều có tinh thần rạng rỡ. Subaru mang hắn bái kiến các thế lực. Ngày ngày dự tiệc, ngày ngày mời tiệc, quả thực Thomas cũng rất mệt mỏi, còn Trâu Lượng thì lại rất tiêu dao.
Bất quá sự tiêu dao của hắn cũng không duy trì được bao lâu đã có người tìm tới cửa, tộc Snake, một người đàn ông mặt tam giác, nhìn thấy đã làm cho Trâu bạn học tương đối khó chịu. Nhưng gã Snake này lại cười tủm tỉm đánh giá Trâu Lượng, sau đó làm một loạt thủ thế, Trâu bạn học đã không thể không mời hắn vào nhà.
Gã mặt tam giác cười tủm tỉm ngắm Trâu Lượng, "Tế ti Arthur, ta là William, chủ quản điện Thần Quang của hàng ngũ sứ đồ, chúng ta phụ trách tình báo".
"Ha ha, chủ quản đại nhân, ngài tìm ta có chuyện gì?" Trâu Lượng nhìn con rắn mang mặt cười này cảm giác chẳng ra gì. Nếu như không phải đối phương tìm tới cửa hắn cũng đã quên mình là một thành viên của hàng ngũ sứ đồ.
"Mặc dù đại nhân Roland đề cử ngươi trở thành một thành viên của chúng ta nhưng ngươi biết đối với mỗi thành viên hàng ngũ sứ đồ đều yêu cầu phi thường nghiêm khắc. Không phải ta nghi vấn ánh mắt của đại nhân Roland, chỉ là tiến hành kiểm tra đầu vào theo thông lệ".
William nói.
Từ trong đôi mắt tam giác lấp lánh của đối phương Trâu Lượng có thể cảm thấy gã trước mắt này tuyệt đối là một nhân vật cáo già. Kiểm tra chỉ sợ là giả, mục đích thật sự thì quỷ mới biết là cái gì, nhưng chắc chắn không có chuyện tốt.
"Đại nhân chủ quản, ngài nhìn thấy rồi đấy, ta chính là một tế ti kiến tập, bản lãnh không lớn, ngươi cố gắng giao nhiệm vụ đơn giản một chút, mèo nhỏ bắt chuột con. Có điều ta có thể bảo đảm ta có một trái tim trung thành, sẵn sàng xông pha khói lửa vì đế quốc không hề do dự".
Trâu Lượng cười nói, William đứng trước mặt cũng cười rất vui vẻ.
"Rất tốt, thứ quan trọng nhất đối với người tuổi trẻ chính là phải có niềm tin, kỳ thực chuyện lần này rất đơn giản, cũng không cần xông pha khói lửa như vậy. Chỉ là làm cho ngươi lợi dụng thân phận hiện nay hỏi thăm một người, biết rõ mục đích hắn đến Mông Gia chúng ta là gì?"
William nói rất giống một bề trên chiều chuộng thuộc hạ, chỉ có điều Trâu Lượng quả thực lại cảm thấy nụ cười giấu đao. Hàng ngũ sứ đồ này tương đương với ngành tình báo đặc biệt kiếp trước, sợ rằng bên trong đều không phải dạng vừa. Từ trình độ của Gina đã có thể thấy được người này là một nhân vật ở đế đô.
"Mời ngài nói", Trâu Lượng vỗ vỗ ngực, làm thì làm, không hoàn thành cũng mặc kệ nó.
"Hôm qua sát thủ cấp vàng sáng thượng đỉnh của đế quốc Hannibal đến đế đô. Nhiệm vụ của ngươi chính là đi điều tra ý đồ hắn đến Mông Gia chúng ta một chút".
Đôi mắt tam giác của William cười rất vui vẻ, Trâu Lượng cười càng vui vẻ hơn, "Đại nhân chủ quản, ngài xác định?"
"Xác định".
"Cấp vàng sáng thượng đỉnh? Ngài làm cho ta, một tế ti kiến tập, đi điều tra sát thủ đỉnh cấp như vậy. Không phải ta sợ chết, có điều tỷ lệ hoàn thành là 0, làm chậm công việc sẽ không tốt".
Trâu Lượng cười dịu dàng nhưng trong lòng đã chào hỏi thân thiết cả nhà gã mắt tam giác này rồi.
Mắt tam giác vội vàng cười lắc đầu, "Đầu tiên bây giờ ngươi là người nổi tiếng ở đế đô, có rất nhiều cơ hội tiếp xúc với người nói trên. Tiếp theo sức mạnh của ngươi không đủ mới có thể làm cho hắn buông lỏng cảnh giác. Không phải chúng ta cần làm gì hắn mà chỉ là phải biết mục đích của hắn, có điều quả thật ngươi phải cẩn thận, tính khí của hắn chẳng ra gì".
Thằng mắt tam giác đáng chết này, sát thủ cấp vàng sáng, vừa mẹ nó ra tay chỉ sợ hắn ngay cả cơ hội thi triển thời gian dừng lại cũng không có. Chuyện nguy hiểm như vậy đã làm cho một người mới như bố đi làm.
Có thể là nhìn thấy sự lo lắng của Trâu Lượng, "Tế ti Arthur, ngươi yên tâm, hàng ngũ sứ đồ tuyệt đối thưởng phạt rõ ràng, nếu ngươi có thể hoàn thành tuyệt đối khen thưởng sẽ rất lớn".
Nói ngược lại, nếu như không hoàn thành thì sẽ có xử phạt. Text được lấy tại Truyện FULL
"Khen thưởng gì?"
"Ngươi muốn cái gì?" Mắt tam giác hơi sửng sốt, không nghĩ tới đối phương đáp ứng vui sướng như vậy.
"Bỏ hai chữ kiến tập của ta đi".
"Được", William gật đầu.
"Ngươi có thể quyết định được?"
"Ha ha, đừng nói bỏ kiến tập đi, kể cả thằng ngươi lên 1 cấp cũng được".
Trong lòng Trâu Lượng đã tính toán, nếu đối phương tìm tới cửa thì muốn làm cũng phải làm, không muốn làm cũng phải làm, không có lựa chọn. Mặc dù đối phương là sát thủ vàng sáng nhưng may mà mục đích chỉ là tìm hiểu, mặc kệ như thế nào Trâu Lượng cũng phải thử xem.
"Được, ta nhận. Tư liệu đâu?"
William ném ra một cái bọc nhỏ, "Đều ở bên trong, làm cho tốt. Đại nhân Roland rất quan tâm đến ngươi, lần này để bảo vệ cho ngươi đã đắc tội không ít người".
"Ai muốn xử lí ta?" Trâu Lượng hỏi, hắn tự hiểu là đã đắc tội không ít người, nhưng mẹ nó thằng nào đang chơi mình nhỉ?
William cười cười, "Người ngươi đắc tội cũng không ít, có điều vậy mà vẫn có thể càng sống càng sung sướng, cũng đúng là trường hợp đặc biệt. Quen biết đó là hữu duyên, cho ngươi một tình báo miễn phí như vậy. Đi đêm phải cẩn thận".
Nói xong William vỗ vỗ mông chuồn mất. Lần đầu gặp mặt cảm giác đầu tiên của William chính là tên nhóc trước mắt này cực kỳ không thành thật, căn bản không giống một Bear.
Đương nhiên nhiệm vụ lần này sẽ không chỉ có Arthur, kỳ thực từ lúc đối phương tiến vào đế quốc Mông Gia cũng đã có ba đợt cao thủ được phái ra nhưng đều biến mất vô tung vô ảnh. Trong các cao thủ nghề nghiệp thì khó đối phó nhất chính là sát thủ, nhất là sát thủ cáo già đã cáo già như đối phương.
Mặc dù sẽ không có vấn đề gì quá lớn với đế quốc Hannibal nhưng hai người mạnh của đối phương sẽ không vô duyên vô cớ đến đế quốc Mông Gia. Đến chơi? Đây không phải lý do, hàng ngũ sứ đồ phải quản lí.
William rất đau đầu, nghĩ tới nghĩ lui cũng không biết phải phái ai đi. Đang lúc đó chợt nhìn thấy tư liệu của Arthur, sau khi đến đế đô tên nhóc này quả thật rất ồn ào, quan trọng nhất là không biết vì nguyên nhân gì mà chủ quản Roland phụ trách Thần Diệu ra sức bảo vệ người trẻ tuổi này, vì thế đắc tội một thế lực khác. Mặc dù hàng ngũ sứ đồ cũng không sợ nhưng cũng không thể làm việc không công, vì vậy hắn quyết định để cho Arthur đi thử.
Vốn tưởng rằng tên nhóc này sẽ ra sức khước từ hoặc hứa hẹn thực hiện, nhưng phản ứng của hắn lại rất kì lạ, vậy mà mở miệng đã đòi lợi ích. Tộc Bear kì lạ như vậy quả thật không nhiều.
Trong hàng ngũ sứ đồ loại thành viên có thân phận không tồi này đều nằm ở ngoại biên, chủ yếu là để tăng cường mạng lưới quan hệ của hàng ngũ sứ đồ, khi hành động sẽ thuận tiện hơn. Mặc dù tên nhóc này là một tế ti kiến tập nhưng có quan hệ rất tốt với Shaman và Hồng y đại chủ tế, cũng coi như là có giá trị.
Lần này William đến một mặt để làm cho đối phương thử xem, mặt khác cũng để nhắc nhở hắn đừng chết ở đế đô mà không biết vì sao. Hàng ngũ sứ đồ sẽ không ra tay tùy ý, suy cho cùng hắn vẫn chỉ là một thành viên chưa được chấp nhận, nhắc nhở đã là cực hạn rồi.
William đi rồi, Trâu Lượng bắt đầu cân nhắc. Không biết ai đang muốn đối phó hắn.
Bà nội Bear, ở đế đô cũng có kẻ thù sao..., đáng tiếc Trâu bạn học suy nghĩ một chút, quả thật có, hắn đi tới đâu cũng sẽ đắc tội một mớ người, tên Iza đó còn đang nằm bò trên giường không dậy nổi.
Đối với lời nói của William Trâu Lượng cảm thấy rất đáng tin, bởi vì hắn không cần phải lừa mình. Hàng ngũ sứ đồ rất am hiểu trong lĩnh vực tình báo, mà mặt này chính là thứ Trâu Lượng thiếu, có vẻ như hợp tác một chút sẽ có lợi.
Một mặt khác, Trâu Lượng cũng không muốn làm khó Gina, trong chuyện lần trước Gina cũng đã phải xin cha mình rồi.
Mẹ nó, xem xem là tên quái vật nào dám đến Mông Gia, tốt xấu hắn cũng là một nửa người Mông Gia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.