Hứa Tiên Chí

Chương 705: Bình Định




- Trên mặt kính có một tầng ánh sáng mờ ảo, Hứa Tiên liền vận dụng ra năng lực cuẩ Chiếu Tâm Kính, một mảnh thanh quang đem toàn thân trùng mẫu bao phủ. Hôm nay uy lực của Âm Dương kính tăng nhiều, đó là ngay cả Yêu Thần cường đại như Xà thần đều có thể trong nháy mắt thất thần, càng đừng nói người tu hành nửa vời như trùng mẫu.
Hai mắt trùng mẫu lập tức trở nên một mảnh mờ mịt, Hứa Tiên lại đem thủy hồn rót vào trong đó, quả nhiên thần hồn của nàng lười biếng hơn rất nhiều, không có phản ứng kịch liệt. Trải qua một khoảng thời gian dần dần bị trạm lam thủy hồn dung nhập đi vào, thẳng đến đem toàn bộ linh hồn của nàng chiếm cứ.
Hứa Tiên thu hồi Âm Dương kính, trùng mẫu cũng chậm rãi đứng dậy, chỉ thấy linh lực quanh thân tăng cường hơn rất nhiều. Dù sao thủy hồn cũng là tinh hoa Hứa Tiên dùng Thủy Linh chi lực khổ cực rèn luyện mà ra, tự nhiên ẩn chứa linh lực không kém. Hơn nữa Hứa Tiên vì đề phòng lực khống chế không đủ, càng rót vào khá nhiều thủy hồn.
Hứa Tiên nói:
- Ngươi nói cho ta biết, thống lĩnh các bộ khác đang ở nơi nào, Lĩnh Vương lại ở đâu?
Trùng mẫu nghe được lời này, phảng phất như Phật môn đệ tử nghe Như Lai truyền pháp, trong lòng một cổ một cổ thư sướng sùng kính một cổ đến tâm tình. Phảng phất như người trước mắt không phải là cừu địch, mà là một thần minh đã cung phụng nhiều năm, bỗng nhiên hiện thân ở trước mắt nàng. Nàng đối với việc bản thân mới vừa đã làm, những gì đã lời đột nhiên cảm thấy xấu hổ khó tả, không tự chủ được quỳ xuống lạy, cung kính đem chuyên Hứa Tiên muốn biết hết thảy khai báo cho hắn. Nàng cũng có một tia kỳ quái với biến hóa của bản thân, nhưng rất nhanh đã tiêu trừ không còn chút gì. Linh hồn của nàng muốn so với người bình thường mạnh mẽ hơn nhiều. Nhưng linh hồn cường đại này bị người lợi dụng, biến thành chưởng khống lực lượng của nàng. Thậm chí nàng so với người bình thường còn muốn mềm yếu vô lực hơn nữa.
Trong mắt Hứa Tiên hiện lên một tia bi ai, còn có cái gì đáng buồn hơn so với một người tu hành mất đi bản ngã. Nhưng hắn cũng không hối hận, mới vừa rồi khi rót vào thủy hồn, đồng thời hắn cũng thu được rất nhiều tin tức. Đối với yêu nữ tàn sát hàng loạt tính mạng của người dân trong thành như vậy không có gì đáng để đồng tình. Nàng đã lấy trùng chung để thao túng người khác. Hôm nay coi như là báo ứng.
Trùng mẫu nói:
- Đại nhân, chúng ta đều là chịu Bái Hỏa Giáo sai sử, phản loạn Lĩnh Nam chỉ là một trong kế hoạch của Bái Hỏa Giáo. Ngay cả Lĩnh Vương cũng bất quá là Khôi Lỗi do Bái Hỏa Giáo chủ đẩy ra. Bái Hỏa Giáo hôm nay ở Trung Thổ tín đồ cực đông. Còn cùng người Hồ phương bắc, Oa nhân phương đông đều có liên hệ. Mà Hạ triều Lương tướng quốc cũng là nội ứng, chỉ chờ thời cơ thành thục, thiên hạ đều phản, lật đổ vương triều Đại Hạ này, định ra Cửu Châu tân chủ.
Hứa Tiên nghe vậy liền cả kinh, vốn tưởng rằng rất nhiều đại biến phát sinh chỉ là một việc ngẫu nhiên như thiên tai đại hạn, không nghĩ tới trong đó lại có âm mưu thâm hiểm như vậy. Nếu muốn cầm tặc trước cầm vương, chỉ bắt Lĩnh Vương kia còn chưa đủ, mà phải bắt giữ cả Bái Hỏa Giáo kia nữa:
- Giáo chủ của các ngươi là ai, ở nơi nào?
- Đại nhân, ta đã rời khỏi Bái Hỏa Giáo, nguyện hầu hạ đại nhân trở thành thiên hạ tân chủ.
Trùng mẫu ngẩng cao đầu lên, trong mắt tràn đầy khẩn thiết, dung nhan dưới áo choàng tuy không phải tuyệt sắc, ngược lại cũng phong vận xinh đẹp.
Để Hứa Tiên rất là có chút bất đắc dĩ, địch nhân bỗng nhiên biến thành trung khuyển, bộ dáng trung thành này của nàng khiến hắn có chút không quá thích ứng:
- Không nên nhiều lời cái khác, ta hỏi ngươi đáp là được.
Trùng mẫu:
- Dạ. Bái Hỏa Giáo chủ pháp lực cao thâm khó lường, hơn nữa thập phần thần bí, chúng ta cũng chưa từng gặp qua hình dáng của hắn. Chỉ biết Bái Hỏa cúng bái là Thượng Cổ Viêm Đế Chúc Dung chi thần, còn nghe nói hắn từng ở trong tay tiên nhân đạt được ba quyển Thiên Thư.
- Thượng Cổ Viêm Đế? Ba quyển Thiên Thư?
Hứa Tiên trầm ngâm một phen, Trương Giác cũng lấy được đồ vật tương tự. Từ cổ chí kim người khởi nghĩa đạt được Thiên Thư thật đúng là không phải số ít. Xem ra hành vi của Bái Hỏa Giáo này đạt được Thiên đình nào đó tán thành, vẫn như cũ tuân theo lý niệm trước loạn, sau trị, lại do Sát Phá Lang ba Tinh Quân xuất thế phụ tá minh quân bình định.
Biện pháp như thế dựa theo quy luật nguyên bản của lịch sử mà nói, có thể không xem như là sai lầm. Nhưng Hứa Tiên đối với điều này, tự nhiên không thể đồng tình, vô luận hưng vong, bách tính đều khổ. Hắn tự tin có thể đem loạn thế vãn hồi. Hôm nay việc cấp bách chính là bình định phản loạn Lĩnh Nam này.
Vì vậy Hứa Tiên liền biến mất thân hình, triệt hồi Âm Dương kính, lĩnh binh xung quanh thấy trùng mẫu bỗng nhiên biến mất, lập tức có chút hỗn loạn. Bạn đang xem tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn
Trùng mẫu một lần nữa xuất hiện, mệnh lệnh đại quân thối lui. Nếu là quân đội tầm thường, đối với quân lệnh thay đổi xoành xoạch như vậy sợ rằng sẽ có chút dị nghị, mà lúc này lĩnh binh cho dù cũng không thể lý giải được, nhưng lại không ai dám cãi lại mệnh lệnh của nàng, liền theo đường cũ trở về.
Hứa Tiên bay ở trên bầu trời, nhìn biến hóa dưới mặt đất. Đối với chi quân đội này mà nói, trùng mẫu tựu linh hồn, khống chế nàng đã đem nó đơn giản khống chế. Xoay người lại hóa thành một đạo điện quang, hướng về chỗ sâu trong quần sơn bay nhanh đi.
Hứa Tiên dựa theo địa phương trùng mẫu chỉ điểm liền bay nhiều chỗ. Mỗi một chỗ đều có một chi bộ đội di nhân đóng quân. Mà thống lĩnh mỗi một chi bộ đội đều có chút kỳ thuật, có người có thể khống chế thi thể, lại có kẻ có thể dùng chú giết địch nhân. Nhưng ở dưới tay Hứa Tiên, tự nhiên không ai địch lại được, bị hắn dùng Thủy Hồn Thuật đem bọn họ đều khống chế được, lại lệnh cho bọn hắn mang đội ngũ tự trở về sơn lâm.
Đại doanh trung quân Lĩnh Vương đang đóng quân ở trong một tòa thành nhỏ. Nguyên bản huyện nha đã biến thành hành dinh của đóng quân. Lúc này đang đèn đuốc sáng trưng, bên trong tiếng người ồn ào, đang cử hành yến hội mừng công.
Ngoài cửa thủ vệ ngửi thật sâu một ngụm hương khí từ bên trong truyền đến. Bỗng nhiên chỉ thấy trong bóng đêm đen đặc đi tới một nhân ảnh cao lớn. Thân hình như vậy tại Lĩnh Nam cực kỳ hiếm thấy, trong di nhân càng không có mấy, biết không phải là người một nhà, liền rút ra đao ở thắt lưng, quát lớn:
- Người nào!
Mà tin tức Lĩnh Nam phản loạn lúc này mới truyền đến kinh thành, trên triều hội mời họp khẩn cấp, văn võ bá quan đang thương lượng đối sách.
Lương Vương nói:
- Lĩnh Nam chi địa vốn là không an bình, tiên vương tốn bao công sức mới đem nó bình định được. Hứa Tiên này quả nhiên là mầm tai hoạ, đi đến địa phương hẻo lánh như Lĩnh Nam, làm một Huyện lệnh nho nhỏ, cũng có thể gây ra đại họa như vậy, bệ hạ tuyệt không thể lại nuông chiều sinh hư như thế nữa.
Phan vương lại nói:
- Lĩnh Vương kia nắm binh mười vạn, binh phát các đường, rõ ràng là chuẩn bị lâu ngày. Sao có thể trách cứ một mình Hứa Tiên đây?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.