Hứa Tiên Chí

Chương 409: Áy Náy




Nàng ở giữa không trung lắc lắc đầu, giống như muốn làm cho mình thanh tỉnh lại, đồng thời mủi chân đạp lên một tảng đá nhô ra giữa vách núi, sau đó nhanh chóng bay đi.
Nhiều lần mạo hiểm như thế, rốt cuộc nàng đã lên tới một đỉnh núi dựng đứng, lúc này mới dừng bước lại, tách dây leo ra, hít sâu một hơi la lớn vào bên trong: truyện được lấy tại TruyenFull.vn
- Này! Rắn ngốc, xem ta mang cái gì trở về cho ngươi nè.
Trở về, trở về, trở về... Âm thanh quanh quẩn trong ngọn núi, người nào đó trong động giật mình, có một thiếu nữ khác đi ra, cũng là một bộ quần áo trắng, nhưng thanh tú hơn rất nhiều.
Trên gương mặt của thiếu nữ thanh tú này, trên gương mặt non nót xuất hiện tức giận đùng đùng, cố gắng xuất ra uy nghiêm của mình, nói:
- Tiểu Nguyệt, ngươi lại gạt ta vụng trộm đi vào trong nội thành, ngươi không biết ta lo lắng bao nhiêu không. Rất nguy hiểm.
Nhưng thiếu nữ mị hoặc không có đặt lời này trong lòng, trên mặt còn mang nụ cười si ngốc nhìn thiếu nữ thanh tú, nói:
- Có quan hệ gì, ngươi phiền quá đi.
- Này uy uy, ngươi đừng đi tới, oa! Mùi rượu nặng quá.
Thiếu nữ thanh tú ngửi được mùi rượu nồng nặc, lại nhìn sắc mặt của nàng ửng hồng, tức giận trên mặt lớn hơn trước, quát:
- Ngươi uống rượu, sao ngươi có thể uống rượu, uống say chúng ta sẽ biến thành nguyên hình đấy.
Thiếu nữ mị hoặc dựa vào vai của thiếu nữ thanh tú, sờ sờ bơ mông hơi vểnh lên của mình, nói:
- Đúng vậy a, đúng vậy a, thiếu chút nữa lộ cái đuôi ra ngoài, hì hì, chơi thật tốt.
Thiếu nữ thanh tú trừng to mắt, nói:
- Thú vị?
Ngoài miệng nói thế nhưng cũng ôm thiếu nữ kia, dìu nàng vào trong động.
Huyệt động rất đơn sơ, chỉ có một ít bàn đá ghế đá, trên vách tường có một cái giường đá lót đầy cỏ khô. Thứ tinh xảo nhất chính là cái bồ đoàn có hính dáng thái cực.
Thiếu nữ thanh tú than ngắn thở dài cái gì đó, thiếu nữ mị hoặc đặt một cái bọc giấy trên bàn đá, nói:
- Ta còn mang thức ăn cho ngươi đấy, ăn đi, ăn đi! Ta chạy nhanh, còn sợ bị nguội, hì hì. Tuy người rất xấu, nhưng làm đồ ăn quá ngon, ăn rất ngon.
Thiếu nữ thanh tú mở cái bọc ra, bên trong là một con gà nướng có ánh dàu vàng rực, không khỏi liếm liếm bờ môi, lộ ra thần sắc động tâm, nhưng nàng lại nước nước bọt, nói:
- Ngươi đáp ứng ta trước, không thể lén đi ra ngoài.
- Ta không muốn! Ta muốn ăn gà nướng, ta muốn ăn gà nướng.
Thiếu nữ mị hoặc nằm ở trên giường, mơ mơ màng màng nói.
Thần sắc của thiếu nữ thanh tú nhìn chằm chằm vào con gà nướng.
- Chẳng phải tự chúng ta làm được hay sao?
Đồ ăn như vậy trong núi không có.
- Ta mới không làm!
Thiếu nữ thanh tú nói:
- Được rồi, được rồi, ta làm là được, nhưng không cho ngươi đi, quá nguy hiểm!
Lại không nghe được câu trả lời, quay đầu, trên giường làm gì còn thiếu nữ nào, chỉ có một con tiểu hồ ly trắng muốt đang nằm, nằm lỳ trên giường ngủ say sưa, phát ra tiếng ngáy tinh té.
Gà nướng tà ác, rất nhanh bị tiêu diệt.
Sau đó vào một ngày, trong núi được xưng là không có bóng người, lại có khói trắng bốc lên.
Trên đống lửa có khói trắng bốc lên này, trên lửa có một con gà rừng trơn bóng. Bên cạnh có thiếu nữ thanh tú đang ngồi, nướng gà.
Thiếu nữ mị hoặc ngồi trên bàn đá nhìn ra bên ngoài, nhàm chán khua chân.
- Còn chưa xong sao?
- Khục khục, ngươi cũng tới hỗ trợ ah!
Thiếu nữ mị hoặc không quan tâm tới lời của nàng, nhìn móng tay, nói:
- Hì hì, ta là khách nhân, sao có thể hỗ trợ chứ? Lại nói là ngươi muốn làm a.
Phí thật lớn công phu, rốt cuộc thiếu nữ thanh tú cũng mang một thứ giống gà nướng đặt lên bàn, trên mặt còn có dấu vết của dầu và khói hun đen, trên quần áo trắng toát của nàng cũng lưu lại không ít dấu vết.
Thiếu nữ mị hoặc tươi cười một hồi, làm cho thiếu nữ thanh tú chú ý, cũng không tránh dược một phen đùa giỡn.
Nhưng thời điểm ăn thì hai người lại cảm thấy do dự, bởi vì thứ trên mặt bàn không có bộ dáng của thức ăn, nếu như đặt một con gà sống ở đây, nói không chừng hai người sẽ ăn một chút.
Thiếu nữ mị hoặc đem đồ ăn đẩy tới đối diện, nói:
- Ngươi nếm thử trước nhé!
Thiếu nữ thanh tú vội đầy trở về, nói:
- Cái này, ngươi là khách nhân, ta không thể ăn trước.
- Rõ ràng là ngươi làm, ngươi ăn trước!
- Thế nhưng là ngươi muốn ăn, hay là ngươi ăn trước đi!
- Ta nói cho ngươi ăn thì ngươi ăn!
- Ta mới không nghe ngươi.
- Ngươi ăn trước!
- Ngươi ăn trước!
Chiếc đĩa bị đẩy tới đẩy lui không biết bao nhiêu lần, nếu như con gà nướng có linh, sợ cũng nhịn không được mà sinh ra một tia phiền muộn.
Rốt cục...
- Được rồi. Vậy cùng ăn với nhau.
Nhưng mà...
Thiếu nữ thanh tú tức giận nói:
- Quá hèn hạ, Tiểu Nguyệt!
Thiếu nữ mị hoặc giả bộ khó hiểu nhìn qua chung quanh, nói:
- Làm sao vậy!
Thiếu nữ thanh tú dùng một ngón tay chỉ vào thiếu nữ mị hoặc, sau đó hình dung về thịt gà.
- Cho dù như thế nào, thì quá ít a.
- Ta thích, không được sao?
- Tuyệt đối không được! Đến, cho ngươi cánh gà, ngươi không phải thích ăn nhất sao?
- Ngươi còn ưa thích ăn đùi gà đấy? Đến, cho ngươi đùi gà.
Kết quả là, trải qua một phen tranh chấp.
Hai thiếu nữ, mỗi người cầm một cái đùi gà đặt lên miệng, hung hăng nhìn chằm chằm vào đối phương.
Sau đó lại "Một hai ba", cùng nhét vào trong miệng, nhưng bởi vì thiếu nữ mị hoặc đùa nghịch lừa dối nên thất bại hai lần. Rốt cục vào lần thứ ba, mới có thể thành công.
Các nàng chăm chú kéo căng cái miệng, quai hàm bị đùi gà chống đỡ, mở to đôi mắt nhìn chằm chằm vào đối phương, qua trong chốc lát, các nàng đồng thời nhổ đùi gà trong miệng ra, cúi đầu xuống không ngừng "Phi".
Ngẩng đầu nhìn qua đối phương, trong mắt dần dần hiện ra nét vui vẻ, sau đó cùng cười ha hả, tiếng cười truyền ra rất xa rất xa.
Trong thời gian sau đó, sau khi trải qua vô số lần thí nghiệm thất bại, rốt cuộc thiếu nữ thanh tú cũng bưng một thứ có hình dáng đồ ăn len vẻ mặt kinh hỉ nói:
- Ta thành công!
Thiếu nữ mị hoặc nghi ngờ, nói:
- Thực sao? Không phải gạt ta ăn đấy chứ?
Thiếu nữ thanh tú gật đầu, nói:
- Là thực, ta đã hưởng qua.
Thiếu nữ mị hoặc cao hứng ăn một tiếng, chậm rãi nhai, nói::
- Bị ngươi lừa gạt!
Thiếu nữ thanh tú nói:
- Làm sao vậy?
Thiếu nữ mị hoặc nói:
- Còn rất khó ăn a.
Thiếu nữ thanh tú ăn một miếng, lại nói:
- Không biết a, ta cảm thấy ăn rất khá!
Thiếu nữ mị hoặc nhổ một miếng xương gà ra, chỉ vào trán của thiếu nữ thanh tú, nói:
- Vị giác của ngươi có vấn đề a.
Thiếu nữ thanh tú sờ cái tràn có chút tức giận nói:
- Là Tiểu Nguyệt ngươi quá bắt bẻ, không cho ngươi ăn.
Thiếu nữ mị hoặc cười hì hì, nhanh chóng đoạt lấy con gà trên bàn, sau đó ăn không còn một miếng nào.
...
Hứa Tiên, Tiểu Thanh, Vân Yên nhìn cử động của các nàng, nhất thời không biết nên làm thế nào cho phải.
Mai ở ngoài cửa sổ, không biết đã nở từ khi nào, phiêu nhiên trong mưa. (Dịch: ai bắt bẻ mai nở vào mùa xuân thì kiếm tác giả kiện nhé ^-^)
Tiểu Thanh buồn rầu một chút, nhìn Bạch Tố Trinh, khẽ cắn môi muốn động đũa. Hứa Tiên nhìn nàng lắc đầu, ý bảo nàng không cần miễn cưỡng, chuyện này không liên quan tới nàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.