Hủ Nữ Xuyên Nam Phụ: Ta Không Biết Gì Cả! Là Nam Chính Tự Tìm Đến

Chương 1:




Xuyên không là gì? Xuyên không là thể loại tiểu thuyết, trong đó các nhân vật chính vì một lý do nào đó mà đã đi đến một khoảng thời gian, không gian, một thời đại khác so với thời đại mà họ đang sinh sống....
Được rồi, cái mớ khiến thức chép trên mạng này kì thực không phải trọng điểm trọng điểm ở đây là cái thứ phản khoa học này lại thật sự xảy ra... Hơn nữa chính mình bị lấy làm chuột bạch thí nghiệm...
Lăng Vũ cảm thấy mình qủa nhiên là một kẻ xui xẻo bậc nhất, không những xuyên qua, còn xuyên vào thế giới cuốn np tiểu thuyết mạng mình miệt thị nhất « Nữ chủ! Lại dẫn về một người! »
Ta kháo! Đại thần xuyên không, ta là con ghẻ của ngươi phải không? Tại sao lại ném ta vào cuốn np não tàn như vậy? Ta là hủ nữ đấy! Được không? Ít ra ngài cũng cho ta xuyên vào quyển đam mỹ làm bạn của tiểu thụ cũng được mà. Lăng Vũ thất thần nhìn hình phản chiếu trong gương
Một thiếu niên tuổi tầm 16, gương mặt cỡ lòng bàn tay lại phúng phính như tiểu hài tử trắng nõn, môi hoa đào hồng mịn, cái mũi nho nhỏ không qúa cao lại kết hợp rất hài hòa với gương mặt, đặc biệt là đôi mắt hạnh đào với đuôi mắt hơi nhếch lên vừa tạo nên vẻ đẹp thuần khiết lại yêu mị khó cưỡng...
Là yêu nghiệt mỹ thụ a! Ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu Lăng Vũ sau lại tự vả mình một cái, ngươi đánh chết tính không đổi, còn không nhận ra mắt của hắn có màu xanh lam hay sao? Là màu xanh lam đó! Đây cũng chính là điều làm cô đau đầu, đôi mắt màu lam này đã nói cho cô biết người cô xuyên vào có thân phận gì? Hắn chính là môn hạ của Thương Sơn môn - một trong bảy môn phái lớn nhất Lục địa, cũng là để tử duy nhất của độc sư Tu Vân - một trong thất trưởng lão của Thương Sơn môn...
Mà cái quan trọng ở đây là...
HẮN! LÀ! NAM! NHÂN! THỨ! BA! LĂN! TRÊN! GIƯỜNG! CÙNG! NỮ! CHÍNH!
Em gái ngươi! Dù bây giờ xuyên thành nam nhân ta cũng không muốn trong lòng trồng hoa bách hợp đâu!
Lăng Vũ còn nhớ rõ hôm qua mình nổi hứng muốn viết truyện NP liền lên mạng tra khảo kinh nghiệm lại đọc đúng một quyển NP tên là « Nữ chủ! Lại dẫn về một người » trong đó có nam nhân vật tuyệt sắc cùng tên với mình. Mặc dù dùng nhân vật trùng tên của mình để trụ lại nhưng cô vẫn không nhịn được chửi ầm lên! Cmn đồ tác giả không não nhà ngươi! Nữ chính trong này tuyệt đối là do ngươi 419 ( tình một đêm) để lại!
Khoan nói về nội dung truyện, đầu tiên chính là nữ chính mới mười bảy tuổi liền hẹn hò với ba mươi hai người bạn trai, hơn nữa lập hậu cung đó xong liền phán một câu xanh rờn: Chán rồi! Chia tay! Thế mà ba mươi hai người kia cư nhiên vì một đứa con gái được miêu tả vẻ ngoài vô cùng dễ thương ( cái *beep) một nửa tự tử, một nửa phát điên! Nữ chính cứ như vậy phủi mông đi mất rõ ràng cái này là gián tiếp hại chết con người ta biết không? Tác giả đại nhân, dù ngươi muốn tâng bốc đến mức nào cũng không nên cho nữ chính như vậy đi! Mà nữ chính lại chính là sắc nữ, không, là lang nữ thấy trai đẹp liền chảy nước miếng rồi ăn đậu hũ người ta vậy nên mới có chuyện xuyên không rồi ở thời cổ đại phát huy hết ánh sáng Mary Sue, Lăng Vũ ghét nhất chính là loại coi mình là trung tâm của vũ trụ này! Hơn nữa sau khi xuyên vào cổ đại nữ chính chưa đến hai ngày giả bộ dễ thương đáng yêu cùng nam cung chủ gì đó lăn trên giường, cái câu " nàng bày ra vẻ phụng phịu, đáng yêu khiến hắn khó nhịn" liền lập đi lập lại N lần trong toàn bộ tác phẩm, hầu như khi gặp được nam nhân tuấn mỹ nào đó nữ chính liền xuất hiện câu văn này, qủa nhiên tác giả gà mờ, không đúng, ngay cả gà mờ cũng không bằng!
- Lăng Vũ!
Một tiếng gọi làm Lăng Vũ bừng tỉnh, người đẩy cửa đi vào là một nam nhân gương mặt nhu hòa, tuấn tú, tươi cười ở khóe mắt tràn ngập ấm áp như mặt trời, một thân tử y đầy những hoa văn in chìm hình vân mây, lưng đeo một cây ngự kiếm lục quang uy vũ khí thế mang cho người ta cảm giác vô cùng tin tưởng.
- Lục sư huynh...!_ Lăng Vũ tiếp nhận kí ức của thân thể này trước đó cứng nhắc gọi một tiếng. Cmn ta còn có thể không nhận ra hắn chính là đệ tử được tối sủng ái của trưởng môn sao? Ta còn có thể không nhận ra hắn đeo Thanh Thủy tịch giao kiếm hay sao? Ta còn có thể không nhận ra hắn chính là kẻ thứ hai cùng nữ chính lăn lên giường hay sao?
Lục Triền lại cơ hồ không thấy được biểu tình cứng nhắc gượng gạo của Lăng Vũ, chỉ thấy hảo sư đệ sau khi khỏi bệnh liền có chút kì quái, nhưng hình như... Gương mặt của sư đệ có gì đó yêu mị hơn trước...
- Khụ khụ
Lục Triền đối với ý nghĩ của mình tự xấu hổ ho khan hai tiếng, sau một lúc liền hồi phục vẻ mặt bình tĩnh nói:
- Sư đệ! Hôm nay Ngụy cung chủ của Viên Thiên Cung đến Thương Sơn môn chúng ta bàn về việc giải quyết ma tu! Tam sư thúc muốn đệ cùng các trưởng bối ra nghênh đón...
Lăng Vũ than một tiếng nhìn trời sau đó phát hiện ra có cái gì không đúng! Đoạn này rõ ràng là đất diễn của Lục Triền cơ mà! Đáng lẽ Lục Triền mới là người được cử đi sau đó bị cái gì phụng phịu đáng yêu kia câu hồn mới đúng! Tại sao lại biến thành mình?
Nhưng là...
- Ta biết rồi...
Ta bất qúa cũng muốn xem nữ nhân kia tuột cùng có cái gì đặc biệt phụng phịu đáng yêu để một đám nam nhân các ngươi vì nàng ta sống sống chết chết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.