[Hp] Trở Về Ma Pháp Giới

Chương 117: Một Cái Tát Vang Dội






Thay đổi nội dung học phòng chống nghệ thuật hắc ám khá được học sinh Slytherin hoan nghênh, mặc dù bản thân giáo sư tản ra hơi thở nguy hiểm, bất quá bọn họ thích nội dung học, huống chi chủ tịch học viện bọn họ biểu diễn một màn đẹp mắt như vậy, đủ để bọn họ tự hào.
Nhưng mà, với họ mà nói, lớp cận chiến vẫn khó ứng phó như cũ, tâm tình Draco tốt hơn các lần trước bởi vì lần này người hợp tác với cậu đã đổi thành Harry Potter.
Không khí trên lớp bữa này có chút ngưng trọng, sau lớp phòng chống nghệ thuật hắc ám của hai học viện, Gryffindor ghét hắc ma pháp và Slytherin thích hắc ma pháp, hai phe vô hình trung tạo ra một chút khoảng cách.
Harry rất mẫn cảm với sự bất hòa, cậu cảm thán: "Thật hâm mộ Sal và Gorril, có thể không cần lên lớp."
Draco nhướn mày, không đáp lời, cậu thấy Gaul bị đánh ngã ra đất.
"Tốt lắm, các trò đừng phát ngốc." Andrea cố gắng tạo không khí: "Dùng bản lĩnh của mình đánh ngã đối phương!"
Một giây sau, Hermione dùng một động tác xinh đẹp quật Pansy qua vai, trừ buổi đầu tiên bại dưới tay nữ sinh Slytherin, Hermione chưa từng thua thêm lần nào, sự thật chứng minh, chỉ cần luyện tập nhiều hơn, không gì không thể học tốt.
Đúng là ký túc Gryffindor gần đây có nhiều hoạt động tiêu khiển mới - đó chính là đối kháng.
Cặp sinh đôi còn thường xuyên tổ chức các trận tranh tài ở phòng sinh hoạt chung, dùng tiền đánh cược thắng thua.
Cứ như vậy cũng khó trách tại sao kỹ năng đánh lộn của Gryffidor ngày càng lợi hại.
Draco bất đắc dĩ bắt đầu chủ động công kích, vậy mà Harry ngăn được, lại trở tay nắm lấy cổ tay cậu sau đó đá một cước, Draco liền quay cuồng ngã quỵ.
Đáng chết, Draco thầm mắng, Harry lại lợi hại hơn tháng trước!
Harry dĩ nhiên lợi hại, trong cùng độ tuổi có lẽ không ai đánh thắng được cậu, những ngày qua cậu chỉ cần có thời gian rảnh là lại ở chung một chỗ với Tom, mà Tom sẽ dạy cậu kỹ xảo hoặc cùng cậu luyện tập thực chiến.
Thật bất hạnh, cho dù đổi bạn đấu, Draco vẫn chịu thương tích, cậu nhóc buồn bực, trong lòng oán hận nghĩ, tại sao lớp phòng chống nghệ thuật hắc ám không để Slytherin và Gryffindor một tổ, như vậy có thể hồi báo các Gryffindor thô lỗ này một chút.
Ron ghét hắc ma pháp, nhất là khi giáo sư Grindelwald dùng thần chú lên người cậu thì cậu càng thêm ghét, mà những Slytherin kia chuyên tâm luyện tập hắc ma pháp, trong mắt cậu cũng biến thành đặc biệt chán ghét.
Cậu chàng khoái trá nhìn mọi người đang đánh lộn trên lớp, phần lớn là học sinh Slytherin té ngã.
Bài giảng kết thúc, Andrea nhìn thoáng qua Draco vẫn thất bại, trong lòng bất đắc dĩ, cùng một trình độ đánh lộn với chồng mình, đây cũng coi như di truyền sao? Nhưng trình độ con trai cô khá tốt mà, thật không thể hiểu nổi.
...!
Hermione xoa xoa cái trán đầy mồ hôi, tiêu sái bước ra khỏi cửa, cô càng ngày càng thích chương trình học này rồi, Harry và Ron cũng theo ra, ba người này đều thắng.
Đột nhiên Hermione đứng lại, cô thấy ngoài lan can hành lang có một con chồn tuyết xinh đẹp, toàn thân trắng tinh không một tý lông tạp: "Thật đáng yêu." Hermione tỏ vẻ vui mừng, nữ sinh đều thích động vật nhỏ lông xù, Hermione cũng không ngoại lệ.
"Con này rất quý sao." Ron ở một bên suy đoán, con chồn tuyết này hẳn là quý hơn cú mèo, không biết là sủng vật của ai.
Hermione từ từ nhích tới gần, vươn tay muốn sờ con vật nhỏ, nào biết con chồn tuyết nhanh chóng lùi sang bên cạnh hai bước, không chút lưu tình.
Ngay sau đó Draco và Blaise bước ra khỏi phòng học, Draco cũng liếc nhìn con chồn tuyết, cậu thích những vật xinh đẹp, bất kể to nhỏ, con chồn tuyết này phù hợp với thưởng thức của cậu.
Draco tiến về phía trước hai bước, con chồn không trốn tránh, sau đó Draco vươn tay sờ sờ, con chồn vẫn không nhúc nhích.

"Sao lại như vậy?" Ron lớn tiếng oán trách, Hermione sờ thì tránh, Malfoy đụng thì đứng yên.
Draco liếc Ron một cái: "Rất rõ ràng, ngay cả động vật cũng biết không nên đến gần người thô lỗ dã man."
Không có anh em Jean bên cạnh, Draco bị lớp cận chiến gây bực tức cùng Ron bị lớp phòng chống nghệ thuật hắc ám gây buồn bực bắt đầu xung đột.
"Cậu nói người nào thô lỗ?" Lần này người mở miệng chính là Hermione, ngay từ năm nhất, lần đầu thấy Malfoy cô đã không thích người này, khi đó cậu ta thường xuyên dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn cô, sau vì quan hệ với Gorril nên Malfoy có chút thu liễm nhưng khi thấy cô vẫn là cái bộ dáng vênh váo tự đắc, giống như cao hơn cô một bậc.
Harry có chút khẩn trương, chuyện cũng không có gì, đâu cần làm lớn như vậy.
Draco vẫn không thích Hermione, tiểu thư vạn sự thông này đều tự cho mình là đúng, đáng giận hơn là xếp hạng cuối kỳ đều cao hơn cậu, cậu khó chịu với nhỏ đã lâu rồi: "Một đứa con gái không biết ưu nhã là gì, đúng là nói cô đấy."
"Cậu -----" Hermione khẽ cắn răng, đột nhiên nở nụ cười giễu cợt: "Chẳng lẽ phải đỏm dáng như cậu chắc, cậu mỗi ngày cần bao nhiêu thời gian để xịt keo thế? Vì không muốn tóc rối khi đi học sao?"
Khuôn mặt Draco thoáng cái đỏ bừng, cậu coi trọng hình tượng nhất, nào chịu được bị đùa cợt như vậy: "Mày, cái đồ Gryffindor thô lỗ, chết tiệt, đồ máu bùn."
Mắng xong ba chữ đồ máu bùn, trong nháy mắt Draco có chút hối hận, kể từ khi làm bạn với Gorril, cậu dường như đã cố ý quên đi cái từ vũ nhục này, hôm nay lại không lựa lời mắng ra.
"Chát!" Bị lửa giận thiêu đốt, động tác Hermione nhanh hơn, cô tiến nhanh về phía trước, một bạt tai giáng thẳng lên mặt tiểu vương tử bạch kim Slytherin.
Harry trợn tròn mắt, chuyện sao lại phát triển đến bộ dáng này, cậu đột nhiên nhìn thấy con chồn tuyết trên lan can làm ra một động tác rất nhân tính hóa, nó dùng móng vuốt xoa mặt mình, dường như chính nó bị đánh.
Draco sửng sốt, cậu còn chưa từng bị tát, tất cả đều thất thần, Blaise không biết làm sao, Ron cũng ngây người, cậu nhiều lắm chỉ muốn ầm ĩ mấy câu rồi coi như xong, thật không nghĩ đến động thủ, vậy mà Hermione...!
Các học sinh bước ra khỏi phòng học vừa lúc nhìn thấy màn kịch đặc sắc này, Andrea xuất hiện cuối cùng lại chỉ nhìn thấy rõ ràng cái tát kia: "Nếu mấy trò muốn đấu..., ta đề nghị đấu trên lớp học của ta, mặc dù ta cũng không phản đối việc trao đổi sau giờ học."
Mặt Blaise đầy hắc tuyến, con mắt giáo sư Gryfindor nhìn kiểu gì ra thi đấu chứ, đây rõ ràng là gây lộn!
Hàm răng Draco mài vào nhau ken két, chết tiệt, cậu thu hồi tất cả hối hận vừa nãy, thứ máu bùn này lại dám tát cậu trước mặt mọi người, chết tiệt, chết tiệt, chết tiệt!
"Xem ra ý thức đối chiến của các trò rất mãnh liệt." Không đợi Draco và Hermione nói chuyện, Andrea nở nụ cười tật tươi: "Như vậy đi, sau này hai trò sẽ hợp tác với nhau."
Cái gì?! Một vòng học sinh dời mắt đến người Andrea, Hermione lại càng cảm thấy khó tin, cô là nữ sinh, sao lại ghép tổ với một nam sinh, quá hoang đường.
Draco lại cực kỳ bất mãn, một chút hảo cảm của cậu với Andrea đã hoàn toàn tan thành mây khói, giáo sư thiếu não này lại ghép cậu với con nhỏ ngu ngốc.
"Cứ như vậy, không thương lượng." Andrea phối hợp nói: "Hermione Granger, giờ đến phòng làm việc của ta, ta nghĩ chúng ta cần hàn huyên một chút."
Cho nên Andrea dẫn Hemrione rời đi.
Bên kia, Draco nổi giận đùng đùng phóng như một cái vòi rồng về kí túc xá, khí thế khi đó của cậu cực giống cha đỡ đầu.
Những con rắn nhỏ run rẩy nơm nớp theo đuôi phía sau, Gorril không có ở đây, ai cũng không dám mở miệng, sợ lửa lan đến thân.
Còn dư lại một đám học sinh Gryfindor, Seamus lên tiếng trước: "Hermione thật là lợi hại."
"Mặt Malfoy cũng đỏ bừng, tớ đoán cậu ta lần đầu tiên bị đánh, đây chính là một tin tức đặc biệt."
"Tôi khuyên các cậu nên giữ im lặng là tốt nhất." Đột nhiên, một thanh âm chen vào, là Gerson Weasley, buổi sáng hắn không có lớp, vừa lúc đi ngang qua nơi này, không khéo nhìn thấy toàn bộ quá trình.
Các Gryffindor đều nhìn về phía Gerson, Slytherin mang họ Weasley này tựa hồ không được hoan nghênh ở học viện Slytherin, ngược lại thường xuyên đi theo cặp sinh đôi đến học viện Gryffindor cho nên họ đều biết hắn.
"Malfoy và Gorril là bạn đúng không." Gerson nghiêng đầu tìm lý do: "Quan hệ của các cậu với Gorril không tồi, nếu các cậu ra ngoài nói lung tung, Gorril sẽ khó xử." Thật ra Gerson cũng cảm thấy kỳ quái, Ron và giáo sư Gryffindor thì không nói, nhưng Draco và giáo sư Gryffindor thì có quan hệ mật thiết.
Gerson vốn chỉ có ý nói nghĩa trên mặt chữ mà thôi, nhưng nhóm Ron thì hiểu thành nghĩa sâu xa, bọn họ nhớ tới ma thuốc chỉnh người của Gorril, Ron lại càng nhớ tới những nốt đỏ nổi đầy người kia, nghĩ chuyện này cũng không có gì hay ho để bàn tán, học sinh Gryffindor nhìn nhau gật đầu sau đó lục tục rời đi.

Gerson nhìn về phía con chồn tuyết bị mọi người bỏ quên, lại nói, tất cả mọi chuyện đều do nó mà ra.
Hắn tiến lại gần, nhẹ nói: "Cậu có phải nhớ lại chút chuyện tốt đẹp không?"
Trên hành lang, trừ Gerson thì không còn người nào khác, con chồn tuyết liếc Gerson bằng đôi mắt xám xinh đẹp đầy bất mãn, sau đó quay đầu qua hướng khác tỏ vẻ không rảnh để ý.
Gerson cười cười, mở miệng lần nữa: "Viện trưởng ở thư viện, nếu cậu tìm ngài ấy."
Con chồn tuyết gật đầu một cái, xoay người chuẩn bị rời đi, Gerson bổ sung một câu: "Lát nữa đến phòng cần thiết, tôi có việc cần cậu giúp."
Nói xong, Gerson liền chậm rãi rời đi.
Tác giả: Là lý luận Slytherin là huyết thống chí thượng ~~~ Draco là không tôn trọng Hermione, Hermione là bất mãn với Draco, hai người có thể nói là oán hận chất chứa đã lâu, không có Salazar và Godric ở bên cạnh, rốt cục tìm được cơ hội bộc phát ~~~ thân môn có thể thấy, Andrea rất thích Hermione ~~~
P/S: Gerson Weasley có vận khí thực sự tốt, Laenly bị đánh, hắn có mặt, Draco bị đánh hắn cũng không vắng mặt, lúc này Laenly hẳn là nhớ về cái tát ngàn năm trước, hắc hắc...!
Lại P/S: Chương sau chính là Laenly đi tìm Salazar, gặp mặt cặp sinh đôi, kính thỉnh mong đợi ~~~
118.
Laenly xinh đẹp...!
Phòng làm việc Andrea.
Hermione khẩn trương tới mức xoắn tay vào nhau, cô mặc dù bất mãn với việc chung tổ với Malfoy, nhưng cô ra tay đánh người trước là không đúng, còn bị giáo sư bắt quả tang.
"Trò Granger, trò cảm thấy hợp tác với trò Malfoy không tốt?" Andrea tươi cười.
"Cậu ta là nam sinh." Hermione trong lòng đương nhiên la lớn không tốt, cho nên cô bắt đầu tìm lý do: "Vốn không quá thích hợp." Khí lực nam sinh vốn lớn hơn nữ sinh, đánh nhau đương nhiên nữ sinh lỗ hơn lãi.
"Trò rất chịu khó, Panst đánh không lại trò, nữ sinh đồng cấp cũng không người nào đánh thắng trò." Andrea đánh giá khách quan, sau đó đưa ra đề nghị: "Chỉ có người không ngừng khiêu chiến với kẻ mạnh hơn, mới có thể tiến bộ càng nhanh."
"Nhưng mà..." Hermione rất vui vì nhận được sự khẳng định của giáo sư, nhưng..."
"Ta có người bạn, là chuyên gia cận chiến rất lợi hại, rất nhiều người là đàn ông đều không đánh lại cô ấy." Andrea vỗ vỗ bả vai Hermione: "Khi trò chân chính tinh thông thuật cận chiến, giới hạn giữa nam và nữ thật ra không quá rõ ràng."
Hermione cúi đầu trầm tư.
Andrea không ngừng cố gắng: "Ta tin tưởng trò có thể đánh bại cậu ta, trở về luyện tập tốt chứ."
"Em sẽ thử một chút." Hermione rốt cục gật đầu, đánh với nam sinh, quả thực là khiêu chiến rất tốt, nếu đối phương không phải Malfoy thì tốt hơn.
...!
Thư viện.
Salazar đang ngồi đọc sách ở vị trí cũ, nơi này vô cùng vắng vẻ, phần lớn học sinh đều ở ký túc xá trò truyện khí thế ngất trời về đề tài mới – Grindelwald truyền thụ hắc ma pháp, học sinh Gryffindor nhất thời không thể tiếp nhận vốn không kỳ quái, thuật cận chiến cũng dạy lâu như vậy, học sinh Slytherin không phải cũng khó tiếp nhận sao.
Nhận thức về hắc ma pháp, nhận thức về thuật cận chiến, với hai học viện này đều là tâm bệnh.
Lúc này, một con chồn tuyết chạy lên bàn, nó vững vàng đứng ở bên trái Salazar, cẩn thận giương mắt nhìn Salazar.

Salazar để quyển sách trên tay xuống, đưa tay nhéo phần gáy con chồn tuyết, sau đó nhấc nó lên.
Một phù thủy trong hình thái Animagi cũng bị ảnh hưởng bởi bản năng động vật, mà con chồn tuyết khi bị nhấc, phản ứng sinh lý chính là ngáp.
Khi con chồn tuyết ngáp đến cái thứ ba, Salazar rốt cục buông tay, hắn nở nụ cười ôn nhu: "Không có gì thay đổi, Laenly."
Laenly muốn vùi đầu vào đống sách, quá mất mặt, qua nhiều năm như vậy, hắc vu thuật ngày càng tinh thông, nhưng thuật biến hình cũng quá gà mờ, dễ dàng bị bản năng động vật chi phối, không thể chịu nổi!
Laenly nhìn hai bên một chút, nghĩ biến về nguyên dạng, nhưng nơi này hiển nhiên rất không thích hợp, không nói đến học sinh tốp năm tốp ba học sinh đang đọc sách, mà nguyện dạng của mình cũng quá mức bắt mắt, Laenly buồn bực, hắn sở dĩ chạy tới trường học là vì khi trở về cửa hàng thì nghe nói có người tìm mình, hắn dùng Chiết tâm trí thật thì biết là ai.
Sư phụ đến tìm hắn, hắn lại không có mặt!
Salazar dĩ nhiên đoán được tâm tư đẹ tử, hắn búng cái trán con chồn tuyết: "Việc ta đã giao cho Roger đi làm rồi, ngươi cứ làm việc của mình đi thôi."
So ra mà nói, thế giới phù thủy có kết cấu đơn giản hơn thế giới Muggler nhiều, muốn ảnh hưởng tới sự phát triển của giới phù thủy có ba cách chủ yếu: điều khiển chính trị, lũng loạn kinh tế, nhuộm đẫm văn hóa.
Bộ pháp thuật đại biểu cho chính trị, Hogwarts đại biểu cho văn hóa, mà kinh tế chính là một khối thật ra phù thủy cũng không quá coi trọng đến, đây cũng chính là chuyện Laenly đang làm, làm tốt có thể mạnh hơn Bộ pháp thuật hỗn độn nhiều.
Salazar nhìn con chồn có chút uể oải, trong lòng cảm thấy rất thú vị, hắn liếc thấy có người đang đến gần, cho nên không nói thêm gì nữa.
"A, trò Jean, đây là sủng vật của trò sao?" Pince phu nhân rất bất mãn, bà vừa mới thấy bóng trắng chạy vào thư viện, cho nên vội vàng xem xét vòng quanh, nới này không cho động vật vào!
"Không, em nghĩ nó chỉ lạc đường thôi." Salazar nhàn nhạt trả lời, phủ định không còn một mống.
Trong nháy mắt, con chồn tuyết nhanh nhạy nhảy khỏi cái bàn, chạy mấy vòng.
...!
Gerson sau khi rời đi liền đến thẳng ký túc Gryffindor, hắn lẫm liệt xông vào, gõ cửa phòng cặp sinh đôi.
"Ha, sao lại rảng thế này?" Fred đã hiểu quá rõ cá tính lười nhác của tổ tiên đại nhân, trước kia mặc dù thường tới chơi, nhưng trên căn bản là do bọn họ kéo hắn tới, khó khi nào hắn tự chạy tới.
"Có việc?" Gerson tựa vào ván cửa, cũng kỳ quái.
"Đúng, chuyện tốt." Gerson ngoắc ngoắc tay, "Đi theo ta."
Hai anh em buồn bực theo sau Gerson, sau đó không lâu thì tới một chỗ quen thuộc – Phòng cần thiết.
Bước vào cửa, bên trong không có một ai.
Gerson nhìn hai bên một chút, sau đó tìm sofa ngồi xuống, nói: "Hắn còn chưa tới, hai người chờ một chút."
Cặp sinh đôi đầu đầy dấu hỏi, bọn họ cũng tùy ý tìm ghế ngồi xuống.
Fred đặt câu hỏi: "Hắn?"
"Một thiên tài thiết kế bẫy rập, không phải hai người muốn học sao?" Gerson nháy nháy mắt, giành phúc lợi cho đời sau là nghĩa vụ của trưởng bối.
"Thật?" Gerson hưng phấn mở to hai mắt: "Người kia chính là bằng hữu của ngài?"
"Đúng, bất quá hai người phải giữ bí mật, không có vấn đề gì chứ?" Gerson dặn dò, hai đứa nhỏ này rất hợp ý hắn, nhưng không có nghĩa được phép tùy ý tiết lộ tin tức ra ngoài.
"Không thành vấn đề." Cặp sinh đôi đồng thời đảm bảo, bọn họ thích đùa dai, thích nghịch ngợm, nhưng bọn họ biết giữ bí mật.
Fred và George rất háo hức, quá tuyệt vời, chờ bọn họ học xong thủ đoạn cao minh, bọn họ phải gây tai họa cho cả giới phù thủy, phát triển trò đùa dai thật lớn mạnh!
"Còn nữa..." Gerson nhướn mày, dặn dò: "Hai người tuyệt đối không được nhắc đến hai từ Xinh đẹp."
"Xinh đẹp?" Hai anh em mê mang, có ý gì?
"Đừng nói cái từ này là được rồi." Gerson lười giải thích, nhấn mạnh lần nữa.
Một phút sau.

Cửa mở, Fred và George kích động nhìn sang, thứ tiến vào là một con chồn tuyết?!
Laenly không nghĩ tới bên trong trừ Gerson còn có hai học sinh, hắn có chút nghi ngờ quét mắt về phía bạn tốt.
"Thật ra thì bọn họ chính là nguyên nhân tôi nhờ cậu giúp." Gerson vẫn tựa trên ghế salon, hắn lười đứng dậy.
"Hắn là Animagi?" Chốc sau, cặp sinh đôi trăm miệng một lời, ở phương diện này bọn họ có tính cảnh giác khá cao.
Gerson gật đầu với cặp sinh đôi, sau đó lại nói chuyện với Laenly: "Tôi nói, cậu nên khôi phục bộ dáng phù thủy đi, dễ trao đổi hơn."
Fred và Gerson chuyên chú nhìn, sau một giây, con chồn tuyết biến thành một nam nhân trên dưới ba mươi tuổi, tóc mỏng dài màu vàng kim, da trắng nõn, con ngươi xám tro, những thứ này không phải đặc trưng của nhà Malfoy sao? Nhưng khiến cặp sinh đối chú ý chính là người đàn ông này vốn có một loại xinh đẹp hồn nhiên thiên thành, thần thái kia, động tác kia, còn có khí chất hắn bắn ra khi đứng yên nữa, hai anh em hoàn toàn không thể dời mắt.
"Thật xinh..." Gerson kìm lòng không được mở miệng, chỉ nói được một nửa đã bị Fred bưng kín miệng, Fred thầm nghĩ, may mà tay mình nhanh, bất quá tầm mắt hắn vẫn còn dừng trên thân người đàn ông.
Laenly đương nhiên nghe được nửa câu chưa nói xong kia, hắn nhíu mày.
Cặp sinh đôi đồng thời có ý nghĩ: người này khi nhíu mày cũng thực xinh đẹp.
"Đồng ngôn vô kỵ mà thôi, cậu cũng đừng chấp nhặt với trẻ con." Gerson hòa giải, xã hội hiện nay không có Veela như Laenly, cũng khó trách Fred và George có phản ứng như vậy, thật ra thì nhìn quen là tốt rồi, chỉ cần Laenly không cố ý dùng năng lực của Veela, đối phương sẽ không bị ảnh hưởng gì.
Gerson rốt cục đứng lên, đi tới bên cạnh cặp sinh đôi, vỗ vai mỗi người một cái: "Này, hai thằng nhóc, hồi thần đi! Giới thiệu một chút, đây là bạn tốt nhất của ta – Laenly Malfoy."
Quả nhiên là Malfoy! Fred và George cuống quít dời mắt, bọn họ đứng thẳng, không muốn lộ ra vẻ thất lễ, vị này quả thực là tổ tiên nhà Malfoy rồi, Gorril nói không sai, hai người này thật sự là bạn tốt, tận mắt nhìn thấy vẫn cảm thấy quá thần kỳ.
"Tới hai người bọn họ, bên trái là George, bên phải là Fred." Gerson giới thiệu với Laenly, thuận tiện nói ra lời nhờ vả: "Bọn họ cũng thích thiết kế cơ quan bẫy rập, hơn nữa rất có thiên phú, tôi là trưởng bối đương nhiên là muốn giúp chúng tìm sư phụ tốt nhất, Laenly, nhờ cậu giúp a."
"Sao ngài biết tôi là George (Fred)?" Cặp sinh đôi mở to mắt, hôm nay bọn họ mặc quần áo giống hệt nhau, sao Gerson có thể phân biệt được.
"Dù là sinh đôi nhưng dao động ma lực vẫn có khác biệt rất nhỏ." Nói chuyện chính là Laenly.
Thanh âm cùng rất êm tai, hai anh em gật đầu đồng thời đánh giá giọng nói của Laenly.
"Vậy bọn họ giao cho cậu dạy." Gerson tươi cười, là hắn biết bạn tốt sẽ không từ chối, năm đó Laenly chính là cha đỡ đầu của con hắn, con gái hắn không biết dính Laenly đến nhường nào.
Laenly gật đầu một cái, lại nhìn về phía cặp sinh đôi: "Chủ nhật tới ta dạy hai cậu, ở đây." Cửa hàng của hắn mấy ngày nữa sẽ khai trương, gần đây khá bận rộn, không có thời gian ở lâu trong trường.
"Thật tốt quá!" Hai mắt Fred và George sáng rực, Malfoy này hiền hòa một cách thần kỳ.
"George ----"
"Fred---"
"Sẽ có mặt đúng giờ ---" Hai anh em cười toe toét, cười rạng rỡ.
...!
Tối muộn, Gerson nhanh như mèo, từ từ đi về ký túc xá Slytherin, trong lòng hắn có tính toán nhỏ nhặt, đời sau của mình đều vào Gryffindor cũng không việc gì, nhưng không biết hắc ma pháp thì quá mất mặt, lần này thành công đẩy cặp sinh đôi ra cũng thật là một công đôi việc, thứ nhất, học thiết kế bẫy rập với Laenly trên căn bản cũng là khởi đầu hắc ma pháp, không lo hai tiểu tử kia không học được, thứ hai, mình cũng có thể bớt sức làm việc, tiếp tục cuộc sống học sinh nhàn tản, ít nhất hai đứa nhóc kia sẽ không tới ầm ĩ vào chủ nhật khi mình đang ngủ.
Không thể không nói, cho dù Slytherin lười nhác nhất vẫn là một con rắn, rất giảo hoạt.
~~~~
Tác giả: Laenly đích xác là người có năng lực để làm phiền, vừa phải kiếm tiền cho mấy người chi tiêu, vừa phải dạy đồ đệ không công.
Xét thấy ngàn năm trước hắn và Gerson là cha đỡ đầu cho con của nhau, cho nên cảm giác đầu tiên của Laenly với người nhà Weasley chính là rất tốt, cái đó rất khác biệt với Lucius a ~ cạc cạc ~~~
P/S: Về hình thái Animagi của Laenly, thật ra ta rất muốn biến thành con công hay thiên nga, nhưng mà, Animagi như vậy hoàn toàn không thể đi dạo trong Hogwarts, mục tiêu quá rõ ràng, cho nên đổi thành chồn tuyết tốt lắm, mấy Animagi của Slytherin khác cũng khá đặc sắc, của Gerson đặc biệt đáng yêu, hắc hắc, tạm thời giữ bí mật ~~~
Lại P/S: Chồn tuyết khi bị xách lên thực sự có ngáp, quá mức đáng yêu, quá mực bán manh ~~~.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.