Hp Đồng Nhân - Snarry Huyết Thống Chiến Tranh

Chương 92: Mượn Sức






EDITOR: PARK HOONWOO
BETA: ELLEN
- o0o-
P/S: Chương 92 không có gì hết
"Lễ giáng sinh, không cần nghiêm túc đến thế." Chúa Tể Hắc Ám bước xuống lầu, cầm ly rượu trên bàn "Yến hội hôm nay chỉ là một cuộc tụ họp, hy vọng mọi người tận hứng."
Các quý tộc khác chỉ có thể hâm mộ nhìn cuộc trò chuyện vui vẻ của Chúa Tể Hắc Ám với Malfoy và Black.
"Abra, Orion." Chúa Tể Hắc Ám cầm ly rượu đi đến bên này.
"Lord." Abraxas và Orion cúi nhẹ người.

"Không cần khách sáo đến thế, Abra." Regulus khi Chúa Tể Hắc Ám xuất hiện đã tránh ra sau lưng Orion, nhưng Chúa Tể Hắc Ám vẫn thấy được nó "Orion, đây là...."
"Đây là con trai nhỏ của bề tôi, Regulus." Orion nói, đẩy nhẹ Regulus.
"Xin chào, ngài Chúa Tể Hắc Ám." Regulus khom lưng hành lễ một cách quý tộc, động tác cứng đờ và tay nắm chặt đã tố cáo sự khẩn trương của nó.
Chúa Tể Hắc Ám nhìn Regulus, đôi tay sau lưng nó nắm chặt, Orion cũng hồi hộp siết chặt bao tay.
Black gia còn có thể tiếp tục sừng sững trong giới quý tộc phù thuỷ hay không đều dựa vào hôm nay.
"Ha ha, Orion, cậu Black cho rằng ta rất đáng sợ." Chúa Tể Hắc Ám cười, cả Orion và Regulus đều nhẹ nhàng thở ra "Không cần hồi hộp đến thế, cậu Black."
" Bề tôi nhớ lần đầu tiên Lucius nói chuyện với ngài cũng như thế, con nít mà" Abraxas lên tiếng cứu Regulus hành lễ có hơi lâu.
"Thưa ngài, xin đừng nhắc lại sự kiện đó, đối với một Malfoy mà nói, việc đấy thật sự rất tồi tệ." Lucius hơi xấu hổ nhảy vào, năm đó anh chỉ mới mười một, sai lầm gì đó hoàn toàn có thể tha thứ được.
"Được, Lucius, mang ba quý ông nhỏ đi đi, ăn chút gì đó, dù sao cũng đang là thời gian dùng bữa tối." Harry và Ron khom lưng đi theo Lucius đi vào căn phòng kế bên đại sảnh, trong đây là đồ ăn cùng với sofa để khách khứa có thể nghỉ ngơi.
"Anh Malfoy, đây là..." Regulus sau khi rời khỏi tầm mắt Chúa Tể Hắc Ám và ba nó rõ ràng đã nhẹ nhàng đi không ít.
"Em có thể gọi anh là đàn anh, hoặc anh rể, dù sao anh cũng sắp đính hôn với Cissy." Bọn Harry có chút đói bụng, dù sao bọn họ cũng không ăn trưa đàng hoàng lắm, Lucius đề cử Pudding đặc biệt do trang viên Voldemort làm "Đây là Levins...." Chỉ Harry đang lấy pudding "Người kia là cậu Oakley..." Ron không thích đồ ngọt, sau khi thức tỉnh huyết thống, cậu bắt đầu có hứng thú đặc biệt với hải sản, cuối cùng cậu chọn một dĩa cá hồi "tinh xảo" —- năm miếng tôm bóc vỏ nằm dưới một miếng cá hồi "Bọn họ là khách của ngài Chúa Tể Hắc Ám."
"Xin chào, tôi nhớ hai người là học sinh chuyển trường?" So với Lucius đã năm sáu và khí thế ngời ngời, Regulus càng muốn nói chuyện với Harry và Ron không cách nó bao nhiêu hơn.
"Xin chào, đúng thế, bọn tôi là học sinh chuyển trường." Harry bưng dĩa vào nơi nghĩ ngơi, Ron ngồi bên cạnh, Regulus ngồi trên sofa nói chuyện, Lucius lại bị Chúa Tể Hắc Ám gọi đi lần nữa.

"..." Regulus im lặng, nó không giỏi nói chuyện, huống chi nó cũng chẳng thân với bọn Harry là bao.
Thấy Regulus không nói gì, Harry cũng không nói gì, y hiện tại càng muốn lấp đầy cái bụng của mình hơn, cái lễ nghi ăn uống chết toi của quý tộc! Pudding này còn không nhét vừa hai kẽ răng của y nữa!
"Cậu Levins, cậu Oakley, không biết hai vị có muốn ra ngoài đi dạo một chút không? Regulus — anh có thể gọi em như vậy chứ —- em có muốn đi chung không?" Vào đúng lúc mọi người đang im lặng, Lucius lại đi đến, mời bọn họ ra hoa viên một chút.
"Được, đàn anh." Regulus rất vui vẻ đồng ý.
"Đương nhiên có thể." Tuy đồng ý, nhưng trên thực tế lại rất không vui lòng buông dĩa, nội tâm Harry đang tức tối: Pudding đáng chết! Quý tộc đáng chết! Bố mày muốn ăn tối!
Ron làm bộ không nghe thấy, ăn luôn miếng cá hồi cuối cùng, dù sao cậu cũng là muggle, cậu không cần thiết phải tuân thủ mấy thứ kể nghi quý tộc đó.
"Cậu Oakley, cậu có muốn đi dạo một chút không?" Lucius vẫn bảo trì phong độ quy tộc hỏi lại lần nữa.
"Hả? Ừ, được." Ron buông dĩa, theo sau Harry.
Hoa viên của Chúa Tể Hắc Ám không giống vườn hoa trong nhà mấy quý tộc khác, mà là phải đi qua một vườn hoa nhỏ, xuyên qua một khu rừng, sau khi đi qua khu rừng đó mới đến vườn hoa chân chính.
Bên trong là một đài phun nước có hình rắn, trước đài phun nước là vài bộ bàn ghế.
Bốn phía xung quanh còn có một hàng cây nhỏ làm rào chắn.
Sau đài phun nước là rừng, hoa viên nhà Chúa Tể Hắc Ám kế bên một khu rừng.

"Hai vị, khi nãy ngài Chúa Tể Hắc Ám nói hai người đã giúp đỡ ngài ấy rất nhiều ở trường." Mới vừa ngồi xuống, Lucius đã mở miệng "Làm đàn anh được hai người cứu vớt, tôi thật lòng cảm ơn cả hai."
"Này chỉ là mấy chuyện học sinh Hogwarts nên làm mà thôi." Harry ngồi thẳng, tỏ vẻ không cần cảm ơn.
"Tôi cũng biết hai người cần tìm một thứ gì đó, để cảm ơn, sách trong thư viện Malfoy có thể cho hai người mượn, tuy rằng có thể không thể nhiều như sách của ngài Chúa Tể Hắc Ám, nhưng Malfoy truyền thừa ngàn năm cũng có vài thứ khá đặc biệt." Lucius tươi cười nói.
"Thế, đa tạ trò Malfoy." Hoàn toàn không có cách từ chối, bọn họ thật sự cần mấy cuốn sách đó.
"Không cần khách khí, hai người có thể gọi tôi là Lucius." Nếu thật sự giống như ngài ấy nói, hai người này có dấu hiệu thức tỉnh huyết thống, như vậy mượn sức cả hai là một hành vi rất sáng suốt, nói không chừng có thể biết được lý do vì sao hai người thức tỉnh.
Cho dù bọn họ sớm muộn gì cũng phải trở lại, nhưng muốn tìm cách xuyên thời gian cũng không phải chuyện dễ, lâu như thế, cũng đủ khiến bọn họ làm không ít chuyện vì Tử thần thục tử.
"Cái đó, rất cảm ôn, đàn anh Lucius." Xem ra Chúa Tể Hắc Ám muốn ép buộc mượn sức rồi, ngay cả Malfoy cũng phái ra "Anh Lucius có thể gọi em là Harry, đây là Ron."
"Đàn anh, mọi người đang nói gì vậy ạ?" Regulus có chút không hiểu.
"Lúc trước Harry..." Lúc sau, Lucius vẫn luôn giảng giải cho Regulus về chuyện ở nhện tám mắt khổng lồ ở trường.
Mỗi khi Regulus muốn nói chuyện với bọn Harry, Lucius đều rất khéo léo kéo nó sang vấn đề khác, trước khi Malfoy có thể thiết lập quan hệ với bọn họ, tuyệt đối không cho Black nhún tay vào.
HẾT CHƯƠNG 93.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.