Hp Đồng Nhân - Snarry Huyết Thống Chiến Tranh

Chương 9: Halloween An Ổn






- o0o-
EDITOR: PARK HOONWOO
SỬA LỖI VÀ BETA: PARK HOONWOO
- o0o-
Thứ bảy, sau khi Moni rửa sạch khoai tay nghiền trên mặt mình xong liền bị bọn Harry kéo đến cái chòi nhỏ của Hagrid.
Hagrid có nhờ Hedwig gửi cho Harry tờ giấy, vốn dĩ là chiều thứ sáu, bất quá vì chuyện ngoài ý muốn của Moni mà dời lại thành sáng thứ bảy.
"Xin chào mấy đứa." Hagrid một bên đem đại cẩu Fang đuổi đi, một bên lấy ấm nước châm trà cho bọn nhỏ, ngoài ra còn có bánh đá.
"Xin chào, Hagrid." Bởi vỉ kinh nghiệm xương máu kiếp trước, Harry không có hề đụng vào mấy cái bánh đá đó, vui sướng nhìn Moni cắn một cái mém gãy răng.

"Thực xinh lỗi, Hagrid, lẽ ra chiều hôm qua bọn con phải đến, nhưng Moni lại xảy ra vài chuyện ngoài ý muốn ở tiết độc dược."
"Không sao, trường học thế nào?" Hagrid phất tay tỏ vẻ hoàn toàn không thèm để ý.
"Dạ, khá tốt..........." Y vừa uống trà vừa đem mấy chuyện trong Hogwarts kể lại cho Hagrid.
"Kỳ thật lần này ta gọi con đến là muốn đưa cái này cho con." Hagrid lấy ra một quyển Album.
"Ta nghĩ là con sẽ muốn biết vài chuyện ngày xưa của ba mẹ mình."
"Con rất nguyện ý!" Harry nghe Hagrid kể về ba mẹ của y, mãi cho đến giờ ăn trưa mới trở lại lâu đài.
Bởi vì đời này Ron không có vào Gryffindor, cho nên cũng không có quyết đấu lúc nửa đêm với Draco, cuộc sống học đường của bọn họ cứ an an ổn ổn mà trôi đến trước Halloween một ngày.
Hàng nàng con dơi đeo lủng lẳng trên trần và tường, trong khi hàng ngàn con khác sà xuống các dãy bàn như những đám mây đen nghịt, làm cho những ngọn nến thắp trong ruột những trái bí ngô chập chờn và tắt ngấm.
Đồ ăn đột ngột hiện ra trên những chiếc dĩa vàng, y như trong bữa tiệc khai giảng hồi đầu năm học vậy.
Harry bực bội hận không thể không che lỗ tai mình lại được.
"Potter, anh không hiểu vì sao em lại không đồng ý tham gia đội Quidditch?" OliverWood đi bên cạnh Harry niệm chú.
"Em bay rất tuyệt, tại sao em lại muốn từ chối đề nghị của giáo sư McGonagall chứ?"
Tiết bay Neville vẫn như cũ té từ trên trời xuống và Harry là người xách chổi cứu, cái màn đó của y cũng bị giáo sư McGonagall thấy, bất quá Harry lần này đã từ chối để nghị tham gia đội Quidditch khi mới năm nhất của giáo sư McGonagall.

Đời trước của y đã khá khốn khổ vì Quidditch, năm nhất bị trái Bludge đuổi, năm thứ hai mất một cánh tay, năm thứ ba gặp giám ngục làm y mém nữa ngã chết, tóm lại, chẳng có chuyện gì tốt.
"Em không thích cưỡi chổi." Mỗi lần cưỡi là lại xui xẻo.
"Em rất có thiên phú, huống hồ anh nghe giáo sư McGonagall nói ba của em ngày xưa là tầm thủ của Gryffindor!"
"Nhưng em thật sự không thích cưỡi chổi! Anh không thấy cái đó là dùng để quét nhà sao?" Năm đó bọn họ đào vong đến muggle giới, nhìn bọn họ dùng chổi làm gì xong, từ đó về sau, Draco-mắc-bệnh-sạch-sẽ-Malfoy sống chết không leo lên chổi nữa.
"Được rồi, bất quá em có thể suy nghĩ một chút, năm thứ hai vẫn có thể tham gia đội Quidditch." Wood vẫn chưa hết hy vọng, bất quá anh cũng không có biện pháp lôi kéo Harry tham gia.
"Harry, Wood vẫn còn kiên trì sao?" Hermione thấy Wood rơi đi từ bênh cạnh Harry liền đi đến hỏi.
"Uhm, anh ấy muốn tớ tham gia Quidditch, bất quá bỏ cuộc rồi." Có chết y cũng không cưỡi chổi nữa!
"Trên thực tế, tớ vẫn luôn muốn biết tại sao phù thuỷ lại muốn đem dụng cụ bay tạo thành hình cái chổi?" Hermione không thể lý giải lắc đầu.
"Tớ cũng không biết." Không nói gì nữa, Hary dùng tốc độ cực kỳ nhanh ăn đồ ăn trên bàn.
"Harry! Cậu rất đói sao?" Tốc độ cậu ăn gần bằng Moni nhịn đói một ngày rồi!
"Ừm, rất đói!" Nếu không ăn nhanh chắc nhịn đói qua đêm nay mất.
"Tướng ăn của cậu rất là......." Qúa cuồng dã.
Hermione bất động thanh sắc nhích sang bên cạnh một chút, phát hiện Moni cũng đang càn quét giống vậy.

"Moni, cậu không ăn sao?" Nuốt xuống ngụm bánh có nhân cuối cùng, Harry phát hiện Moni ngay cả miếng bánh bí đỏ đầu tiên cũng chưa ăn xong.
"Không, nhìn cái bộ dạng ăn uống của cậu làm tớ mất hứng, chờ cậu ăn xong là được rồi." Moni vẫn chả có biểu tình gì trên mặt như cũ, bất quá, Harry có thể thấy được cậu ra rõ ràng đang khinh bỉ y.
"............Được rồi, hy vọng tối nay cậu sẽ không đói." A, hãy nhìn đi, ngay cả Draco suốt ngày cứ quý tộc cũng ăn nhanh hơn rồi kìa, cậu còn rảnh để mà ở đó ghét bỏ tớ.
Đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên Quirrell vọt vào, chạy đến bên cạnh Dumbledore kinh hoảng nói " Quỷ...!Quỷ khổng lồ...!sổ hầm ngục...!thiết tưởng ngài nên biết..." Sau đó liền ngất đi.
Địa sảnh đường tức khắc loạn thành 1 đoàn.
Dumbledore không thể nào không dùng đũa phép phát ra một tiếng ầm lớn, mọi người mới yên tĩnh lại.
"Huynh trưởng!" Cụ trầm ổn nói "Lập tức mang học sinh nhà mình về ký túc xá!"
"Oa, quỷ khổng lồ a~" Harry nhỏ giọng lẩm bẩm bên tai Moni "Buổi tối thể nào cũng đói nga ~ a!"
Moni vô cảm đi đằng trước, mà trên giày Harry có thể dễ dàng nhìn thấy một cái dấu giày.
Bởi vì không có Ron chọc cho Hermione khóc, tự nhiên Harry cũng không gặp được quỷ khổng lồ, cho nên lần đầu tiên, Harry an ổn mà vượt qua Halloween.
HẾT CHƯƠNG 9.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.