Hp Đồng Nhân - Snarry Huyết Thống Chiến Tranh

Chương 84: Tử Xà Nhắm Mắt






EDIT: PARK HOONWOO
BETA: ELLEN
- o0o-
"Chậc!" Thật phiền phức! Chúa tể hắc ám không kiên nhẫn đánh văng mấy con nhện đang nhào lên.
Liếc nhìn Harry và cái đống kén kia, tự hỏi rằng có nên túm cả hai vứt ra ngoài không.
Còn tử xà kia, hắn tự giải quyết cái đám nhện này rồi vào mật thất sau cũng không muộn, mặc dù mấy con nhện tám chân kia khá khó đối phó.
"Ngài Chúa tể hắc ám, cần giúp đỡ chứ?" Harry bỏ Hagrid ra, chuyện quan trọng nhất bây giờ là tìm được xà quái để đuổi đám nhện trong lâu đài, còn mấy vấn đề khác, dù sao Ron sắp đến rồi.

"Cậu Levins, Expelliarmus với Lacarnum Inflamari không có tác dụng với tụi nó." Cho nên mi ngoan ngoãn đứng một bên đi.
Chúa tể hắc ám không quan tâm lắm giải quyết mấy con nhện tre già măng mọc kia, một học sinh năm hai thì làm được gì!
"Lacarnum Inflamari!" Một ngọn lửa nóng bay ra từ sau lưng, nơi nào nó đi qua, con nhện nơi đó trực tiếp biến mất, chúa tể hắc ám có chút bất ngờ nhìn Harry đang cười vô tội "Ngài Chúa tể hắc ám, Lacarnum Inflamari vẫn dùng tốt đấy nhỉ."
"Xem ra tôi đã coi thường cậu Levins đây rồi." Chúa tể hắc ám nhìn lá cây cùng mặt đất vẫn hoàn hảo không chuyện gì xung quanh, hoàn toàn không đoán được mới có một ngọn lửa lướt bay qua nơi này, ngoại trừ đám nhện đen thui kia.
Thừa dịp mấy con nhện đang hoảng loạn, xuất hiện khe hở, Chúa tể hắc ám vội vàng dùng bùa nâng Hagrid cùng Harry chạy ra ngoài.
Nhóm nhện sau khi hoảng loạn xong, đã vội vàng đuổi theo sau cả hai.
"Chậc!" Chúa tể hắc ám vứt một bùa ra sau lưng, nổ mạnh khiến khắp nơi toàn là sương mù, mấy con nhện chui vào trong bắt đầu quay đầu lại đánh đồng loại của mình, mấy con chui vào trong đấy cũng không nhiều, rất nhanh đã bị đàn ở lại diệt sạch, nhưng chỉ cần nhiêu đó đã đủ thời gian để cả hai đi xa khỏi đàn nhện.
Liều mạng chạy đến bên cạnh rừng cấm, đàn nhện vẫn bám riết, Chúa Tể Hắc ám sắp hết kiên nhẫn ném cái tên bán khổng lồ lai kia, sau đó trở lại lâu đài làm thịt con nhện chết toi kia.
Harry mắt tinh nhìn thấy mái đầu đỏ chạy lại rừng cấm "Ron!"
Chúa tể hắc ám nhíu mày, lại thêm một đứa chạy đến làm mồi cho nhện hay gì! Chưa đợi chúa tể hắc ám mở miệng quát tên không biết điều kia trở lại lâu đài, một tiếng hét còn chói tai hơn so với nhân sâm vang lên.
"!!!" Dưới tình huống chưa kịp phòng bị, chúa tể hắc ám đầu váng mắt hoa mém chút nữa đập đầu vào cây, mà mấy con nhện phía cuối nghe thấy âm thanh đã văng đi hết trong khi mấy con đầu nổ tung.
"Khụ khụ khụ...." Ron phun ra một ngụm máu, việc sử dụng toàn bộ sức mạnh dưới tình huống huyết thống chưa thức tỉnh hoàn toàn quả là một chuyện không tốt chút nào, cậu hiện tại không nói nên lời rồi.

Khoa tay múa chân vài cái, ý bảo lâu đài vẫn ổn.
"Cảm ơn, Ron." Harry chạy vội vào lâu đài, vừa chạy vừa hỏi Ron "Cậu thế nào?" Ron lắc đầu, tỏ vẻ không sao.
Chúa tể hắc ám không hiểu nổi nhìn tên lông đỏ đang ho khan không ngừng kia, tên này không phải muggle lai sao? Chuyện vừa rồi là thế nào?!"
"Chúa tể hắc ám, Ron chỉ có thể giúp chúng ta một lần, chuyện quan trọng bây giờ là nhanh chóng trở về lâu đài đi." Harry quay đầu nhìn thấy chúa tể hắc ám đang đứng yên tại chỗ, chúa tể hắc ám cắt luôn trí thông minh đi theo hồn phách hay gì?
Chúa tể hắc ám nhìn mấy con nhện nằm ngay đơ đằng sau, ngẫu lại một phát Lacarnum Inflamari khi nãy của Harry, xem ra hắn đã xem nhẹ hai học sinh này quá rồi.
Trở lại lâu đài, không biết do Plucken đã thoả thuận với Aragog hay không, mà lầu một vẫn không có con nhện nào.
Chạy đến lầu hai, Aragog vẫn đang đứng đó đợi.
"Hai người tìm được Hagrid, ta sẽ thực hiện lời hứa." Aragog xé mớ tơ nhện bao vây nhà vệ sinh nữ kia, sau đó kéo Hagrid rời khỏi lâu đài, đến chòi nhỏ của cậu ------- dù cho nó đã sụp hơn một nửa, nhưng ít ra vẫn có thể xài được ---- khi bò ra cửa sổ rồi, Aragog mở miệng "Chú ý chủ nhân rừng cấm chút, thần kinh nó hiện tại không bình thường, sau khi tỉnh lại luôn đi tìm cái gì đó trong rừng cấm, rừng cấm sắp bị nó phá hư rồi, mấy chủng tộc khác vội vàng bảo vệ bản thân, nếu không Prakken cũng không thể vào trong lâu đài.
Chúa tể hắc ám nhướng mày, không quan tâm.
Cho dù tử xà có phát điên đến thế nào đi chăng nữa, cũng phải nghe lời xà khẩu.
Đây là những gì hắn nghĩ từ lúc triệu hoán tử xà trong mật thất.

Không biết chúa tể hắc ám nghĩ thế nào, mang Harry và Ron cùng nhau vào mật thất, đến đại sảnh giữa mật thất, dưới chân pho tượng kia, Chúa tể hắc ám khởi động pháp trận, hoa văn trên sàn bắt đầu sáng lên --- Harry vẫn cho rằng do nó cũ quá, nên lọt nắng ---- sau khi ánh sáng biết mất, tử xà xuất hiện chính giữa đại sảnh.
Sinh vật không rõ tên trong miệng nó với đôi mắt nhắm nghiền kia khiến Harry cảm thấy có chút không tốt.
[Tử xà, nhện tám chân xông vào lâu đài, mau đi đuổi tụi nó đi!] Chúa tể hắc ám dùng xà ngữ ra lệnh.
[Tê---] tiếng rống không có chút ý nghĩa vang lên, khiến chúa tể hắc ám nhận ra có gì không đúng.
[Tử xà, đuổi nhện trong lâu đài!] Đáp lại chúa tể hắc ám chính là hàm răng độc của tử xà.
Vội vàng né sang một bên, nó táp hụt vào không khí.
"Đáng chết!!" Những lời này là Harry nói, tử xà đã bị vũ xà thao túng rồi.
Cho dù y rất rất là muốn chúa tể hắc ám chết mẹ cho rồi nhưng nếu hiện tại hắn ta chết, con vũ xà kia có thể xâm chiếm cả cái thế giới phép thuật.
HẾT CHƯƠNG 84.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.