Hp Đồng Nhân - Snarry Huyết Thống Chiến Tranh

Chương 68: Tinh Thần Mạo Hiểm Không Thể Thực Hiện






EDITOR: PARK HOONWOO
BETA: BĂNG
- o0o-
"Harry, cậu....không sao chứ?" Hermione lo lắng nhìn Harry cả người toát ra hơi thở u ám nằm dài trên bàn ăn.
"Không cần lo lắng, Hermione.

Vài ngày nữa cậu ấy sẽ quen thôi ấy mà." Mấy câu không chút đồng cảm nào của Moni làm Harry trợn trắng mắt.
"Moni, sớm hay muộn gì tớ cũng một phát cắn chết cậu." Harry xem bít tết là Moni mà hung hăng cắn.
"Haha, coi chừng hàm răng đấy." Moni mặt than nhe răng, không chút che giấu biểu cảm hạnh phúc của mình.
"Răng? Răng cậu ấy làm sao thế?" Hermione nghi hoặc, cô không hiểu ý Moni.
"Cậu ấy ăn kẹo nhiều quá nên bị sâu răng, hôm qua phu nhân Pomfrey nhổ hết bốn cái đấy."
"Trời ạ, bốn cái!" Là con gái nha sĩ, Hermione đối với những con người không biết quý trọng răng của mình cảm thấy vô cùng tức giận "Harry, bỏ cái bánh nướng đó xuống ngay! Cậu không được ăn đồ ngọt nữa!" Đoạt cái bánh trên tay Harry, vỗ cánh tay đang vươn ra định lấy đồ ăn của y "Chè cũng không! Về sau tớ sẽ chú ý đến cậu mỗi khi dùng bữa, tất cả đồ ngọt cậu tuyệt đối không được đụng vào! Cả cậu nữa Moni, bỏ cái bánh đó xuống!"
Moni vừa mới cướp được miếng bánh cuối cùng cảm thấy cả người không ổn.
Người sâu răng rõ ràng là Harry, liên quan quái gì đến cậu! Moni - đảng ăn ngọt - Cruise nhìn Hermione tàn nhẫn đổi cái bánh trước mặt thành một dĩa bò bít tết.
"Ha ha, cậu thích ăn cay lắm phớ hôn Moni ~" Harry - báo thù rửa hận - Potter cầm chai tương ớt xịt lên dĩa bò bít tết của Moni.
Khi Moni chỉ có thể gặm bò bít tết, món chính trên bàn biến thành các món tráng miệng, mà Moni chỉ có thể nhìn mấy cái bánh hạnh nhân socola và bánh tart việt quất để gặm bò bít tết.
Harry một bên gặm bánh mì truyền thống một bên ha ha nhìn cái tay muốn lén lấy đồ ngọt của Moni bị Hermione hất văng, cuối cùng đành nước mắt lưng tròng nhìn Draco bên Slytherin, nhưng Slytherin ngoại trừ Crabbe và Goyle cũng chẳng có ai có thói quen mang đồ ăn bên người, cho nên Moni chỉ có thể dưới ánh mắt bất đắc dĩ của Draco mà đau khổ nhìn người khác xơi hết mấy cái bánh ngon lành trên bàn.
Đáng đời! Harry thần thanh khí sảng ăn hết miếng bánh mì cuối cùng, hơi thở u ám như thể hồn lìa khỏi xác bay mất chuyển hết sang người Moni.
Sau khi học hết tiết Biến hình, Harry nhìn Draco đi chung với Moni, nhìn hướng đi hẳn là đến phòng yêu cầu.
Hai tên đáng ghét cả người đầy tim hồng bay phấp phới! Harry vừa quay đầu liền nhìn thấy cây cột đối diện có một cái đầu đỏ, nhìn theo ánh mắt thì mục tiêu của cậu ta là.....!Hermione đang dọn sách.
Xa như vậy cậu nhìn cái gì! Muốn theo đuổi thì lại gần chút! Nội tâm Harry gào thét.
Mà suy nghĩ của Ron đối diện là: Hay đi qua chào một cái? Nhưng nói cái gì giờ? "Xin chào, anh là chồng của em đời trước." Câu này bay ra khỏi miệng hẳn sẽ ăn đập nhỉ?
Nhìn hơi thở xung quanh Ron dần u ám, Harry lại ha ha mấy tiếng, ôm sách giáo khoa rời đi.
Mới vừa đến cầu thang, nó đột nhiên đổi hướng, tầng lầu này hình như lâu rồi không ai sử dụng nhỉ.
Cao quá hả ta? Harry nhìn tầng lầu.
Truyện Huyền Huyễn
Dù sao còn lâu mới đến tiết học buổi chiều, Harry đột nhiên nổi hứng thám hiểm di chuyển.
"Khụ khụ khụ..." Xem ra bị bỏ hoang lâu lắm rồi.

Harry đẩy một cánh cửa ra, xém nữa đã bị mớ bụi bay xuống làm sặc chết.
"Ai đấy!" Một giọng nói vang lên cách đó không xa, Harry vội vàng chạy từ trong ra "Rất xin lỗi, cầu thang đột nhiên chuyển hướng, tôi chỉ là muốn nhìn một chút.....Merlin!"
Nguyên nhân làm Harry sợ hãi là do người trước mặt này mặc đồng phục Slytherin, đã thế còn một đầu tóc dài màu bạch kim.
"James Potter? Cậu đến hầm làm gì?" Người Malfoy cho dù bao nhiêu tuổi cũng là dùng cằm nhìn người khác a....
A khoan khoan khoan! Harry đột nhiên quay đầu, cổ phát ra một tiếng rắc, nhưng hiện tại y chẳng còn tâm tư đâu mà chú ý điểm này, mấu chốt chính là Harry phát hiện cái phòng vừa mới phủ đầy bụi bùm một cái đột nhiên biến thành cửa vào phòng sinh hoạt chung Slytherin, mà ngoài cửa sổ kia đã là đêm khuya.
"James Potter, nếu cậu không nói gì, tôi sẽ cho rằng cậu đang dạ du và trừ Gryffindor năm điểm." Harry lúc này mới phát hiện Lucius Malfoy trước mặt đeo phù hiệu Huynh trưởng.
"Ha ha, nếu tôi nói tôi chỉ đi nhầm, tôi lập tức quay về thì anh có thể coi như không thấy tôi được không?" Harry cười gượng, lúc này cửa phòng sinh hoạt chung Slytherin mở ra, một người xuất hiện.
"Potter?!" Ngữ khí chán ghét tận cùng làm Harry vô lực vuốt mặt.
Cái này đúng là chết thật rồi!
HẾT CHƯƠNG 68.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.