Hp Đồng Nhân - Snarry Huyết Thống Chiến Tranh

Chương 180: Chết Muốn Quá






EDITOR: Park Hoonwoo
BETA: Ellen
- o0o-
Bởi vì Bà Xám là hồn ma nhà Ravenclaw, cho nên Harry cảm thấy Ron có thể cho vài gợi ý, cho nên đến thứ bảy, Harry tìm được Ron đang cố gắng xông qua thí luyện của Ravenclaw.
"Ọc —-" trước khi phun hết nước ra ngoài, Ron đã kịp quay đầu sang chỗ khác, nhưng cậu quên mất rằng bên đó là Nicholas đang hóng chuyện.

"..." Trên trán Nicholas hiện ra vài cọng gân xanh, rút giấy lau nước trên mặt.
"Khụ khụ....xin lỗi." Ron đặt ly trà xuống, mặt mày buồn cười nhìn Harry mắt cá chết "Ngài Nam Tước Đẫm Máu bắt cậu nghĩ cách giúp ngài ấy theo đuổi Bà Xám?! Ngay cả Ginny còn thấy cậu không thú vị mà chia tay cậu, cậu có thể giúp ai theo đuổi chứ, à há há há..."
"...Tớ có thể tìm bạn trai dùm Hermione." Harry khịa, Ron lại ho tiếp.
Harry vỗ bàn "Được rồi, đừng có cười nữa, cậu là Ravenclaw, cậu có biết Bà Xám hay đứng đâu không?" Y đã lục tung cái lãnh thổ của Ravenclaw lên rồi, không thấy hồn ma nào cả.
"Thật xin lỗi, Harry, không giúp cậu được, thật ra cả Ravenclaw chả ai biết hành tung của bà ấy đâu." Ron buông tay "Nhưng cậu có thể đi hỏi mấy bức tranh ấy, chắc có tranh nào thấy bà." Cậu vẫn chưa giải quyết xong cái mật thất của mình, thời gian không dư dả đến thế "Tớ đi trước, bậc thầy Nicholas, trận pháp điều chỉnh thế nào rồi?"
"Còn thiếu chút nữa." Mặt Nicholas đen thui, vốn tính hóng chuyện, mà dính nước mưa lên mặt.
"Vậy ngài bận tiếp đi, tôi cũng giải quyết chuyện của mình tiếp." Ron nói xong tự ếm cho mình bùa ngó lơ, trước để giải quyết chuyện của mình mà cậu đã xin nghỉ rồi, giờ cậu không thể để cho ai đó thấy mình được "Harry, chúc cậu làm Cupid vui vẻ ~"
"Chết đi!" Cầm ly trà lên ném, ly trà đập vào cửa.
Harry thở dài, quay đầu lễ phép tạm biệt Nicholas "Tôi đi trước, bậc thầy Nicholas."
"Ừ." Nicholas phất tay "Lần sau đừng có đến đây nói chuyện!" Không hóng chuyện được thì chớ, đã thế còn bị phun nước ướt mặt.

Harry rời khỏi phòng làm việc của giáo sư phòng chống nghệ thuật hắc ám (Grindelwald dọn đến phòng hiệu trưởng, cho nên văn phòng này vừa vặn để cho Nicholas.), tiếp tục công cuộc tìm hồn ma, chuyện Bà Xám không gấp lắm, tạm thời tìm mấy hồn ma khác xem sao.
Harry đến nơi Nick (Hồn ma của Gryffindor, không phải Nicholas) hay đứng, không ngoài dự liệu, Nick đang chơi với nhóm thợ săn không đầu "Oh, Harry? Trò tìm ta..." Nick ngừng một chút "Wow, trò gặp Tira Morgen rồi?"
"Dạ," Harry phát hiện, câu đầu tiên các hồn ma hỏi y toàn là hỏi y có biết trưởng lão nhân mã hay không "Tại sao ai cũng hỏi xem con có biết trưởng lão nhân mã không làm chi thế?"
"Đây là điều ta có thể nói cho trò, chỉ có Tira Morgen mới có thể biết ai là người thừa kế, cũng chỉ có Tira Morgen là người truyền đạt cho người thừa kế." Nick không cười như thường ngày nữa "Hogwarts sẽ nói cho chúng ta biết trò có được Tira Morgen chuyển lời hay chưa, đây cũng chính là lý do bọn ta phân biệt được, dĩ nhiên..." Nói đến đây, Nick khôi phục nụ cười thường ngày của mình "Chỉ có ta biết chuyện này, những hồn ma khác chỉ cảm thấy bọn họ cần phải nói cho trò biết mà thôi."
"Vậy ngài có biết..."
"Không không không, đừng hỏi, Harry, ta chỉ có thể nói cho trò nhiêu đấy, thật ra, thứ tự của trò hơi sai..." Nick có chút mất mác đảo mắt "Lẽ ra trò nên tìm ta trước, sau đó ta sẽ nói cho trò biết Tira Morgen là ai, sau đó trò mới đi tìm Tira Morgen — được rồi, ta chưa làm mà loại ta — lại tự tiện hành xử!" Nick giận dữ rời đi.
Harry nháy mắt mấy cái, cũng không có tin tức hữu dụng gì, y đến nhà vệ sinh nữ tầng hai, Myrtle mít ướt vừa nhìn thấy Harry đã xông lại, không ngờ vì thắng không kịp, nên xuyên qua y luôn "Xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi, tôi hào hứng quá, không ngờ còn có người thừa kế thật, cứ tưởng rằng thần kinh mình không bình thường sau khi chết không." Tông giọng cao của cô chứng minh cho cái sự hào hứng của cô nàng.
"Cái đó, cậu có thể nói cho tôi..."
"Dĩ nhiên, dĩ nhiên!" Myrlte hưng phấn bay quanh Harry một vòng, Harry mím môi, sao vừa nhắc đến chuyện này, thì mấy con ma này cứ thích ngắt lời người khác thế nhỉ.
"La la la la ~" Myrtle ngâm nga, lượn vài vòng trên trần nhà "Không nên tìm những con ma chết quá muộn, quan trọng nằm trong tay những hồn ma chết sớm nhất, nhắc đến tên bốn nhà, cậu nhớ đến hồn ma nào đây ~" Nói xong, Myrtle chui luôn vào bồn rửa tay không thấy tăm hơi nữa.

"Chết sớm..." Thật ra, hồn ma không ai nhớ mình chết sớm hơn ai đâu, nhưng Harry chắc chắn rằng chết sớm nhất là Nam Tước Đẫm Máu và Bà Xám "Cho nên cái Nam Tước Đẫm Máu biết là cái quan trọng nhất."
Slytherin và Ravenclaw thì không cần tìm, Gryffindor đã nói xong, chỗ trong lời Nick cũng có chút tác dụng, vậy còn Hufflepuff nữa...!
Tu Sĩ Béo Hufflepuff là bạn của mọi nhà đúng nghĩa, ông ta lúc nào cũng cười ha hả khi gặp mỗi người "Oh, đứa nhỏ, đối với người thừa kế mà nói, con thật sự quá nhỏ." Tu Sĩ Béo cười thân thiện "Mặc dù biết đây chỉ là nói nhảm, nhưng ta vẫn phải hỏi cho nó đúng quy tắc, biết T..."
"Là trưởng lão nhân mã." Harry vô lực than thở, ngoại trừ Myrtle hưng phấn ra, hồn nào cũng hỏi y tên trưởng lão nhân mã.
"Ha ha ha, xem ra trò bị hỏi rất nhiều lần." Tu Sĩ Béo vẫn cười hiền "Trước khi ta nói cho trò, trò cần giúp ta làm một chuyện, không phải chuyện khó khăn gì." Tu sĩ béo nhìn chung quanh, sau đó chỉ chỉ chậu hoa bên bệ cửa sổ "Dời cái này đến phòng hoa dùm ta đi."
Harry bê chậu bông lên đi theo Tu Sĩ Béo "Đứa nhỏ, muốn biết chuyện từ bốn hồn mà của bốn nhà thì phải làm một việc."
Harry không biết làm sao, cho nên đây là lý do Nam Tước Đẫm Máu đặt điều sao.
Thấy biểu cảm của Harry, Tu Sĩ Béo cười ha hả "Ta đoán Barron bắt trò nghĩ cách giúp hắn ta theo đuổi Helena?"
Harry vô lực gật đầu, Tu Sĩ Béo cười quá trời, sau đó mới nói cho Harry biết chuyện mình biết.....
HẾT CHƯƠNG 182.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.