HP Đồng Nhân Chi Ngọ Hậu

Chương 100: Lớp học mới – Xung đột




“Các ngươi thấy bộ dáng của Seamus vừa rồi, thật là quá mắc cười!” Ron vừa ăn trưa vừa nói, “Còn mấy đứa khác, toàn thân đều là lông xinh đẹp, có thể rất lâu mới rụng hết a!” Y nhìn nhìn mấy vị trí trống – những học trò bị hại vừa rồi phải vội vàng đến bệnh thất, “Còn bắt y phải lau dọn sạch sẽ lớp Ma Dược, cho đáng đời!”
“Ron, bây giờ ngươi là Huynh trưởng, sao có thể tùy tùy tiện tiện liền cười nhạo các học sinh khác a!” Hermione bất mãn nói.
“Hừ, ai biểu chúng nó cười nhạo Harry, bây giờ cũng vừa vặn, ác hữu ác báo!” Ron nói, “Hôm nay lão biên bức cho bọn chúng giáo huấn không ngừng! Bất quá, hôm nay lão biên bức cũng rất kỳ quái, y thường khen Draco xử lý nguyên liệu tốt, hôm nay như thế nào ngược lại, khen Harry làm không tồi – bất quá như vậy cũng tốt, giúp Harry trả mối thù!”
Hermione và Harry cùng liếc mắt nhìn nhau, thật ra Hermione biết quan hệ giữa Harry và Snape cũng không giống như bên ngoài có vẻ rất tệ, hôm nay…có lẽ Snape muốn giúp Harry đòi lại công bằng đi. Còn Harry thì mỉm cười: Sev cũng muốn giúp đỡ mình.
Buổi chiều là lớp Tiên Tri, Harry và Ron đi dọc theo cầu thang bằng đá cẩm thạch lên lầu trên đến lớp Tiên tri (lướt qua bức hoạ của Cardogan tiên sinh, Cardogan rút kiếm ra hung hăng quơ về phía bọn họ: “Quay lại đây, người nhu nhược! Đứng lại, quyết đấu với ta”, Cardogan tiên sinh dùng thanh âm trầm thấp bên trong tấm áo giáp la to). Đèn trong lớp học thật mờ mờ, giáo sư Trelawney đang ngồi bên cạnh cái bàn nhỏ sắp xếp mấy quyển sách, Harry và Ron vì không muốn nàng chú ý đến bọn họ, lén ngồi trong bóng tối.
Sau khi học trò đến đông đủ, giáo sư Trelawney dùng thanh âm mơ màng, buồn ngủ của nàng nói: “Hoan nghênh trở lại lớp Tiên tri của ta. Ta, đương nhiên, trong những ngày nghỉ đã nhìn thấy tương lai các ngươi, ta thực vui mừng thấy các ngươi đều an toàn quay lại Hogwarts, đương nhiên, ta biết các ngươi sẽ như vậy. Các ngươi đều thấy quyển sách “Đoán mộng” trên bàn, giải thích những giấc mơ trong tương lai là rất quan trọng… Bây giờ, mở sách ra, lật đến trang mở đầu, nhìn xem những lời tiên đoán về giấc mơ có nghĩa gì. Sau đó, lập những nhóm nhỏ, dựa theo sách giải thích ý nghĩa giấc mơ của đối phương. Bắt đầu đi.”
Sau hai giờ Tiên Tri buồn ngủ, Ron và Harry chạy như trốn ra khỏi lớp học, đi đến lớp Phòng ngự Hắc Ma pháp. Umbridge đã ngồi trên ghế giáo sư, mặc chiếc áo bằng nhung màu hồng nhạt quấn chiếc khăn bằng lông cừu, trên đỉnh đầu còn mang chiếc mũ màu hồng lông thiên nga – nhìn lướt qua nàng khiến người ta cảm thấy buồn nôn.
Khi cả lớp đều đến ngồi đông đủ, Umbridge nói: “Xin chào, cả lớp.” Một ít người đáp lại ‘Xin chào’.
“Chậc chậc,” Umbridge nói, “Như vậy không được, phải không? Ta hy vọng các ngươi lặp lại, thỉnh lặp lại ‘Xin chào, giáo sư Dolores Umbridge’ một lần nữa. Xin chào, các vị.”
“Xin chào, giáo sư Dolores Umbridge.” Học trò hữu khí vô lực đồng thanh, Harry không mở miệng, hắn vẫn luôn lạnh lùng nhìn nàng.
“Hảo!” Umbridge ngọt ngào nói. “Bây giờ, cất ma trượng của các ngươi, lấy bút lông ra.”
Hầu hết học trò bắt đầu to nhỏ nghị luận, ‘Cất ma trượng vào’ là mệnh lệnh chưa từng được nghe qua trong lớp Phòng ngự Hắc ma pháp. Nhưng người này là giáo sư, mọi người đành phải nghe theo. Harry vẫn khoanh tay trước ngực, không nhúc nhích. Hermione huých hắn, hắn vẫn như trước không động đậy.
“Hảo, bây giờ, chúng ta bắt đầu học. Môn học này của các ngươi vẫn luôn rời rạc không thay đổi, đúng không?” Umbridge nói, “Thường xuyên thay đổi giáo sư, chương trình cũng chưa được sự đồng ý của Ma Pháp bộ, kết quả không may chính là thành tích hiện tại của các ngươi so với sự đòi hỏi trong kỳ thi O.W.Ls là thấp hơn nhiều. Hiện tại, những vấn đề này cần được giải quyết. Năm nay chúng ta sẽ thực hiện đúng, có mục đích, Ma Pháp bộ đồng ý thuật Phòng ngự Hắc Ma pháp. Thỉnh ghi lại những câu này…” bà ta gõ lên bảng, trên bảng xuất hiện đại cương môn học. Sau đó, bà ta mở sách ra, bắt đầu đọc chữ trong sách.
Học sinh viết lại những chữ trên bảng, nghe bà ta đọc đến nhàm chán buồn tẻ. Harry vẫn như trước không nhúc nhích, ngay cả sách cũng không lấy ra, vẫn nhìn chăm chăm bà ta. Lần này, không chỉ có học trò, ngay cả Umbridge cũng chú ý đến hắn.
“Ngươi có chuyện gì sao, cưng?” Umbridge dùng thanh âm eo éo hỏi, “Ngươi tên gì?”
“Harry Potter.” Harry nói.
“Ngươi vì sao không đọc sách a?” Umbridge hỏi.
“Ta cho rằng không cần.” Harry nói thẳng, trong lớp học nhất thời im lặng, “Chúng ta cần chính là kinh nghiệm thực chiến, chứ không phải những lý luận vô dụng, rỗng tuếch.”
“Ta muốn nhắc ngươi, căn bản của các ngươi không tốt, chỉ cần ngươi học lý luận đầy đủ, thời gian dài, sẽ không có lý do gì không cẩn thận khi ếm bùa.” Umbridge tiếp tục giải thích.
“Nga, vậy ngài nói cho chúng ta biết, chúng ta là lần đầu tiên không sử dụng ma pháp trong kỳ thi O.W.Ls?” Harry cười lạnh nói, “Một khi như vậy… thì môn học này cũng không còn cần thiết.”
“Potter tiên sinh, ta nói rồi, căn bản các ngươi không vững, hiện tại, học những kiến thức lý luận của Ma Pháp bộ cũng đủ để ngươi vượt qua kỳ thi…” Umbridge tức giận nói, “Ngươi ngay cả lý luận cơ bản nhất cũng không nắm vững, như thế nào có thể…”
“Một, Giải thích nguyên tắc Phòng ngự ma pháp, cái gọi là Phòng ngự Ma Pháp là…” Harry tao nhã dựa ra sau ghế, bắt đầu ngân nga nội dung trong sách, hắn nhìn khuôn mặt Umbridge chuyển từ hồng sang trắng, thành xanh, cuối cùng chuyển sang màu đen…
“Nếu ngài cần, ngài có thể kiểm tra ta.” Harry nói, “Đương nhiên, điều kiện đầu tiên là ngài phải biết mấy trang sách ngài giảng có nội dung gì.” Nói xong, hắn không để ý đến sắc mặt khó coi của Umbridge, cầm lấy cặp sách đeo lên lưng, tao nhã bước ra khỏi lớp học, dùng sức đóng sầm cửa lớp, lưu lại một đám học trò đang líu lưỡi.
“Merlin, Harry hắn…” Ron bất khả tư nghị nhìn Hermione.
“Nếu là ta, đoán chừng ta cũng làm như vậy.” Hermione nói.
***** Ta là Umbridge thở hồng hộc phân cách tuyến *****
Umbridge vừa tan lớp liền đi thẳng đến phòng hiệu trưởng, bà ta muốn giáo huấn tiểu tử kia một chút! Tiểu tư thối không coi ai ra gì! Bà ta muốn Dumbledore hảo hảo giáo huấn ‘Hoàng kim nam hài’ của y! Umbridge một bên nghĩ một bên đọc mật khẩu, mở cửa phòng hiệu trưởng ra.
Cửa vừa mở ra, Umbridge liền thấy Harry Potter ngồi đối diện với Dumbledore, đứng bên cạnh còn Minerva McGonagall, ba người rõ ràng đang thương lượng chuyện gì.
Dumbledore nhìn thấy bà ta vào liền cười tủm tỉm nói: “A, ngươi đến vừa đúng lúc, giáo sư Umbridge, chúng ta đang định thông tri cho ngươi.”
“Chuyện gì?” Umbridge tức giận nói, “Dumbledore, ta muốn nhắc ngươi Potter tiên sinh vừa có ý định phá rối lớp học của ta, ta nghĩ ta là giáo sư, ta có quyền xử lý chuyện này, ta muốn trừ Gryffindor…”
“Potter tiên sinh vừa đến tìm ta, thừa nhận lỗi với ta, cũng muốn ta giải thích với ngươi.” Giáo sư McGonagall cắt ngang lời bà ta, “Y nói rõ nguyên nhân với ta, y cho rằng phương pháp dạy học của ngươi thật sự không thích hợp với y…” Giáo sư McGonagall thập phần nghiêm túc nói, sau mắt kính bắn ra một tia nghiêm nghị.
“Phương pháp dạy học của ta không có vấn đề gì.” Umbridge thở phì phì nói, “Chương trình môn học Phòng ngự Hắc Ma pháp ở Hogwarts hiện tại thật sự thiếu căn bản.”
“Nhưng ta cho rằng không thể lúc nào cũng đọc sách trong lớp.” Harry nhỏ giọng kháng nghị, “Chúng ta cần thực tiễn, nếu không thì sao có thể chiến đấu a?”
“Căn bản các ngươi không cần chiến đấu!” Umbridge dùng thanh âm ngọt ngào đáng sợ nói, “Các ngươi muốn tấn công ai a?”
“Đương nhiên, Voldermort…” Harry thanh minh.
“Ngươi thông tri với chúng ta, một pháp sư Hắc Ám càng ngày càng cường đại? Đó là dối trá, Potter tiên sinh!” Umbridge quát, “Chứng vọng tưởng của ngươi thật sự hết thuốc chữa!”
“Ta không có!” Harry quát.
“Ngươi nói dối! Gryffindor trừ…” Umbridge đang muốn trừ điểm.
“Ta nghĩ, ta mới là viện trưởng của Gryffindor, quản giáo học trò là trách nhiệm của ta, không cần giáo sư Umbridge làm giúp ta.” Giáo sư McGonagall lạnh lùng nói, “Vừa rồi Potter tiên sinh đã nói với ta, y xin được miễn học lớp của ngài.”
“Chuyện này là không thể!” Umbridge quát, “Bộ trưởng Fudge nói rất đúng, quản lý của Hogwarts hiện tại thật sự lỏng lẻo, các ngươi như thế nào có thể…”
“Ta nghĩ ta mới là Hiệu trưởng, giáo sư Umbridge!” Những lời này khuấy động bất mãn của Dumbledore, “Ta có quyền quan tâm đến nhu cầu học trò của ta.” Trong đôi mắt lam của y không hề có sự ấm áp, mà bắn ra hàn quang. Đề nghị vừa rồi của Harry làm y rất hài lòng, tương lai bọn họ phải đối mặt với Voldermort, y không thể để các chiến binh tương lai bị hủy trong tay giám thị do Ma Pháp bộ gửi tới – nhất là Hoàng Kim nam hài.
Umbridge không khỏi rùng mình, nhưng vẫn như cũ không chịu im miệng: “Chuyện này không đúng nội quy của trường…”
“Ngươi biết được bao nhiêu nội quy của trường.” Dumbledore nói, “Nội quy của trường có ghi rõ ràng, chỉ cần học sinh cho rằng đã nắm giữ phi thường tốt nội dung môn học, người đó có quyền xin miễn tham dự.”
“Mà Harry đã xin.” Giáo sư McGonagall nói, “Y yêu cầu chúng ta chọn ra năm vị giáo sư khảo hạch thuật Phòng ngự Hắc Ma pháp với y, chỉ cần đạt yêu cầu, y có thể miễn tham dự lớp Phòng ngự Hắc ma pháp trong ba năm tiếp theo.”
“Cái gì?” Umbridge nói, “Các ngươi đồng ý?”
“Y hoàn toàn căn cứ vào nội quy để yêu cầu, chúng ta không có lý do gì để không đồng ý.” Dumbledore nói, “Chúng ta định tiến hành vào tối mai, hy vọng người không quên tham dự, giáo sư Umbridge.”
Umbridge bị hai người họ đả kích không kịp phản bác, sau đó hung dữ nói: “Hảo, ta sẽ tham dự! Ta sẽ hảo hảo ‘khảo hạch’ ‘năng lực’ của Potter tiên sinh!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.