Hotboy Tôi Yêu Thầm Cũng Thích Tôi

Chương 41: Phiên ngoại 2




【 sinh viên 】
Hôm nay là ngày nhập học chính thức.
Đàn anh đàn chị của các trường đều xin ra trận, ôm lấy việc tiếp đãi tân sinh viên. Trong đó, đương nhiên không thể thiếu hội học sinh.
Một cô gái trẻ đã được hướng dẫn, tìm được chỗ đăng ký của viện sinh vật học.
Anh trai cô lớn hơn cô một tuổi, cũng là sinh viên của trường này, cho nên anh trai cô có thể chiếu cố cho cô trước. Ở chỗ đăng ký, cô nhìn thấy một chàng trai mảnh khảnh. Chàng trai kia thập phần xinh đẹp, ngũ quan tiểu xảo nhu hòa, tỉ lệ hoàn mỹ,
Thân hình cao gầy thon dài, áo sơmi đơn giản được sơ vin trong quần, phác họa đường nhân ngư, làm rất nhiều người thèm muốn.
Có lẽ bởi vì tháng 9 ánh mặt trời vẫn gay gắt, làn da trắng nõn của chàng trai bị phơi đến đỏ ửng. Thoạt nhìn cũng thấy anh có lẽ rất mệt, nhưng khi đối mặt với tân sinh viên chàng trai vẫn như cũ tươi cười ấm áp, thoạt nhìn là một người rất ôn nhu. Cô gái nhìn đến động tâm. Càng đến gần, tim đập càng nhanh.
Vị đàn anh này thật là đẹp mắt!
Có phải diễm ngộ thứ nhất của sinh viên đại học của chính mình sẽ mở ra tại đây không?
Còn không đợi cô gái mở miệng, anh trai đứng bên cạnh đã chủ động cùng kia chàng trai chào hỏi:
"Nha, này không phải hội trưởng Hội Học Sinh của viện Sinh vật học sao?"
Chàng trai giương mắt nhìn người tới, quen thuộc cười, "Này không phải là Cán bộ thể thao sao?"
"Sóc nhỏ." Cán bộ thể thao mặt suy sụp xuống dưới, "Đại học, này đều đại học, tớ còn không thể có được tên họ sao?"
"Cậu không phải cũng gọi tớ là Sóc nhỏ sao?" Chàng trai cười đáp lại, "Vậy cậu nói xem, tên của tớ là gì?"
"......" Cán bộ thể thao trợn tròn mắt, gọi biệt danh của cậu lâu rồi, tên xác thật nhất thời nghĩ không ra, "Tiêu...... Tiêu Tùng....Thụ?"
"Đoán bừa đúng không?" Tiêu Tùng Hứa cười, nhưng cũng không làm khó, đem chai nước trên bàn ném qua đi, cho Cán bộ thể thao uống.
Tầm mắt của cô gái liếc trái liếc phải, sau một lúc lâu mới hỏi: "Hai người quen nhau sao?"
"Đương nhiên!" Cán bộ thể thao dùng ngón tay chỉ mình với Tiêu Tùng Hứa, "Hai người bọn anh chính là bạn tốt thời cấp 3."
Ánh mắt của cô gái nhìn về phía anh trai trở nên ghét bỏ, "Anh có tài đức gì mà quen được người đẹp trai thế này?"
Cán bộ thể thao ôm lấy cổ cô gái đùa giỡn, "Cho em nói lại, em có muốn để lại mạng ở đây không!"
Tiêu Tùng Hứa giúp cô gái xử lý thủ tục nhập học của tân sinh viên.
Cậu làm việc vô cùng lưu loát, lại không mất sự ôn hòa, làm cho người phải phối hợp với mệnh lệnh của mình cũng sẽ không cảm giác bị áp bách.
Nhanh chóng xử lí xong thủ tục, cô gái lấy hết can đảm, hỏi Tiêu Tùng Hứa nói: "Đàn anh! Em có thể xin phương thức liên hệ của anh được không?"
Nhìn em gái nhà mình đỏ bừng mặt, Cán bộ thể thao có dự cảm bất an, "Em không phải đối với Sóc nhỏ...... Nhưng là, cậu ấy đã......"
Cán bộ thể thao chưa nói hết lời.
Hắn cảm thấy chính mình không có tư cách thay Tiêu Tùng Hứa công nhiên xuất quỹ.
Nhưng Tiêu Tùng Hứa lại rất hào phóng, trên mặt tươi cười không giảm, nói: "Em gái, thật ngại quá, anh đã có bạn trai."
Anh đã có bạn trai.
Vô cùng tự nhiên mà nói ra những lời này, không có gì do dự.
Cô gái ngược lại bởi vì sự tự tin này mà sửng sốt một lúc, sau đó mới phản ứng lại, ấp úng nói: "A! Em xin lỗi vì đã quấy rầy, chúc đàn anh cùng bạn trai càng ngày càng hạnh phúc!"
Cô gái bị anh trai kéo đi.
Đi xa trên đường, cô gái nhịn không được quay đầu lại, vừa lúc thấy viện Vật Lý bên cạnh, một chàng trai cao lớn cường tráng đẹp trai nhảy vào chỗ của viện Sinh vật học, đứng ở đằng sau đàn anh dịu dàng kia. Đại soái ca để đầu của đàn anh dựa trên vai, tay ôm lấy eo đàn anh, tựa hồ muốn nói gì đó, xem biểu cảm dường như đang làm nũng.
Đàn anh cũng không kháng cự, cười giơ tay vỗ vỗ đầu đại soái ca, biểu cảm thậm chí mang theo chút sủng nịch.
Đại soái ca kia hẳn chính là bạn trai của đàn anh đi?
Cô gái nghĩ như vậy.
Thật xứng đôi a! Chúc 99!
"Tê......" Anh trai đứng bên cạnh cũng chú ý tới một màn này, suy tư gì nói, "Này Trì Đông Dương đem Sóc nhỏ nuôi đến thật tốt a! Như thế nào làm được?"
"Ân?" Cô gái nhìn về phía anh trai.
"Không có gì." Anh trai xua tay, "Đang nói hội trưởng Hội Học Sinh của viện Sinh vật học."
"A......"
Cô gái đương nhiên sẽ không hiểu Cán bộ thể thao đang nói cái gì.
Rốt cuộc nàng chỉ nhìn thấy một mặt của Tiêu Tùng Hứa, hiện giờ đối phương rất trầm ổn, trấn định.
Cho nên, ở đại học, phỏng chừng chỉ có đương sự hai bên cùng Cán bộ thể thao ba người biết......
Thời kỳ cấp 3, có một chú Sóc nhỏ nhát gan co rúm lại......
Hiện giờ đã trưởng thành, tự tin đảm đương một đám người.
*
"Trì Đông Dương cậu tới làm gì?" Tiêu Tùng Hứa bị người phía sau ôm lấy vòng eo.
Đầu đối phương dựa vào vai chính mình, có chút nặng, cậu lắc lắc bả vai, không đẩy nổi.
"Tới nạp điện." Trì Đông Dương cũng mặc kệ tầm mắt chung quanh, nhắm hai mắt, cố ý ôm càng chặt, làm nũng chơi xấu nói.
"Được rồi, sẽ bị người khác nhìn."
"Hừ, tớ ước gì người khác nhìn đến nhìn."
"Sao lại giống trẻ con thế chứ?"
"Tớ giống trẻ con cậu sẽ không thích tớ nữa sao?"
"Đương nhiên là không phải rồi."
"Như thế tớ liền muốn giống trẻ con."
Bên ngoài đường đường là hội trưởng oai phong một cõi của viện vật lý học viện hội trưởng, ở trước mặt bạn trai lại giống như một đứa trẻ chưa lớn.
Nhưng hành động cậy sủng mà kiêu của Trì Đông Dương, cũng xác thật chứng minh mối quan hệ của hai người có bao nhiêu ổn định.
Bất quá, quan hệ ổn định, cũng khó tránh khỏi sẽ có nguy cơ.
Tỷ như hiện tại, Tiêu Tùng Hứa liền đã nhận ra thanh âm ám chỉ của đối phương.
"Cậu không vui à?" Tiêu Tùng Hứa thử thăm dò hỏi.
Trì Đông Dương bị hỏi liền thẳng thắn, "Ừ. Tớ nhìn thấy có người đến gần cậu."
"......" Tiêu Tùng Hứa trầm mặc một lát, nhỏ giọng đáp lại, "Cậu không phải cũng có rất nhiều người đến gần sao?"
"Cho nên cậu vẫn luôn chú ý đến tớ?" Trì Đông Dương trước mắt sáng ngời, phản ứng lại tiếp tục ủy khuất, "Vậy sao cậu không ăn dấm, chỉ có một mình tớ khổ sở?"
"Đương nhiên ghen a......" Tiêu Tùng Hứa đè thấp thanh âm, chỉ làm Trì Đông Dương một người nghe thấy, "Chẳng qua, tớ tin tưởng cậu. Cho nên mới không hỏi."
"Lời này của cậu giống như là không tin tưởng tớ." Trì Đông Dương lẩm bẩm.
Tiêu Tùng Hứa cười xoa xoa đối phương tóc, "Tớ không có ý này. Là tớ chưa cho cậu đủ cảm giác an toàn, cho nên......"
"Cho nên cái gì?" Lỗ tai nhẹn bén của đại cẩu dựng lên, đã nhận ra hơi thở của "Thịt tươi".
"Đêm nay......" Tiêu Tùng Hứa bị phơi hồng hai má, giờ càng ửng hồng ửng hồng.
Giống như lại biến trở về thời kỳ cấp 3, chàng trai nhỏ e lệ ngượng ngùng.
—— "Đêm nay bồi thường cho cậu."
Đại cẩu mang theo những lời này trở về chỗ ngồi câu sĩ khí đại chấn. Ban ngày ban mặt mà giống như sói nhiệt tình mười phần.
"Là cái gì đã khích lệ hội trưởng đại nhân của chúng ta, đột nhiên nhiệt huyết sôi trào như vậy?"
"Không hiểu sao? Đây là chỗ tốt của việc có bạn trai!"
"Sách. Còn phải phụ thuộc vào bạn trai có tìm được một người bạn trai tốt không?"
"Cậu không hiểu, ai nghe xong câu chuyện của chúng tôi đều sẽ gặp cp! Tới, ngồi đi, tôi nói cho cậu biết......"
Ánh sáng mặt trời gay gắt của tháng 9 chiếu lên sân thể dục Những người trẻ tuổi kia ở trên đó vui cười đùa giỡn, những phiền não của toàn Thế giới dường như cùng họ không có quan hệ. Bọn họ có được lẫn nhau, mặc kệ con đường phía trước như thế nào, bọn họ đều vô cùng tự tin.
Bộ truyện đầu tay của mình đến đây là chính thức kết thúc rồi, cảm ơn mọi người đã đồng hành cùng mình trong thời gian vừa qua. Hẹn gặp lại mọi người trong bộ truyện gần nhất.
Mai là mùng 1 Tết rồi, chúc mọi người năm mới vui vẻ, bình an, hạnh phúc bên gia đình, người thân, bạn bè.
CHÚC MỪNG NĂM MỚI!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.