Hơp Thể Song Tu

Chương 55: Cống Hiến, Dừng Không Được!




Lại nói về Công Đức điện trưởng lão Mạnh Sở, ngay khi đem số điểm công đức của Ninh Phàm bẩm báo lên, nhất thời đã có mấy vị dung linh trưởng lão cùng vô số chấp sự đệ tử vây tới xem.
Vừa nhìn thấy môn phái cống hiến của Ninh Phàm, tất cả các lão quái đều kinh ngạc khép không kín miệng. Những người này chỉ biết Ninh Phàm có bối cảnh kinh người, chứ không biết Ninh Phàm có dung linh trung kỳ tu vi, tự nhiên đối với việc Ninh Phàm thu hoạch điểm cống hiến với tốc độ nhanh như vậy đều vô cùng chấn kinh.
Trong vòng hai canh giờ, đạt được 754 cống hiến, những lão quái này tự hỏi, cho dù mình tiến vào Yêu Quỷ lâm, cũng chưa chắc có thể nhanh hơn so với Ninh Phàm.
- Người này, bất phàm. . . 
Lý trưởng lão bùi ngùi thở dài, không còn vẻ kiêu ngạo nữa. Những thiên kiêu tử đệ bên trong tộc của lão —— Lý Chi Hoan, nếu đưa ra đặt trước mặt Ninh Phàm căn bản không là cái gì cả.
- Hi hi, thiếp thân đối với Ninh Phàm này lại có hứng thú rồi. 
Trước Sở trưởng lão khinh bỉ đối với Ninh Phàm, giờ phút này nhẹ hàng cười một tiếng, coi trọng Ninh Phàm trở lại. Chẳng qua là nàng cũng biết, bằng vào dung linh trung kỳ tu vi, muốn mời chào lôi kéo Ninh Phàm tuyệt đối không có khả năng thành công.
Mọi người không biết tu vi của Ninh Phàm như thế nào, tự nhiên chấn kinh, nhưng thật ra là có người hiểu biết tu vi của hắn.
Một lão đầu râu bạc trắng, lông mày trắng, áo dài trắng vai mang bạch kiếm, ánh mắt khép hờ, chậm rãi tiến vào Công Đức điện. Sau lưng của lão, đi theo một công tử phong thần anh tuấn cũng vận quần áo trắng, chính là Bạch Bích vốn cùng Ninh Phàm có hiềm khích.
Vừa thấy lão giả tiến vào, Quỷ tước cao thủ trong Công Đức điện, đều lấy vẻ mặt nghiêm nghị, cung kính thi lễ.
- Ra mắt Bạch tôn!
Lão giả cả người trắng như tuyết này không ngờ chính là một trong Quỷ tước Tứ Ma Tôn, có Kim Đan trung kỳ tu vi 'Bạch tôn' —— Bạch Phi Đằng!
Đối với tu vi thật sự của Ninh Phàm, trưởng lão có tu vi từ Kim Đan trở lên đều biết rõ trong lòng, cho nên không có ai bước một chấn đến Công Đức điện. Bạch tôn này lại tới đây, hơi có vẻ khiến người ta cảm thấy có điều gì đó không bình thường rồi.
Lại thấy Bạch Phi Đằng tùy ý gật đầu một cái, coi như là đáp trả sự kính lễ của mọi người, ánh mắt chuyển nhìn sang bia công đức, tìm được vị trí của Ninh Phàm, trong mắt một nhẹ nhàng thoáng qua tia khinh thường.
- Đồ nhi của Hàn Nguyên Cực bất quá là như vậy. Dung linh trung kỳ tu vi, sau hai canh giờ mới đạt được 754 điểm cống hiến. . .
Bạch Phi Đằng lời vừa nói ra, trong Công Đức điện, đồng loạt vang lên những tiếng hít hà hơi lạnh.
Thiếu niên Ninh Phàm hình dáng không có gì là đặc biệt kia, không ngờ rốt cuộc lại là một dung linh trung kỳ cao thủ, làm sao có thể?
Nhưng nghĩ đến việc Ninh Phàm chỉ trong vòng hai canh giờ là đã đạt được 754 cống hiến, có dung linh trung kỳ tu vi cũng không phải là điều gì quá kỳ quái rồi.
- Dung linh trung kỳ tu vi, lại đi theo ích mạch tiểu bối tranh cường đấu ngoan, người này bất quá là một dạng lấy ồn ào khoe mẻ để thu hút sự hoan nghênh của mọi người mà thôi.
Bạch Phi Đằng cười lạnh một tiếng, tùy ý ngồi lên trên ghế cạnh bên. Lão cùng lão ma vốn có bất hòa, tự nhiên không muốn thấy đồ nhi của lão ma quá nổi tiếng.
Nhưng Bạch Phi Đằng ngược lại không ngờ rằng, lão châm chích mỉa mai lần này lại khiến Ninh Phàm càng nổi tiếng hơn.
Ninh Phàm dựa vào cốt linh, vốn là thứ không thể làm giả được, chỉ có khoảng 17 tuổi. 17 tuổi đạt tới dung linh trung kỳ, dõi mắt toàn bộ Việt Quốc, thậm chí khắp Đông Nam đại lục trong Vũ giới, đều là nhân vật thiên kiêu không phải tầm thường rồi.
Trong Quỷ Tước tông, không ít trưởng lão giỏi lắm chỉ có tu vi dung linh sơ kỳ, trung kỳ. Hôm nay biết được tu vi của Ninh Phàm rồi, ngày sau đối mặt với hắn, sợ rằng khó mà lấy cái vẻ cao cao tại thượng đối đãi.
Sự chú ý của mọi người đối với Ninh Phàm, không những không giảm, mà ngược lại còn gia tăng. Bọn họ muốn nhìn một chút xem, một vị dung linh trung kỳ cao thủ, trong một tháng, kết quả có thể đạt được bao nhiêu môn phái cống hiến.
Nhưng mà bọn họ, lại nhất định phải thất vọng, bởi vì suốt ba ngày, cống hiến trị của Ninh Phàm không nhảy lên một chút nào. Ngược lại thì Lục Tử Kiều, trong vòng ba ngày, giết chóc không gián đoạn, cống hiến trị của hắn không ngờ đạt tới 600 điểm, mơ hồ muốn đuổi kịp và sắp vượt qua Ninh Phàm.
- Người này rốt cuộc là đang làm gì, vì sao môn phái cống hiến của hắn lại không tăng. . .
Mọi người đua nhau nghi ngờ không hiểu, mà trong suốt ba ngày, Bạch Phi Đằng mỗi lần tới Công Đức điện, vẻ khinh thường trong mắt cũng càng lúc càng nồng hơn.
- Ta đã sớm nói rồi, người này là hạng người lấy ồn ào để thu hút sự chú ý của mọi người. Sợ rằng canh giờ phút này Ninh Phàm đã là người mang trọng thương, trốn tránh ở địa phương nào đó, chờ đợi thí luyện kết thúc.
Lời của Bạch Phi Đằng rõ ràng mang đầy vẻ thành kiến, nhưng mọi người lại không có lời gì để phản bác. Nếu Ninh Phàm không phải là ẩn nấp vào chỗ nào đó, vì sao suốt ba ngày, điểm cống hiến không tăng?
Cặp mắt già liếc công đức bia một cái, Bạch Phi Đằng xoay người bỏ đi, không ở đó lâu hơn nữa. Nhưng khi lão vừa xoay người đi một cái, trên Công Đức bia chợt ánh sáng lóe lên, lại thấy cống hiến trị của Ninh Phàm lập tức tăng trưởng thêm 100 điểm, đạt tới 854 điểm.
100 điểm, nhất định là chém chết dung linh sơ kỳ quỷ vật, mà dung linh quỷ vật, chỉ xuất hiện ở khu vực thứ hai.
- Không thể nào, người này lại dám tiến vào khu vực thứ hai, hắn không muốn sống sao!
Bạch Phi Đằng sắc mặt biến đổi, Ninh Phàm này chiến lực không biết cụ thể thế nào, nhưng lá gan này ngược lại qquả thực là cực lớn, so cùng Hàn Nguyên Cực cũng lớn bằng! Lấy dung linh trung kỳ tu vi, tiến vào khu vực thứ hai, một khi bị dung linh điên phong quỷ vật vây công, tất chết không nghi ngờ!
- Người này, hẳn phải chết. . . 
Bạch Phi Đằng thu lại vẻ chấn kinh, thay bằng vẻ mặt ngưng trọng. Bất tri bất giác, cái nhìn đối với Ninh Phàm đã không còn là cái nhìn đối với tiểu bối nữa.
. . .
Suốt ba ngày, không truyền tới tin tức của Ninh Phàm, trong lòng Lam Mi hơi hơi có chút bất an.
Trong hương khuê, Lam Mi vận hành cho pháp lực đi trọn vẹn một chu thiên xong, tố thủ thu công, nhẹ thở ra một hơi.
- Không biết Ninh Phàm, kết quả như thế nào. . . Ta đem bản đồ của cha lén trộm đưa ra cho hắn, thiết nghĩ hắn có thể tránh đi rất nhiều nguy hiểm . . .
Dung nhan trong trẻo lạnh lùng của nàng, cố nặn ra vẻ tươi cười. Ninh Phàm tựa hồ nói nàng cười rất khó coi, nàng phải luyện tập mỉm cười cho thật đẹp.
Đối diện với kính trang điểm cười một cách ngây ngô, lại thấy thiếp thân nha đầu của Lam Mi là Khả Nhi thở hào hển đẩy cửa chạy vào, Lam Mi bị giật mình vội vàng thu hồi nụ cười, không vui nói:
- Khả Nhi, làm sao không có quy củ gì hết như vậy, không gõ cửa mà cứ thế chạy vào sao. . .
- Tiểu. . . Tiểu thư, đại sự không xong rồi, cô gia. . . Cô gia tiến vào khu vực thứ hai của Yêu Quỷ lâm. Người của Công Đức điện đều nói, cô gia cống hiến trị nhoáng một cái lập tức tăng lên 100 điểm, nhất định là chém chết dung linh sơ kỳ lợi hại quỷ vật.
- Cái gì! Hắn làm sao lại lỗ mãng như vậy! Khu vực thứ hai, cho dù là Kim Đan trưởng lão, tùy tiện cũng sẽ không tiến vào!
"Ba" đất một tiếng, kính trang điểm rời tay rơi xuống đất, Lam Mi vội vã đứng lên, ánh mắt nóng nảy mà lo âu.
- Ninh Phàm này, làm sao lại cứ gây phiền toái như vậy, không được, ta yêu cầu cha đi cứu hắn. . .
Trong 'Linh' cấp đại trận ở cạnh một dòng suối, 15 cô gái xinh đẹp thân thể trần truồng, oanh oanh yến yến lần lượt tỉnh lại. 
Từng cái chân ngọc lúc này nhầy nhụa không chịu nổi, hiện ra từng vết máu. Tất cả họ đều đã bị thái bổ, vốn là có dung linh kỳ tu vi, ai ai cũng rơi về từ ích mạch tầng năm trở xuống.
Liên tiếp thái bổ 15 nữ tu, Ninh Phàm nhất cử đột phá dung linh hậu kỳ, thậm chí không cần uống vào Thăng Linh đan. Mà nguyên lai hắn có ý chuẩn bị luyện chế Chước Linh đan, bây giờ đã đột nhiên bỏ luôn.
15 nữ tử, có mấy người khóc sướt mướt. Cho dù họ là ma tu, nhưng khi thất thân rõ ràng đều cũng rất khổ sở. Có mấy người, ngược lại rất cứng rắn, ánh mắt nhìn Ninh Phàm, mang vẻ phẫn hận. Nhưng số người còn lại, ánh mắt nhìn Ninh Phàm, hoặc là phức tạp, hoặc là, động tình.
Nhưng mà không có một người mở miệng nói chuyện, tình cảnh rất là yên lặng. Bất luận là có loại tâm tình nào, chúng nữ đều muốn biết, Ninh Phàm sẽ xử trí các nàng như thế nào.
Các nàng vốn là chính là đỉnh lô, rốt cuộc sẽ bị người ta thải hiệt. Nhưng nếu là bị nguyên chủ nhân Tử Âm lão ma thái bổ, cho dù tu vi tổn hao nhiều, cũng sẽ có nơi quy tụ tốt.
Nhưng mà, hôm nay các nàng 15 người ai ai cũng xinh đẹp, thế mà bị Ninh Phàm thân vì địch nhân thái bổ. Hôm nay các nàng mất hết tu vi, đã không còn giá trị lợi dụng, có lẽ, sẽ bị giết chết đi.
- Ta hận ngươi. . . 
Một nàng được đặt tên là Tưởng Cần nhi, hơi có chút yếu nhược, phóng về phía Ninh Phàm ánh mắt nhìn u oán.
- Hừ, muốn giết cứ giết! 
Một nàng được đặt tên là Ngô Mạc Sầu, mắt mang đầy vẻ anh khí cứng rắn, tựa như không sợ chết, chỉ hơi rung rung thân thể mềm mại, nói rõ nội tâm cũng không phải dũng cảm như vẻ ngoài như vậy.
- Lang quân. . . Nếu tiểu nữ hầu hạ người, người có thể tha cho thiếp không chết hay không. . . 
Một nữ tử được đặt tên là Bạch Khiết, hai gò ngực cao vút còn ửng hồng, mắt ứa ra giọt nước, tựa hồ sau khi bị Ninh Phàm thái bổ, vẫn còn chưa hết hứng vậy.
Ba loại đàn bà, ba loại phản ứng, vô luận là một loại nào, trên thực tế đều không nguyện chết.
Còn đối với ba loại đàn bà này, Ninh Phàm đều với một loại ánh mắt lạnh như băng, nhưng mặc dù là lạnh như băng, lại rốt cuộc không có sát ý.
- Các ngươi kể từ hôm nay, thuộc về ta, nhưng, chỉ là đỉnh lô! Bất quá, nếu các ngươi chịu nghe lời, ta sẽ không giết chết các ngươi, cũng sẽ không để cho các ngươi tham gia đối địch để rồi chịu chết.
Ninh Phàm lời nói lạnh lùng, nhưng mà 15 nữ tử nghe được lời này, lại đồng loạt thầm thở phào nhẹ nhõm. Ít nhất, không cần phải chết. . .
Mà chúng nữ nhìn Ninh Phàm với ánh mắt hoặc nhiều hoặc ít, mang theo một tia cảm kích. Mất đi nguyên âm, mất đi tu vi, thân là đỉnh lô, các nàng đã không còn chút giá trị nào. So với những thứ ma đầu chơi xong liền vứt bỏ, Ninh Phàm ít nhất cũng còn giữ lại cho các nàng đường sống.
Nếu suy nghĩ thêm một chút, nhóm người mình trước đây vốn là động sát cơ đối với Ninh Phàm, vốn là địch nhân, Ninh Phàm chỉ thái bổ các nàng chứ không giết hết, đã là hết sức đáng quý rồi.
- Tiếp theo, ta sẽ chủng 'Niệm cấm' lên người các ngươi. Các có thể ở trong pháp bảo không gian của ta tạm thời tu luyện. Nếu là biết nghe lời, tu trở về dung linh kỳ cũng chưa chắc là không thể. Có lẽ, kiếp nầy còn có thể nhắm tới việc kết thành Kim Đan.
- Dạ, chủ nhân có thể tha cho bọn thiếp không chết, chỉ đơn giản là cấm chế, thì có đáng gì. 
Chúng nữ bất kể là có nghĩ thật như vậy hay không, câu trả lời đều rất là nhất trí. Chẳng qua là trong lòng họ đồng loạt đều cảm thấy kinh ngạc, kinh ngạc vì Ninh Phàm lại có thể biết được niệm cấm cấm chế mà thượng cổ thế lực mới có thể biết.
Sau khi bị Tư Vô Tà ban cho một bài học, Ninh Phàm không dám xóa đi trí nhớ của chúng nữ nữa. Nếu không, chúng nữ cứ như Tư Vô Tà vậy lệ thuộc vào mình, mình có thể đối với các nàng đối xử với lòng dạ ác độc tiếp tục thái bổ nữa hay không cũng còn chưa biết nữa.
Dùng niệm cấm, khống chế sinh tử của chúng nữ, không xóa đi ký ức, có lẽ đối với đỉnh lô mà nói, là thủ đoạn xử lý tương đối tốt rồi.
Đột phá tu vi tới dung linh hậu kỳ, thần niệm lại như nước chảy thành sông, đạt tới dung linh điên phong, Ninh Phàm thần niệm phủ xuống một cái, đua nhau nhập vào trong thức hải của chúng nữ, chủng lên đó cấm chú, rồi sau đó vung Đỉnh Lô hoàn lên, đem chúng nữ thu vào trong hoàn.
15 nữ tử, lần này xuất hiện ở tại một hồng vụ không gian khá lớn trong Đỉnh Lô hoàn, có hoa có cỏ, có sơn có thủy, có quỳnh lâu ngọc vũ, đều là do hồng vụ biến thành.
Đây là các nàng lần đầu tiên với đầu óc thanh tỉnh tiến vào Đỉnh Lô hoàn, chưa bao giờ nghĩ tới, thế gian này lại có pháp bảo không gian thần diệu như vậy.
Theo lời đồn đãi, ở thời thượng cổ có một loại động thiên loại pháp bảo, không gian trong đó có thể chứa vật còn sống, thậm chí diễn hóa ra thiên địa, có thể rộng lớn đến không bên không bờ bến, là những bảo vật tuyệt thế không thể có nhiều. Thế nhưng đó chỉ là truyền thuyết, tất cả không gian pháp bảo trong tu chân giới đều nhỏ đến đáng thương, không cách nào dành cho người ở.
- Chủ nhân rốt cuộc có lai lịch gì, mà ở dung linh tu vi, lại có Động Thiên Pháp Bảo trong truyền thuyết!
Chúng nữ đua nhau kinh ngạc, hồng vụ trước mắt, hiển nhiên đối với nữn tử tu luyện rất có trợ giúp. Thậm chí, ở trong hồng vụ tu luyện, tốc độ so với ngoại giới nhanh không chỉ gấp mấy lần.
Hợp Hoan thiết, chính là thần liệu thất truyền từ thời thượng cổ, có thể bị Ninh Phàm tình cờ lấy được, luyện chế thành Đỉnh Lô hoàn là loại Động Thiên Không Gian pháp bảonày, tuyệt đối là tạo hóa cực lớn trong trời đất này.
Vô luận là yêu hay là hận đối với Ninh Phàm, hoặc là có dụng ý gì khác, sau kkhi nhìn tthấy Đỉnh Lô hoàn là bảo vật thần bí này, không còn người nào mang lòng địch ý đối với hắn nữa, vì mặc dù có địch ý, thì cũng chôn giấu thật sâu.
- Hay là ở lại ở chỗ này đi. . . Nếu như đã trở thành đỉnh lô của chủ nhân, thân phận này rốt cuộc cần phải thích ứng. . .
Mười lăm nữ tử này, thật ra chỉ là một sự mở đầu. . .
. . .
Giải tán đại trận, Ninh Phàm nhắm hai mắt, đứng lặng lẽ bên dòng uối. Cuộc sống không cho hắn lựa chọn, từ khi đạt được 《 Âm Dương biến 》 công pháp trở đi, thân phận ma đầu của hắn rốt cuộc không cách nào tránh thoát được.
Hoặc là có một ngày, cả nghìn người chỉ tr1ich, vạn người chửi rủa, tiếng xấu lan xa.
Hoặc sẽ có một ngày, chỉ nghe được danh hiệu của Ninh Phàm, nữ tử của Tứ Thiên Cửu giới đều lộ ra sự sợ hãi cùng vẻ chán ghét.
- Nhưng vô luận ta sẽ biến thành hình dạng gì, Chỉ Hạc cũng sẽ không chê trách ta, sư tôn cũng sẽ không chán ghét ta. . . Có lẽ, Tư Vô Tà cùng Lam Mi, cũng sẽ không. . .
Xoa xoa cái trán, đem tâm tư phiền loạn trong đầu đè xuống toàn bộ, Ninh Phàm bỗng nhiên mở hai mắt ra, trong mắt tinh quang chợt lóe, không còn nửa điểm chán nản như trước nữa.
Nếu như đã buộc phải là ma, thì phải làm vô thượng chân ma mà thiên địa phải sợ hãi!
- Tiếp theo, đi vào khu vực thứ hai!
Hắn tung người nhảy một cái, quanh thân hóa thành băng hồng, chạy thẳng tới khu vực thứ hai. Bay vượt khoảng cách ba mươi dặm, hắn thu bước chân, trước mắt hiện ra hắc vụ nặng nề.
Trong hắc vụ, mơ hồ có không gian chi lực lưu chuyển, theo bản đồ ghi dấu, trong hắc vụ này chính là khu vực thứ hai của Yêu Quỷ lâm.
Không gian trong đó, bởi vì có trận pháp không gian chi lực, ít nhất cũng bao phủ phạm vi mấy ngàn dặm, vượt xa không phải là khu vực thứ nhất nhỏ bé như vậy có thể so sánh.
Mà trong đó, truyền ra gần mười ngàn đạo dung linh cấp quỷ khí, khiến sống lưng Ninh Phàm lạnh toát. Trong Vạn đạo quỷ khí, thậm chí có mấy trăm đạo khí tức khiến cho hắn mơ hồ cảm thấy nguy hiểm.
Dung linh điên phong! Trong Khu vực thứ hai, ít nhất có mấy trăm con dung linh điên phong quỷ vật.
Nếu không phải là đã đột phá đến dung linh hậu kỳ, Ninh Phàm tùy tiện tiến vào khu vực thứ hai, gần như là chuyện làm hết sức hung hiểm.
Hắn hít sâu một hơi, một bước bước vào hắc vụ, trận quang chợt lóe lên, bị truyền tống đến một loại thế giới đỏ thẫm như máu.
Vị trí của hắn vào giờ phút này, là ở trong một mảnh rừng đào âm trầm máu đỏ. Vừa hiện ra ở tại nơi này, liền lập tức có một con dung linh sơ kỳ quỷ vật, rõ ràng có thân thể uyển chuyển như đàn bà, không ngờ lại mặt xanh răng nanh, là quỷ đầu ghớm ghiếc.
Dung linh kỳ quỷ vật, đã có thể sơ bộ ảo thành thân con người, bất quá không thể biến ảo hoàn toàn, vẫn có đặc thù của quỷ vật. Mà quỷ vật một khi đột phá Kim Đan kỳ, thậm chí có thể biến thành hình người, quỷ nữ như mỹ nhân, đầu độc thương sinh, chuyên thôn phệ tinh dương của con người.
Dung linh sơ kỳ, đối với Ninh Phàm mà nói, căn bản không phải sự uy hiếp. Há mồm, Tinh Quang Kiếm ảnh bay ra, Trảm Ly kiếm đâm nhập vào cơ thể, quỷ vật liền bừng ra một ngọn lửa vô hình, bị đốt biến thành hư vô.
Thu hồi kiếm ảnh, Ninh Phàm đưa tay chụp một trảo, từ trong quỷ ốc bạo tán ra, nhiếp tới một viên niệm châu, vẫn là lớn bằng móng tay, lại mang theo một tia máu đỏ, Thần niệm chi lực, mạnh hơn ích mạch niệm châu ít nhất gấp mười lần.
Ninh Phàm mắt lộ vui mừng, xem ra tiến vào khu vực thứ hai, ngược lại là tới đúng vị trí rồi. Ở khu vực thứ hai, không chỉ có thể thông qua cuộc chiến sinh tử trui luyện thực lực, càng có thể lấy được niệm châu, đem Thần niệm chi lực, đề tăng lên tới một cảnh giới kinh khủng.
- Kim đan cấp thần niệm, gần như đã đủ để đột phá. Cũng không biết, nếu ta muốn đột phá Nguyên Anh cấp thần niệm, cần phải chiếm đoạt bao nhiêu niệm châu nữa!
Nếu có người ở nơi này, nghe được lời của Ninh Phàm như vậy, nhất định sẽ kinh hãi. Bởi vì Ninh Phàm lại động tâm tư, muốn ở trong Yêu Quỷ lâm này, đột phá đến Nguyên Anh cấp thần niệm. Một khi đột phá thành công, nói riêng về thần niệm cường đại, sợ rằng toàn bộ Việt Quốc, cũng không có người nào có thể vượt qua Ninh Phàm!
Mà Ninh Phàm không biết rằng, hắn mới chỉ chém chếtQuỷ vật Dung linh sơ kỳ liền đã đạt được 100 điểm môn phái cống hiến, khiến cho trong Quỷ Tước tông ai ai cũng lấy làm kinh ngạc, thậm chí khiến cho Bạch Tôn chấn kinh, khiến cho lòng Lam Mi như lửa đốt.
Hắn thúc giục linh trang ẩn thân, cẩn thận ssử dụng giết quỷ vật ở khu vực thứ hai. Về phần Công Đức trong điện, môn phái cống hiến đã tsử dụngg trưởng với một loại tốc độ hại tim người.
. . .
- Nhìn kìa, môn phái cống hiến điểm của Ninh Phàm lại động rồi, đã đột phá đến 2154 điểm. Như vậy chẳng phải nói hắn đã chém chết 14 chỉ quỷ vật dung linh sơ kỳ. Điều này sao có thể! Ngay cả bọn ta là dung linh trung kỳ cao thủ, cũng không cách nào ung dung chém chết sơ kỳ như vậy.
Mạnh Sở trưởng lão nhìn chằm chằm bia Công Đức. Lão trông chừng bia Công Đức 200 năm, chưa bao giờ có trường hợp như ngày hôm nay, khó tin như vậy.
- 2354 điểm! Một lần gia tsử dụngg 200 điểm. Hắn lại giết một con quỷ vật dung linh trung kỳ.
Một nữ chấp sự hô lên cả kinh.
Nhưng mà còn xa mới xong. 2554, 2754, 2954 . . . Ninh Phàm môn phái cống hiến điểm quả thật tiến nhanh không thể chống đỡ. Trong nửa canh giờ ngắn ngủi, đã liên tục nhảy lên mấy lần.
Chà!
Giờ khắc này trong điện Công Đức, trưởng lão tu vi ở dung linh trung kỳ trở xuống ngược lại đều là hít một hơi lạnh. Ninh Phàm có thể 'Chém liên tục' quỷ vật dung linh trung kỳ. Giết bọn chúng như vậy, giống thật là không khó khsử dụng gì bao nhiêu.
'Bạch Tôn' Bạch Phi Đằng giờ phút này sắc mặt vô cùng khó coi. Mà Bạch Bích thì lại như ngừng thở, mặt tái nhợt vì khó tin. Hắn bất quá có tu vi dung linh sơ kỳ, trong khi Ninh Phàm chém chết quỷ vật trung kỳ giống như trò đùa, vậy mình đắc tội Ninh Phàm, kết quả sẽ có ích lợi gì, vì sao phải cùng kẻ này đối địch chứ!
Ngoài điện Công Đức, Lam Mi lôi kéo Quỷ Tước tử, mặt đầy nóng nảy tiến vào điện Công Đức.
- Cha, xin cha xuất thủ tiến vào Yêu Quỷ lâm, mang Ninh Phàm đi khỏi khu vực thứ hai.
- A, Mi nhi nhà ta từ lúc nào đối với đàn ông để ý như vậy. Yên tâm! Ninh Phàm dầu gì cũng là đồ nhi của Hàn Nguyên Cực, tâm cơ lại không tầm thường. Nếu hắn dám vào khu vực thứ hai, hơn phân nửa là có điều nắm chắc.
Quỷ Tước tử tuy ngoài miệng nói như vậy, nhưng ánh mắt nhìn lên trên bia Công Đức, vẫn khó mà át chế được sự kinh ngạc. Ông ta biết bắt đầu từ dung linh kỳ, quỷ vật có linh trí càng lúc càng cao. Mà ở tại Yêu Quỷ lâm nơi đó, pháp lực của quỷ vật càng tựa hồ nhận được sự gia trì nào đó, dung linh tu sĩ muốn chiến thắng quỷ vật cùng cấp, là vô cùng không dễ dàng. Đừng nói đến chuyện là chém chết.
Mà Ninh Phàm lại liên tiếp không ngừng chém chết quỷ vật, csử dụng bản không hề nghỉ ngơi và khôi phục pháp lực.
Sau khi điểm cống hiến đạt tới 4154 điểm, Ninh Phàm nghỉ ngơi một ngày. Cống hiến điểm không tsử dụngg trưởng nữa. Nhưng Quỷ Tước tử lại mơ hồ cảm giác Ninh Phàm đang khôi phục lại trạng thái điên phong, chuẩn bị làm ra cử chỉ kinh người gì đó. 
- Nếu hắn chém chết dung linh hậu kỳ, có thể nói đã trở thành thiên kiêu. 
Quỷ Tước tử sờ càm một cái, vẻ mặt dần dần ngưng trọng. Ông ta hiểu đối với Ninh Phàm nếu sử dụng một ngày để khôi phục thể lực, nhất định là hắn muốn làm đại sự. 
Ông ta suy đoán hơn phân nữa là Ninh Phàm muốn chém chết quỷ vật có tu vi dung linh hậu kỳ. Nhưng mà sự thật lại vượt xa dự liệu của Quỷ Tước tử.
Lại thấy điểm cống hiến của Ninh Phàm bất động sau một ngày, lại bỗng nhiên nhảy lên một đoạn lớn, từ 4154 điểm biến thành 5154 điểm, tsử dụngg trưởng 1000 cống hiến.
1000 điểm cống hiến. Chỉ có chém chết quỷ vật dung linh điên phong mới có thể đạt được!
- Không thể nào! Qủy vật với tu vi dung linh điên phong, cho dù là lão phu cũng không dễ chém chết. Tiểu tử này bằng dung linh tu vi làm sao có thể chém chết được?
Bạch Phi Đằng cũng không ngồi yên nữa. Bình sanh lão lần đầu tiên cảm thấy mình từ đầu chí cuối đã đánh giá thấp Ninh Phàm.
- Người này có thể còn chém chết Kim Đan hay không?! Hắn có thể tiến vào khu vực thứ ba hay không?!
Bạch Phi Đằng nhíu đôi lông mày trắng thành hình chữ bát, trong lòng dần dần dâng lên một ý tưởng hoang đường.
Nếu là người thường, tuyệt đối sẽ không bằng dung linh tu vi tiến vào khu vực thứ ba. Nhưng Ninh Phàm … Người này nói không chừng sẽ có hành động kinh người này. Bạch Phi Đằng mơ hồ cảm giác như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.