Hơp Thể Song Tu

Chương 235: Đồng nữ (1)




Chương 235: Đồng nữ. (3)
Thần Không đảo mặc dù khiêm tốn, nhưng dầu gì cũng là chỗ nương tựa của vô số thế lực ở nội hải. Nếu có thể từ thức hải của nữ đồng biết được tin Nguyệt tôn chết, thì những thế lực này đổi chủ, bị chia cắt tranh giành...
Nếu có thể từ thức hải của nữ đồng, lại tìm ra phương pháp đi vào Thần Không đảo, thì Thần Không truyền thừa sẽ dẫn tới nội hải một phen điên cuồng tranh đoạt, chém giết.
Hứa Thu Linh dằng dặc đứng dậy. Nàng biết Ninh Phàm cần đỉnh lô tu luyện, nhưng xem ra, sau khi sư tôn báo cho Ninh Phàm biết cô gái này liên lụy, hắn hẳn sẽ không tranh cãi về đỉnh lô này nữa.
Nhưng điều khiến cho Hứa Thu Linh kinh ngạc là, ánh mắt của Ninh Phàm trầm ngâm, nhưng cũng không rời khỏi.
- Chu công tử, hay là chúng ta đi trước đi, chớ có tự dưng gây ra chuyện thị phi không mong muốn...
Hứa Thu Linh khuyên nhủ.
- Không sao, ta muốn nhìn một chút...
Ninh Phàm tung người nhảy một cái, phiêu nhiên hạ xuống đài bán đấu giá.
Hắn mới vừa hạ xuống, lập tức, Tử Cổ cau mày, Chu Thanh kinh ngạc, Quan Hùng cũng thấy khó.
Nhưng Ninh Phàm lập tức cung tay với hai người Quan Hùng và Chu Thanh, nói:
- Chư vị mời tiếp tục, Chu mỗ không chút hứng thú nào đối với Thần Không truyền thừa. Chẳng qua là cô gái này nếu không cách nào sưu hồn, liền vô dụng, Chu mỗ muốn vào lúc đó, mua cô gái này làm đỉnh lô.
- Hả? Đạo hữu tin tức thật linh thông, chuyện này chỉ có nội hải thế lực lớn biết được, bọn ta cũng tạm thời được báo cho. Ngay cả Hứa Như Sơn cũng không tất biết, ngươi lại biết.
Quan Hùng ánh mắt chợt lóe, lần nữa nhìn Ninh Phàm một cái cao hơn.
Mà nghe nói Ninh Phàm không có lòng dò xét ký ức của cô gái này, chỉ là muốn đỉnh lô, vẻ kinh dị của Quan Hùng cùng Chu Thanh đua nhau thu hồi, gật đầu bày tỏ đồng ý.
Chỉ có Tử Cổ, ánh mắt run lên.
Lão ta vốn định, nếu không cách nào lục soát ký ức của cô gái này, liền thuận thế thu nàng làm đỉnh lô, không ngờ, Ninh Phàm lại chen ngang một bước.
Chẳng qua là vừa nghĩ tới oai nhất chỉ đó của Ninh Phàm, khiến cho lão một thân một mình cùng Ninh Phàm tranh đỉnh lô, lại có chút không dám.
- Thôi... Cô gái này tuy là hóa thần, rốt cuộc là thân nữ đồng, nguyên hồng chưa thành thục, hiệu quả sắc bổ không tốt, nhượng cho tên đó thì có làm sao... Vả lại hóa thần đỉnh lô, lúc sắc bổ cần hao phí thời gian, chuẩn bị chu toàn, người này không được đem vào Toái Giới bí cảnh, không thể mang hóa thần tiến vào, nên không cách nào sắc bổ. Sau chuyến đi bí cảnh, người này nhất định rời đảo, đến lúc đó, bổn tọa cũng từ trong tông môn, gọi tới viện thủ, diệt người này, đoạt đỉnh lô bảo vật của hắn, không khó!
Tử Cổ đạo nhân suy nghĩ chốc lát, lộ ra mấy phần nụ cười không sao cả, gật đầu một cái, ý bảo nếu sưu hồn thất bại, liền đem cô gái này làm đỉnh lô, nhường cho Ninh Phàm.
Mọi người tản đi, Hứa Như Sơn tự chỗ tối hiện thân, cùng Nghiêm Trung Tắc, Ninh Phàm một đạo, trông chừng đỉnh lô.
Bốn người của ba tông khác thì sau khi thương nghị, từ Quan Hùng thứ nhất, Chu Thanh thứ hai, Tử Cổ thứ ba, theo thứ tự lấy bổn tông bí thuật sưu hồn.
Quan Hùng sử dụng sưu hồn bí thuật, tương tự kiếm niệm thuật, nhưng cũng không phải là ngưng tụ kiếm thức kiếm niệm, mà là lấy kiếm khí bách niệm biến thành.
Chu gia sưu hồn thuật, là “Tố lôi diệt ức”, lấy lôi hóa niệm, lấy niệm sưu hồn.
Tử Cổ đạo nhân, là căn bản lấy tử trùng hóa niệm.
Ba người theo thứ tự lấy thần niệm, cố gắng vào thiên linh của nữ đồng.
Ba đạo thần niệm này cho dù thức hải của hóa thần hậu kỳ tu sĩ sợ là cũng có thể tìm tòi một hai.
Ninh Phàm âm thầm chắc lưỡi hít hà. Đây không hổ là chí tôn thế lực của nội hải ma đạo, sưu hồn diệt ức thuật quả nhiên bất phàm, so với sưu hồn thuật bình thường của mình mạnh hơn không biết gấp bao nhiêu lần.
Ngụy kiếm niệm của Quan Hùng, mặc dù bất phàm, nhưng so với sưu hồn thuật của hai người khác, hiển nhiên kém rất nhiều. Tử Cổ tử trùng thuật, lợi hại so với Quan Hùng tuy nhiên yếu so với Chu Thanh, nhưng khống trùng chi đạo, không phải là có thể học được sớm chiều, Ninh Phàm không muốn học. Về phần tố lôi diệt ức thuật của Chu Thanh, quả nhiên mạnh nhất, tựa hồ là lôi lực, nhưng trong đó lại thật giống như sáp nhập vào một chút yêu lực.
Lôi lực cùng yêu lực dung hợp...
- Cùng lôi thú có liên quan sao...? Sự dung hợp giữa pháp thuật cùng yêu thuật, người sáng chế ra sưu hồn thuật này, thiên tư kinh người...
Ánh mắt của Ninh Phàm nóng bỏng, dựa vào lôi tinh huyết lôi của hắn, nếu có thể đạt được pháp quyết này, lúc lục soát thức hải ký ức của hóa thần không sợ phong ấn gì cả.
Chỉ tiếc, cho dù là ba người sưu hồn thuật bất phàm, nhưng hết lần này tới lần khác đều thất bại.
Đấy cũng không có gì kỳ quái. Ngay cả Động Hư đều nói, ông ta âm thầm lục soát qua đồng hồn của cô gái này, nhưng ngay cả ông cũng đều thất bại, người tầm thường thì làm sao có thể?
Quan Hùng thở dài lắc đầu. Tử Cổ sắc mặt âm trầm. Còn Chu Thanh thì cười một tiếng ha ha, không mảy may lấy sưu hồn thất bại phiền lòng, khoát đạt nói.
- Ta lục soát không được hồn của cô gái này, càng nói rõ, kịch biến ở Thần Không đảo có chút đáng sợ, không thể sưu hồn, chưa chắc không là chuyện tốt. Bọn ta không vào Thần Không đảo, có lẽ miễn đi một kiếp... ngược lại là Chu Minh đạo huynh...
Chu Thanh xoay chuyển ánh mắt, rơi vào trên người Ninh Phàm, khẽ mỉm cười.
- Chu Minh đạo huynh, tựa hồ rất coi trọng tố lôi diệt ức thuật này... Nếu thường ngày, tiểu đệ tự sẽ đem thuật hai tay dâng lên, bất quá pháp thuật của tiểu đệ, cũng không hoàn chỉnh. Hơn nữa thuật này chuyện liên quan đến bí ẩn của tộc ta, thứ cho tiểu đệ không dám dâng tặng nó. Tuy nhiên, nếu đạo huynh nguyện ý tới Chu gia ta một chuyến, có lẽ Chu gia lão tổ của ta, sẽ có cặp mắt thiện cảm đối với đạo huynh truyền thụ cho thuật này cũng chưa biết chừng.
- Ha ha, đạo hữu nói đùa, Chu mỗ cuồng vọng như thế nào đi nữa cũng không dò xét Chu gia bí thuật...
Ninh Phàm đánh cá ha ha, nhưng trong đầu, hơi dâng lên một chút cổ quái.
Chu Thanh đối với mình, tựa hồ không còn địch ý.
Nhưng đồng thời, tựa hồ hết sức mời mình vào Nội hải Chu gia, đây là vì sao...?!
Thuật này tuy hay, nhưng Ninh Phàm còn chưa đến nổi làm một tên sưu hồn tiểu thuật, lỗ mãng tiến vào lãnh thổ của Chu gia.
Thực lực chưa thành, hắn không muốn mạo hiểm, ai biết Chu gia mời mình, có thật là thiện ý hay không.
Cự Ma tộc cùng Động Hư lão đầu, thiện ý của hai người Ninh Phàm có thể thấy.
Còn Chu gia ư? Hắn nhìn không thấu...
- Ai, như vậy, Kiếm tôn chỉ phái nhiệm vụ, Quan mỗ coi như thất bại... Chúc mừng Chu đạo hữu đạt được cô gái này làm đỉnh lô, nếu có cơ hội, cần phải tới Kiếm đảo một chuyến, cáo từ!
Quan Hùng cung tay, quanh thân hóa thành kiếm quang chợt lóe mà không thấy.
Lão ta tung người một cái, sợ là đã ở ngoài vạn dặm.
Thuật này cũng không phải là na di, chính là kiếm tu độc hữu ‘Kiếm thuấn thuật’, dựa vào thuật này, kiếm tu độn tốc cùng cấp vô địch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.