Hơp Thể Song Tu

Chương 129: Nàng ấy sao lại tới vậy?




Tam chuyển đan dược Hoàng Cân đan! Viên đan dược này là Hoàng cân lực sĩ của Cổ thiên đình, bí dược luyện thể, cho dù ở thượng cổ, người biết được cũng không nhiều.
Luyện chế viên đan dược này, cần mấy loại thủ pháp luyện đan của thượng cổ, chớ nói không có Hỏa Phong quả, cho dù có, đám người Tiết Thanh cũng luyện chế không ra.
Nhưng Ninh Phàm, vừa khéo có những thủ pháp luyện đan đó, mà hôm nay càng có cơ duyên xảo hợp đạt được Hỏa Phong quả.
Bên ngoài Ninh thành, chính là đất sinh trưởng của Hỏa Phong quả. Loại cơ duyên này trùng hợp, cũng không phải là thiên ý, mà là khí vận!
Ninh Phàm hơi nhắm mắt, tu sĩ có khí vận, phiêu miểu vô hình, lời đồn đãi thượng cổ có Thần Ma sửa đổi khí vận. Khí vận tốt là khắp nơi gặp bảo, khí vận kém là khắp nơi gặp nạn.
Người có khí vận tốt nhất, dĩ nhiên là Cự Đầu Môn của thời kỳ thượng cổ. Người có khí vận kém cõi nhất, thượng cổ trứ danh nhất tên là Thân Công Báo... Chuyện này không đề cập tới. Đáng giá nhắc tới là Hoàng Cân đan.
Viên đan dược này hiệu quả không như Ngọc Hoàng đan, nhưng nếu có số lớn Hỏa Phong quả, thì Ninh Phàm có thể luyện chế số lớn Hoàng Cân đan, dựa vào số lượng, phục dùng cường luyện thể cảnh giới!
Luyện thể cảnh giới của hắn, ở vào ngân quang đệ lục cảnh đỉnh phong, chỉ cần lại đột phá ba cảnh giới, hắn sẽ có thể đạt tới Ngân cốt chi cảnh!
Ngân quang thu liễm tận xương, cốt như ngân, quyền hám Nguyên anh!
Nếu có thể trong ba tháng, dùng số lớn Hoàng Cân đan, sau ba tháng, cho dù chỉ là hóa thân quần áo trắng, chỉ dựa vào nhục thân mạnh mẽ, liền đủ để lực bại địch tới đánh!
Khí vận của Ninh Phàm, trước mắt mới ngưng, coi như không tệ, mặc dù còn rất nhiều người có khí vận mạnh hơn so với hắn.
Có lẽ, khí vận này dính dấp trên Âm Dương tỏa, từng thuộc về Loạn Cổ đại đế, lại bị Ninh Phàm thừa kế.
Ninh Phàm ngồi một mình ở thạch quan, ánh mắt của hắn quét qua đống Hỏa Phong quả chất chồng như núi trước mắt, trầm ngâm không nói.
Sau lưng, hai nữ tử Băng Linh, Nguyệt Linh trong thạch quan sửa sang lại y phục chăn nệm, đào tẩy cơm nước, cũng thỉnh thoảng len lén liếc mắt nhìn Ninh Phàm.
Trong bảy ngày, Lỗ Nam tử thôi sinh ra số lớn Hỏa Phong quả.
Những Hỏa Phong quả này đủ để luyện chế ba trăm viên Hoàng Cân đan...
Hoàng Cân đan có thể phục dùng cùng Ngọc hoàng đan hay không... Ninh Phàm suy nghĩ rất lâu, lắc đầu hủy bỏ.
Tru Tiên kiếm khí đau nhức, từng áp chế cơn đau của Ngọc Hoàng đan, bởi vì hai loại đau này, người trước là đau bên ngoài thân, người sau là nội phủ kinh mạch xương cốt đau.
Hai cái đau bất đồng, có thể áp chế với nhau. Còn Hoàng Cân đan, đồng dạng là rèn luyện gân cốt, nhưng cái đau do nó gây ra chỉ sợ sẽ không áp chế nổi chỗ đau của Ngọc Hoàng đan, thậm chí sẽ còn chồng chất thêm.
Muốn phục dụng viên Ngọc Hoàng đan thứ tư, trừ phi chịu đựng sự đau nhức ngang hàng của ngoại giới mang tới... Ví dụ như thiên kiếp của Nguyên anh hậu kỳ tu sĩ lên cấp!
Thu tâm tư, hắn lấy ra Toái Đan đỉnh, ánh mắt chợt lóe.
- Bắt đầu luyện đan!
...
Một tháng vội vã trôi qua, bên ngoài Ninh thành chuyển tới nhóm lớn phi hành yêu thú, có ưng có điêu. Mà Ninh thành tứ vệ, mỗi một ma tu cũng hợp với chế thức pháp bảo.
Một món hạ phẩm đỉnh phong binh khí, một món hạ phẩm đỉnh phong “Xạ linh nỏ”... Chiếc nỏ này được đặt tên là Xạ linh nỏ, danh như ý nghĩa, ngay cả Dung linh lão quái một cái sơ sẩy cũng có thể phá vỡ bắn chết. Mà mũi tên của chiếc nỏ có giá cả không rẻ. Một mũi tên giá vốn chừng mười tiên ngọc, lại không cách nào thu về.
Nhưng Nam Cung vẫn hao phí tài lực to lớn, mỗi một chiến vệ, hợp với một nỏ có mười mũi tên.
Ninh thành tứ vệ, hai ngàn ma tu, đồng thời phát nỏ, lực sát thương của họ chính là Kim đan lão quái cũng phải tạm lánh phong mang... Thủ bút lớn như vậy, cho dù là chiến vệ của trung cấp Tu Chân quốc cũng không so bằng.
Tháng thứ hai, trên Hỏa Vân tông, kinh hồng chợt hiện một đạo kiếp vân năm màu úy vi nguy nga, nhưng lập tức liền biến mất tăm.
Tháng thứ ba, một người nam tử đeo kiếm mặc trang phục áo bào màu đen trở lại Ninh thành! Nửa bước Kim đan tu vi, nhưng trên tay lại xách đầu của mười tên “Việt Quốc thập đại tu phỉ”!
Việt Quốc thập đại tu phỉ, không chỉ có rải rác ở khu vực dãy núi Quỷ Tước, ở Đông việt, Bắc việt mỗi người là vương, mỗi một người đều là lão quái cấp Kim đan, trong đó có hơn ba tên Kim đan trung kỳ lão quái.
Tư Đồ chém giết mười tên Kim đan!
Hai mắt của lão ta, mơ hồ có kim quang thoáng qua, cũng có một đạo kiếm khí kinh khủng vọt lên trong người.
Kiếm khí đó ngay cả là Kim đan trung kỳ lão quái, chưa chắc đã có thể tiếp...
Đây chính là con đường kiếm đạo mà Tư Đồ lãnh ngộ được từ trong đoạn kiếm!
Ba tháng trôi qua, mùi vị của một trận khói súng tràn ngập ra Ninh thành. Nam Cung rốt cuộc phân tán tất cả khách tới Ninh thành, thêm vào đó hạ lệnh khắp thành giới nghiêm!
Nơi này đồng thời từng chiếc từng chiếc lâu thuyền hoành tráng, chọc thủng “tỏa giới” của Việt Quốc!
...
Tỏa giới, giữa các Tu Chân quốc bất đồng, là bày ra trận pháp, và là đại trận cổ xưa mà ngày Vũ giới thành hình đã tồn tại. Cấp bậc của trận pháp, phục dùng cứ tu chân quốc độ dày linh khí tự định. Hạ cấp Tu Chân quốc Việt quốc có tỏa giới đại trận với cấp bậc là đan cấp đỉnh phong, khoảng cách anh cấp chỉ cách nửa bước.
Tỏa giới đại trận, do chính ma đại phái, các phái trưởng lão cấp cao thủ trông chừng. Đại trận cách mỗi ngàn dặm, đều có một cửa vào, có thể cung cấp người tiến vào.
Đối với tu sĩ nước khác tiến vào Việt quốc, chỉ cần nhớ thân phận như vậy, sẽ không đặc biệt ngăn trở.
Thân phận này, là thật hay giả, không người truy cứu. Tu sĩ nước khác tới Việt quốc làm chuyện xấu hay không, không người truy hỏi.
Tuy nhiên nhập cảnh, cần nộp một ít tiên ngọc, dĩ nhiên, ma quân có chút mạnh mẽ không cần trả tiền, ai cũng không dám thu.
Đông việt chi địa, trong một tòa tháp vàng cao trăm trượng, một tên Tử Quang tông Dung linh trung kỳ trưởng lão đang bế quan.
Việt quốc lấy đông, cùng Ngô quốc tiếp giáp, xưa nay tu sĩ tiến vào thường xuyên.
Tử Quang tông chiếm cứ cửa vào tỏa giới nơi này, phái trưởng lão đệ tử trấn thủ, vô số năm qua, thu không hết tiên ngọc.
Hôm nay, Tử Quang tông một tên Dung linh, mười tên Ích mạch còn đang nhàn nhã thủ hộ tỏa giới.
Thỉnh thoảng tới mấy tên Ngô quốc tu sĩ, xuyên qua tỏa giới trận pháp, bọn họ cũng chỉ thu tiền, thậm chí, có lúc ngay cả tên cũng lười hỏi.
- Hắc hắc, còn một tháng, nhiệm vụ thủ giới năm nay coi như hoàn thành... 100 môn phái cống hiến, cộng thêm 50 khối tiên ngọc tưởng thưởng. Lần này có thể mua một lễ vật tốt cho Vân Lam điện Thất sư muội rồi.
- Trương sư huynh, lấy tư chất bộ dáng của ngươi, tội gì tình hữu độc chung với Thất sư muội đó. Ta ngược lại cảm thấy Tình Lam điện Tứ sư tỷ càng nên phân phối cho ngươi...
- Ha ha, ngươi không hiểu rồi... Thất sư muội bộ dáng không xinh, thế nhưng loại kỷ xảo... Thật là dục tiên dục tử...
Mấy tên Tử quang đệ tử nhàm chán rỗi rãnh, thỉnh thoảng xen lẫn mấy câu nói trây. Ngoài mười dặm, Dung linh trưởng lão trong tháp vàng, thần niệm đảo qua, nghe được bọn đệ tử nói trây, hơi không vui.
Đường đường chính đạo đệ tử, sao cùng ma tu vậy, miệng nói đầy lời hạ lưu như vậy.
Mặc dù Dung linh trưởng lão cũng biết, chính đạo đệ tử cũng là người, cũng có thất tình lục dục, nói chút nói trây bất quá thường tình của con người mà thôi.
- Đứng đắn chút đi, bị những thứ Ngô quốc tu sĩ nhìn thấy, ném đi hết mặt mũi của Tử Quang ta!
Dung linh trưởng lão, vẫn quyết định dạy dỗ một chút. Thần niệm truyền âm, cách mười dặm, liệu lượng vang lên bên cạnh mọi người.
Chúng đệ tử lập tức vâng vâng dạ dạ, không dám loạn ngôn nữa, nhưng bọn họ không dám phản bác, lại có người dám phản bác.
Lại nghe bên ngoài tỏa giới đại trận trận quang, đột nhiên truyền tới tiếng gió to lớn của lâu thuyền phá không. Mà trong tiếng gió, một tiếng âm dương quái khí, cười lạnh châm chọc.
- Chính là Tử Quang tông, nhị lưu tông môn của hạ cấp Tu Chân quốc, mặt mũi thúi!
Thanh âm này mang uy áp kinh khủng của nửa bước Nguyên anh, vang mạnh lên trong tai của mỗi một tên Tử Quang đệ tử, lập tức mười tên Tử Quang đệ tử, thức hải chấn vỡ mà chết.
Mà ngoài mười dặm, Tử Quang trưởng lão bên trong tháp vàng, trong lòng lập tức dâng lên một cổ cảm giác rợn cả tóc gáy. Một đạo độn quang ra khỏi tháp vàng, đứng ở đỉnh tháp, nhìn tỏa giới đại trận xa xa, lộ ra vẻ sợ hãi!
Lại thấy từng chiếc từng chiếc lâu thuyền, lần lượt chọc thủng Việt quốc tỏa giới đại trận. Đường đường đan cấp đỉnh phong đại trận, lại hoàn toàn không cách nào ngăn cản nhịp bước độn không của những thứ lâu thuyền kia!
Lâu thuyền, hợp kích sáu chiếc, trên mỗi một chiếc đều có không dưới ngàn tên ma tu, mắt lom lom!
Những thứ ma tu này, đồng loạt một màu quần áo trắng giáp trắng, tu vi thấp nhất cũng trên Ích mạch tầng năm. Trong sáu ngàn tên Ích mạch ma tu, có hơn bốn mươi bốn tên Dung linh, chín tên Kim đan! Trong Kim đan lão quái, có một vị khí thế thịnh nhất, chính là người mới vừa phát ra cười lạnh, là một tu sĩ duy nhất không mặc quần áo trắng, mà mặc quần áo màu tím!
Trên quần áo tím của lão ta, thêu hình vẽ nhật nguyệt, vòng tròn âm dương... Người này, thân cao tám thước, sắc mặt tái nhợt không có máu, thật giống như luyện thi, trên trán sinh con mắt nhỏ thứ ba, sau lưng cõng một cái hắc ngọc quan tài.
Càng quỷ dị hơn chính là trong tám tên Kim đan lão quái khác, thì có bốn người có khí tức của người sống.
Trong bốn mươi bốn tên Dung linh tu sĩ, lại hoàn toàn không có khí tức của người sống!
Thậm chí, trong sáu ngàn tên Ích mạch đệ tử, đều có nửa số là người chết!
Tử Quang trưởng lão bị chiến trận kinh khủng này dọa sợ. Lão ta trấn thủ biên giới của Ngô Việt tỏa giới, đối với một ít đại tông môn của Ngô quốc, đương nhiên nghe biết nhiều.
Ma tu trước mắt, cùng một tông môn trong tin đồn cực kỳ phù hợp... Ngô quốc ma tông, Thiên Đạo tông!
- Những ma tu chiến trận lớn như vậy, rốt cuộc muốn tới Việt quốc làm gì? Không được, ta phải đem việc này hồi bẩm tông chủ!
Tử Quang trưởng lão cắn răng một cái, liều mạng chạy trốn mà đi. Lão ta từ chút chuyện ma tu giết mười tên đệ tử đã nhìn ra, những người này thủ đoạn ác độc, nếu như bị những người này bắt lại, nhất định không được thì đập phá cho bỏ ghét.
Nhưng lão ta vừa mới xoay người, lại có bảy tên Dung linh ma tu bay lên từ trên lâu thuyền truy kích tới. Từng tên lộ ra vẻ mặt nóng bỏng, nhìn Tử Quang trưởng lão, thật giống như một mâm cao lương mỹ vị!
- Dung linh trung kỳ luyện thi... Hắc hắc, ai cướp được, chính là của người đó!
...
Sau một nén nhang, trong bảy tên Dung linh ma tu, một tên tráng hán vóc người cao lớn nhất, pháp lực hơi hao tổn, khiêng thi thể của Tử Quang trưởng lão trở lại lâu thuyền.
Sáu chiếc Thiên Đạo tông lâu thuyền lúc đó xâm nhập Việt quốc!
Năm ngày sau, lâu thuyền từ đông sang tây, đi ngang qua Việt quốc, mục tiêu là Ninh thành! Dọc đường mấy chục tu chân gia tộc, cùng với mười mấy Việt quốc tiểu tông, đều bị nhóm ma tu này tiêu diệt.
Mấy chục tên lão quái của chính đạo, ma đạo khoảng cách xa xa theo dõi lâu thuyền, mắt lộ ra chấn động.
- Ngô quốc Thiên Đạo tông chẳng lẽ xâm nhập Việt quốc ta sao? Cuộc chiến Ngô Việt, ngừng mấy ngàn năm, phải lại bắt đầu sao?
Tử Quang tông chưởng môn, sắc mặt cực kỳ khó coi.
- Không phải... Lão phu lẻn vào trong một chiếc lâu thuyền đó, tránh được Thiên Đạo tông tông chủ Thiên Nhất tử dò xét, bắt đi một tên đệ tử, sưu hồn diệt ức... Thiên Đạo tông này, mục đích tựa hồ là đối phó Ninh thành, Ninh Hắc Ma...
Đoạt Xá phái lão tổ, bò ra ngoài mộ hoang, đối với chuyến đi của Thiên Đạo tông, lộ ra vẻ vô cùng kiêng kỵ.
- Mục tiêu là Ninh thành sao, nhà của tên tiểu tử kia ư...?
Thái Hư phái lão tổ, Tố Thu tiên tử, đôi mắt đẹp hơi rét một cái.
Thiên Đạo tông xâm nhập Việt quốc, chuyện này đưa tới Việt quốc tất cả tông môn chú ý, thậm chí khủng hoảng.
Hoảng sợ, dĩ nhiên là những thứ tu chân tộc, tiểu tông môn ở vào trung bộ của Việt quốc, thậm chí xuất hiện chuyện cả tông di dời đi, vì chỉ là tránh cho bị Thiên Đạo tông dọc theo đường tiêu diệt!
Việt quốc tông môn, phần lớn muốn cầu cạnh Ninh Hắc Ma, khao khát một viên Hóa Anh đan. Nhưng hôm nay, Ninh Hắc Ma tựa hồ gặp nạn, những tông môn này do dự bất quyết, không biết có nên vì một Ninh thành, đắc tội Thiên Đạo tông hay không.
Thiên Đạo tông chủ, tên là Thiên Nhất, trên đường mà lão đi qua không còn một ngọn cỏ.
Lúc những tông môn này do dự, ma tông thứ hai tham gia!
Trên Cực Âm môn, cũng lái ra bốn chiếc lâu thuyền, mục tiêu là Ninh thành!
- Cực Âm môn ta cùng Thiên Đạo tông ý cùng Ninh thành khai chiến, mời chư vị đồng đạo chớ có ngăn lại, sau chuyện này các đại tông môn, nhất định sẽ có ba viên Hóa Anh đan dâng lên!
Cực Âm môn lão tổ Tử Âm cam kết như vậy!
Chỉ cần bắt Ninh Phàm, đem giam tên tứ chuyển luyện đan sư kia, muốn luyện bao nhiêu Hóa Anh đan, còn chưa phải là do mình nói ư!
Mà có ba viên Hóa Anh đan làm một món lợi rất có sức nặng, tuy không đến nổi thu mua Việt quốc tông môn, nhưng lại khiến cho những tông môn đung đưa không chừng, bắt đầu sinh tâm tư trung lập.
Cực Âm môn cùng Thiên Đạo tông, hai đạo tông môn, có vẻ nhất mực muốn cùng Ninh thành không chết không thôi. Không một tông môn nào cho rằng Ninh thành có thể chống lại hai đại tông môn, cũng không một tông môn, nguyện ý vì Ninh thành ra mặt, một mình chống lại hai đại ma tông!
Nếu vì Hóa Anh đan, Việt quốc tông môn còn khả năng liên hiệp đối phó Tử Âm, nhưng giờ phút này, Tử Âm lão ma lại thả ra lời như vậy, sau chuyện này mỗi một tông môn được tặng ba viên Hóa Anh đan... Tương tự Thái Hư phái, trong môn không có một tên nửa bước Kim đan lão quái... Ba viên Hóa Anh đan là cám dỗ to lớn!
- Yên lặng theo dõi kỳ biến!
Từng tông môn, đua nhau làm ra mệnh lệnh trông chờ. Đối với lần này, Tố Thu tiên tử khẽ cau mày.
- Tu chân... Tu đến cuối cùng, bất luận chính ma, đều là ích kỷ như vậy sao...
Ánh mắt của nàng lộ ra do dự, nhẹ một chút bước liên tục, đạp không đi tới Ninh thành.
Ngày thứ mười, Cực Âm môn cùng Thiên Đạo tông, mười chiếc lâu thuyền, hợp vây Ninh thành trăm dặm trường không!
Mà Tố Thu tiên tử, thân thể mềm mại chợt thẳng lên, xuất hiện bầu trời Ninh thành, lẫm nhiên như cố giằn cơn giận.
- Tử Âm, bất luận ngươi cùng Ninh thành có thù oán gì, cấu kết Ngô quốc tông môn ở Việt quốc sanh sự... có hơi quá hay không?
Lời này của nàng, khiến cho Thái Hư phái hai lão tổ khác sắc mặt đại biến, lập tức lao ra ngoài tông môn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.