Hợp Hoan Đại Ma

Chương 20: Mục Tử Y




Cố Phi lướt đi vài dặm, đi đến một con suối khá mát mẻ, chân vận lực phi thân lên cây đại thụ gần con suối đánh một giấc.
Mãi cho đến khi ánh mặt trời rọi xuống mặt những tia nắng ấm áp, hắn mới tỉnh giấc, phi thân nhảy xuống, dang hai tay ngửa mặt ngáp một phát, công lực vận chuyển, bành một phát, cả người trần truồng.
Hắn chạy đến nhảy ầm xuống lòng suối bơi mấy vòng, lại nghịch nước một hồi mới lên bờ, hối đoái một bộ bạch y mặc vào, lại làm một đôi giày thể thao hiệu adidas mang vào, nhìn khá buồn cười.
Vừa lúc chuẩn bị rời đi thì Cố Phi bị một đàn Tật Phong Lang bao vây.
Đám Tật Phong Lang nhìn Cố Phi dò xét.
Cố Phi nhìn đám Tật Phong Lang, ánh mắt quét qua quét lại, xem con nào gầy nhất, bởi con gầy thịt mới ngon, lại nghĩ hay là nướng, nướng thì con béo nướng mới ngon.
Đang lúc gây cấn, bổng dưng xuất hiện một cái áo tím nữ tử, nàng thân pháp cực nhanh lướt đến, đưa tay ra, nhấc theo đai lưng của Cố Phi đạp khinh công nhảy lên ngọn cây, lướt đi như gió.
Cố Phi bị nàng nhấc tới giữa không trung lướt đi, hương thơm nữ tử phà vào mũi, làm hắn không nhịn được hít một hơi hưởng thụ, bất quá ngoài miệng lại giả đau hô: " Gãy... gãy lưng ta... "
Hắn cả dang cả hai tay chung quanh loạn ôm lấy, không biết vô tình hay cố ý mà ôm lấy áo tím nữ tử hai bắp đùi.
Áo tím nữ tử mới vừa cảm giác được bắp đùi bị hắn ôm, còn chưa kịp quát lớn, đối phương tay chân đã triền tới, dường như bạch tuộc đưa nàng chân ôm chặc không buông.
Nàng chỉ cảm thấy thân thể chìm xuống, vội vã dùng sức lôi kéo, đem Cố Phi kéo đến người mình, lạnh giọng nói: "Ngươi ôm lấy ta chân, là muốn hại hai người chúng ta đều ngã chết, Rơi vào bụng sói sao? "
Chưa vào Thiên Nguyên Cảnh, không thể lăng không phi hành, tất phải dùng thân pháp, mà thân pháp chung quy trốn không thoát cần dùng chân mượn lực, cho nên Cố Phi ôm nàng chân, nàng buộc phải nắm hắn lên, để hắn ôm lấy mình thân.
Cố Phi được ôm mỹ nữ, cảm nhận đối phương thân thể mềm mại, trong lòng đại hỉ, bất quá ngoài miệng lại tỏ vẻ bất đắc dĩ: " Là cô nương nắm ta đai lưng, đau quá, cho nên không có cách nào... "
" Hừ, ta không xách, ngươi bây giờ đã là trong bụng sói thức ăn, còn quay ra trách ta? đã như vậy ta đây liền ném ngươi xuống! "
Áo tím nữ tử vừa nói xong, liền cảm thấy đối phương hai tay biến càng chặt hơn, tựa hồ còn có từng tia từng tia nhiệt khí từ trên người hắn truyền tới, chỉ có thể hừ lạnh một tiếng, tăng nhanh tốc độ cắt đuôi bầy Yêu Lang.
Rất nhanh, nàng đã đem Cố Phi đi tới oan toàn địa phương, phi thân đáp xuống đất.
" Còn chưa ôm đủ sao? " Áo tím nữ tử thấy đã xuống đất mà Cố Phi vẫn còn ôm chặt không ý buông tay, lạnh lùng mở miệng.
Cố Phi vội vàng buông tay, lui về sau cách xa 2m, chắp tay mở miệng.
" A, thật ngại quá! "
" Tại hạ Cố Phi, đa tạ cô nương ân cứu mạng, không biết cô nướng quý tính đại danh là gì? "
" Không cần ngươi tạ, danh tính cũng miễn đi, ngươi đi về phía bắc khoảng 10 dặm chính là Lô Thành, ngươi yên tâm, đoạn dường này rất oan toàn. "
Áo tím nữ tử lạnh lùng nói một xong, xoay người liền đi.
" Ấy, Cô nương, chờ ta... " Cố Phi liền vội vàng đuổi theo, miệng hô lớn.
Áo tím nữ tử vốn là định đi luôn, nhưng nghĩ đến cái gì, nàng quay đầu hỏi: " Chuyện gì? "
" Cô nương võ công siêu phàm, lướt một phát bỏ xa Yêu Lang, tại hạ đối với cô nương kính ngưỡng đúng là như nước sông cuồn cuộn, liên miên không dứt, lại như hải vực vô biên vô tận... "
Cố Phi còn chưa nói hết thì áo tím nữ tử đã lạnh giọng cắt ngang: " Có gì nói mau, không cần vòng vo vút mông ngựa... "
" Tại hạ thật có chút đường đột, bất quá Tại hạ thật tâm kính ngưỡng cô nương, muốn bái sư cô nương học võ, không biết có thể hay không? "
Cố Phi vẻ mặt vô cùng sùng bái, giọng cầu khẩn nói.
Áo tím nữ tử nhẹ cười, hai mắt híp thành hai đạo loan loan trăng lưỡi liềm nhi quét lên người Cố Phi, kết hợp với tuyệt mỹ gương mặt, nhìn vô cùng câu hồn.
Sau khi xem xét đánh giá Cố Phi một vòng, Nàng giọng đầy mị hoặc nói: " Đệ tử ta không thu, nhưng nam sủng thì có, ngươi muốn không? "
Cố Phi nghe vậy ánh mắt sáng ngời, vẻ mặt như đứa bé được ăn kẹo ngọt nói: " Được làm nam sủng của một cao thủ xinh đẹp tựa Tiên Nữ như cô nương, thằng ngu mới không đồng ý "
Áo tím nữ tử mặc dù không biết Tiên Nữ là ai, nhưng ý tứ khẳng định là khen nàng xinh đẹp, bất quá trong lòng không có chút vui vẻ, còn sinh ra chán ghét.
" Đã như vậy từ nay ngươi chính là bổn cô nương nam sủng... "
Sở dĩ áo tím nữ tử muốn Cố Phi trở thành nam sủng, thứ nhất là muốn bêu xấu hắn, thứ hai là muốn đem hắn thành tấm mộc, giải quyết đám thiếu gia hào môn kia, đồng thời để đám thiếu gia kia làm Cố Phi một trận, báo thù trước đó bị hắn chiếm tiện nghi.
Cố Phi nghe vậy, thân thể nhào đến, muốn nhào vào áo tím nữ tử ngực, nhưng nàng nhẹ nhàng né tránh, mà hắn cũng không muốn bại lộ mình là Võ Giả, cho nên giả vờ ôm vào không khí một dạng.
" Ấy, nam sủng phải biết phận của nam sủng, bổn cô nương chưa cho phép, ngươi là không được đến gần! "
" Hiện tại, cách xa bổn cô nương hai trượng! "
Áo tím nữ tử lại trở nên lạnh lùng, Nguyên Khí vận chuyển, đẩy xa Cố Phi cách nàng 2 trượng khoảng cách.
Cố Phi tưởng bở, nào ngờ không dễ, trong lòng bực bội, chốc lát nghĩ đè nàng ra cưỡng hiếp, bất quá nghĩ vậy thôi, bề ngoài vẫn ngoan ngoãn nghe lời.
" Vậy ta hiện tại có thể biết nữ chủ tên chưa đây? " Cố Phi tiếu phi tiếu hỏi.
" Mục Tử Y! "
Áo tím nữ tử lạnh lùng quăng ba chữ liền bước tiếp, ý bảo bổn cô nương không muốn nói chuyện với ngươi, ngươi ngoan ngoãn đi theo là được.
Cố Phi tất nhiên hiểu ý, cũng không muốn tự làm xấu hổ, ngoan ngoãn theo sau, ánh mắt chăm nhìn cặp mông lắc lắc đi trước mặt đầy thích thú.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.