Hồng Mông Linh Bảo

Chương 477:






Hồng Mông Linh Bảo
Tác giả: daoky
Chương 477 Trận pháp không gian truyền tống
Hàn Tinh luyện hóa âm ty hỏa vừa cảm thấy kinh mạch huyết mạch quá tải chịu không nổi, mặt khác tốc độ thanh lọc tạo chất không kịp nên người đã nhiễm quỷ khí khiến cho đầu váng mắt hoa, chàng lập tức thôi thúc Hồng Mông Linh Châu, liền cảm thấy một luồng khí mát dịu từ thức thải tuôn trào khắp thân thể mới thấy dễ chịu dần, lão Hồng cũng thấy Hàn Tinh không ổn nên xuất hiện trong thức hải, lão thấy thánh thai đang lo lắng liền đánh giá tình cảnh của chàng.
- Hừ hai tên quỷ này sao lại xuất hiện ở đây?
- Chúng bị tên Bất Diệt thần ma vương Mạc Kha đối thủ của ta dùng triệu hoán thuật gọi đến. Vừa rồi ta đánh thắng một tên, hắn thu về rồi gọi thêm hai tên.
- Chủ nhân cần lão ra tay không?
- Lão Hồng tạm ẩn thân lược trận, nếu thấy tôi không chịu được lập tức đưa vào Hồng Mông Linh Châu giới.
- Vậy cũng được..
- Ta cảm thấy Âm ty hỏa kia rất bá đạo, dù thần thể cấp thần quân cũng không chịu được sức tàn phá, không biết ngoài sức hủy diệt còn dùng được việc gì.

- Đương nhiên có nhiều công dụng khác, nếu có đủ tinh thần lực, chịu đựng được nó có thể cho thánh anh, nguyên anh có thể dùng để tẩy lễ linh hồn khiến cho nó trở nên tinh tuyền hơn. Có thể nói đem lợi ích cho việc luyện thần ngoài ra dùng để huỷ diệt quỷ thể.
- Ủa! Sao có thể? Trên người bọn hắn mang thứ hỏa này có hại sao còn mang theo.
- Chủ nhân đừng tưởng bọn quỷ này tình nguyện mang theo lửa, đây chính là hình phạt cực hình bọn chúng phải chịu. Lửa này bị nghiệp hỏa quấn thân chúng hấp dẫn, khiến cho linh hồn chúng chẳng những không có lợi ích luyện thần còn chịu đau khổ khiến cho hình dạng bị phá hủy biến ra dạng quái vật.
- Ấy chết! Vừa rồi ta thu âm ty hoả, trong đó nhất định có thành phần nghiệp hỏa của nó...
Lão Hồng nghe vậy cười cắt ngang:
- Điều này chủ nhân không cần sợ. Nếu hoả chủng này đã nhập thể bấy lâu lại chưa huỷ diệt thân thể chủ nhân ngay tức là vô hại rồi.
- Điều này ta biết, nhưng vừa rồi nguy hiểm quá nghĩ lại mà sợ.
Thật ra quang lực lôi cuốn âm ty hoả, khiến chàng đánh giá thấp nên khi thu hồi quang năng lượng cũng thu cả âm ty hoả. Bây giờ nghe lão Hồng nói mới biết sợ nhưng nhớ lại tình cảnh lúc đó chàng bình tĩnh trở lại.
Trao đổi với lão Hồng chỉ trong vài chục giây, toàn thân Hàn Tinh bức ra một luồng ánh quang mờ như những vòng sương mù. Mọi người lập tức ngữi mùi cháy khét lại hôi thối nồng nặc giống mùi của tên Sa đô mê ô vừa rồi..
Hai tên quỷ vật đối thủ chàng chẳng thèm chất vấn tên tuổi cho mất công, trực tiếp ra tay. Không ngờ hai tên này một âm một dương phối hợp với nhau công kích không kẽ hở khiến cho Hàn Tinh chật vật không chịu nổi. Bị kích mấy chục lần khiến toàn thân thương tích, ngoài ra còn bị độc khí xâm nhập nhưng lại không có cơ hội trục xuất ra.
Mạc Kha thấy Hàn Tinh bị đánh mềm nhũn như giẻ rách, ngay cả mấy chục tảng đá quái dị kia và thủ đoạn trốn tránh cũng vô dụng. Hắn đắc ý cười trong lòng khoan khoái nguyện vọng trước khi giết kẻ thù phải hành hạ, làm nhục cho đến khi vơi mối hận mới giao cho thiên ma tông lão tổ làm thịt, thu nguyên thần luyện ma quyết.
Hắn đang định ra lệnh cho hai tên quỷ vật ngừng tay để chính mình hành động bỗng Hàn Tinh đang nằm quằn quại dưới chân gầm lên một tiếng rung động trời đất, hòa quang đã mất bỗng bộc phát bừng lên.
Mạc Kha cười lạnh tự nhủ, thiên ma tông cao thủ đồng và mọi người cảm nghĩ:
- Hừ!! Đã đến giai đoạn Hồi Quang phản chiếu rồi hay sao?
Mỵ Lan mấy phen động thân xông ra bị Trân Trân cảnh giác giữ lại nói:
- Cháu chớ ra tay, Hàn Tinh tuy thảm thương nhưng chưa cạn lực.
Chỉ có Trân Trân đánh giá Hàn Tinh khác người, nàng cảm thấy nhiều môn thần thông chàng còn cất giữ chưa chịu trổ hết tài năng, ngay cả trận pháp cũng chưa dùng hết.
Hư Vô lão tổ cũng định xông ra cứu người nhưng bị bạn già khuyên can:
- Chờ đã, ta cảm giác hắn sắp phản công.
Quả nhiên Hàn Tinh gầm lên, hào quang chớp nhoáng, chỉ trong vài giây mọi người chỉ thấy hai tên quỷ vật bị một màn hào quang bao bọc rồi biến mất tại chỗ.
Thì ra Hàn Tinh nhớ lại truyền tống trận của Tôn Thường trong Tiên phủ, mình từng nghiên cứu nhưng chưa từng sử dụng. Hôm trước nhờ Trân Trân mới biết món không gian trận đồ kia là một thông thiên bảo hiếm có trên đời nên càng xem trọng truyền tống trận hơn. Tuy chàng lĩnh ngộ chỉ một phần nhưng trong tình thế này đem ra sử dụng biết đâu mang lại niềm vui thành công bất ngờ không chừng.
Hàn Tinh bất ngờ dùng quang lực bố trí trận pháp nhốt hai quỷ vật truyền tống đến địa uyên tầng năm.
Lần đầu hành động không ngờ thành công, chàng phối hợp với thần di xuyên không gian hạ tiên giới truyền tống không gian trận pháp.
Hàn Tinh vừa thành công bỗng trời đất quay cuồng đầu váng mắt hoa, biết ngay tinh thần lực hao tổn quá sức nên vội ngồi xuống phục hồi.
Hư Vô lão tổ và bạn già vừa thấy Hàn Tinh thi triển trận pháp không gian truyền tống liền kinh ngạc hô:
- Trận Pháp không gian truyền tống!!! Không ngờ ta được chứng kiến.
Tiếng hô truyền ra bốn phương tám hướng ai nấy nghe rõ ràng, nhưng không biết ai đã phát âm.
- Cái gì? Thì ra tên kia lĩnh ngộ trận pháp không gian truyền tống.
Trận pháp không gian và truyền tống trận đương nhiên nhiều trận pháp đại sư nắm giữ, ngay cả thần vương cũng thông huyền nắm giữ không gian phép tắc. Nhưng nắm giữ là một chuyện bày trận là chuyện khác, tượng sư có thể luyện chế ra không gian bảo vật, truyền tống hệ thống bảo vật nhưng phải mất thời gian luyện chế ra bảo vật chứ không có khả năng tuỳ ý bố trận rồi đơn giản truyền tống đi như Hàn Tinh.
Trận Pháp không gian truyền tống cho đến nay chỉ được kể lại trong truyền thuyết chú chưa có ai được chứng kiến, nay bỗng có người hô lên khiến cho toàn trường rung động, trong lòng cao hứng vô cùng, bất kể một ai, dù là ma tộc thần vương, và ngay cả Hư Vô lão tổ và bạn già thần đế cao đỉnh cũng không khỏi rung động.
Mạc Kha thấy triệu hoán quỷ của mình biến mất biết ngay chuyện gì xảy ra, rồi thấy đối phương choáng váng ngồi xuống phục hồi, liền không để đối phương yên lập tức niệm chú triệu hoán thêm quỷ vật...
Hàn Tinh tĩnh tâm phục hồi nghe lãng vãng có người hô “trận pháp không gian truyền tống” nhưng không dám phân tâm, một lòng vận chuyển nguyên lực tống quỷ khí chất độc ra khỏi thân thể, đồng thời phục hồi nguyên thần phó mặc mọi chuyện cho lão Hồng.
Mạc Kha lại thành công triệu hoán ra ba quỷ vật, lập tức ra lệnh chúng công kích Hàn Tinh.
Quỷ Vật tử sắc xông lại thẳng trước mặt trước tiên, hai quỷ vật lục sắc và hoàng sắc chia nhau từ hai phía trái phải công kích. Trong khi Hàn Tinh vẫn ngồi bất động, phong vân cuồng vũ như sóng lớn ập đến.
- Ầm!!
Trước mắt không gian hỗn loạn mọi người đinh ninh rằng Hàn Tinh đã bị đánh tan thành bụi, dưới ba đòn hợp công kích của quỷ vật. Nhưng chỉ thấy ba cự quỷ vật bị lực phản chấn đánh bay ngược cả mấy trăm trượng.
Đến khi không gian yên tĩnh trở lại, mọi người lờ mờ nhận ra trước Hàn Tinh một lão già lạ mặt đã xuất hiện từ đâu, từ lúc nào không biết.
Ngay cả Hư Vô lão tổ cũng nghi ngờ truyền âm hỏi:
- Lão Tô! Lão có nhận ra lão già kia không?
- Chưa từng thấy. Thực lực của lão dường như không kém chúng ta chút nào nhưng chưa từng nghe có nhân vật như vậy mới kỳ lạ.
- Ẩn sĩ cao thủ trong thiên hạ chúng ta sao biết hết, huống hồ người thượng giới tầng trên trong thời đại này xuất hiện liên tục, bọn ma tộc kia là một chứng cớ.
- Lão già xuất hiện như vậy tên Hàn Tinh kia ổn rồi, không cần chúng ta nhúng tay vào.

Lão Hồng xuất hiện thay Hàn Tinh đối địch, chiêu số của lão nhẹ nhàng, uyển chuyển trái ngược với pháp thuật thần thông cùng chiêu cố hung bạo của tam quỷ vật, Tam quỷ vật qua vài chiêu liền thấy điều quái dị, bọn chúng hung bạo bao nhiêu khi đến trước lão già trước mặt liền bị tiêu tán mất đi, như trò con nít, trái lại một lực lượng vô hình từ lão già phát ra áp lên chúng khiến cảm giác như bị không gian trói buộc dần nhẹ nhàng nhưng bền bỉ không sao tránh được..
Thoáng chút đã qua lại trăm chiêu, Hàn Tinh tỉnh lại từ bao giờ chàng ngạc nhiên trước bản lãnh của lão Hồng, tự hỏi “Đây là thần thông gì, võ thuật hay thần thuật, lực lượng của thân thể hay lực lượng của thiện địa?” Hàn Tinh yên lặng cảm ngộ, thông hiểu gặt hái không ít. Bao năm nay đây là lần thứ hai thấy lão Hồng xuất thủ, lần trước khất phục Hắc Long, lần này tam quỷ. Hai lần biển hiện khác nhau, thậm chí còn trái ngược.
Lão Hồng bỗng lên tiếng:
- Ba tên này đã hết hy vọng làm càn, lão giao cho chủ nhân định đoạt.
Hàn Tinh gật đầu đồng ý, lão Hồng liền biến bất tại chỗ.
Hàn Tinh không còn muốn đụng chạm vào đồ ghê tởm hôi thối này nên trực tiếp dùng trận pháp không gian truyền tống đi rồi nhìn Mạc Kha nói:
- Bọn quỷ này đối với ta vô dụng rồi, còn trò quỷ gì khác cứ đem ra đi chứ trò này không có tác dụng gì đâu.
- Phải không? Ta cứ thích đem trò triệu hoán quỷ này cho mày truyền tống nó đi.
Nói xong hắn lại niệm thần chú triệu hoán bốn quỷ vật...
Hàn Tinh buồn bực cũng không dây dưa lập tức bố trận truyền tống chúng đi.
Kẻ triệu hoán người tống trở về mấy chục lần, cả hai đều hao tổn nhiều nguyên lực lẫn nguyên thần lực..
Không biết lần thứ mấy, bỗng Hàn Tinh bố trận nhốt cả Bất Diệt thần vương Mạc Kha vào trong truyền tống đi..
- Hừ xem mày còn dám ở đây niệm chú nữa không, đi gặp quỷ đi thôi..
Nhưng lần này xảy ra chuyện bất ngờ. Bao nhiêu lần truyền tống số lượng tối đa năm tên quỷ vật, lần này thêm Mạc Kha vào nữa là sáu, khi vừa đến Địa Uyên tầng nhất trận pháp không gian bị phá, khiến tâm thần Hàn Tinh bị cắn trả gây trọng thương nguyên thần.
Hàn Tinh hự một tiếng đau đớn trời đất quay cuồng mất hết tự chủ té xuống.
Đúng lúc một tiếng cười khẩy, không gian chuyển đổi mọi người kể cả Hư Vô Lão tổ đồng thời bị một uy khí cường hoành gây áp lực khiến chân tay bất động.
Trước mắt Hàn Tinh vừa ngã xuống liền bị một sức hút vô hình lôi cuốn đem đi..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.