Hồng Mông Linh Bảo

Chương 392:






Hồng Mông Linh Bảo
Tác giả: daoky
Chương 392
Cùng Nữ Thần Vương Trân Trân lên tầng trời thứ hai
Chàng cũng báo Khổng Tuyết Băng Tâm chuyển bị chỗ tiếp đón một trăm ngàn người rồi về Lê gia, chàng vừa trở về liền phát hiện không gian ba động liền giật mình nhìn lại, đã thấy Nữ Thần Vương Trân Trân đã đứng ngay trước mắt nét mặt không vui không giận:
- Bái kiến Trân Trân tiền bối.
- Đừng gọi ta tiền bối. Tiên sinh giấu ta nhiều bí mật quá, nửa tháng nay ta tìm tiên sinh cũng không gặp được.
- À, quả là tôi gặp chuyện quan trọng bất ngờ cần giải quyết.
- Chuyện quan trọng gì, có thể cho tôi biết không?
Hàn Tinh suy tính một hồi, hay là cho nàng biết, có một thần vương giúp đỡ cuộc mạo hiểm bớt nguy hiểm hơn, vả lại chuyện này liên quan đến cả tầng trời này, một khi Thần Ma hạ tầng tru diệt lúc đó sẽ khó lòng chống trả.
- Hôm qua tôi bị một tên quỷ tu nguyên thần đem đi thượng tầng ….
Thấy nàng ngơ ngác dường như chưa biết thượng tầng mình đề cập nên nói rõ hơn:
- Tức là tầng trời thứ hai, bên trên chúng ta.

Nữ Thần vương Trân Trân đương nhiên biết rõ thần vương có thể leo thang trời lên đó, nhưng từ khi nàng trở thành thần vương, thang trời chưa từng xuất hiện. Nghe Hàn Tinh nói nàng nửa tin nửa ngờ thốt:
- Thật không? Tiên sinh chắc chắn là thượng tầng chứ?
- Chắc chắn, đúng mười phần. Nơi đó có vấn đề, nên tôi mới cho là chuyện quan trọng cần phải làm ngay.
- Vấn đề gì?
- Thượng tầng bị Thần Ma cưỡng chiếm hoàn toàn, thần nhân bị tru diệt gần hết chỉ còn hơn trăm ngàn thần nhân.
- Cái gì, chuyện gì xảy ra.
Nữ Thần Vương nghe đến đây đã giật mình, lo sợ.
- Trước đó tôi đã nghe tin tức thần ma xuất hiện giữa chúng ta, chuẩn bị tấn công tru diệt toàn thể thần nhân tôi không tin, nhưng đã gặp một nhóm mười mấy tên thần ma rồi chuyện xảy ra, tôi xuyên việt lên thượng tầng. Việc tôi muốn làm bây giờ là đi cứu hơn một trăm thần nhân kia, đang bị thần ma giam giữ, hành hạ bằng việc khổ lao, đánh đập.
- Cái gì, tiên sinh bị đưa lên đó sao có thể trở về đây, lại còn muốn trở lại trên đó cứu người.
- Tôi có luyện một môn thần thông có thể xuyên việt, chỉ cần những nơi tôi đã đến, liền có thể xuyên việt đi đến đó. Tiền bối đến vừa đúng lúc không biết có muốn cùng tôi đi cứu người một chuyến.
- Tôi có thể giúp được gì?
- Đương nhiên giúp được nhiều việc, chỉ cần tiền bối canh chừng, nếu thấy động, khi có thần ma vương xuất hiện, hãy báo cho tôi chúng ta rút lui lập tức.
- Sao nhát gan đến thế, chẳng lẽ tiên sinh sợ tôi địch không lại họ hay sao, nghe đến thần ma vương khiến tôi ngứa ngáy muốn thử rồi..
- Không nên như thế, việc cứu người là chính còn đánh thần ma vương còn nhiều dịp. Nếu tiền bối hứng thú sau khi cứu người chúng ta đi quậy phá một phen.
- Tiên sinh thật sự không sợ hay sao? Ngay cả thần ma vương cũng không sợ.
- Không sợ lắm, gặp họ tôi cảnh giới còn kém không đủ khả năng địch lại, nhưng khả năng chạy trốn tôi có thừa.
- Tiên sinh có cần thêm người đi không? Trang Tấn Khang thần vương chắc chắn có hứng thú.
- Không cần, chuyến này giải cứu người, cần nhất nhanh gọn. Thú thật nếu không có tiền bối đến đây, tôi cũng đi hành động một mình..
- Bao giờ khởi hành?
- Đúng một ngày một đêm nữa tôi sẽ khởi hành.
- Hàn tiên sinh tôi thấy dường như tiên sinh không bị uy khí áp lực của tôi gây ảnh hưởng.
- Có chứ!
- Tiền bố thử đem hết uy lực khí thế áp trên tôi thử xem, không biết tôi chịu đựng được không, thà thử lửa bây giờ còn hơn khi gặp hoàn cảnh ác liệt, lầm lỡ đem lại hậu quả không gỡ gạt được.
- Được, tôi đem Hàn tiên sinh về cung điện chứng nghiệm. Tôi cũng muốn biết tiên sinh có thủ đoạn gì mà dám nói mạnh, có thể trốn khỏi bàn tay thần vương.
Nữ Thần Vương Trân Trân ngưng trọng đột nhiên biến đổi thành một người khác không còn là một người hòa ái thân thiện nữa, ánh mắt cao cao tại thượng từ cao nhìn xuống Hàn Tinh nhỏ bé yếu nhược như một sinh vật côn trùng dưới chân, thuận một ngón chân cũng có thể giết chết dễ dàng, thần thức bao trùm, mười phần áp súc.
Hàn Tinh cũng không thể che giấu, bộc lộ toàn lực quanh thân bất giác tự phát xuất hiện một lớp quang khí lờ mờ che chắn toàn thân, hai mắt cũng phát tinh quang nhìn thẳng vào đối phương. Ánh mắt chạm nhau, nữ thần vương Trân Trân liền cảm thấy ánh mắt đối phương chói lọi như hai ánh sao không sao nhìn thấu bên trong, tia mắt của mình bình thường xem thấu tâm linh dù là thần vương cũng nhìn được một hai phần, lần này trái lại không lọt qua một tia. Hàn Tinh trái lại cảm thấy áp lực, ánh mắt sắc bén của đối phương như dao sắc, như kim châm không ngừng đâm vào.
Hai người đứng đối diện cách xa nhau mười thước, hoàn toàn bất động suốt hai tiếng đồng hồ. Hàn Tinh chịu đựng cuối cùng có dấu hiệu run rẩy, lực bất tòng tâm. Đúng lúc nữ thần vương ra tay, bàn tay đẹp uyển chuyển uốn éo một động tác như múa, vừa chậm vừa ảo diệu. Lập tức ngàn vạn bàn tay uốn éo trùng trùng điệp điệp bao trùm không gian, không một tấc không gian nào không bị bao trùm, hoàn toàn không để một khe hở.
Thân hình Hàn Tinh liền vặn vẹo, gió lốc gấp rút gào lên chớp mắt toàn thân đã bao trùm ánh quang bay lên. Nữ Thần Vương ánh mắt sáng lên trừng trừng như muốn nhìn thấu nhưng vẫn không còn phát hiện thực thể đối phương đâu, thần thức quét qua chạm vào vòng xoáy cơn lốc cũng bị chặn đứng.
Bùng...bùng ... bùng ... bùng
Liên thanh mười mấy tiếng va chạm cuối cùng đánh tan vòng xoáy cơn lốc ánh quang. Nhưng bóng hình Hàn Tinh không có ở trong đó.
Nữ Thần Vương Trân Trân ngẩn người tại chỗ lại nghe tiếng truyền âm:
- Hẹn tiền bối ngày mai vào giờ này đến chỗ tôi, rồi khởi hành!
Nàng vội dùng thần thức quét hướng phát âm, liền thấy đối phương đã về phòng từ lúc nào..
- Cái gì, thằng này thuấn di lúc nào sao mình không phát hiện..
Hôm sau Hàn Tinh đem nàng lên thượng tầng, chia công tác nàng phụ trách canh chừng thần ma vương, còn chàng lo giải cứu thần nhân. Chàng bố trí ảo trận trong chớp nhoáng, nữ thần vương chỉ thấy từ hai mắt chàng bắn ra liên tiếp tám chín chùm sáng, lập tức cả khu vực cảnh vật biến đổi, rồi thân ảnh Hàn Tinh biến mất chưa đến nửa giờ đã trở lại hô:
- Xong, tiếp tục địa điểm kế tiếp! Cẩn thận, buông lỏng...
Hàn Tinh chộp vào tay nàng, chỉ thấy người bị lôi đi trong chớp mắt đã dừng lại.
Lần nầy nàng không ngạc nhiên nữa, đây rõ ràng không phải thuấn di thần thông, không biết có phải đại na di, hay trận pháp không? Hẳn là hôm qua hắn dùng thần thông này trốn thoát... Còn suy nghĩ vẩn vơ lại nghe nói:
- Xong, tiếp tục địa điểm kế tiếp! Cẩn thận, buông lỏng...
Lập đi lập lại không biết đã bao nhiêu lần, nữ thần vương Trân Trân chợt phát một thần thức cường đại quét đến..
- Coi chừng, có thần ma vương thần thức dò xét.
Vừa nói xong áp lực khủng bố bao trùm, trói buộc hai người. Nữ thần Vương không chịu kém thế hét lên một tiếng lanh lảnh, khí thế lực lượng bạo phát bức ra phá tan đẩy lui lực lượng đối phương, đúng lúc này Hàn Tinh chộp tay nàng hô: tiếp tục địa điểm kế tiếp!
Xong 107 địa điểm trừ một nơi có thần ma vương trấn giữ. Hàn Tinh cười khẳng định:
- Nơi đó dường như giam nhân vật quan trọng, tiền bối nhắm thử xem có thể giữ chân tên thân ma vương kia được bao lâu?
- Thằng đó dường như đã là thần ma vương từ lâu, thần thức cường mạnh hơn tôi nhiều, e rằng chỉ chịu được một hai chiêu..
Hàn Tinh nghe vậy thất vọng nhíu mày suy nghĩ, không biết quang minh lĩnh vực và không gian lĩnh vực và lôi điện lĩnh vực có khống chế nổi tên này không.. Chàng chợt lê tiếng hỏi..
- Không biết đối phương có chuyên dùng lĩnh vực thần thông không?
- Tôi nghe nói thần ma vương chuyên dùng Ma không gian lĩnh vực, Tử vong lĩnh vực, Ăn mòn lĩnh vực, Huyết lĩnh vực, Địa ngục lĩnh vực. Lĩnh vực nào cũng tà ác bá đạo tuyệt luôn nhưng có một cố kỵ tương khắc với lôi điện.
- Như vậy chúng ta có cơ hội thành công, tôi mới tu luyện một chút lôi điện lĩnh vực. Chúng ta trước tiên đến đó bố trận, tiền bối cũng vào đó ẩn nấp, tôi đi cứu người, một khi tên kia đến, nhờ trận pháp giữ chân hắn một chút sau đó chúng ta hợp công đối địch, tôi dùng lôi điện công kích.. Còn nếu cứu người xong hắn vẫn còn chưa xuất hiện, hay bị khốn trong trận pháp thì mặc kệ chúng ta cứ âm thầm rời khỏi.
Hai người hành động, Hàn Tinh bố trận, còn lồng thêm phòng trận bên trong. Khi chàng vừa đi thần ma vương liền xuất hiện, không phải một tên mà hai khiến nữ thần vương lo sợ quýnh lên. Một tên đã là mức cực hạn khó lòng chống cự, nàng ẩn thân nội liễm hơi thở cẩn thận nghe đối phương nói chuyện cùng hành động.
Hàn Tinh vào trong cũng gặp chút rắc rối, cao thủ cai ngục lần này vừa đông vừa mạnh hơn trước. Chàng thấy khó lòng đánh ngã nhanh chóng bèn nghĩ đến thu tất cả vào hắc tháp. Như mấy địa điểm khác sau khi giải cứu chàng âm thầm lấy bá vương thương ra niệm ý khởi động cắt vẽ vạch liên tiếp, thần thạch đá quý loại gì không cần biết, lần này bao gồm cả người sống, tù nhân hay cai ngục bất kể, niệm ý một lần nữa khởi động hai phần ba ngọn núi liền bị di chuyển vào hắc tháp..
Tiếng ầm ầm vang lên rung chuyển cả trời đất, bên ngoài nữ thần vương thấy vậy càng lo lắng không biết Hàn Tinh vào đó làm gì phát ra động tĩnh lớn như vậy. Trong khi hai tên bên ngoài bước vào khu vực ảo trận đang hăng hái công kích phòng ngự trận, thấy động tĩnh lớn lại tưởng lầm rằng phòng ngự trận bị họ công kích rung chuyển sắp tan vỡ. Thấy Hàn Tinh trở về nữ thần vương thở phào nhẹ nhõm không chần chờ chủ động hỏi:
- Xong chưa?

- Xong cả rồi. Chúng ta có muốn đánh một trận, nếu tôi đánh lén thành công một tên chúng ta hợp công trừ luôn tên còn lại..
Nữ Thần Vương Trân Trân nghe vậy ngẩn người không ngờ thằng này cũng ngứa tay giống mình, hai tên ma thần vương, một tên cảnh giới đã cấp đỉnh, nhưng nếu hai đánh một thì có thể thử được.
- Ý kiến hay, nhưng đánh lén được không? Mấy phần nắm chắc..
- Ba phần, nếu thất bại chúng ta trốn ngay... cẩn thận.
Hàn Tinh phát quang năng lượng khống chế phân ra âm dương quán chú vào phòng ngự trận ngay tại khu vực hai tên ma thần vương đang công kích. Chàng tính toán rất chính xác, vừa bố trí xong tên kia một tận tâm toàn lực phang một búa khí thế lực lượng có thể chẻ núi, phân mặt đất thành hai, nhưng vừa tiếp cận chạm phải bức tường phòng ngự trận, tiếng sấm huỷ thiên diệt địa oanh nổ điện lôi truyền vào cự búa chạy trên người khiến hắn giật nhảy như máy nện, một tia sáng từ trong lập tức đánh vào mi tâm... tên thần ma vương cả người đang giật đổ ầm xuống bất tỉnh nhưng vẫn còn bị lôi điện hành hạ.
Nữ Thần Vương Trân Trân chứng kiến cảnh này thầm sợ, thằng này tu vi cảnh giới tuy thấp nhưng thủ đoạn đánh lén dã man, khó mà phòng được, lại có thần thông chạy trốn cao minh. Thật là quái dị, nếu hắn có cảnh giới thần vương, việc ngăn chặn thần ma xâm chiếm có thể giao cho hắn một phần trách nhiệm.
Tên còn lại giật mình kinh hô, cảnh giác lùi lại mấy bước, chợt thấy cả người bị trói buộc cứng ngắc, hắn vội gầm lên thì lôi điện công kích trên người, tiếng gầm lên ma khí bộc phát đột ngột phá tan lôi điện và không gian lĩnh vực của Hàn Tinh.
- Bọn chuột nhắt, dám ám toán lão gia..
Nữ Thần Vương Trân Trân không ngờ Hàn Tinh dám liều thừa thắng xông lên đánh lén cả
- Mày mới là chuột nhắt già! Tiếp ta một chày rồi nói sau.
Nói xong một thông thiên bảo chùy kim quang chói mắt nhóa lên, Hàn Tinh ngạc nhiên lần đầu tiên thấy chuỳ dạng này, rõ ràng giống cái chày hai đầu lớn sấp xỉ bằng nhau đều có thể giã cua, giã gừng của các bà mẹ quê dùng trong bếp. Chính Mai-Nhị mẹ chàng cũng có một cái bằng gỗ.
- Hừ con nhãi này sức có bao nhiêu mà đòi giã ông?
Bóng chày khổng lồ nện vào ngực thần ma vương, hắn đưa ngực hứng lấy cười khằc khặc, chỉ bị đẩy lui sáu bẩy buớc rồi dừng lại, lấy tay xoa xoa cười:
- Quá yếu, sức mỹ nữ chỉ có thế hay sao?
Hàn Tinh và Nữ Thần Vương Trân Trân đều không ngờ tên này thần ma thân thể cứng cáp, chày kia dù huyền cương thiết cũng chịu không được mà hắn lấy ngực đen thui ra hứng nhẹ nhàng.
Tên kai cười một tràng rồi khua tay chém lên một đường. Hàn Tinh nhanh mắt nhận ngay ra thanh tàn đao mới đem mình lên đây hôm qua liền kinh ngạc hô: Tàn đao, quỷ hồn.
- Thật là sáng mắt, có kiến thức.
Hàn Tinh sợ hãi vội lấy Bá Vương Thương vẽ mười mấy vòng, chàng nhắm thông thiên bảo chuỳ kia không cách nào so với thượng cổ thông thiên bảo tàn đao kia.
Đang kinh sợ vì tên thần ma vương nhận chủ tàn đao, vòng xoáy ánh quang được Bá Vương thương hoàn thành nhanh chóng, đang định phát công kích bỗng nghe tên quỷ hồn Bát Cẩn nhỏ giọng truyền âm..“Cứu ta, mau cứu ta khỏi tay thằng Bất Diệt Ma Vương này, ta sẽ nói cho mày một tin tức quan trọng..“
- Bất Diệt Ma Vương? Bất Diệt Ma Quân? Tên này nghe rất quen..chẳng lẽ là hắn, không thể nào, thằng kia tu vi còn kém xa...
- Tao làm sao cứu được, thân tao còn chưa thoát được.
- Nói láo, thần thông thuấn di của mày rất thần kỳ. Bây giờ mày nhắm ngay hai mắt hắn bắn hai chỉ, nó sẽ dùng đao vung lên đón đỡ. Mày chuyển mục tiêu đáng vào tay hắn, buộc hắn buông đao, ta liền khống chế tàn đao bay về phía mày, mày đón lấy rồi thuấn di chạy trốn.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.