Hồng Mông Linh Bảo

Chương 374:






Hồng Mông Linh Bảo
Tác giả: daoky
Chương 374 Thú tộc xâm lấn biên giới Bắc Thiên Châu

Minh cảm ứng không gian áp lực, trọng lực quả nhiên nặng nề hơn tiên giới ít nhất gấp mười lần, nặng hơn gấp rưởi trọng lực ở Đại Thủy Giới Thượng Thành, thần thức bao trùm chu vi bán kính tối đa chỉ một dặm bù vào đó thần khí cường bạo tuy biến đổi bất chợt loạn xạ không cố định nên không thể liều lĩnh hấp thụ tu luyện. Chàng âm thầm vận hành Cổ Loa Quyết một vòng hấp thu thần khí qua lỗ chân lông vào thân thể cảm nhận so sánh một chút, quả nhiên là loại năng lượng giống như thần khí chứa trong thần thạch chàng từng xem của Mạnh-Kiệt. Minh thử một lúc nhận xét với Cổ Loa Quyết của mình vốn có hệ thống tinh lọc linh khí, vậy nếu mình muốn tu luyện Cổ Loa Quyết đơn giản ngồi ngay nơi hoang dã cũng được, có thể trực tiếp hấp dẫn hội tụ thần khí về, cũng cần chẳng lo thần khí loạn tạp.

Nguyên chàng nghe Mạnh-Kiệt và Hòa Châu kể, thần giới tu luyện giả nhất định phải vào trong thành, mướn phòng mới có thể tu luyện vì bên ngoài thần khí loạn lưu không ổn định, không ai liều lĩnh dám hấp thụ thần khí tu luyện.


- Chủ nhân! Khu vực này thuộc về Bắc Thiên Châu do Đoàn đại gia tộc chưởng khống Khảm- Thủy, Băng-Tuyết-Sương mới bị quân Tây Thiên Châu Long Thần Thú chiếm đánh, mọi người trước đó lánh nạn về Bắc Lý Thành, Thần Khuyển Bạch Nhãn Hồng Túc này nhất định không chịu đi theo một mực chờ thiếu chủ của nó Mai Lăng Vân, nghe nó kể thì chủ của nó đã về ngay trong lúc Viên tộc chiếm đánh nên bị bắt..

Minh nghe vậy nhờ hôm trước nghe Mạnh-Kiệt kể các thế lực nơi này, hiểu rằng Mai Lăng Vân bị địch bắt làm tù binh không biết sống chết ra sao?

- Nó có biết vị trí hiện tại của chủ nhân nó không, sao không tìm cách cứu thoát lại cứ ở đây tru lên làm gì vô ích...

- Khu vực này bị chiếm, bên ngoài có người Viên tộc coi giữ nó không sao rời khỏi được.


- Thôi chúng ta đi bên ngoài xem một chút!

- Để lão nô dẫn đường, không ngờ mới hơn ba mươi năm bây giờ lại chiến tranh loạn lạc như thế này. Tây Thiên Châu Long Thần Thú lại có đủ thực lực dám xuất quân đánh chiếm vào Bắc Thiên Châu...

Nói xong nhắm hướng tây thuấn di, Minh vội theo sát thần thức không ngừng dò xét thấy nét điêu tàn nơi đây, thị trấn, thành trì bị phá hủy vô số..

Hai chủ tớ mới thuấn di hơn vạn dặm bỗng cảm thấy một cỗ áp khí từ phía trước bức đến, hai người vội đình chỉ thuấn di ai nấy thi triển ẩn thuật.. trên bầu trời xuất hiện một kiện bích ảnh Lang Nha Bổng khổng lồ khí thế hủy diệt thiên địa đập xuống một ngọn núi.

Chưa chạm vào núi không gian chung quanh đã bị thế gậy Lang Nha chấn động, cây cối, đá tảng bị ép thành bụi phấn.

- Xeeẹt!!

Một tia quang chỉ rực rỡ hào quang bắn vọt ra nhanh như điện chớp đánh thẳng vào thế đập của Lang Nha Bổng, lập tức một tiếng nổ oanh tạc.. Tia Quang chỉ cùng Lang Nha bổng đều bị chấn vỡ nát bấy thành mảnh nhỏ phân tán trong thiên địa..

Minh và lão Hồng đang ở cách xa ngoài ba mươi dặm, thế nhưng Minh vẫn bị sức dư kình phản chấn đẩy lui ba dặm, chàng kinh hãi không ngờ thực lực mạnh mẽ của hai lão họ Viên và họ Đoàn. Chàng nhận ra chiêu số bề ngoài sử dụng tuy đơn giản, nhưng bên trong ẩn chứa biết bao điều lực xảo diệu, nhất là lực tiềm ẩn bên trong. Đáng tiếc thần thức của mình không thể dò xét đến, nếu không có thể học hỏi được thêm điều hữu ích. Theo đánh giá của mình Minh cảm thấy rõ ràng thực lực của mình còn kém họ xa, như vậy cảnh giới của họ phải là Thần Tướng.

Thần Quân, Thần Tướng không chỉ là danh vị của cường giả Thượng giới tầng trời thứ nhất này, còn nói lên tu vi cảnh giới cấp bậc, mỗi cảnh giới còn chia ra tầng thành mười tầng, mỗi tầng đều nắm giữ số thần thông căn bản của bậc ấy, và tùy theo ngộ cảnh mỗi cường giả có thêm những thần thông đặc dị.


- Hừ Thuần Dương Quang chỉ của Bắc Thiên Châu Đoàn Tân thần tướng quả nhiên không tồi, có thể miễn cưỡng tiếp ta một gậy.. Nhưng nếu ngươi còn không mau mắn đem thông thần khí bảo ra thì coi chừng chiêu sau ta lấy mạng chó..

Đoàn Tân giọng lạnh nhạt:

- Viên Bình Khải chớ khoác lác. Khúc gỗ mục của lão làm gì sánh được với ngón tay ta, khi nào ta cần dùng thông thiên khí thì dùng cần gì lão nhắc nhở.

- Được! Lòng tốt không được báo đáp. Vậy ngươi chịu chết đi.

Minh chỉ thấy bổng ảnh ngang dọc đầy trời đan vào nhau đều đặn như một cái lưới khổng lồ trên bầu trời úp xuống.

Ngay lúc ấy Thuần Dương Quang Chỉ của Đoàn Tân bộc phát ra một chùm không nhanh không chậm xoay xem như trình diễn. Minh thấy tia quang chỉ nào cũng cô đọng năng lượng chí cực, tia nào ra tia đó phân minh rõ ràng, chùm sáng ngàn vạn tia do mười ngón tay phát ra khiến chàng khó tin không hiểu lão dùng cách nào phân ra. Các tia sáng không sai chạy một ly bắn trúng vào các từng mắt lưới khổng lồ, lại một lần nữa vỡ vụn.

Bỗng một tia ánh quang do mấy trăm tia nhỏ quang mang tạo thành một bó lớn rọi thẳng một đường, đi đến đâu hủy diệt đến đó không gì cản được, cả Lang Nha Thần Bổng đến thân thể Viên Bình Khởi cũng vậy...

Minh ở xa thần thức không tới chỗ, mắt nhìn cũng không tới, may mắn chàng sử dụng nhật nguyệt kính kịp lúc thấy ánh quang với lực lượng cực kỳ bá đạo hủy diệt thiên địa vừa rọi trên Viên Bình Khởi lập tức tiếng hét rợn rùng vang lên, thân lão lập tức bị đánh bay ngược như một mũi tên rơi xa hơn hai chục dặm, vừa ổn định đã thuấn di biến mất. Ngay cả Lang Nha Thần Bổng trên tay cũng biến thành cục sắt vụn. Tình trạng này khiến Minh đang chú ý nhìn lén khó tin há miệng trợn mắt, không quên nhìn lại Đoàn Tân, thấy trên tay lão đang còn cầm một cây bút mầu đen … chùm bó ánh quang kia phát ra từ bút...

Kinh Thần Bút thông thần linh bảo quả nhiên bá đạo tuyệt luôn, hủy thông thiên bảo, lui địch chỉ trong giây lát.

- Ồ! Chạy trốn rồi hay sao? Đầu voi đuôi chuột, lão mạnh miệng quá khiến ta tưởng thần thông của lão thông tthiên triệt địa, ai dè không chịu nổi một nét chấm phá. Ta lầm đáng giá lão quá cao. Con thằng hôi thối nào mau lên chịu đòn rồi cút hết khỏi Bắc Thiên Châu cho ta.

- Lão Đoàn! Đừng tưởng thắng được một trận đã đòi gì được nấy. Để Bạch gia gia phá Bút pháp nguệch ngoạc gà bới khó coi của lão.

- Thì ra Bạch Hồ tộc, Bạch Văn Thần tướng cũng có hứng thú. Nếu lão muốn chết cứ ra đây ta thành toàn cho. Không ngại!

Đoàn Tân nói xong không khách sáo lại sử dựng Kinh Thần Bút vẽ lên một vài nét. Chấm ngoặc, đâm liên tiếp.. Quang đạo lại bắn ra nhảy múa, lúc nhỏ lúc lớn sáng rọi rực rỡ một vùng trời.

Hừ! Xem Thu Quang kính phản chiếu...

Mọi người vừa nghe tiếng hô quả nhiên trên bầu trời xuất hiện một đống kính, xếp thành trận cắt đường quang bút. Kính tiếp lấy quang đạo lèo lái phản chiếu bẻ gẫy không biết bao nhiêu lần rồi tụ lại bắn ngược trở ra ba đạo quang mang rực rỡ, lực lượng xuyên thủng mây trời xếp hàng thẳng hướng Đoàn Tân cổ họng, mi tâm, đan điền vọt đến.

Mọi người kinh hô ngạc nhiên. Đoàn Tân không ngờ quang lực không hủy được Thu Quang Kính của Bạch Văn, trái lại còn bị chính lực lượng củ mình phản kích, lão lách người tránh khỏi, thân thủ chớp nhoáng vọt lên đổi vị trí từ đỉnh cao đâm xuống.

Bạch Văn kính trận cũng xoay hướng chuyển đổi vị trí tương ứng tiếp nhận quang đạo cười to:

- Ha ha! Đừng thử vô ích, Kính trận này ta đã nghiên cứu chuyên để đối phó với chỉ pháp thần thông của Bắc Thiên Châu Đoàn gia các ngươi..

- Thú tộc các ngươi từ bao giờ trở thành thông minh, lại tinh thông trận pháp. Hẳn là có thần nhân cao minh trận pháp sư nghĩ ra phương pháp dùng Quang Kính Trận!

- Hừ nguồn gốc Quang Kính Trận không cần các ngươi tìm hiểu nguồn gốc, bó tay chịu chết hay các ngươi cắt nhường cho Tây Thiên Châu chúng ta, một trăm vạn mẫu lãnh thổ là được.

- Xâm lấn lãnh thổ? Thật là khinh người quá đáng! Đem trận pháp ra khoe khoang, dễ thường Bắc Thiên Châu chúng ta không có thiên tài trận pháp đại tông sư và trận pháp cao minh hay sao? Có bản lãnh thì qua đây thưởng thức..

Nói xong Kinh Thần Bút nhắm các phương vị phóng quang lực, phong, lôi, điện lực bắt đầu bố trận...

Minh lại một lần nữa ngạc nhiên kiện thông thiên thần bảo Kinh Thần Bút kia thần kỳ, nhiều công dụng đến thế? Không chỉ dùng vẽ chữ bằng mực còn có thể phát ra quang, phong, lôi, điện bố trận..


- Lục Hợp Diệt Thần trận! Thần trận cấp ba..

Lão Hồng từ nãy không nói gì bây giờ bỗng kinh hô:

- Nguy! Bọn Bắc Thiên Châu họ Đoàn này đã bố trí trước các phần trận chính, phạm vi Lục Hợp Diệt Thần Trận của họ rộng, cả bảy vị Thần tướng lẫn chúng ta cũng bị nhốt vào trong đó.

- Sợ gì! Vừa lúc ta muốn cảm thụ một chút Lục Hợp Diệt Thần trận cấp ba, khi nào chịu đến cực hạn vào Hồng Mông Linh Châu lánh nạnn được rồi.

- Nhưng phải cẩn thận kẻo bọn Thần Tướng kia phát hiện, trốn cũng không kịp.

- Lão Hồng chẳng lẽ lão không địch lại họ hay sao?

- Trước kia họ không là gì cả, nhưng bây giờ tu vi của lão nô phục hồi phần nào nhưng còn kém họ một bậc.

Trong Lục Hợp Trận, cây cối đá tảng cảnh vật xoay chuyển liên tục, lập tức sát khí bộc phát đầy trời cuồng phong vân vũ, dưới đất rung động như địa chấn. Minh dù ẩn thân nhưng vẫn phải chịu ảnh hưởng, chàng vội động ý niệm cho quyển phong cơn lốc hình thành bảo vệ hai người.. cuồng phong chưa dứt tiếng sấm vang lên, lôi điện giáng xuống phủ đầu nạn nhân trong trận... Minh giật mình cảm giác lôi lực mạnh không kém thiên lôi phạt của độ kiếp chút nào nên vội vận chuyển cổ loa quyết bố trí mười tám vòng xoắn chuẩn bị sẵn, một khi lôi điện đánh vào còn có thể kịp thời giảm lực. Quả nhiên một đạo lôi điện đánh trúng, năng lượng theo cổ loa quyết vòng xoắn bảo hộ, tinh lọc qua lỗ chân lông chuyển vào thân thể, khiến ẩn thân thuật bị phá.

Bên ngoài tám Thần Tướng họ Đoàn liền phát hiện ra hai người. Đoàn Nhự ngạc nhiên thốt:

- Ủa! Hai thằng này là ai sao bị khốn trong Lục Hợp Diệt Thần trận... vừa rồi nó dùng ẩn thân thuật thì phải.

Đoàn Chánh bổ sung:

- Thằng này không sợ phong lôi điện nghe! Còn bố trí vòng quyển phong phòng ngự khá cao minh.

- Kệ mặc nó, chúng ta lo chính sự diệt sát bảy kẻ thù kia. Bắt sống được càng hay, mai này có thể trao đổi người của mình đang bị chúng cầm tù.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.