Hồng Mông Linh Bảo

Chương 351:






Chương 351 Thu Hoạch

Hồng-Linh ra khỏi phòng mọi người vui mừng bỗng nàng nhìn thấy Ngọc-Hà giật mình nhận ra sửng sốt thốt:

- Bạch-Yến! Bạn chết rồi sao còn có thể xuất hiện ở đây? Phải chăng là hồn ma hiện về?

Hồng-Linh sau khi trở về có gặp lại Cẩm-Tú được kể lại Bạch-Yến khi Hồng-Linh bị bắt cóc, Bạch-Yến bị chết, an táng rồi. Nàng buồn bã về chuyện xảy ra, trong thâm tâm đã tha thứ cho Bạch-Yến hại nàng bằng cách trao ảnh tượng ác quỷ khiến Át-Mô-Đai-Ô nhập vào mình, nhưng chuyện xấu đã được chuyển thành chuyện tốt nên tha thứ và vẫn xem Bạch-Yến là bạn nên rủ Cẩm-Tú đi thăm mộ Bạch-Yến..

- Ta là Ngọc-Hà, không phải Bạch-Yến..

- Thì ra lầm người, thì ra chị là Ngọc-Hà! Lần này cám ơn tất cả các chị đã xả thân cứu anh Minh, cuối cùng giải độc thành công, anh Minh đã giết chết nguyên thần kẻ thù cất giấu trong hồng xuân khí..

Mọi người giới thiệu tên tuổi cho nhau ồn ào như cái chợ. Doanh-Doanh trẻ tuổi nhất nàng vẫn còn thắc mắc hỏi:

- Không biết hung khí thần thương đáng sợ kia, ba ngày đêm không ngã đã ngã xuống chưa...

La Tiểu-Hồng đỏ mặt la:

- Tiểu nha đầu cẩn thận giữ miệng, chữ hung khí thần thương không nên nói toạc ra trước mặt mọi người như vậy thật bất nhã.

- Nhưng ở đây toàn là người đã bị …


- Nín ngay!

- Doanh-Doanh! Anh Minh giải độc thành công có nghĩa là mọi thân thể phục hồi bình thường..

- Nhưng không biết khả năng của chàng sau này có cường hoành hiên ngang như cũ không?

Ngoài Hồng-Linh chưa nếm đau khổ dằn vặt và thống khoái nên không ý kiến còn mọi người đều trầm tư... thầm đoán „Tuy không ba ngày ba đêm nhưng không kém đủ năng lực làm cho các chị em chết lên chết xuống. Yên tâm Hồng-Linh mai ngày không chịu nổi, và vẫn còn phần mình.“

- Chúng ta nên làm gì bây giờ..

- Còn làm gì, mau đi tẩy rửa...

Đúng lúc Hàn Tinh bước ra khỏi phòng, sắc mặt đã trở thành bình thường, chàng xấu hổ không dám nhìn các mỹ nữ nói:

- Cám ơn các chị, các em đã hết lòng cứu giúp..

- Không có gì, chỉ cần anh chịu trách nhiệm bao bọc bảo vệ, không ruồng bỏ chúng ta là được.

- Nhất định, không ruồng bỏ ai...

Mỵ Điệp đề nghị:

- À! Anh Minh mọi ngườì đang muốn đi tắm, anh có nơi nào tắm tập thể không? Hay là đi tắm nước muối, tắm hơi (Sauna) chỗ cũ đi.

- Đi theo anh! Ta đã chuẩn bị nơi này nhưng e rằng chưa hoàn chỉnh, đi xem một chút..

Mọi người đi xem, quả nhiên chê nhiều chỗ chưa được, nhất là Mỵ-Điệp đã từng tắm hồ nước mặn kia, chê không có sóng ngầm, không có hệ đấm bóp, không có cầu nhảy, không có ống trượt, không có hệ thống âm nhạc dưới nước, không có nhân viên đấm bóp... một chuỗi không có kê khai ra...

- Được rồi! Anh nhớ rồi sau này tu bổ sau. Chúng ta đi khu hồ tắm nước mặn cũ đi thôi.

Chàng đưa mười hai mỹ nữ tới thẳng Hamburg, vào cửa hàng bán quần áo lót, quần áo tắm.

Doanh-Doanh thấy nơi này toàn quần áo không thấy nước nên hỏi:

- Sao lại là cửa hàng quần áo, chúng ta muốn đi tắm rửa mà..

- Nhất định phải có quần áo tắm mới được! Nơi tắm công cộng không thể thoát y phô bày thân thể được nhất là mỹ nữ, làm đổ máu mũi của người khác..

Hồng-Linh, Huyền-Trâm đi bên nhau, hai nàng từng đi tắm hồ ở thành phố nên hiểu biết, bắt đầu chọn quần áo.. các nàng bắt đầu vào buồng thoát y thử, ngắm uốn éo trước gương, phân tích phê bình tưng bừng nhộn nhịp, nhất là mấy nàng chưa tiếp xúc nhân gian, suốt đời chỉ biết tu luyện, tắm hồ tắm suối thiên nhiên thường thoát y mà tắm không biết có đồ tắm, đồ lót đã được nghiên cứu tinh vi này.
Minh nhìn mười hai mỹ nữ âm thần đánh giá, kết luận luận về vóc dáng thân thể thì Mỵ-Điệp và La Tiểu-Hồng chàng yêu thích nhất, về tâm linh nguyên anh, và tính tình dễ thân cận đương nhiên là Hồng-Linh. Hồng-Linh tuy ôn nhu dịu hiền nhưng một khi có chuyện có tính quyết đoán, dám đứng ra chịu trách nhiệm, đứng mũi chịu sào lo toan hết thảy...

Hồng-Linh đến gần:

- Anh đang suy nghĩ gì vậy?

- Đang lo cho tương lai chúng ta, không biết có chiếu cố đầy đủ cho các em không..

- Anh nhất định được. Chỉ cần đừng quá liều bị lôi cuốn rồi dấn thân vào tranh đấu ở Tiên Giới, Thần Giới là được. Như vậy em có thể giúp anh được nhiều việc..

Mọi người dành một ngày thư giãn thảnh thơi.

Hồng Mông Linh Châu giới một tháng sau, cả Hồng Mông Linh Châu giới sinh lực bừng bừng, ba anh em Trần Tiếu, Trần Huy, Trần Hoàng xum họp đại gia đình. Trần Tiếu tám đứa con hai gái sáu trai, hai đứa con gái một đứa đã lấy chồng năm ngoái đang mang bầu, đứa thứ hai Hồng mai mới lầy chồng.

Hồng Mông Linh Châu giới tháng trước bị ba ngày dị vân màu hồng mưa tầm tã. Không ngờ mưa xuống làm cho dân ở trong Hồng Mông Linh Châu giới như gặp mùa xuân, sinh linh sinh nở, đàn bà lâu nay bị mang tiếng là hiếm hoi, nay cũng nôn oẹ, dấu hiệu đã thụ thai. Nhiều gia đình con út đã lớn mười tám tuổi, vừa lập gia đình điển hình như gia đình Trần Tiếu thì một lúc hai mẹ con cùng có dấu hiệu ốm nghén. Gia đình Trần Huy, Trần cũng tương tự.. nên mới có buổi xum họp gia đình này.
Trần Tiếu khoan khoái cười thoải mái sung sướng tưởng hai vợ chồng mình đã vô dụng không thể sinh nở, ai dè lại có thể...Hắn chợt nhớ đến Thanh-Minh mà buồn cho chàng:

- Ân nhân, chủ nhân làm gì mãi đến bây giờ chưa chịu lập gia đình với Hồng-Linh, hay là bất lực sợ lộ tẩy nên không dám thành hôn. Bây giờ ba anh em đại gia đình đã có nhân số trên dưới ba mươi, cuối năm nay lại tăng lên hơn mười nhân khẩu nữa sấp xỉ năm mươi người. Mà Thanh-Minh vẫn độc thân chẳng lẽ muốn đem chỗ này tặng cho người ngoài..

- Anh đừng nói bậy bất kính với chủ nhân. Chủ nhân thần thông quảng đại, đã cứu vô số biết bao nhiêu thai nhi vào đây nuôi. Những người đó là bà cố bà nội bà ngoại của em, nhiều người vẫn còn sống đến bây giờ. Nguyên chuyện này cũng đủ tư cách làm cha của họ. Có lẽ chủ nhân bận rộn công việc nên chưa để ý chuyện này thôi... Ngay cả ba anh em anh cũng đang ăn nhờ người ta đó..

- Chúng ta làm, chúng ta ăn nào có nhờ vả ai mà em nói như vậy..

- Anh thật là vô ơn. Bây giờ chủ nhân ném chúng ta ra khỏi nơi này, anh tính sao..

- Sao như thế được chúng đâu có phạm tội gì đâu sao chủ nhân ném chúng ta ra được..

- Đấy nhé... nguyên tội nói xúc phạm còn tội vô ơn nữa..

- Thôi được rồi, em có lý được chưa..

Trong khi đó Hồng Mông Linh Châu giới thượng tầng, đã mọc ra một khu hồ tắm rộng mười mẩu. Ngay sau khi Minh đem mười hai mỹ nữ trở về liền chế luyện kỹ càng khu hồ bơi bán ngoại bán nội này. Chàng thu thập hơn ba chục khối Tinh Muối Thạch làm nguồn nước mặn cho nước trong năm hồ bơi, còn hệ thống sóng, đấm bóp, tắm hơi khô, tắm hơi sương, cầu trượt ống, cầu trượt thang, còn có trượt thuyền thang, vv...

Bên cạnh là một cung điện nguy nga cũng mới được luyện chế, bên ngoài trông giống hệt cung điện trong Cổ Loa Thành, bên trong tầng một và tầng hai chia ra làm mười hai phần, mỗi phần năm phòng đầy đủ tiện nghi. Cung điện Minh luyện chế chính là để dành cho mười hai mỹ nữ .... Các nàng một tháng nay không ngừng lôi kéo Minh đi mua sắm đồ đạc giường nệm, tủ, ghế ....

Ba tuần trước các nàng lần lượt phát hiện ra sự biến đổi của cơ thể, phong nhũ trở nên căng tức, huyết mạch mở rộng, xương hông đau nhức...và khi nội soi liền biết rõ mình mang thai.. Huyền-Trâm, Kiều-Tuyết phát hiện đầu tiên vội đi kiếm mấy chị em khác hỏi thăm. Ba ngày sau tám trong mười hai mỹ nữ ngoại trừ Doanh-Doanh, và Mỵ-Điệp đã khẳng định mang thai.

Hồng-Linh và Thùy-Nhung sau khi hưởng một ngày thảnh thơi đã trở về Tân Triều nên không biết tình trạng của hai nàng.

Mười mỹ nữ gặp Minh nói cho chàng biết, khiến chàng ngạc nhiên sau đó vui mừng cười ha hả... nói:

- Vậy phải cẩn thận dưỡng thai, chớ làm việc nặng để khỏi ảnh hưởng thai nhi..

Sau đó đến từng người tay lướt qua bụng một chút....nói.

- Một thu hoạch bất ngờ, một niềm vui quá lớn... cám ơn các chị em....

Doanh-Doanh và Mỵ-Điệp thấy chàng âu yếm ôn như tỏ tình cảm thấy tủi thân, tự hỏi tại sao mình không được có...

Mọi người về phòng chỉ còn Mỵ-Điệp. Thấy nàng tỏ vẻ buồn Minh đoán vì chuyện mang thai của tám nàng kia, mà nàng không có... chàng giả như không biết cầm tay nàng hỏi:

- Chuyện gì, sao bỗng dưng buồn như vậy ...


Mỵ-Điệp bẻn lẽn ngượng ngùng:

- Anh biết rồi còn giả không biết...

- Để anh xem kỹ nào, nguyên nhân chắc chắn không phải tại em

Minh trước kia vì muốn chữa trị cho mẹ nên nghiên cứu khá nhiều y lý, vấn đề nhi tức chàng không nghiênn cứu kỹ nhưng cũng biết điều căn bản thường thức, vả lại việc ngừa thai hiện được phổ biến khắp nơi ở nhân gian...

Chàng kéo Mỵ-Điệp vào lòng, khiến nàng tim đập thình thịch vui mừng tưởng chàng muốn chuyện kia... Minh đưa một tia thần thức nội soi kinh mạch đan điền rồi chuyển xuống buồng trứng, ống dẫn trứng, tử cung... liền hiểu tại sao... Chàng ôm hôn nhẹ nàng một cái rồi buông ra nói:

- Chưa đến thời điểm..

Một tháng nay Minh ngoài những khi phục hồi huyết khí, nghỉ ngơi làm những công việc nhỏ, nhàm chán cho mấy nàng sai vặt, không dám đụng nàng nào, lắm lúc bị Tiểu Hồng, Mỵ-Điệp làm cho chút nữa buông thả, không chịu được... Thật ra chàng chỉ cần dùng một vài viên Bổ Huyết đan là xong nhưng lại không làm như vậy.

- Thế có nghĩa là gì?

- Em thật là không hiểu rõ thân thể của chính mình.

Chàng phác họa ghi kỹ những kiến thức vào một ngọc giản đưa nàng:

- Em cẩn thận xem là hiểu. Đây là khoa học thường thức ở nhân gian..

Mỵ-Điệp hơi thất vọng.. giọng càng lúc càng nhỏ::

- Nhưng em muốn bây giờ... anh đã khôi phục khí huyết chưa?

- Bây giờ dù làm gì cũng chưa cứu vãn được, phải chờ năm ba ngày..

Minh đang nói dở dang môi đã bị môi nàng chẹn lại, chàng đành nhẹ nhàng đáp lễ.
Mỵ-Điệp vừa ý, nói nhỏ:

- Ôn nhu nhẹ nhàng như thế mới phải chứ, tháng trước anh làm em sợ chẳng hưởng được gì, hôm nay anh nhất định phải đền bù.

Minh tháng trước hành động trong khi tâm trí hỗn loạn nửa tỉnh nửa mê vì bị nguyên thần kẻ thù thao túng, hôm nay khác hẳn tuy bị động tình nhưng vẫn còn có thể khống chế được. Chàng vốn yêu thích dáng vóc thân thể Mỵ-Điệp ngay từ khi mới gặp, nên mới ghé tắm hồ để có cơ hội nhìn tận mắt.. nhưng cho đến bây giờ không chạm vào những nơi nhạy cảm của nàng...nên nâng niu từng chút...

Nửa giờ trời kéo mây không mưa Mỵ-Điệp thoả mãn mấy phen, mà Minh vẫn chưa có dấu hiệu buông, bỗng nàng thấy Minh nét mặt nghi ngờ nên hỏi:

- Chuyện gì vậy anh.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.