Hồng Mông Linh Bảo

Chương 338:






Chương 238 Đổi tên giả dạng điều tra Huyết Ảnh môn

Minh truyền thu cho Trọng-Hiếu Cổ Loa Quyết rồi đi Đại Thủy giới, tuy chàng không trở về Cổ Loa Thành nhưng biết rõ mọi việc tiến hành tốt đẹp, đã đi vào sinh hoạt. Bọn Lương Sơn, Trần Bản, Hoa Dã Thảo, Nhu Tĩnh sau khi nhận được Thần Châm quá cảm động nên làm việc như điên, mới hai ba ngày đã cho thuê Thiên Lôi Kiếp đài mười mấy lần, Nhu Tĩnh cũng bắt đầu thu mua tài liệu luyện đan bán. Trong Vĩnh Hưng thành mở ra mấy cửa đại lý, buôn bán đan dược, bảo khí … dịch vụ thuê mướn Thiên Lôi kiếp đài.

Vĩnh Sinh thành mấy ngày nay xôn xao chuyện Cổ Loa Thành thần bí cùng Thiên Lôi Kiếp Đài. Không biết bao nhiêu cao thủ bay lên thăm dò nhưng thất bại, một khi không có ngọc bài mời, qua dịch vụ, dù là tiên đế hậu kỳ, hay tiên tôn cũng không thể tiến gần Cổ Loa Thành, khi vừa tiến gần mười dặm liền bị những luồng đại lực khủng bố cuốnn lấy người đẩy bắn ra. Nhiều kẻ điên tiết dùng tiên khí tấn công cũng đều bị hất bay ra xa, nhưng không ai bị trọng thương.

Chiêu Tiên Lâu, một tửu lâu lớn bậc nhất Vĩnh Hưng thành, một thanh niên bạc y dáng vẻ bình thường, bên hông đeo một cây bút đen, tay cầm cây quạt trắng bên trên họa cảnh trăng còn có hình ảnh Cổ Loa thành như một cái dĩa lớn bằng phân nửa mặt trăng.

Chàng đi thẳng lên lầu tự tiện kiếm một bàn trống ngồi xuống, tiểu nhị thấy chàng chọn bàn này định nói điều gì nhưng cuối cùng im lặng bỏ đi. Đợi một lúc khá lâu không thấy tiểu nhị đến hỏi han chàng gọi:

- Này tiểu nhị! Chiêu tiên lâu chê bổn công tử không có tiên thạch hay khinh ta ăn mặc xoàng xỉnh khinh dể không thèm tiếp?

- Dạ quý khách quá lời, chuyện thế này, cái bàn này trước nay vào ngày thứ sáu chỉ có Nguyệt Ngọc tiên tử được ngồi, ai cũng nể mặt nên nhường, để trống bàn này dành cho nàng.

- Thật là điên rồ quá đáng, bàn trống thì cứ ngồi. Nếu nàng đến thì nói nàng kiếm bàn khác ngồi cũng được. Mau đem rượu tốt nhất lên đây cho bổn công tử nhấm nháp.

Tiểu Nhị không dám dây dưa vội lấy rượu ra giới thiệu:

- Đây là Tiểu Trúc Thanh cực phẩm của bổn lâu, mời công tử thưởng thức.

- Được vậy lâu có thịt gì ngon không, đem ra cho ta thưởng thức luôn cho tiện.

- Có thịt Thanh Lang..


- Ta không thích thịt chó! Lấy thứ thịt khác.
- Tiểu nhân nói là thịt Thanh Lang mà?

- Thanh Lang cũng là chó, Thổ Lang cũng vậy, cùng là tổ tiên nhà chó.

Trong Chiêu Tiên lâu tình cờ nhiều người nghe được hơi khó chịu, chính là những người có sủng vật Thanh Lang. Và chính Lang nhân tộc cũng cảm thấy mình bị đụng chạm rất nặng. Món thịt Thanh Lang lâu nay đã bị họ phản đối nhưng không làm gì được, vì món thịt Thanh Lang được yêu chuộng. Nay bị thanh niên áo trắng này chửi cho rằng thịt Thanh Lang là cũng là thịt chó nghe càng tức khí.

- Thịt heo rừng được không?

- Tạm vậy chứ sao bây giờ.

Thanh niên nhâm nhi độc ẩm chừng nửa giờ, bỗng bên ngoài xôn xao, chàng chưa hiểu chuyện gì đã thấy ba nữ tử xồng xộc chạy vào, một nữ tử áo xanh chỉ thằng mặt chàng thanh niên mắng:

- Thằng ranh thối tha bẩn thỉu này, cả gan làm ô uế bàn ghế ăn uống của Nguyệt-Ngọc tiên tử.

Thanh niên bạch y cứ ngồi một tay cầm chén rượu nhấm nháp tay kia cầm quạt phe phẩy mấy cái nhẹ nhàng nói:

- Không ngờ Chiêu Tiên lâu hôm nay có nhiều ruồi nhặng quá... Trời quá nóng đồ ăn chóng bị ung thối là phải..

- Còn không đứng lên cút đi, để tiểu nhị tẩy rửa bàn ghế. Còn dám chửi xéo ta.

- Ồ! Cô nương đang nói chuyện với ta?

Thanh niên bạch y ngẩng đầu nhìn thẳng mặt nữ tử bạch y, viền, đai vàng, tóc được kết hoa để tăng phần diễm lệ. Bốn ánh mắt chạm nhau, thanh niên mỉm cười khẽ lắc đầu tỏ vẻ thất vọng.

Nữ tử bạch y chính là Nguyệt-Ngọc tiên tử nổi danh bấy lâu của Lôi gia tộc. Nàng thấy thanh niên lạ mặt biểu hiện một cách khinh mạn, giận thầm, thằng này thấy ta biểu hiện khác người mỉm cười lắc đầu hẳn là chê bai không nói.

- Mau cút!

- Người ngọc mở lời vàng ngọc, người xấu mở lời thối tha khó ngửi.

- Ngươi! Mau cút kẻo phải hối hận không kịp.

- Chỗ này ta ngồi trước tức là đang làm chủ. Mỹ nữ tiên tử cứ đến đây gào thét Cút liên tục là ý gì?

Bất chợt một lang nhân mắt xanh ngọc bích tiến đến hô:

- Tiên tử đừng lên tiếng kẻo hạ thân phận của mình, thằng nhãi này nói năng hỗn lắm để ta dạy cho nó một bài học.

Thanh niên ngẩng đầu trừng mắt nhìn Lang Nhân nói:

- Ta ăn thịt heo rừng, không ăn thịt chó ngươi làm sao lại nổi nóng, không bênh vực người tốt lại hùa theo mấy cô nương gây chuyện... Ah ta biết rồi, có phải mày vừa mắt vị tiên tử này, hay là hỏi nàng lấy về làm vợ đi.

- Mày nói gì!

Nguyên Đại Thủy giới việc kết hôn giữa nhân tộc với Yêu tộc là chuyện tối kỵ, sỉ nhục cho nhân tộc. Thanh niên buột miệng nói ra khiến cho Nguyệt-Ngọc tiên tử tức giận cả người run lên hét:

- Mau giết hắn! Ai giết được ta thưởng cho mười ngàn tiên thạch.

Lang nhân nghe vậy tru lên một tiếng rợn người, trong miệng bắn ra một bãi đờm bay thẳng mặt thanh niên áo trắng nhanh như chớp, thanh niên nghiêng mình tránh né, quạt trên tay khẽ rung lên, bãi đờm bay qua mất tích, bỗng Nguyệt-Ngọc tiên tử bật ngửa té xuống, mọi người nhìn kỹ thì thấy trên mặt nàng một bãi đờm nhơ nhớp tung toé...Nàng liền bị hỏa nhập công tâm bất tỉnh nhân sự.

Bỗng nghe có tiếng vỗ tay vang lên, nhìn lại một công tử theo sau là hai hộ vệ bước đến miệng nói mấy chữ:

- Hay, hay, hay! Thạch Nhiên ta đi lâu nay không thấy ai sử dụng di hoa tiếp mộc thành thục như công tử đây. Xin hỏi huynh đài quý tính đại danh.

Thanh niên áo trắng không nói, khẽ xoè quạt ra.

Thạch Nhiên nhìn trên thanh Ngọc Phiến, thấy một vầng trăng lớn, một vầng trăng nhỏ không hiểu chung quanh còn có mấy trăm vì sao như vậy là ý gì... Bỗng hắn thấy sự khác biệt giữa hai vầng sáng, vầng trăng lớn toả sáng cả khối, còn vầng nhỏ chỉ tỏa sáng ở chung quanh như hình ảnh nhật thực vậy, bèn giật mình hô:
- Cổ Loa Thành! Phải chăng huynh đệ đến từ Cổ Loa Thành.

- Nói đùa! Ta là Cổ Loa Ngọc phiến Hắc Bút Trần Tịnh. Vừa rồi là danh ký của ta.

- Thì ra Cổ Loa Ngọc Phiến Hắc Bút Trần Tịnh. Thất lễ!!

- Nhưng huynh đệ dám gây chuyện với Lôi Nguyệt-Ngọc, thật là gan dạ không sợ Lôi gia trả thù hay sao?

- Lôi gia lợi hại lắm hay sao?

- Đương nhiên lợi hại, cực kỳ lợi hại. Lôi gia đã lợi hại lại còn thường xuyên giao dịch với Huyết Ảnh môn nên càng đáng sợ.

Thanh niên nghe vậy vội nói:

- Vậy thì Thạch huynh rời khỏi ngay đi kẻo bị liên luỵ.

- Ai sợ Lôi gia chứ ta Thạch Nhiên thì không.

- Ồ! Thật sự không sợ, vậy chúng ta tiếp tục uống với nhau vài chén.

Thanh niên trong lúc nói chuyện thần thức theo dõi chủ tớ Lôi Nguyệt-Ngọc lẩm bẩm:

- Huyết Ảnh môn quả nhiên lan tràn khắp nơi, thực lực thật là khổng lồ. Không nơi nào không có mặt người của chúng, Lôi gia tộc, và ngay cả Thạch gia tộc cũng đều có người Huyết Ảnh môn. Tên Thạch Nhiên này hoặc là có cường giả đứng sau hỗ trợ, hoặc cũng là người Huyết Ảnh môn.

Lôi Nguyệt-Ngọc về nhà khóc lóc um sùm, cáo gian thêm bớt mắm muối đủ điều khiến Lôi gia ai nấy hung tính sôi sục. Hơn ba mươi cao thủ lôi gia ngự kiếm phi lại đây. Thanh niên nhận ra mạnh nhất cũng chỉ là tiên quân trung kỳ nên không thèm theo dõi nửa.

- Thằng lỏi nào dám khinh dể Lôi thập nhị tiểu thư, Lôi Nguyệt-Ngọc tiên tử. Mau ra đây chịu tội chết.

Thấy không ai trả lời, Lôi gia xông vào Chiêu tiên lâu, cô tỳ nữ chỉ thẳng mặt thanh niên hô:

- Chính là hắn! Đã làm chuyện xấu xa này.

- Có phải ngươi hạ nhục em gái ta không?

- Hạ nhục thế nào?

- Ngươi phun nước miếng vào mặt em ta.


- Nước miếng ta không hôi thối như thế, đó là bãi đờm của Lang Nhân nhe, thật sự quá kinh người.

- Ý mày nói, mày chính là Lang Nhân.

- Mày mới là Lang nhân không hiểu tiếng người!

- Hừ!

Thạch Nhiên bỗng lên tiếng:

- Trần Tịnh huynh đệ nói đúng, Lang nhân phun đờm rãi vào huynh đệ, huynh đệ tránh khỏi rồi không biết làm sao đổi chiều bắn ngược vào mặt Nguyệt-Ngọc tiên tử.

- Thạch Nhiên! Mày muốn bào chữa cho nó à. Hôm nay chết hết cho ta.

- Tiểu nhị tính tiền!

Ba tiên quân sơ kỳ cao thủ phi vào thanh niên đưa một số tiên thạch cho Thạch Thiên nói:

- Tính tiền dùm ta! Ta ra ngoài đánh một trận cho giãn xương khớp.

Nói xong cả người vọt ra vừa đóng lúc ba tiên quân xông vào, bị chàng dùng quạt phất ra hất bay ngược ra ngoài.

Thạch Nhiên vội cầm tiên thạch ném vào tay tiểu nhị, thân biến mất tại chỗ. Khi ra bên ngoài chỉ thấy gió bão từng hồi xen lẫn tiếng hét. Hắn dùng thần thức theo dõi, thấy Trần Tịnh cầm quạt đứng giữa trời, thỉnh thoảng phất mấy chiêu, quạt rung lên tiếp đó mấy chục ngọn cuồng phong nhỏ bay ra, bay càng xa cuồng phong càng lớn. Khi đến chỗ đối thủ liền cường hoành uy lực bộc phát tận cùng mạnh mẽ hơn bão tố cuồng phong bình thường rất nhiều, cuốn đi tất cả, phi kiếm, đao, búa cùng với cây cối, đất đá …. bay đi.

- Hỗn đản, thằng nhóc không biết trời đất! Hãy nếm mùi của Huyết Ảnh... chịu chết đi.

Thanh niên không ngờ đối phương lộ diện nhanh như vậy. Quả nhiên năm bóng đỏ bay vụt lại như mây, như khói trông rất dọa người, không gian sặc mùi máu tanh.

Thạch Nhiên ở xa kinh hô:

- Coi chừng Huyết Ảnh, đừng để chúng bám vào.

- Xem „Phong Quyện Tàn Vân“.

Cây Quạt trắng trong tay bất chợt phóng đại mấy trăm lần, khẽ rung một cái, một cơn lốc mạnh hơn trước trăm ngàn lần đón chặn năm huyết ảnh cuộn vào, đưa tận lên trời cao.

Thanh niên nhìn lên cười vài tiếng thu quạt nói:

- Thật là đồ thối quá! May mà ta quăng bọn chúng ra xa kịp thời. Chúng ta kiếm chỗ khác đi uống vài chén đã.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.