Hồng Mông Linh Bảo

Chương 272:






Chương 272 Thanh Toán tiền thuốc

Chương 272 Thanh Toán tiền thuốc


- Vậy Băng Phụng cung ngạo khí không bằng Hắc Phụng cung của họ hay sao?

Cung nữ hào khí đang dạt dào như nước triều dâng bỗng bị Hồng-Linh hỏi một câu khiến nàng ngẩn người.

Băng Phụng Cung quả nhiên ngạo khí cao hơn, mấy lần tranh đấu đều đè đầu Hắc Phụng Cung mà thắng thường đi đôi với cao ngạo, không khỏi khinh thị xem thấp kẻ khác.

- Không phải vậy! Ý tôi là mấy năm gần đây họ mời được mười mấy người khách gia nhập, người nào cũng cường mạnh hơn chúng ta. Nếu nói ra sẽ khiến tiểu thư nhụt chí, không còn hy vọng đủ khả năng tranh hùng với họ nữa.

- Chị cứ nói xem, sự thật là sự thật. Nếu kém người thì phải cố gắng hơn, kiên trì chịu khổ và vẫn phải nhận thật, sẽ có ngày thành công.

Cung nữ nghe Hồng-Linh chợt đổi cách xưng hô, hai nàng mỉm cười. Nguyên hai cung nữ này cũng là hai Băng Phụng yêu nhân, đã hóa hình cả trăm năm nhưng tu vi sau đó tiến triển chậm chạp, so với các yêu nhân khác bị kém rất xa nên địa vị trong cung hèn kém. Chính hai nàng phát hiện được hơi thở Băng Phụng trên người Hồng-Linh nên đem nàng về đây. Lúc đầu lo lắng Hồng-Linh sau khi biết được chuyện nàng bị ép buộc mang về vào Yêu Cầm giới sẽ oán hận mình, tìm cách đập phá làm loạn cho hả hận, không ngờ chỉ thấy Hồng-Linh âm trầm chịu đựng, buồn rầu không nói.

Hai nàng không biết Hồng-Linh đã buồn khổ đến mức ăn ngủ không yên, không sao yên tâm tu luyện được. Nếu nàng không có tia hy vọng, anh Minh sẽ có một ngày gần đây tìm kiếm, thì sẽ tuyệt vọng buồn thê thảm rồi.

- Hắc Phụng Cung chiêu mộ được ba tiên quân, hai nam một nữ, lại còn năm chân tiên nhân. Còn chúng ta không chiêu mộ được tiên quân nào, chỉ có sáu vị chân tiên, ba phi thăng giả độ kiếp kỳ.

Hồng-Linh nghe không hiểu rõ nên hỏi lại:


- Chị giải thích cho các cấp bậc từ thấp đến cao, may ra tôi mới hiểu rõ chứ trước nay tôi ở phàm giới nào biết đến có tu chân. tu tiên hay tu yêu gì. Trước hết cứ gọi thẳng tên Hồng-Linh đừng một hai tiểu thư nữa, điều khác xin cho biết tuổi của hai vị.

- Yêu Cầm được sinh nở ra không phải tất cả đều có thể tu luyện, thổ nạp hấp khí. Chỉ có những yêu cầm có huyết thống viễn cổ mới có khả năng đó. Những yêu cầm không có huyết thống truyền thừa vẫn có thể học tập tu luyện nếu được dạy dỗ chỉ dẫn.. Giai cấp tu luyện đơn giản, bắt đầu là luyện khí từ một đến mười, tuỳ thuộc vào huyết thống, căn cơ thể lý, sinh mạng, có thể tu luyện nhanh hay chậm, tuy vậy so với nhân loại thì từng bước tiến giai đều gian nan chậm chạp vô cùng. Khi tiến giai đến tầng ba linh trí mở ra, tầng chín trở đi yêu cầm tuỳ theo thể chất, huyết thống có thể độ kiếp hóa hình thành yêu nhân.

Hồng-Linh thắc mắc:

- Sao nhất định phải hóa hình trở thành yêu nhân..

- Tại vì hình ảnh, dáng vóc yêu nhân là tuyệt hảo nhất trên các loài. Tuy thân thể yếu đuối nhưng có thể luyện tập, tăng tiến không ngừng, ngoài ra linh trí cũng được phát triển đến tuyệt đối hoàn hảo.

- Sau khi hóa hình thì tiến giai ra sao?

- Thì tu luyện yêu đan, kết yêu đan cũng bất đồng, có kẻ kết đan ngay khi chưa hóa hình, còn bình thường thì kết yêu đan sau khi hóa hình, sau đó phá đan kết yêu anh, xuất khiếu, hợp thể, độ kiếp hay độ yêu kiếp, đại thành, chân yêu, hoàng yêu, huyền yêu, địa yêu, thiên yêu, yêu đế. Tính cà Yêu Cầm giới chỉ có hai vi Yêu đế, một là Phụng đế của đại tộc chúng ta, hai là Chu Tước đế.

- Vậy còn Băng Phụng Cung chủ của chúng ta..

- Băng Phụng Cung chủ đại nhân đạt đến hoàng yêu cấp ngang hàng với bốn vị trong Ngũ Phụng Cung chủ khác.

- Còn hai cô ?

- Chúng ta, chị Phụng Xuân và ta Phụng Thu, đã tiến giai độ yêu kiếp ba mươi sáu đạo thiên lôi thành công vẫn đang còn cũng cố độ kiếp kỳ...

- Thì ra hai chị Xuân, chị Thu có bản lãnh cao siêu như thế phải gọi là tiền bối mới được.

- Chớ gọi như thế... Chúng ta chỉ là cung nữ còn cô địa vị cao hơn, vả lại tu vi cô cũng không kém chúng ta là bao, chẳng bao lâu nữa Phụng Băng Ngân, sủng phụng của cô cũng sẽ nhanh chóng vượt chúng ta thôi. Cô là chủ nhân của nó, hơn nữa tu vi hơi thở của cô chúng ta không sao đánh giá được. Như vậy địa vị của cô chúng ta ngược lại phải gọi là tiền bối mới phải.

Hai bên nhường nhịn đẩy đưa mãi sau mới giữ cách xưng hô ngang hàng như cũ, chị em.

Ngồi hàn huyên tán gẫu hỏi chuyện Hồng-Linh mới biết, hôm nay nàng may mắn luyện ra Tẩy Độc Đan khiến cho cả Ngũ Phụng Cung đại tộc đều biết tin. Yêu nhân không thạo luyện đan hay luyện khí, thường trực tiếp ăn dược thảo, dùng thô sơ vũ khí mà tranh đấu, sau này thông thương với nhân tộc mới trao đổi đồ dùng, đan dược và pháp khí, linh khí, bảo khí, tiên khí.

Địa vị luyện đan sư cao quý vô cùng, trong Ngũ Phụng cung chỉ có Băng Phụng cung và Ngũ Thải Phụng Cung có luyện đan sư. Bây giờ Hồng-Linh có thể luyện đan khiến ai nấy giật mình. Ngay cả vị luyện đan sư Khương Văn mấy ngày trước còn khinh thị, không thèm để ý, cả bọn đồng tử nhạo cười chế diễu lão Khương Văn cũng đồng tình. Bây giờ biết nàng luyện đan thành công nên đổi cách nhìn. Luyện đan không thể may mắn, nàng kia có ngọn lửa đặc dị, tuy khống hỏa lại chưa đủ tinh nhưng có ý chí kiên cường, linh hồn lực mạnh mẽ, liên tục thất bại, điều chỉnh, thất bại không nản .... Khương Văn nghe tên đan dược lại càng khó hiểu "Tẩy Độc Đan" lão tự hỏi, phải chăng cùng loại với Tẩy Tủy đan, lão thắc mắc tò mò tác dụng của Tẩy Độc Đan nên theo dõi, chờ lúc nàng cho Hắc Tiểu Phụng ăn vào xem sao.

Hàn huyên với Phụng Xuân, Phụng Thu nửa buổi, Hồng-Linh về động phủ tĩnh tọa, nàng vui mừng thấy mình càng lúc khống chế ngọn lửa càng thuần thục, mười ngày liên tục tiêu hao, rồi lại khôi phục. Bây giờ kiểm lại ngọn lửa nàng thấy độ tinh thuần có phần tăng lên, rõ ràng phẩm chất tăng lên một ít. Hôm nay mới suy nghĩ về ngọn lửa, tại sao mình tu luyện Hồng Thủy Quyết đến khi kết Thánh Thai lại phát sinh ngọn lửa trắng này trong băng hàn khí. Nàng không hiểu thế nào là trong âm có dương, trong dương có âm là gì, khi luyện hồng thủy quyết đến tầng ba, có thể thao khống chuyển đổi thành băng hàn, băng sương, băng phong, nhu hàn khí, đi đến chí âm ngọn lửa liền được sinh ra.

Chuyện này quái dị. Trong lúc tối hậu nàng dùng đến Huyền Trâm bảo làm môi giới ném ra lần đầu khắc địch. Suy nghĩ mãi nàng chỉ đoán như thế, đợi sau này hỏi anh Minh thì sẽ sáng tỏ. Hồng Thủy Quyết của mình thần kỳ đến nỗi nhiều điều mình chưa hiểu biết hết. Luyện đến Thánh Thai kỳ nàng hoàn toàn không biết nắm giữ được thần thông nào, đến nay ngoài thần thức cường đại, còn có khống thủy, khống hỏa. Hôm nay nàng còn mơ hồ trong lúc khống hỏa, nàng còn khống chế đan đỉnh.

Nửa đêm nàng thử lên giường hàn băng ngọc ngồi tu luyện, vừa ngồi xuống liền cảm thấy từ chân, mông bị hàn khí thấm nhập lạnh buốt, Hồng-Linh cố nhịn ngồi yên hít sâu ba hơi thở sau đó chú tâm vận chuyện chân khí. Nàng nghĩ chiếc giường hàn ngọc này chắc chắn có công dụng đặc biệt, người khác dùng được, tại sao mình lại dùng không được nên kiên trì chịu lạnh.

Hồng-Linh dẫn chân khí một chu thiên liền cảm thấy bớt lạnh, qua chu thiên thứ hai và kế tiếp, nàng càng lúc cảm thấy lạnh mất hẳn, linh khí nhập thể số lượng tăng dần, chuyển hóa rồi dung hợp với chân khí làm một. Hồng-Linh cảm thấy phấn chấn dễ chịu thoải mái, không ngừng vận hành chân khí theo Hồng Thủy quyết đến một lúc nào nàng tiến vào vô ngã không còn ý thức mình ở đâu, ý thức trở về với thức hải ôn dưỡng Thánh Thai.

Trong động hồ nước lạnh không ngừng hàn khí sương mù quyện cuốn hướng về Hồng-Linh. Không biết thời gian đã qua bao lâu Hồng-Linh thanh tỉnh lại rồi thu công, nàng mở mắt thấy lúc này trời đã sáng, sương mù khắp nơi kể cả bên ngoài động nàng ngạc nhiên thốt:

- Hôm nay sương mù chắc trời sẽ nắng đẹp ...

Bỗng có ai truyền âm:

- Hồng-Linh tiên tử! Mời tiên tử về cung có Vân Mộng Hoa-Tuyết tiên tử cầu kiến.

Thì ra khách hàng đã tới rồi, Hồng-Linh thần thức hướng về cung điện mới biết người vừa truyền âm là một thiếu phụ áo choàng trắng, nàng không hề nhận biết người này nhưng qua khí chất liền đoán nàng có địa vị quan trọng trong Băng Phụng Cung. Hồng-Linh chưa hề học truyền âm, nàng hướng về thiếu phụ đó tập trung âm thầm niệm: "Cháu sẽ đến ngay!". Hồng-Linh chỉ thấy thiếu phụ mắt hướng về phía nàng, miệng khẽ mỉm cười, khẽ gật đầu dường như đã nghe nàng trả lời. Hồng-Linh giật mình, chẳng lẽ mình vừa truyền âm thành công?

Nàng không muốn thiếu phụ áo trắng phải chờ lâu nên thi triển thân pháp Điệp-Lãng. Chỉ thấy người nhẹ như lông bay thẳng ra ngoài chếch lên rồi nhẹ nhàng bay vào cung đáp xuống nhẹ không gây nên một tiếng gió dao động. Hồng-Linh cảm thấy rõ ràng thân mình nhẹ nhàng hơn hôm qua rất nhiều nên nghi ngờ, chẳng lẽ chỉ tu luyện một đêm đã có tiến bộ đến nỗi, thân pháp nhẹ nhàng lâng lâng. Hiệu quả to lớn như vậy hay sao...
Trong lòng nàng không ngớt suy đoán... đã nghe giọng Phụng Xuân đi lại đón:

- Hồng-Linh tiên tử!

- Chị nói gì, sao bây giờ chị lại đổi cách xưng hô?

- Chuyện này chút nữa nói sau. Bây giờ để ta giới thiệu.

Nàng hướng về thiếu phụ áo choàng trắng nói:

- Đây là Nhị Cung chủ Phụng Băng-Băng.

- Hồng-Linh tiên tử! Mấy ngày trước ta đã được Phụng Xuân Thu hai nàng kể lại, nhưng không dám quấy rầy, hôm nay mới có dịp gặp mặt. Quả thật phong cách thiên tư bất phàm, ôn hoà nhã nhặn hơn người.

Hồng-Linh đứng trước thiếu phụ ngầm đánh giá, quả nhiên khí thế từng cử chỉ lời nói thậm chỉ từng hơi thở đều đem đến một chút áp lực vô hình. Nàng vận cho chân khí áp chế mới cảm thấy giảm bớt. Sau đó nàng nhìn thẳng vào mắt nhị cung chủ, ánh mắt chạm nhau cả hai đều âm thầm giật mình. Hồng-Linh cảm thấy ánh mắt đối phương lạnh lẽo lại vừa sắc bén như một lọai băng châm...

Còn Nhị Cung chủ Băng-Băng cảm thấy rung động, ánh mắt đối phương trong sáng như thủy tinh, ánh sao không một chút gợn bẩn, tuyệt đối thánh khiết lại không sợ trước ánh mắt của mình chứng tỏ linh hồn cường đại, ý chí của đối phương không kém mình là bao... Hồng-Linh tiên tử này tu vi bất quá chừng kim đan hay nguyên anh kỳ là cùng, tại sao lại có thể đứng vững trước ánh mắt uy hiếp của mình..

- Nhị cung chủ quá khen. Mấy ngày nay không để giờ thăm cung chủ thật là thất lễ.

- Chúng ta bây giờ đi tiếp khách đã, khi rảnh sẽ hàn huyên nhiều hơn.

Vào đến đại sảnh Hồng-Linh giật mình, nơi đây đã có gần trăm người chờ sẵn trong đó có cả Vân Mộng Hoa-Tuyết, Tần Thiên Phong.

Nhị cung chủ Phụng Băng-Băng bắt chuyện:

- Để tôi giới thiệu cho mọi người biết nhau. Hôm nay bổn cung hân hạnh đón tiếp vị Hắc Tam Cung chủ Phụng Nguyên.

Hồng-Linh khẽ cúi đầu giọng không cao ngạo, không hạ mình chào nói:

- Hồng-Linh bái kiến Hắc Tam cung chủ..

Phụng Nguyên hai ánh mắt chiếu thẳng vào Hồng-Linh quan sát. Hắn đã nghe kể về Hồng-Linh chuyện nuôi ong đầu sư tử và mới đây chuyện luyện đan, nay thấy nàng hình dáng bình thường, điều lạ là tinh thần nàng kiên định trước khí thế của mình không hề bị dọa sợ, hay thất thố, chỉ một mực ổn định.

Trong khi Hồng-Linh trong lòng có chút bực mình, nàng tuy khiêm tốn trước tha nhân nhưng không thể chấp nhận một yêu thú, mặc dù cường mãnh lại nhìn mình với ánh mắt dò xét trắng trợn như thế.. Nàng còn chưa biết hiện nay đã có nhiều chuyển hướng tốt đẹp giữ nhân loại và Phụng tộc, đã chấp nhận chủ tớ khế huyết mời làm khách, vv.. so với trước kia Phụng tộc cũng giống như Long tộc tự cho mình là giòng giống cao quý cường mãnh nhất trong thiên địa, kể cả nhân loại cũng được xem như con sâu con kiến mà thôi.

Hồng-Linh lòng tin đều đặt vào sức mạnh đấng tối cao, cam nhận loài người thân phận yếu đuối dễ sa ngã phạm nhiều lỗi lầm, nhưng đây là yếu đuối tâm linh khiến không có năng lực thắng được cám dỗ tội ác trần thế lôi cuốn nên mới phải dựa vào đấng tối cao, và đấng cứu thế. Nàng đương nhiên không thể chấp nhận phong cách khinh miệt của Phụng Nguyên, nguyên là một con chim phụng mà thôi, có gì cao quý chứ... Tuy vậy nàng hiểu thực lực của mình bây giờ của mình kém xa đối phương nên chịu nhẫn nhịn không tỏ ra dấu vết phản ứng gì cả.

Hồng-Linh suy tư một chút đã thấy Nhị cung chủ giới thiệu xong mấy người kế tiếp, lại giới thiệu một số khách của Hắc Phụng cung, nam có nữ có tất cả khoảng hơn mười người. Cuối cùng giới thiệu đến luyện đan sư Khương Văn, một trung niên vóc người vạm vỡ, chừng bốn chục mặt mũi cân đối dễ nhìn.


Mọi người được giới thiệu xong, Vân Mộng Hoa-Tuyết hướng Hồng-Linh lên tiếng:

- Nghe nói Hồng-Linh tiên tử đã luyện Tẩy Độc Đan thành công không biết đã cho Hắc Tiểu Phụng phục dụng chưa? Nó bây giờ tình trạng ra sao?

- Hoa-Tuyết tiên tử nghe chính xác, quả nhiên Tẩy Độc đan đã luyện thành công. Nhưng cần phải cùng tiên tử thương lượng phí tổn dược liệu đã mới đem đan dược cho Hắc Tiểu Phụng dùng được.

- Chẳng phải thảo dược chúng ta đã cung cấp đầy đủ hay sao, lại còn thêm phí tổn nào nữa..

- Hoa-Tuyết tiên tử thật là chóng quên hay đã không nghe rõ. Hôm đó tôi đã nói đưa cho tiên tử danh sách những dược liệu phụ còn dược liệu chủ yếu tôi phải xuất ra.

- Đúng rồi, chuyện này tôi quên khuấy đi, dường như dược liệu chủ yếu là mật của ong chúa... Vậy được rồi Hồng-Linh tiên tử cứ nói gía cả đi, chúng ta sẽ thanh toán.

- Tốt! Luyện đan lần này tôi đã phải dùng một lít mật ong chúa.

- Khoan đã, một lít là bao nhiêu có phải là một tích không...

- Một tích là bao nhiêu? Ở đây có tích không cho tôi xem một chút..

Hồng-Linh được a hoàn đưa cho một cái tích, nàng xem dung tích cũng gần bằng nhau, chứa được khoảng tám chín trăm mini lít.. Nàng vội nói:

- Nhiều hơn một tích...Mật ong Chúa của tôi quý hiếm vô cùng lấy ra tám phần mười khiến cho tổ ong nguyên khí bị kiệt quệ, ít nhất trên mười năm mới mong phục hồi được như cũ.. Như vậy tôi tính cho Hoa-Tuyết tiên tử mười vạn tiên thạch được rồi...

Mọi người nghe vậy đều gật mình "Ồ!!" một tiếng.

- Cái gì! Hồng-Linh tiên tử nói có lầm không? Mười vạn tiên thạch một tích mật ong … giá cả sư tử há mồm...

- Không hề, Hoa-Tuyết tiên tử nghĩ kỹ chưa, mật ong của tôi không phải ong thường, là ong đầu sư tử đấy... mật của nó đã quý hơn mật ong thường gấp bội rồi thêm vào đó lại là mật ong của ong Chúa dùng thì lại quý gấp bội bội. Lại còn độc nhất vô nhị, luyện tẩy độc đan không có nó không được..

Vân Mộng Hoa-Tuyết nằm mộng cũng không ngờ được mình gặp phải chuyện này. Lần này nàng cùng nhiều người đến định làm khó dễ Hồng-Linh, gán tội nuôi ong độc thả tự do để nó đốt người, sau đó mới ra yêu sách khiến Hồng-Linh phải phục vụ luyện đan không công cho Hắc Phụng Cung. Chẳng dè chưa hạch tội đối phương phủ đầu đã bị ép giá cả cho thở không nổi. Bây giờ đối phương nắm mạng sống của Hắc Tiểu Phụng, nếu còn dám kiếm chuyện thì thiệt thòi chính là mình. Vân Mộng Hoa-Tuyết ngây người không biết phải nói làm sao, nàng ngay cả năm vạn tiên thạch còn không có lấy gì mà thanh toán tiền thuốc, vậy mà vừa rồi mình còn quả quyết sẽ thanh toán cho người ta...

Băng Nhị Cung Chủ Băng-Băng thấy vậy cười ha hả nói:

- Thôi được rồi để mọi người khỏi mất hứng, vậy ta trả cho Hồng-Linh tiên tử một nửa là năm vạn tiên thạch, còn lại một nửa để Hắc Tam Cung chủ thanh toán, Hắc Tam Cung chủ thấy thế nào?

Phụng Nguyên thấy đi chuyến này thật mất mặt, tưởng là toàn thắng với chiến lợi phẩm đem về chẳng dè mất thể diện, mất cả của cải. Đối với hắn mười vạn tiên thạch không là gì, nếu hắn ở Tiên giới, chỉ cần cướp bóc giết người đoạt bảo một vài chuến là đủ. Nhưng ở đây là Yêu Cầm giới tiên thạch quý trọng hiếm hoi không dễ kiếm. Bây giờ không đồng ý cũng không được, Vân Mộng Hoa-Tuyết kia hẳn là không có đủ tiền để thanh toán..

- Được ta đồng ý..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.