Hồng Mông Linh Bảo

Chương 241:






Chương 241 Hàn Tinh VS Bất Diệt Ma Quân
Hàn Tinh dò xét Vạn Cổ Hắc Tháp xong thầm nghỉ:

- "Xem ra tất cả chiếm lợi phẩm, lão ma cất chứa tại hắc tháp. Trong số nguyên anh và nhân linh kia có lẽ phần nhiều mới bị lão hãm hại ở Cửu-Nguyên Tinh. Bây giờ nếu ta thu lấy hắc tháp thành công thì cũng có nghĩa là phần thắng lợi nghiêng về mình sáu bảy thành, việc này phải tranh thủ làm ngay.. Nếu thấy bại thì chỉ còn nước chạy trốn."

Vừa quyết định chàng tập trung toàn vẹn ý chí xuất mườì tám viên cổ loa thạch ra ý niệm cho chúng bay chung quang người, sau đó ý chí tập trung hết vào kiện Vạn Cổ Hắc Tháp trên tay đối phương.

Vạn Cổ Hắc Tháp phóng đại rời tay đối phương quang mang bức ra, cùng một lúc mười tám viên cổ loa thạch cũng phóng đại thất thải quang mang chói mắt.

Bất Diệt Ma Quân quát lớn:

- Thu!

Hàn Tinh lập tức cảm nhận thân thể bị một sức lôi kéo vô cùng mãnh liệt về phía Vạn Cổ Hắc Tháp chàng lại thấy cổ loa thạch vận hành nhanh hơn bao phủ toàn thân mình như một khối khí cầu bảy màu, không còn nhận ra hình bóng viên đá khổng lồ như ban đầu.

Bất Diệt Ma Quân thấy niệm lực của mình cho Vạn Cổ Hắc Tháp thu nhốt đối thủ vào hắc tháp không kết quả, lão kinh ngạc vô cùng. Lão vận dụng hết ý chí, tập trung hết tinh thần niệm năm bảy lần trước sau vẫn bất động, khi tỉnh trí nhìn kỹ lúc này mới phát hiện ra đối phương toàn thân được bảo vệ trong một viên cầu ánh sáng bảy màu tuyệt đẹp chớp động không ngớt. Lão ma vì tập trung hết ý chí vào Vạn Cổ Hắc Tháp nên không biết viên thất sắc quang cầu do đâu mà có, bây giờ phát hiện biết ngay viên cầu này có thể ngăn chặn được sức hút thần thông của Vạn Cổ Hắc Tháp.


Quái lạ! Trái quang cầu và đối phương không lớn, tổng cộng bất quá ba thước đường kính sao Vạn Cổ Hắc Tháp của ta lại bất lực. Mọi khi hắc tháp có thể thu vào trong cả một tòa nhà, cung điện, ngay cả Hồng Hoang Lôi Long, Địa Nham Long, Băng Tuyết Cuồng Long hay Hoả Phụng, Kim Phụng, Đại Bằng bất cứ yêu vật, ma vật, nhân ma gì cũng có thể thu miễn sao đối phương tu vi so với mình đừng quá cách xa.

Bất Diệt Ma Quân sở hữu Vạn Cổ Hắc Tháp đã hơn bảy ngàn năm, lão dựa vào đó thăng tiến tu vi, hỗ trợ lúc đối địch, luyện đan luyện bảo tài liệu, mấy ngàn năm gần đây không cần phải dùng tiên ma bảo khí gì, chỉ sai mấy tên yêu hồn, ma hồn cũng đủ đem kẻ thù diệt sát. Đừng nói là Tu Chân Giới ngay cả Tiên Giới, Ma Giới huyền cấp cao thủ trở xuống Vạn Cổ Hắc Tháp giải quyết chưa hề có vấn đề.

Hàn Tinh cảm nhận lực lôi hút của Vạn Cổ Hắc Tháp tác động lên Cổ Loa Thạch quang khí cầu liền bị lực xoay cuốn vào phân tán dần, lúc này chàng lại cảm thấy lực lôi hút giảm mạnh hầu như không còn, chàng nhìn Vạn Cổ Hắc Tháp đứng cao ngất trời, ít nhất cũng trên hai ngàn mét, ánh sáng lúc tím lúc xanh chớp ngời không khỏi khen thầm bảo vật thứ tốt...

Đúng lúc này quang lực Vạn Cổ Hắc Tháp có khuynh hướng giảm chàng biết cơ hội đến, vội niệm quát:

- "Xuất!"

Quang cầu đang bao bọc quang Hàn Tinh lập tức mở ra trải rộng trước mắt sau đó bay sang Vạn Cổ Hắc Tháp bao bọc lấy. Dưới mắt Hàn Tinh chàng nhìn ra mười tám viên cổ loa thạch một lần nữa phóng đại lên mấy trăm lần, không ngớt xoay chung quanh ngọn tháp.

Bất Diệt Ma Quân thấy Vạn Cổ Hắc Tháp bị quang cầu bao lấy giật mình vội niệm:

- Thu!

Chỉ thấy Vạn Cổ Hắc Tháp lẫn quang cầu bay chậm về phía Bất Diệt Ma Quân. Đúng lúc này một tiếng quát lớn:

- Thu!

Vạn Cổ Hắc Tháp lẫn quang cầu đang bay bỗng đổi hướng bay về phía Hàn Tinh rồi biến mất bóng dáng.

- Không ngờ Bảo Tháp của ngươi không bằng mấy viên sỏi của ta..

Bất Diệt ma quân nhìn đối phương quả nhiên thấy trên tay hắn đang cầm mấy viên sỏi, màu sắc khác nhau...

Bất Diệt Ma quân tìm Vạn Cổ Hắc Tháp của mình, cả người bỗng run lên mặt tái xanh, trông thật khó coi. Thần thức của lão không còn một tia liên lạc với Vạn Cổ Hắc Tháp nữa... Lão run giọng mất cả bình tĩnh la to:

- Ngươi giao bảo tháp ra đây!!

- Bảo Tháp nào? Ta có nợ lão bao giờ đâu?

- Ngươi chết đi!

Bất Diệt Ma Quân khí thế lại tăng lên mấy lần, hai mắt càng trở lên đỏ rực, tóc dựng đứng cả lên trông chẳng khác gì ác quỷ, da mặt trở thành đen kịt. Hai tay lão liên tục đan vặn xoay xở bắt quyết ấn. Hàn Tinh chưa biết lão định làm gì chỉ đoán lão sắp nổi điên đem thần thông vốn liếng muốn đánh ra một kích tất sát nên chàng cẩn thận đề phòng. Mười tám viên cổ loa thạch theo ý niệm phát động một cái lồng khí cực kỳ bền bỉ vững chắc.

Quả nhiên Bất Diệt Lão Ma trong chốc lát hình tượng biến đổi hoàn toàn, cao lớn gấp năm lần, mặt mũi dữ tợn dọa người há miệng đỏ như máu, hai hàm răng biến thành sắc bén, tay phải cầm dựng đứng một thanh Ma Đao đen thui.

Hàn Tinh thấy vậy lẩm bẩm "Hóa Ma!", chàng chưa từng thấy ai hóa ma bao giờ nhưng đã từng biết qua trí nhớ mấy tên đệ tử của hắn. Một khi hóa ma, tâm linh, tinh thần, ý chí con người hoàn toàn bị tâm ma chiếm lĩnh, không còn sót lại một tia nhân tính nào, sức mạnh tăng nên gấp mấy chục lần, có thể nói tăng lên đến tận cùng, năng lượng hủy thiên diệt địa nhưng rất nguy hiểm, một khi không hồi phục trở lại được thì thân biến thành một kiện khôi lỗi.

Hàn Tinh lại thấy chung quanh ma đao ma ảnh tràn ngập, đao rung lên mãnh liệt gió bão liền nổi dậy, đồng thời một đao ảnh đỏ rực ánh quang khổng lồ vọt ra, ma ảnh bay theo đánh thẳng về phía chàng.

Hàn Tinh biết chiêu đao lực lượng khủng bố, nhưng chàng muốn nhân dịp này thử Cổ Loa thạch của mình có bao nhiêu lợi hại nên đã quyết chỗ đứng yên chịu một đao. Cuối cùng đao ảnh đáng trên cái lồng bảy màu ánh sáng khí.

- Bùng! Xẹt!

Hàn Tinh được bảo vệ trong bảy màu sắc cái lồng khí, bị một khủng bố huỷ diệt lực lượng đánh vào, tuy đã được bảo vệ vững chắc cũng không chịu được, trên người bị áp bách không sao chế trụ được hự một tiếng, cả người lẫn cái lồng khí bay đi, chàng vừa ý thức không ổn liền dùng niệm lực trong đầu cho cổ loa thạch bay lên cao. Đang trong vận chuyển bay ngang bỗng thay đổi quỹ đạo bay cong lên trong khi ngũ tạng lục phủ đảo lộn, lập tức được một luồng khí mát từ Hồng Mông Linh Châu truyền đến chữa trị thân thể, còn vết thương nguyên thần không sao chữa kịp, đành cắn răng chịu đựng tiếp tục chiến đấu.

- Ầm Ầm....

Tiếng vang vọng tiếp theo, một cái khe rãnh khổng lồ bị đao khí dư kình đánh vào không gian tạo ra, không gian mảnh vụn hỗn độn khí chất bay đầy trời.

Hàn Tinh bay lên trời cao hợp làm với cơn lốc khí xoáy chàng còn khống chế từ lúc đầu, cũng may nguyên thần bị thương nhưng vẫn còn đủ mạnh thực hiện thành công, sau một lúc tinh khí thần mới ổn định được. Thần thức dò xét phía dưới thấy Ma đao ảnh của lão ma đã thu hồi nhưng chàng phát hiện một cảnh tượngg khó hiểu. Chung quanh thanh ma đao, tám ma anh bao bọc lấy thanh ma đao đang phát ánh sáng màu xanh trông thật quỷ dị. Chàng thầm nhủ:

- Ma anh xuất khiếu, không chỉ một nhưng là tám tên ma anh. Không ngờ lão Bất Diệt Ma Quân này luyện ma quyết gì quá lợi hại, có thể luyện ra nhiều ma anh đến thế.

Nghĩ đến đây chàng lại thắc mắc, tại sao tám ma anh phải xuất khiếu khống chế Ma đao, phải chăng lão chưa hoàn toàn khống chế được ma đao? Phải chăng Ma Đao chưa được nhận chủ và tế luyện?

Chàng lại nhìn chung quanh thân mình cuồng phong cơn lốc sau một hồi đã lôi cuốn hấp thụ lực lượng thiên địa, bây giờ đã đạt đến trình độ số lượng khổng lồ. Trong đó chứa đủ mọi loại trong thiên địa, ngũ hành linh khí, ma khí, còn có cả bụi, đá đất, vô số hỗn độn khí mới cuốn vào sao khi khe rãnh không gian xuất hiện.

Hàn Tinh thấy bên dưới không gian mảnh vỡ chỉ còn lại thưa thớt, lại thấy lão Bất Diệt Ma quân đang nhìn lên. Chàng vội sử dụng Cuồng Phong Di ẩn thân trong cuồng phong điều khiển bay cuộn xuống. Khi sắp xuống đến Ma Đao ảnh khổng lồ đã vọt đến hung hăng đánh vào.

Lần này không ngờ phản ứng khác hẳn, dị biến xảy ra. Đao ảnh vừa đánh vào ai cũng tưởng rằng có thể chém đứt Hàn Tinh trong cuồng phong cơn lốc, không ai ngờ rằng kết quả trái lại ma đao ảnh chạm đi vào liền bị cơn lốc lôi cuốn đổi hướng xoay tròn vào sau đó như bị đồng hoá với cơn lốc thành một thể.


Bất Diệt Ma quân gầm lên, chín đạo ma đao ảnh khổng lồ liên hoàn kích vào cuồng phong cơn lốc, trong lúc đang theo quỹ tích đã định tiến lại gần, cơn lốc chỉ bị chặn đứng khựng lại một giây rồi tiếp tục tiến đến. Thêm vào đó tất cả ma khí và ngay cả không gian mảnh vỡ cũng bị cuốn vào trong cơn lốc xoáy.

Bất Diệt Ma Quân điên cuồng xuất đao nhưng chẳng bao lâu cuồng phong cơn lốc đến gần kề, lão cố gắng đứng yên một chỗ chống chọi, bỗng mười tia trắng xanh nhỏ như mười cây châm từ trong cuồng phong cơn lốc bắn ra đánh vào người lão ma.

- Ah....

Một tiếng hét thảm vang lên, Ma Đao liền bay lên, bị cuốn vào cuồng phong cơn lốc.

Thì ra Hàn Tinh chờ cơ hội khi cuồng phong cơn lốc gần tiếp cận Bất Diệt Ma Quân hai tay chàng sử dụng Xuyên Nguyệt ngũ chỉ, tám trong mười tia chỉ quang nhắm tám tên ma anh đánh xuyên qua, một tia đánh vào cổ tay Bất Diệt Ma Quân, tia còn lại đánh trúng đầu...

Hàn Tinh thu lấy Ma đao, cuồng phong cơn lốc tiếp tục xông đến cuốn Bất Diệt Ma Quân vào. Ba màn liên tiếp nhanh trong chớp mắt.

Lão ma thân bị thụ thương trầm trọng, cố phản kháng thân bất ngờ nhắm hướng không gian cái khe vọt tới biến mất dạng. Cuồng phong cơn lốc không buông tha, bay theo sau cùng cuốn lão ma vào trong.

Lúc này những người đang theo dõi trận đấu thấy Bất Diệt Ma Quân đang mừng rỡ, phần thắng nắm chắc của Hàn Tinh sắp đến giai đoạn cuối, Bất Diệt Ma Quân nếu chết đi tai họa của họ mới theo đó được giải quyết. Họ đều nhìn ra Hàn Tinh ẩn nấp trong cuồng phong cơn lốc kia, cũng nhìn ra tám ma anh trong nháy mắt bị giết đang vui mừng trong lòng đầy hy vọng thì thấy cả hai bay vào không gian cái khe.

Mọi người hồi hộp bất giác tim đập nhanh mạnh hơn, đem thần thức liền không thể nào dò xét vào bên trong không gian cái khe, nhưng bên trong chỉ hoàn toàn là hỗn độn khí, chỉ là một màn đen tối bao trùm. Mọi người lo sợ lại nghe một tiếng nổ oanh động trời đất thì sợ hãi buột miệng "Chết! Tự Bạo..." . Vô số không gian mảnh vụn lại phóng ra từ không gian cái khe.

Hàn Tinh thấy đối phương bị cuốn vào cuồng phong cơn lốc của mình, đang mừng thầm thì biến sắc thấy thân thể Bất Diệt Ma Quân có dấu hiệu muốn bạo nổ, chàng vội vàng vào Hồng Mông Linh Châu giới chạy trốn, từ Hồng Mông Linh Châu giới chàng còn cảm nhận một tiếng nổ kinh thiên động địa, chờ lực huỷ diệt qua đi, chàng trở lại thì thoáng cảm thấy một chấm đen đang vọt đi, đồng thời âm thanh nhỏ vang lại:

- Thằng nhỏ! Ngươi chờ...!

Hàn Tinh vội dùng Thần Di vọt tới nhưng không còn cảm giác đối phương tồn tại. Chàng lẩm bẩm:

- Không dè lão Bản tôn Ma Anh chạy thoát. Quả nhiên không hổ là Bất Diệt Ma Quân, bất diệt một chút nữa ta thành công diệt sát... Tai họa cuối cùng vẫn không thể giải quyết hoàn toàn. Dường như lão ma còn có một kiện tiên bảo không gian lợi hại, trước khi tự bạo thân thể ma anh trốn vào trong đó mới thoát chết, sau đó trốn đi. Lợi hại! Nguy hiểm thật...Lần này may mắn thắng trận...



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.