Hồng Mông Linh Bảo

Chương 233:






Chương 233 Thu hoạch Hắc Nhĩ Vương
Hàn Tinh bị nhốt ở trong trận dùng cảm giác thấy biểu hiện của lão đạo, chàng lạnh lùng cười khẩy:

- Hừ! Nguy đến đít rồi mà còn cười đắc ý. Thật là ngốc.

Hàn Tinh nhận ra mình bị ba trận pháp vây hãm, ba trận pháp tuy được bố trí độc lập nhưng không biết tại sao do lão đạo cố ý hay vô tình, ba trận lại có sự liên kết với nhau. Chàng nhanh chóng lấy Nhật Nguyệt kính ra soi từng trận pháp một ghi khắc lại trên một khối ngọc sau đó mạnh mẽ khống chế rồi gỡ xuống. Thời gian chưa đầy năm phút đã hoàn thành, chàng đem thu cất cất ba trận đồ, cùng với vô số trận đồ bị Cổ Loa thạch khống chế.

Thanh Tri đạo sĩ ngồi xuống, không kịp khôi phục linh lực. Sau khi lão mạnh mẽ điên cuồng sử dụng Thần Quang tiên thuật đánh ra vạn trận kỳ, nguyên thần lực bị tiêu hao gần hết, linh hồn uể oải. Trận kỳ của lão được luyện và chuẩn bị kỹ càng, chỉ cần dùng Thần Quang qua đôi mắt phóng ra, trận kỳ cất dấu trong thức hải trong đầu lập tức phát động, bố trí trận nhãn, trận cơ chẳng những không bao giờ sai chạy, còn vận tốc cực nhanh. Lần này lão không ngờ gặp Hàn Tinh, tên này có thể nhanh chóng đón đầu thu lấy trận đồ, khiến trận đồ không thể phát động bố trí trận pháp được. Điều an ủi cuối cùng là lão chứng kiến đối thủ bị trận pháp vây hãm.

Lão đạo an tâm có thể bắt đầu khôi phục tinh, khí, thần. Lão mệt mỏi quá sức không sao có thể theo dõi con mồi như mọi khi được, nên trước đó lão muốn nhìn lại một lần cuối. Song hai mắt lão trợn trừng, không sao đóng lại được, trước mắt ba trận pháp đang vây Hàn Tinh đột nhiên biến mất, đối phương ngạo nghễ trước mặt.

- Trận pháp bị phá! Còn bị phá nhanh như vậy..

Thanh Tri đạo sĩ không sao chấp nhận được sự thật xảy ra trước mắt. Từ trước đến nay trận pháp là chỗ dựa mạnh nhất của lão. Bây giờ đối phương không tốn chút hơi sức nào phá giải. Lão cảm thấy như trời sập, thất bại chua cay, ý chí như mất hẳn, mặt tái xanh, huyết mạch loạn xạ, lại cảm thấy mình bất lực như chưa từng có.


Lão đầu óc rối loạn, quanh quẩn tìm tòi cuối cùng nhớ đến linh sủng của mình. Mấy trăm năm nay tuy đối xử với nó kém nhưng đã không buộc nó làm bất cứ nhiệm vụ gì. Lúc này nguy cấp cứ đem nó ra cho nó chống địch, may ra nó có thể cứu mình một mạng.

Thanh Tri đạo sĩ mấy trăm năm nay chưa hề gặp tình trạng như hôm nay, đối thủ của lão đều bại không dưới chưởng thì cũng bại với trận pháp. Trận kỳ của lão phần nhiều cấp hai, một số ít cấp ba. Chỉ cần dùng một hai trận cũng đủ đưa kẻ thù vào chỗ chết. Lão có bản lãnh bố trí trận pháp cấp bốn nhưng thời gian bố trận quá lâu, không thể dùng được, chỉ có thể dùng để giăng bẫy, đón đường mà thôi. Thanh Tri đạo sĩ trong lúc nguy cấp luyến tiếc, sao trước nay mình không chịu chú trọng vào phòng ngự, hậu chiêu hòng tăng thêm bản lãnh cứu mạng.

Các sư huynh sư tỷ của lão nhiều người đã là trận pháp sư cấp năm, ai cũng có thủ đoạn lớp lớp, thâm sâu vô cùng. Còn lão vì ham danh lợi tham tài, du dí tiêu dao đùa giỡn khắp nơi. Khi thì thu bảo, lúc thì hưởng thụ nhân gian khiến bỏ bê việc tu luyện. Bây giờ gặp nạn lão hối tiếc vô cùng. Sư tôn đã đạt đến trận pháp cấp bảy đáng mặt trận pháp đại sư, huynh đệ đồng môn ít cũng cấp năm, còn lão mới tiến vào cấp bốn.

Thanh Tri lão đạo đem linh sủng ra, trước mắt liền xuất hiện một thanh niên da đen vận hắc y, dáng dấp thoáng như người Phi châu. Thân người tuy không cao lớn nhưng cơ bắp cuồn cuộn, mặt xương tóc quăn lông mày dài không cụp xuống trái lại cong lên như ánh trăng lưỡi liềm treo lên trông thêm phần dữ tợn, dọa người.

Hàn Tinh nhìn thanh niên nhận ra ngay, đó là một hóa hình yêu thú nhưng không biết loài yêu nào. Lỗ mũi ngửi thấy thoang thoảng mùi đất đá, chàng đoán ngay là một loài bò sát hay loài yêu trùng.

Khi đối mặt bốn mắt chạm nhau, thanh niên da đen ánh mắt không hề có chút nhu nhượng, yếu kém. Hàn Tinh cũng cảm thấy được chiến ý của đối thủ bừng bừng, cứ như hắn có uất ức bị đè nén đã lâu chờ cơ hội bộc phát.

Hàn Tinh cũng hứng thú bừng bừng, hít một hơi thật sâu, chân khí trong người liền dồn dập xôn xao, gia tốc vận hành tăng lên. Bên ngoài thân thể vang lên một chuỗi lắc cắc như bắp rang, khí thế đứng lên, Cổ Loa thạch viên thứ nhất tự động cung ứng nhu khí vô hình bao vây lấy Hàn Tinh.

Thanh niên hắc y xông lại, một quyền nhắm mặt chàng đánh tới. Hàn Tinh nhận ra, một cú đấm móc phải đánh vào thái dương trái của mình, song lập tức phủ nhận, vì quyền thế tiếp theo quỹ tích kỳ lạ đánh thẳng vào ngực chàng. Hàn Tinh hụt hẫng vì phán đoán sai lầm, liền lãnh một quyền vào ngực cả người bắn ngược về đàng sau bốn bước. Chân chưa đứng ổn định thì đối phương tay phải lại đánh một cú đấm móc trái, theo phản ứng tự nhiên chàng vội dùng tay trái gạt ra thì lưng bị trúng một quyền người bổ về phía trước năm bước, mắt nổ đom đóm, cả người tê dại từng đợt.

Hắc thanh niên chính là một yêu trùng hoá hình hậu kỳ, thuộc về hắc nhĩ (kiến đen) yêu tộc, giòng giống vương giả. Sau khi hắn tu luyện đến hóa hình kỳ, truyền thừa máu huyết được mở ra, hắn thừa hưởng biết bao nhiêu chỗ tốt của tổ tiên gửi lại, từ khi đó biết tổ tiên mình chính là một đại yêu tộc từ thần giới.

Không biết nguyên nhân, trước hai mươi đời trước lại rơi xuống tiên giới, huyết thống sau này càng lúc càng pha tạp, đời sau không bằng đời trước tưởng chừng có lúc mất hẳn, thiếu điều trở thành loài kiến côn tầm thường yếu ớt. Hắn may mắn có được huyết thống đậm hơn đồng tộc một ít nên thuận lợi tu luyện hơn những đồng tộc khác, nhưng xui xẻo một ngày bị rơi vào tay một tiên nhân, trong lúc họ thám hiểm, truy lùng yêu thú. Họ đem hắn về bán làm linh sủng, thành vật để cho người ta dày xéo, để chà đạp, chịu biết bao sự ngược đãi, khinh dể, vô vọng...

Hắn sau khi đạt hoá hình kỳ thì rơi vào tay Thanh Tri đạo sĩ, hơn trăm năm bị chủ nhân đối xử tồi tệ, lãnh đạm thờ ơ, xem như đồ phế thải, dần dần bị lãng quên. Hắn cô độc sống trong túi trữ thú, buồn bã duy trì sự sống của mình.

Hắc thanh niên đấm trúng đối thủ hai quyền, cảm thấy tay mình như đấm vào bịch bông khổng lồ, cảm giác như đấm vào bụng cự kình chứa đầy nước, mềm bông, dẻo dai đàn hồi chí cực không hề gây nên một tổn thương nào. Hắn định đánh thêm mấy quyền cước nữa thì thấy đối thủ tung mình lên quay mình bỏ chạy, hắn vội rượt theo thì đối phương bất chợt quay đầu lại nhích chân lên.

Vô số bàn chân, gót chân ngón chân, cạnh bàn chân đánh vào thân mình khiến hắn không biết sao tránh né cho phải.

- Bịch bịch …..bịch bịch... bịch bịch

Hắc thanh niên thân bị trúng đòn liên tiếp, thâ bị trượt trên mặt đất mười mấy trượng mới trụ lại. Hắn ngạc nhiên, không thể tưởng tượng được, đối phương chỉ nhích chân hắn đã trúng mấy chục chỗ trên người: cổ, gáy, đầu, mang tai, vai, lưng, bụng, cạnh sườn, đùi, mông... đều trúng đòn, không có phân tấc nào không bị đánh trúng, ngoại trừ hạ bộ chỗ kín.

Hàn Tinh đá một đòn "Hồi mã thương" trong Hùng kê quyền. Chân ảnh rơi trúng thân thể đối phương, hơn hai mươi thức đều trúng mục tiêu nhưng cảm giác như đánh trúng vào người gỗ cứng, đối phương chỉ bị rung động, đẩy lui ra sau một chút rồi hết chuyện, chẳng đem lại chút kết quả lợi ích nào. Chàng thầm nhủ:

- Thân thể cứng thật, kim cương bất toại chắc cũng chỉ như thế là cùng.

Thấy hắc thanh niên lại xông đến, chàng đổi chiêu cận chiến khác bay lên hai gối đánh vào ngực đối phương, thanh niên lui lại một bước trụ tấn, Hàn Tinh lộn ngược xuống hai tay chống đất, hai gót chân như hai cái búa khổng lồ đập vào hai bên mang tai, tư thế trông khó coi vô cùng. Hắc thanh niên tránh không kịp, thấy nguy đến nơi, vội mở hai tay lên như đón khách, hai khuỷu tay chận vào cổ chân đối phương, tuy đón được chân đối phương nhưng sức đánh quá mãnh liệt, gót chưa chạm cước khí đã đánh vào màng tai.

Hắc thanh niên hự một tiếng liên tục lui về phía sau, hai tai những tiếng lùng bùng không ngớt vang lên, mắt tá hỏa thấy sao đầu trời, đầu óc quay cuồng, ngồi bẹp xuống đất.

Hàn Tinh thấy hắc thanh niên trúng đòn " Song Phủ quán nhĩ" dựa theo thế gà nòi, khi xưa chứng kiến con gà mơ da tái như thái dám đánh chết một con gà ô bằng hai cựa búa vào mang tai, chàng chưa hề nghĩ ra chiêu này, hôm nay đúng hoàn cảnh tư thế liền nhớ tới đánh một chiêu quả nhiên đắc thủ.

Hắc thanh niên này thân thể cực kỳ cường mãnh nhưng đối với Hàn Tinh vẫn không là gì, nếu mình dùng cổ loa thạch, hay xuyên nguệt chỉ thì hắn đã chết ngay chiêư đầu rồi. Chàng thấy nhân tiện ôn luyện thử vài chiêu võ công quyền cước mà thôi, thấy hắc y thanh niên là hóa hình kỳ yêu chàng cũng có chút cảm tình nên chiêu "Song phủ quán nhĩ" cũng không dùng hết khí lực.

Thanh Tri đạo sĩ tuy đang ra sức khôi phục tinh khí thần, nhưng vẫn không thể nào yên tâm nên vẫn quan sát trận đấu. Thấy Hàn Tinh dùng quyền cước cực kỳ quái dị đánh cho linh sủng của mình thần điên bát đảo thì sốt ruột lo lắng, nếu cứ đà này thì mình chết trong tay đối phương chứ không sai, lão sợ linh sủng đuối sức, vội ra lệnh cho linh sủng dùng sát chiêu lợi hại nhất.

Hắc thanh niên vừa ổn định thân thể, đầu óc thanh tỉnh lại, liền gầm một tiếng xông đến, hai bàn tay lúc này đang đen kịt bỗng trở thành tử sắc trông mười phần quỷ dị. Hàn Tinh thấy thế ngạc nhiên, mũi ngửi thấy mùi hắc hắc, chua cay thì giật mình nói thầm: "Bây giờ chịu đem độc chiêu ra rồi, chu sa chưởng ha", chàng biết thân thể mình, có thể bài xích chất độc nhưng cũng ớn lạnh đến xương sống, chưa biết ứng phó ra sao, bỗng một viên Cổ Thạch rung lên bay ra ngoài, tự động phóng đại và phát quang mang diễm lệ mê ly, đón lấy quyền ảnh tử sắc độc chất.

" Phạch, phạch... " Cổ loa thạch đón lấy mấy chục quyền ảnh màu tím. Chỉ thấy quyền ảnh tử sắc vỡ tan, Cổ Loa thạch tiếp tục tiến lên chạm vào hai bàn tay tử sắc dính lại một chỗ.

Chưa đến mười giây Cổ Loa thạch biến dạng thành nhỏ, phục hồi dáng cỡ như cũ rồi bay vụt về phía Hàn Tinh. Hắc thanh niên hai tay buông thỏng như không còn hơi sức, sau đó thân hình như cọng bún ngã xuống.

Hàn Tinh biết hắn thảm bại, hơi sức chằng còn nên không thèm nhìn đến hắn nữa, ánh mắt chàng quay sang lão đạo sĩ.

Thanh Tri lạo đạo vừa chạm vào ánh mắt sáng chói lọi đối phương, cảm giác sợ hãi bất an kinh khủng. Tâm linh từ chốn sâu thẳm mất của mình, tất cả những gì cất dấu lâu nay bị phơi bày trước ánh mắt đối phương, cả thân người chỉ muốn phục quỳ sấp, úp mặt xuống đất để trốn tránh ánh mắt này. Một bóng bạch quang vụt bay tiến vào mi tâm của lão.

Trong thức hải lập tức hiện lên một thân ảnh giống như Hàn Tinh, chỉ khác trên người hắn lúc này rạng chiếu ánh quang, ngời sáng đến độ tuyệt vời không sao tả xiết ...

Linh hồn lão Thanh Tri không dám đi ra sợ hãi trốn bên trong sâu thẳm thức hải, nguyên thần của Hàn Tinh xem xét đôi chút rồi lôi lão ra. Khi ra khỏi chỗ ẩn nấp linh hồn lão chịu không nổi quang uy của đối phương lão vội quỳ rạp nằm sấp úp mặt xuống đất rên lên thê lương nho nhỏ:


- Tiền bối tha mạng....

- Hừ, ta tưởng ngươi còn cứng đầu phản đối!

- Nhìn thấy linh hồn thối tha của ngươi ta thật kinh tởm. Người ta gọi ngươi là đạo sĩ thối điều này rất xứng hợp không oan uổng cho ngươi chút nào. Ngươi xem chính linh hồn trí nhớ của ngươi làm bao nhiêu chuyện tà ác, dâm đãng, giết người đoạt danh, cướp bảo, chồng chồng chất chất... lương tâm ngươi đã bị lu mờ mất hết cảm thức thiện ác.

Hàn Tinh trong chớp nhoáng đã đọc trọn bộ trí nhớ của lão, sau khi chửi một hơi thấy lão không dám chống cự, chàng lạnh lùng ra lệnh:

- Ngươi mau xoá đi thần huyết khế ước con hắc yêu sủng vật kia!

Lão đạo đang sợ hãi biểu hiện phục tùng, khi vừa nghe lệnh, chợt nhảy bổ vào nguyên thần Hàn Tinh liều mạng cắn nuốt.

Hai người như hai sắc khí thể quyện vào nhau như muốn hợp nhất với nhau, thật ra lại trái ngược hẳn. Trong vòng một phút bóng dáng trong lão đạo thức hải chỉ còn một bóng trắng, một tia khói đen nhỏ nhoi bị đánh bay ra khỏi mi tâm tan biến mất trong thiên địa, Sau đó một huyết ảnh từ hắc thanh niên bay vào thân thể lão đạo, rồi lại một quang ảnh bay ra khỏi mi tâm lão đạo về phía Hàn Tinh. Hàn Tinh chàng đánh một chỉ vào lão đạo, thân thể lập tức bị gió cuốn đi trong không gian trận pháp.

Đúng lúc này Trận tông trên đại điện tông chủ Giang Kim Hồng đang hội họp với ba huynh đệ thì tên đệ tử chạy vào. Chuyện gì mau nói:

- Đệ tử đang canh gác thì bản mệnh ngọc phù của bát sư thúc nổ tung.

- Cái gì, bát đệ bị giết chết. Lúc nãy mới nghe tin bát đệ, Diện Cương Thi và một thanh niên tên Hàn Tinh đồng thời biến mất. Nếu vậy cái chết của bát đệ liên quan đến tên Hàn Tinh kia.

Sau khi Hàn Tinh giải quyết Thanh Tri chàng cứu hắc thanh niên. Hắn dùng hết tinh nguyên khí của mình vào chiêu cuối cùng, bao nhiêu độc chất bị Cổ loa thạch đệ tam thu hấp hết. Chàng không thể đem độc chất trả lại được đành cho hắn vào Hồng Mông Linh Châu giới khôi phục dần.

Sau khi hồi phục hắn phục tùng Hàn Tinh, nhất định đòi huyết thần khế ước chủ tớ, chàng đành chiều lòng hắn. Khế ước chủ tớ hoàn thành chàng mới biết hắn là một Hắc Nhĩ vương tộc đã hưởng huyết thống truyền thừa.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.