Hồng Mông Linh Bảo

Chương 221:






Chương 221 Chiếu cố trói buộc

Hàn Tinh không ngờ Tiên Giới hiếu chiến như vậy, thấy đâu có tranh đấu nam nữ, lão ấu bất luận đều có hứng thú, tiên thủ vệ cũng không thèm xía vào chuyện này. Chàng thấy hai ông cháu cô gái đóng kịch đùa giỡn cũng đóng một vai, phải chăng cô gái này nhìn không ra sao lại chạ đến giúp mình. Nhìn thấy điệu bộ cuống quýt của cô ta thì không giống đóng kịch, mặt Hàn Tinh lúc đỏ lại trở nên xanh mét cả thân người run rẩy, cô gái thấy vậy vội ôm chặt eo lưng Hàn Tinh bay thẳng lên tầng lầu, cẩn thận đặt xuống ghế nói:

- Ông nội! Mau xem hắn...

Ông cụ làm ngơ như không nghe rót một ly rượu đặt trên bàn chỗ Hàn Tinh ngồi không nói gì.

Hàn Tinh thấy mình được cô gái đặt vào ghế, chàng muốn xem hai ông cháu này muốn giở trò gì nữa, nên ngồi yên tư thế rất khó xem. Chàng thấy đan điền có chút biến động thừa dịp này nội soi một phát, thì ngạc nhiên vô cùng, Cổ Loa thạch viên thứ hai không ngờ đã biến dạng lớn lên gấp đôi, nguyên vừa rồi tranh đấu chàng dùng nhu khí của viên này, mỗi khi thấy phải đón đòn cương mãnh chí cực, liền dùng nhu khí đỡ lấy thì cảm ứng nhu khí viên đá hấp thụ một chút, chàng nhẩm tính tổng cộng tiếp có đến trăm lần, bây giờ nhìn lại không ngờ tranh đấu đùa một hồi cũng thu hoạch... Chàng vốn định kiếm chỗ nào có tiên linh khí dầy đậm một chút ngồi xuống tu luyện hấp thu một lúc sau đó mới đi tinh cầu khác tìm Hồng-Linh, bây giờ gặp hai ông cháu này, thôi thì nán lại một hồi xem sao.

Cô gái vừa thấy Minh mở mắt ra tỉnh dậy đã vồn vã hỏi:

- Ngươi có sao không?

Hàn Tinh ăn vạ nhăn nhó:

- Ngươi còn hỏi nữa, ngươi thử bị nhiều đòn như vậy, nhất là cái cô áo đỏ kia dùng hết sức bàn sinh ra đánh vào bụng ta thì có chịu nổi không?



Cô gái nghe vậy ngẩn người một chút biết ngay đối phương đùa cợt, chứng tỏ hắn giả bộ nên cười nói:

- Cô đó đâu có phải bà đẻ, người ta còn là xử nữ đó.

- Vậy à, thì ra ta nhìn lầm tưởng cô ta.., nhưng nhìn thấy khí thế đó thật là khủng khiếp.

Hàn Tinh nói xong thấy trước mặt một chén rượu tiện tay cầm lên nốc cạn sạch, bỗng thấy khí quản, phổi, bao tử lạnh như đóng băng, chân khí trong người tự động vận chuyển đứng lên trong chốc lát hấp thụ hết thảy lúc này mới ngửi ra mùi thơm liền khịt khịt luôn mấy cái trợn mắt nhìn lão già ngồi trước. Hàn Tinh vốn không thường xuyên uống rượu nhưng thấy thứ rượu này đặc biệt kỳ diệu nên thèm khát vô cùng bật miệng:

- Rượu ngon!!! Thứ tốt....

Cô gái thấy vậy trợn mắt chăm chú nhìn, nàng biết ông nội có hai bình rượu thuốc, một âm một dương đặc chế, chính nàng cũng chỉ dám mỗi lần uống được năm giọt âm tửu và sau một tháng mới hấp thụ hết được. Bây giờ nàng thấy ông nội rót ra một ly, tưởng là rượu trong tửu lâu, sau thấy thần thái của chàng và ngửi được tửu hương quen thuộc mới biết là rượu từ bầu rượu thuốc. Ông cụ không nói gì lại lấy bầu rượu ra rót thêm một ly đưa sang, Hàn Tinh không hề khách sáo vội đón lấy nói:

- Cám ơn!

Sau đó ngửa cổ uống một hơi cạn sạch, lần này trái ngược thấy khí quản, phổi, bao tử nóng như vừa uống nhầm phải hỏa nham, dịch thuỷ của núi lửa vừa phun ra, chân khí trong người lại một lần nữa tự động vận chuyển đứng lên trong chốc lát hấp thụ hết thảy lúc này mới ngửi ra mùi thơm khác vừa rồi cũng liền khịt khịt luôn mấy cái trợn mắt nhìn lão già ngồi trước rồi nhắm mắt nội soi trong lúc chân khí vẫn mãnh liệt vận chuyển, chốc lát đã hoàn thành xong ba trăm sáu mươi lăm đại chu thiên, ẩn trận kiềm chế khí tức bên ngoài bỗng bị phá tiêu tán khiến khí tức cường giả chân chính được cởi bỏ bức ra ngoài. Chàng cảm ứng được kinh hô thầm "nguy tai, bại lộ rồi". Hàn Tinh thấy không thể vãn hồi được khí tức chân chính đi ra, chỉ đành phong ấn lại đôi mắt đang còn nhắm chưa bị lộ hẳn.

Hàn Tinh biểu hiện khiến người chung quanh cũng giật mình, cô gái thấy một Chân Tiên cấp chín vừa uống vào hai ly rượu đã bộc phát khí thế kinh người, khí tức bộc phát một cái liền biến thành Hoàng Tiên cấp bậc, tiên nhân chân tiên cấp lập tức cảm ứng được uy áp khí thế cường thịnh không còn dám nhìn, hoàng tiên trở lên cấp bậc thì tiếp tục theo dõi sự lạ, thanh niên hoàn tiên khí tức còn tiếp tục kéo tăng dần lên đến tám cấp mới dừng lại...

- Ui! Thì ra Hoàng Tiên tám cấp.

Nhiều người chung quanh hâm mộ than thầm, ai nấy đều cho rằng nhờ uống hai ly rượu một lần đột phá mấy cấp và rõ ràng trước đây cũng đã có Hoàng Tiên tu vi vì đột phá đại cấp sẽ có thiên địa tiên linh khí ba động nên hiểu được trước đây chỉ là trang ẩn dấu tu vi. Hàn Tinh cảm ứng hết thảy biểu hiện của mọi người chung quanh chậm mở mắt ra nói:

- Cám ơn tiền bối ban cho thần dược tửu dược....Vãn bối Hàn Tinh, là một nho nhỏ tán tu vừa mới xuống núi lịch duyệt không bao lâu may mắn được tiền bối trợ giúp. Không biết tiền bối và cô nương xưng hô ra sao?

Cô gái thấy khí chất thanh niên lộ ra thì ngẩn người ra, không tin vào sự thật xảy ra trước mắt dụi mắt mấy cái vẩn thấy trước mắt là một thanh niên trẻ tuổi khí chất bất phàm, trong mắt còn đượm nét ngây ngô và tính chất nghịch ngợm của trẻ thơ, nàng lẩm bẩm "Quả nhiên còn là một bê bê như ta...ha ha."

- Ha ha... Tiểu muội là Cao Sương Sương, còn đây là ông nội ta Thiên Cơ Túy Vô Ưu.

- Thì ra Cao tiền bối, Sương Sương tiểu muội. Thật là cao sâu thần bí vô cùng.

Cô gái trong nỗi vui mừng khôn xiết, từ trước đến nay đi với ông nội chưa bao giờ gặp được cao thủ cỡ tuổi mình, những người quen thuộc với ông nội dù là trẻ nhất cũng mấy trăm tuổi, còn lại toàn là ngàn tuổi tính lên. Nàng được xem như là một ấu nhi so với họ là đúng, khi sinh nàng lên mười mẹ nàng cũng chết đi khiến nàng bơ vơ, may mắn trước khi mẹ nàng chết đã truyền tin báo cha nàng, ông nội cùng mấy dì. Cuối cùng ông nội tìm ra nàng.

Ông cụ bỗng chốc đưa cho Hàn Tinh kiện trữ vật túi nói:

- Ha ha, nhờ ngươi chiếu cố nó một chút. Ta sẽ kiếm các ngươi sau...

Vừa nói xong đã biến mất như tan vào thiên địa...

- Ông nội!!

Trong tai Sương Sương nghe "Cháu theo Hàn Tinh đi chơi đùa đi, tiểu tử này không tầm thường đâu, haha..." Nguyên ông cụ đã gần hai ngàn tuổi, đem Sương Sương bên mình mười bốn năm mất hết tự do tiêu diêu nay vừa gặp Hàn Tinh thấy rất hợp ý liền bỏ nàng bên cạnh chàng mà đi.

Hàn Tinh trước nay hành động cũng một mình, nay bị ép chiếu cố cô gái cũng hơi khó chịu, rồi nghĩ đến cô này tu vi đã chân tiên cấp tám chẳng bao lâu nữa cũng đột phá chân tiên thăng tiến Hoàng tiên lúc đó bản năng tự vệ tăng lên. Ông nội nàng tu vi không biết đã đến bậc nào, Hàn Tinh không thể nhìn ra có thể huyền tiên hậu kỳ hay địa tiên cũng nên. Đang nghĩ đến đây thì thấy nhóm công tử thế gia kia đang âm thầm rời khỏi, bỗng nghe có người nói:

- Thì ra Tiên Thiên đệ nhất danh truyền kỳ nhân vật đỉnh cấp, Thiên Cơ Túy Vô Ưu Cao tiền bối, chẳng trách hành động chẳng khác như Rồng thấy đầu không thấy đuôi.

Nhóm công tử thế gia nghe vậy càng hoảng sợ, nín thở rút lui... Hàn Tinh thấy vậy cười thầm "bây giờ biết sợ rồi..." Chàng không biết Tiên giới cuộc sống lấy tu vi cao thấp lập quyền thế danh vọng, một người tu vi thấp dám có lời sỉ nhục tu vi cấp cao hơn thì án chết đã định. Nếu người gia tộc bênh vực gia thế lại không đủ, nạn diệt gia môn xảy ra tiếp theo là chuyện bình thường.

- Không giống, cháu của Cao tiền bối nghe nói sắc đẹp dung nhan tuyệt vời, Tiên Giới vượt qua Thập Đại Mỹ Nhân tiên tử sao có thể là cô gái tầm thường kia được.

- Đồ ngu, thần thông của cấp Tiên Thiên ngươi hiểu hết chăng, tu vi tiếp cận thần nhân đó biết chưa.

- Không giống! Thần nhân tiếp cận cấp bậc sao chúng ta có thể đứng vững được khi gặp mặt.

- Cao tiền bối không phải đã che ẩn khí uy hay sao, nếu không chúng ta chẳng có tư cách ở gần tiền bối trong vòng trăm trượng. Thôi không nên bàn nữa kẻo bị vạ miệng.

Hàn Tinh nghe vậy thầm nghĩ "Chẳng trách ông cụ thấu suốt bản lãnh của mình" chàng nhìn kỹ Sương Sương nhận xét mỉm cười nghĩ thầm "Sương Sương này đang giả trang chăng? Tên kia nói rất có lý."
Thấy nàng biểu lộ tự nhiên chàng không nghĩ nữa hỏi:

- Sương Sương tiên tử.

- Thật là mất hứng, Tinh ca gọi như thế chẳng quá xa lạ hay sao?

- Vậy tiên tử muốn gọi làm sao? Sương-Sương được không?

- Ít ra cũng phải gọi như vậy, hay là Sương nhi giống ông nội hay gọi.

- Sương-Sương muốn dùng thêm gì không?

Hai người gọi lên mấy món cùng một ít rượu, dùng nửa chừng thì nghe thấy tiếng ồn vọng lại, thần thức nhận ra một đội tiên binh mười hai người trật tự phi hành lại đây, họ vừa đến tửu lâu đã dừng lại bày ra một gian hàng, tiên khí, kiếm đao, chùy, hồng xích, thanh xích, vv.. lại có cả một năm mười cái lồng trong đó nhốt người. Hàn Tinh nhận ra khí tức của bọn chúng thì ra phần nhiều là yêu nhân lẻ tẻ một vài loài người. Chàng thấy cảnh này thì buồn rầu thở dài "Tiên giới lại còn cảnh bắt người làm nô lệ".

- Các vị, chuyến đi này chúng ta có một ít thu hoạch muốn bán đi kiếm ít khối sống qua một thời gian. Mời các vị nhanh tay.

Hàn Tinh dò xét ba người, hai nam một nữ liền nhận ra họ chưa kể là tiên nhân, tám chín chưa kịp chuyển tiên khí còn giữ khí chất của người Tu chân... Thấy chàng dò xét ba người trong cũi, Sương-Sương giải thích:

- Ba người này phi thăng lén lút không qua phi thăng đài nên không được tiên thiên nguyên khí cải tạo chưa kể là Tiên nhân nên bị bắt làm nô lệ. Còn hai cô gái dáng vẻ đẹp thanh khiết kia là hai ngư tộc nhân, ba người mắt xanh kia là Miêu tộc, hai cô gái còn lại đầy mị lực là hai hồ tộc nhân.

- Nhân loại giá khoảng bao nhiêu?


- Tùy theo một ngàn đến một vạn khối? Yêu nhân thì năm trăm khối đã là hiếm.

Hàn Tinh hiểu ngay là khối hạ phẩm tiên thạch, cũng là loại tiên thạch năm xưa Ngọc-Hà đưa cho mình tu bổ. Chàng nghĩ mà lo lắng thay cho Hồng-Linh, liệu nàng không bị người ta bắt làm nô dịch chứ? Chàng âm thầm nguyện cầu cho nàng được bình an mau tai qua nạn khỏi nhất là mau được tìm thấy.

Trong khi hai tiên binh bày bán, mười tiên binh còn lại vào các quán chung quanh, tửu lâu cũng được năm tiên binh chiếu cố. Năm tiên binh tu vi cũng chỉ là chân tiên tu sĩ mà thôi, họ mang sát khí nặng nề không biết đã sát sinh bao nhiêu sinh linh nên tu sĩ chân tiên không ai muốn đụng chạm đến họ nên thấy năm tiên binh vào người ta lẩn tránh hết. Tửu lâu bỗng chốc trở nên vắng vẻ chỉ còn lại lẻ tẻ vài bàn rồi tiếng ồn ào do năm tên tiên binh phát ra, toàn là những chuyện chém giết bắt yêu nhân, cao thủ phi thăng. Hàn Tinh nghe thì ra tiên giới mấy chục năm nay phi thăng giả rất đông, ngoài những phi thăng đài của các thành, của các vương quốc cai quản còn có phi thăng đài lén lút của các nhóm cường giả lập riêng. Phi thăng giả qua phi thăng đài của Vương quốc phải trả phí tổn bằng cách trả trăm vạn khối, trực tiếp được chọn làm tiên binh, tiên vệ hoặc là làm công ngàn năm đào mỏ khoáng thạch. Nhiều phi thăng đài nên đã đến lúc hỗn loạn khó kiểm soát hết, nên không biết có bao nhiêu phi thăng giả bất hợp pháp tiến vào Tiên Giới. Ngoài ra còn có yêu nhân vượt giới vào tiên giới.

- Đáng tiếc để tên Thiết Ngũ kia lọt lưới, chúng ta mất hai anh em đội viên . Hắn có ít nhất chân tiên ngũ cấp lại giả trang thành phàm nhân.

- Hắn không những khéo che dấu đấu kỹ thật lợi hại, phù bảo lại nhiều xuất ra không món nào yếu kém, quỷ dị khó lường.

- Lần này để hắn chạy thoát, chúng ta Hắc Sát đội để lại một mối họa ngầm.

- Chúng ta vào sinh ra tử hơn trăm năm cần gì phải sợ thứ rác rưởi đó. Lần sau gặp thì thẳng tay tru sát là xong.

- Nào có dễ dàng như vậy, ta e rằng tên Ngũ này giả trang Phi thăng giả, lần này thoát nạn không lâu sẽ kiếm thêm đồng tìm chúng ta thanh toán...

Vừa nói xong hắn hét lên một tiếng thân người đổ ập xuống, thất máu huyết từ khiếu trào ra, hai mắt trợn ngược, tắt thở. Bốn tiên binh còn lại vội đề cao cảnh giác hộ thân cái lồng khí cùng khởi động một lượt, thì một con trùng từ xác tên tiên binh bị hại bay ra tấn công bốn người còn lại nhưng bị hộ thân cái lồng chặn lại không làm gì được đành bay đi.

Hàn Tinh thần thức phát hiện con trùng nhỏ chỉ lớn hơn con muỗi một chút mình đen bóng cánh dầy chắc như cánh ve sầu, đầu có một cái sừng nhìn như một đầu con tê giác hai mắt lồi đen phía trước có hai cái râu. Con trùng bay đi một trong bốn tiên binh sợ hãi kinh hô:

- Hắc sắc phi trùng, bài danh đệ cửu trùng bảng...Mau báo cho đội trưởng. Tên Thiết Ngũ này ghê gớm thật, không biết kiếm được Dưỡng Trùng cao thủ nào đến trợ giúp trả thù.

Hàn Tinh nghe tên trùng lạ lẩm bẩm "Hắc Sắc Phi Trùng, đệ cửu trùng bảng..." Sương-Sương thấy vậy cười hỏi:

- Tinh ca không biết Trùng Bảng à?

Hàn Tinh lắc đầu tỏ vẻ không biết, thần tức lúc này xem xét phía dưới thì một trong hai tiên binh đang bán phía dưới cũng đã bị trùng độc hạ thủ mất mạng, đồng thời trong mấy tửu quán nơi các tiên binh mới vào đều có tiên binh ngã xuống, tổng cộng chỉ trong chốc lát sáu tiên binh thiệt mạng vì một con hắc sắc phi trùng. Nhìn lại tiên binh chết trong quán lúc này chỉ khô héo biến thành một đống tro tàn, chẳng khác gì bị thiêu đốt. Thấy vậy trong đầu không ngừng đánh giá "Chẳng lẽ hắc sắc phi trùng này trong nọc độc có chứa hỏa tính cực mạnh?"

Sáu tiên binh còn lại cảnh giác tập trung, trong đó tiên binh đội trưởng có tu vi cảnh giới cao nhất đã vào tiên hoàng sơ kỳ giận dữ trong chốc lát bị kẻ thù đánh lén hại chết sáu đồng đội ngửa cổ hét to:

- Bọn bỉ ổi Thiết Ngũ dưỡng trùng kia, có giỏi thì chường mặt ra đây cứ rụt cổ ẩn dấu như giống rùa đen đê tiện đánh lén lút sao đáng mặt anh hùng.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.