Hồng Mông Linh Bảo

Chương 158:






Chương 158 Tạp đồ sơ luyện

Minh ra khỏi Hồng Mông Linh Châu giới thì xem ngay Hồng-Linh đang làm gì thì thấy phía sau nhà Đinh Dần anh họ Minh đến chơi đang bị Tiểu Hỏa kê Vương tấn công vào đầu tới tấp, Đinh Dần lùi lại liên tục hai tay ôm lấy mặt bảo vệ mắt và mặt là chính yếu, bỗng con Tiểu Hỏa kê Vương đang bay đánh trên không đáp xuống, hai chân vừa chưa chạm đất thân nó đã lớn lên bằng con gà nòi thường thấy, da đỏ hỏn cổ trụi lông, trên đầu có một ít lông đỏ, nó xông lại đánh vào chân, vào đùi mạnh như vũ bão, những tiếng “phạch phạch” vang lên, hai bàn chân ngón co lại lấy mu bàn chân mà đánh, Đinh Dần thấy vậy cả kinh bỏ chạy thì nó lại biến thành lớn như gấp ba tiếp tục đuổi tới...

Hồng-Linh đứng bên thấy, lúc đầu tò mò không tin vào năng lực của nó nên nghe anh Dần nói muốn thử liền đồng ý, sau thấy nó bay lên đánh nhanh như vậy cũng giật mình, lại thấy anh Dần đã lấy tay bảo vệ hai mắt rồi chắc không việc gì sau lại thấy Tiểu Hỏa kê Vương biến hình thành một con gà nòi thì ngạc nhiên cũng chưa cho là lợi hại, đến khi anh Dần bị đánh mấy chân bỏ chạy thì nàng giật mình chưa kịp gọi Tiểu Hoả kê Vương dừng thì lại thấy nó biến thành lớnn gấp ba, nàng run giọng:

- Dừng ngay, Tiểu Hỏa...Đủ rồi!

Tiểu Hỏa kê vương nghe Hồng-Linh dừng chân không đuổi nữa đập cánh đứng nghênh ngang một hồi giương oai rồi mới biết nhỏ dần, gáy vang. Hồng-Linh lúc này mới thở phào, còn anh Dần thấy Tiểu Hỏa nghe lời Hồng-Linh cũng yên tâm trở lại, xem vết thương thì tay bị móng bấu cào trầy mấy đường còn hai đùi xắn quần lên coi thì tím bầm vết hai hàng vảy rồng in rỏ trên đó.

- Con gà nòi này quá lợi hại nếu đem đi thi đấu thì hốt bạc đây.

- Không được đâu anh Dần, con Tiểu Hỏa này có trách nhiệm bảo vệ Bạch-Tuyết và em thì không để lộ được.

Bổng ngoài âm thanh Minh vang lên:

- Thì ra anh Dần cũng biết môn đá gà chọi này...


Hai người nhìn quanh thì đã thấy Minh từ nhà trên bước xuống.

- Biết đem gà đi đá chứ không biết nuôi dưỡng, cực lắm.

- Anh thích thì hôm nào em cho anh mượn một con, chứ còn con Tiểu Hỏa này thì không được, gà khác thấy nó là bỏ chạy nằm dài xuống đất rồi không cần phải đá.

- Lợi hại như vậy, thật không?

- Năm sáu năm trước nó đã vô địch mấy sói rồi, sau đó biến tính đánh người rồi thành linh thú như bây giờ. Vậy anh nói xem nó có lợi hại gì không? Chỉ cần con cháu nó cũng đủ áp đảo trường gà rồi.

Đinh Dần ngẩn người rồi hỏi:

- Mình đi uống cà phê đi, sáng nay chưa uống người hơi buồn ngủ.

Ra đó ngồi chút cũng được, Hồng-Linh em muốn đi theo không?

- Không! Em không muốn ngồi quán cà phê.

Hai người đi mấy, Hồng-Linh ở nhà ra xem tiểu hỏa đang làm gì thì thấy nó đang đứng tỉa lông trên cành cây. “Con tiểu hỏa này ngộ thật, không ngờ nó còn có thể biến ra con gà nòi to như vậy, thật là dọa người mà. Anh Minh đem ra thứ gì cũng kỳ quái, đặc biệt không ngờ tới, con tiểu hỏa đã như vậy chắc chắn con Kim Miêu kia còn dữ dằn hơn nhiều, nó trên con tiểu hoả này những bảy giai cấp” Nàng để ý xem biểu hiện kim miêu thì thấy nó ngủ suốt ngày chẳng buồn ăn uống hay chơi đùa gì. Có lần nàng lo lắng nó chết đói hỏi Minh thì chàng cười nói “Cao giai linh thú như nó, không cần ăn uống, chỉ hấp thụ linh khí cũng đủ sống, em không phải lo”

Ra ngoài Đinh Dần hỏi Minh:

- Mình đi quán nào bây giờ..

- Đi quán Bình-Minh, thật lâu không đến quán này hưởng thụ.

Minh dùng phi đao đưa Dần đi trong chốc lát hai người đã đến quán Bình-Minh. Chàng thấy quang cảnh nơi đây không có gì thay đổi, chỉ là nhân viên thay đổi. Mai-Liên không chạy bàn nữa mà đứng ở quày chỉ dẩn hai bồi bàn mới. Thấy Minh và Dần bước vào Mai-Liên nhận ra ngay người quen tự chạy ra tiếp đón:

- Chủ nhân, lâu rồi không gặp Ngài.

Minh thấy nàng nhận ra mình thì đoán Toản đã kể chuyện mình ra cho nàng biết nên nói:

- Ừ! Cô kêu ta cậu Minh được rồi, mai này sau khi uống ly rượu mừng lại phải thay đổi cách xưng hô nữa không chừng..

Hồng-Liên đỏ mặt đáp:

- Không dám đâu cậu Minh..

Hồng-Liên theo đến khi hai người chọn bàn ngồi xuống mới hỏi muốn dùng gì...

- À, ta muốn dẩn bạn bè đến uống cà phê, cô pha hai ly đặc sắc nhất mang ra đây được rồi.

Thấy Hồng-Liên vào quầy Dần hỏi nhỏ:

- Anh làm chủ quán này à?

- Không, là quán của thằng bạn học, kỳ nó mở quán tôi giúp đỡ cho nó ít nhiều.

- Cô bé trông khá lắm!

Minh châm chọc:

- Nhưng kém Ánh-Tuyết mấy bậc phải không?

Dần nghiêm mặt trịnh trọng khi nghe đến tên Ánh-Tuyết như tất cả tâm tư đầp áp hình bóng nàng:

- Dĩ nhiên, không thể so sánh được.

Minh nói xong nghĩ Hồng-Liên thay đổi rất nhiều, nhớ mấy năm trước còn làm anh chị băng du đãng, chân tay lẫn cách cư xử mạnh mẽ không như bây giờ dịu dàng, có phần đoan trang thùy mị. “Không ngờ tình yêu thay đổi được con người nhanh như vậy” Chẳng mấy chốc Hồng-Liên đem cà phê ra. Minh không lạ gì hương vị này, còn Dần trái lại xuýt xoa nhấm nháp hưởng hương vị cà phê tuyệt vời.

- Thứ tốt! Đây là loại cà phê gì?

- Chồn Lửa.

Hai người vừa hưởng thụ cà phê một lúc thì một chiếc BMW dừng trước cửa tiệm. Minh thấy xe BMW thì nhớ lại mình còn ba chiếc trong Hồng Mông Linh Châu giới, nếu muốn đem ra chạy thì còn phải đổi số ID và số máy. Nghĩ tới đây Minh đem thần thức đọc số của chiếc xe BMW này mai này nếu cần đổi thì cứ theo Serialnumber mà đổi số. Vừa đọc và ghi nhớ xong thì trên xe một nam hai nữ trên xe bước xuống vào thẳng trong quán, ba người cùng ăn mặc lượt là bóng bảy, thanh lịch có thừa. Nam cao ráo trong đẹp trai còn hơn Lê Tuân, mỹ nữ ăn mặc sang trọng dáng thanh tao dễ nhìn, cô gái trẻ hoạt bát nói và một cô đứng tuổi ít nói. Ba người ngồi ngay bàn đối diện với Minh.

Cô gái trẻ vừa ngồi xuống dùng lung linh đôi mắt đẹp nhìn sang, bốn ánh mắt chạm nhau, cô gái vội rời ánh mắt đi nơi khác, nói chuyện ít đi, sửa sang lại dáng điệu.. rồi thỉnh thoảng liếc sang bên nhìn. Minh giả như không biết và ba người nói chuyện đều lọt vào tai, thì ra ba người làm chung một công ty điện tử lắp ráp, cùng phòng, cô lớn tuổi làm thư ký còn hai người làm nhân viên. Họ là khách uống cà phê sáng nào cũng đến mười phút uống cà phê. Khi cà phê được phục vụ đưa tới cô gái uống mấy hớp, rồi đi sang bàn Minh. Minh thấy nàng đi lại mùi hương nước hoa trên ngườì thoảng bay vào mũi, Minh nhìn lên mặt cô gái thì mặt cô ta đỏ lên nói:

- Bàn hai anh còn đường không cho em xin một chút..

- Cô bé uống cà phê đường à, đây cô cầm sang bàn cô đi.

- Sao anh gọi tôi là cô bé, tôi sợ cón lớn tuổi hơn anh.


- Tính cô hoạt bát, dễ mến nên tôi gọi là cô bé là hợp rồi, còn tuổi tác thì tôi không để ý.

- Trông anh nhìn có vẻ quen quen...

- Vậy à, thật không?

- Thật mà, để tôi nhớ lại xem...

Cô gái về bàn trong lòng xôn xao, suy nghĩ miên man, sao lại có người dễ coi đến thế, nụ cười, nét mặt cử chỉ thật dể thương, đến gần cảm giác thật thoải mái dễ chịu..Đáng tiếc không biết chàng ta là ai. Lúc này Minh và Dần đứng dậy rời bàn rời khỏi. Hồng-Liên vội ra tiễn chân:

- Cậu Minh khi nào rảnh nhớ đến quán chơi.

- Biết rồi, thằng Toản hôm nay đi đâu sao không thấy ra quán.

- Anh Toản hôm nay bận chở mẹ đi chợ.

Minh mỉm cười:

- Thằng này đáng thương phải theo đi chợ.

- Đi chợ có gì khổ cực đâu, sao lại đáng thương..

- Cô không hiểu đâu!

Minh và Dần về nhà Hồng-Linh, chàng ở đó chơi ba tiếng sau đó đi mua một thùng đồ nghề sửa xe hơi sau đó về phòng trọ vào Hồng Mông Linh Châu giới đem ba chiếc xe BMW đổi số ID lấy dãy số đầu giống như số mới đọc được của chiếc BMW kia còn số sau thì giữ, chàng đi làm ba bộ giấy xe mới.

Lúc trước trên Inte Minh xem mục xe hơi âu châu, thấy xăng dầu càng lúc càng ít mấy hãng đã bắt đầu vào việc chế các loại xe dùng Gas, điện năng, ánh sáng (Solar), nhiệt lượng (sức nóng). Chàng xem giới thiệu xe Elektromotor của hãng Citröen, Renault và để tâm thu thập tài liệu, nghiên cứu. Chính mình đã thấy tận mắt và tự ghi từng bộ phận, vẽ lại Construction từ tổng quát đến từng chi tiết, của nó chủ yếu nhất là hệ thống Motor điện, Accu, và kỹ thuật nạp bình. Hiện nay các xe loại này chạy bình điện duy trì được khoảng 200 km, sau đó phải nạp điện, và vấn đề lớn là thời gian xạc bình cần dùng quá lâu.

Minh bỏ qua việc nghiên cứu xe qua một bên nghiên cứu năng lượng chuyển hoá qua lấy điện năng làm trung tâm điểm các dạng, nên biết từ điện nặng chuyển sang các dạng năng lượng khác như cơ năng thì xử dụng motor, điện năng qua nhiệt năng dùng lò sưởi rõ hơn dùng điện nung dây kẽm cho nóng lên, thành nhiệt rồi đun nước...., hoặc ngược lại cho tụ thành băng, các nước tây âu lấy điện năng từ hạt nhân nguyên tử, cách này quá nguy hiểm nhưng số lượng điện năng lớn, thời nay người ta nghiên cứu dùng năng lượng ánh sáng mặt trời lấy điện (Solarcelle), hay dùng cánh quạt gió chuyển từ cơ năng ra điện bằng Dynamo- Turbine..mới đây lại có người nghiên cứu lấy nhiệt năng mặt trời bằng đĩa tia nóng được thu bằng đĩa tập trung vào một điểm chuyển vào ống dẫn nhiệt đến hệ thống chuyển nhiệt năng thành điện gián tiếp nhiệt năng-Bình Hơi nước-Cơ năng Turbine-Từ trường Generator. Minh mất gần một tháng mới hoàn thành đem hệ thống chuyển nhiệt năng thành điện năng về Đắc Lắc ráp vào. Nhiệt lượng lấy từ hơi nóng dưới lòng đất sâu 200m qua ống dẫn bơm lên, đã khoan sẵn khi đặt nhà xuống, máy bơm phải dùng bằng điện Accu. Khả năng cung cấp 5500 Watt, 220V AC.

Hôm sau tất cả đèn máy móc ổ điện xài hệ thống điện riêng, Minh dặn Hương-Thuỷ và Rần thay phiên nhau thỉnh thoảng canh chừng và chỉ cách phân biệt nghe báo động, cách ngắt điện, cách cho hệ thống dừng hoạt đồng khi nguy hiểm, hay hư hỏng.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.