Hồng Mông Linh Bảo

Chương 144:






Chương 144 Thủy Thuật

Minh đem Đinh Dần về nhà, Hồng-Linh nghe tiếng động chạy ra hỏi:

- Anh Dần, có gặp được bọn họ không?

- Bọn nào?

- Không phải anh Minh muốn dẫn anh đến làm quen với ba người bạn của anh Minh hay sao?

- Gặp rồi! Không ngờ chuyện hôm qua mà em vẫn nhớ..

- Cái gì anh Dần, hai anh mới đi khoảng hai tiếng... Thầy mẹ còn chưa về nữa...

Đinh Dần sửng sốt chạy vào nhà xem đồng hồ và lịch thì quả nhiên Hồng-Linh không nói dối. Dần nhìn Minh như chờ giải thích.

- Anh Dần không cần ngạc nhiên làm gì, thế giới của em thời giờ gia tốc gấp mười, hai tiếng thành 20 tiếng.


Đinh Dần nghe xong vẫn ngơ ngác khó hiểu, Minh để mặc anh Dần kiếm Hồng-Linh nói chuyện....

- Hồng-Linh! Em đưa anh mượn Ngọc Hồ của em một chút....

Hồng-Linh lấy Ngọc Hồ đưa cho Minh, thấy nàng không nói gì, tỏ vẻ không vui thì nói:

- Em có chuyện gì không vừa lòng?

- Không thèm nói với anh...

- À em giận anh việc em không được đi làm quen mấy người bạn của anh...

Minh vội lại đứng phía sau ôm lấy nàng nói:

- Thôi, để anh kể cho em nghe ba người bạn vừa rồi mới gặp...

Lê Tuân bạn với anh từ nhỏ, lúc đầu tiên quen nhau ở võ đường Vovinam. Còn Ánh-Tuyết và Huyền-Trâm thì quen sau, khi đi học ở Buôn Ma Thuột. Sau đó bốn người chúng anh về Sài-Gòn học trường Lê Quý Đôn, bọn họ năm nay lớp 12 còn anh thì đi du học như em biết....

Nguyên Hồng-Linh muốn đi theo xem có người bạn nào năm ngoái giúp nàng là chị Điệp không, ai dè Minh nói tên ra toàn là những tên lạ hoắc...

Thấy nàng vẫn không chịu nói chuyện chàng lại tiếp:

- Em muốn theo anh quen họ thì phải chăm chỉ luyện tập mới được, ba người họ đều có tu vi cao hơn em...Thôi không nói chuyện này nữa anh thử xem Lục Ngọc Châu có hợp với Ngọc Hồ của em không đã....

Xong lời Minh đã biến mất trước mặt nàng. Hồng-Linh nghe Minh nói Lục Ngọc Châu thì bị kích thích đang định lên tiếng hỏi thì chậm một bước..

Đinh Dần nán lại chơi một lúc rồi cũng rời khỏi, hắn còn chưa thông những gì vừa xảy ra, có cảm tưởng như nằm mơ, kiểm lại thân thể khí lực sung mãn rõ ràng cấp mười, trong túi hắn còn số đt thoại của Ánh-Tuyết thì biết là thật....Nhớ lại người con gái đẹp như tiên vừa mới quen biết khiến Dần trong lòng sinh ra một niềm vui khó tả chưa từng có. Dần có mấy chục năm chú tâm đến võ học, thời học sinh cũng từng gặp nhiều nữ sinh đẹp nhưng dễ dàng bỏ qua, hôm nay gặp nàng thì cảm giác khác hẳn, rõ ràng sức lối cuốn, quyến rũ của nàng khiến mình không sao chống được. Mới xa nhau hơn một tiếng mà tưởng chừng đã mấy ngày... Nhưng thôi phải kiên trì đến cuối tuần rồi gọi đt cho nàng.

Minh vào Hồng Mông Linh Châu giới đem Ngọc Hồ mở ra quả nhiên sương lạnh hàn linh khí tỏa ra ít hơn trước rất nhiều, chỉ còn hai phần. Chàng lại đem Lục Ngọc châu ra bỏ vào trong Ngọc Hồ, hàn thủy lập tức phản ứng đóng băng, chàng vội lấy Lục Ngọc châu ra đem nước thay bằng nước của Huyền U đàm vào thì không sao nhưng hơi sương không có, màu sắc tối tăm thành xấu xí...

“Không được! Vừa xấu vừa lạnh thế này Hồng-Linh sao chịu nổi?”

Minh lại đem nước cũ thay trở lại nghĩ ngợi:

- Lục Ngọc Châu này không ngờ hấp thụ hàn khí từ Huyền U Đàm trở thành chí hàn như vậy. Ta phải tìm cách thu bớt hàn khí đi...

Minh khống chế cho Lục Ngọc châu lơ lửng trước mặt rồi dùng Cổ Loa quyết vòng một hấp thụ hàn khí đến khi Lục Ngọc màu dịu đi một nửa mới ngừng rồi bỏ nó vào Ngọc Hồ. Lần này nước hồ không có triệu chứng đóng băng nữa mà sôi trào như sóng biển, hơi sương bốc lên đậm nồng gấp mấy chục lần so với trước, hàn khí tuy giảm nhiều nhưng vẫn còn mạnh, màu sắc xanh lục sáng chói. Minh suy nghĩ một lát sau đó bố trí hai tầng phong ấn mục đích giảm bớt nồng độ hàn khí tỏa ra, khi kiểm lại thì độ hàn khí đã giảm đến độ như ý.

Xong việc chàng chưa đứng dậy ngay lại suy nghĩ nên đem một hai thuỷ thuật cho Hồng-Linh tập luyện, nàng sau khi nhận lại Ngọc Hồ thì tu vi sẽ tăng nhanh đến tầng ba, tầng bốn, vậy đem khống thuỷ thuật cho nàng tập là phải. Khống thủy thật thì Minh có sẵn, sẵn đây chàng đem nước trong Ngọc Hồ thử một chút, thủ quyết vừa xuất, một luồng thủy từ Ngọc Hồ bay ra chạy quanh Minh một vòng qua cành cây phía xa rồi bay lại vào hồ trở lại. Khống Thuỷ thật này rõ ràng nguyên tắc hơi giống băng thuẫn thuật. Minh thu Ngọc Hồ lại rồi ra bờ hồ thử khống thủy thật một chút nữa, khi thủy theo ý bay lên cao chàng khống chế cho nó trở thành một cái cột nước khổng lồ sau đó đổi thủ pháp khiến cho thủy thành băng theo nguyên lý băng thuẫn, cột nước lập tức biến thành băng đứng trước mặt.. Băng Thuẫn dùng để chống đỡ, nếu ta dùng làm cho băng sắc bén thì cũng có thể công địch, chàng lại thử biến nước đóng thành phi châm thì thấy cũng thành công. Minh thử đi thử lại, điều chỉnh cho hợp rồi ghi nhớ lấy...

Không ngờ nghiên cứu một lát đã mất một ngày, Minh ra khỏi Hồng Mông Linh Châu giới thì trời đã tối, chàng vội trả Ngọc Hồ cho Hồng-Linh và truyền “khống thủy thuật” cho nàng nói:

- Anh tìm được một viên Lục Ngọc châu thế cho hắc hàn châu rồi em có thề dùng nó hổ trợ tu luyện.. Còn “khống thủy thuật” thì tùy ý luyện lúc nào cũng được...Thôi trời tối rồi anh đi về đây...

- Anh Minh! Còn sớm mà, anh ở lại đây chút đã....

- Ừ...

Nàng chạy vào phòng rồi trở ra đưa cho Minh một gói đồ nhỏ nhẹ nói:

- Tặng anh đấy, bấy lâu nay anh tặng em bao nhiêu thứ tốt mà em chẳng có gì tặng anh...


Minh nhìn nàng âu yếm mỉm cười nói:

- Bất cứ em tặng anh món gì đều quý...

Sau đó mở bọc ra thì thấy một cái khăn quàng cổ bằng len màu xanh.
Chàng đeo thử lên cổ thì thấy nóng bừng thì ra khí hậu ở đây không cần thứ này...

- Em nghĩ anh ở Hamburg vào mùa đông lạnh lắm, lại có tuyết rơi đẹp như tranh nên đan tặng anh chiếc khăn này...

- Em học đan từ bao giờ?

- Tháng trước... em vừa học được liền đan cho anh...

- Đẹp lắm, anh thích! Cám ơn em.

Minh cất chiếc khăn rồi lại ôm nàng hôn một miếng, Hồng-Linh bị chàng hôn bất ngờ, tim đập rộn lên, tuy nàng mấy lần gần gũi Minh từng được âu yếm nhưng cảm giác vẫn như lần đầu, đôi má đỏ hồng.... Nàng vội vàng che lấp nói:


- Lúc nãy anh truyền cho em Khống Thủy Thuật nhưng không hình dung ra được nó có lợi ích gì, anh thử diễn cho em xem một lần đi...

Minh nghe vậy nhìn trên bàn thấy còn nửa ly trà trong đầu liền có ý định nên nói:

- Được rồi!! Em nhìn kỹ đây!

Tay ra pháp quyết nước trong ly lập tức vọt ra thành một sợi dây nước như con rắn bay trước mặt Hồng-Linh sau đó bay ra ngoài sân, bay qua chậu nước liền biến thành lớn như một con rồng nước, sau đó bay trở lại trước mặt hai người, biến thành băng đứng trước mặt. Hồng-Linh tò mò đưa tay sờ thử thì thấy đúng là con Băng Long sống động như hình rồng nàng thường thấy trong tranh. Nàng xem một lúc trở về chỗ ngồi định hỏi thì tay Minh lại thay đổi pháp quết. Con Băng Long lập tức bốc hơi thành sương mù rồi đọng lại thành một khối nước lớn bay trước mặt, sau đó biết thành chiếc thuẫn, rồi thành mấy ngàn cái băng châm bay đi, sau cùng gọm lại thành một tảng băng lớn, bốc hơi thành sương bay ra ngoài vườn rau đọng trên lá rau thơm.

- Vừa rồi là một vài ứng dụng của “Khống Thuỷ Thuật” em là phái nữ tỉ mỉ hơn anh nhiều sau này còn có thể ứng dụng vào nhiều việc khác...

- Anh nhắm em học được không?

- Đương nhiên, em đã học Hồng Thủy quyết đạt được tầng một, căn bản đã vững, đã có thể dễ dàng tập luyện, nếu Hồng Thủy Quyết em tiến lên mấy tầng nữa thì có thể dùng “Khống Thuỷ Lực” biểu diễn như vừa rồi...

Ngoài ra em có thể lấy chân nguyên thủy khí chữa thương, theo lý thuyết thì như vậy anh cũng chưa được chứng kiến hay tự thử qua.

Hồng-Linh tỏ vẻ vui thích, còn hứng thú hơn khi mới học Hồng Thuỷ Quyết, miệng cười không ngớt nói:

- Nhiều công dụng như vậy à.... em sẽ cố gắng...

- Nhiều đến độ không nghĩ ra hết nổi. Em nghĩ xem Thuỷ là một trong ngũ hành, mềm, nhu tính. Trong đời sống nó giúp cho người, sinh vật thực vật rất nhiều. Cứ ví như không có nước chúng ta sống sao nổi...nên người ta ví nó như nguồn mạch sự tươi mát, sức sống của thực vật...

Sáng sớn hôm sau vừa gặp nàng đã hớn hở khoe:

- Anh Minh, em mừng quá, đêm qua em tu luyện một lúc đã lên tầng hai. Lục Ngọc Châu anh đền cho em lợi hại thật, lúc đầu tưởng chịu không nổi, cảm tưởng như mạch máu bị đóng băng...sau đó em kiên trì xuống thì trở nên ấm dần sau đó cả người ấm áp thoải mái, hàn khí hấp thụ vào kinh mạch tăng cường nguyên khí, biến cường tế bào, cả người như được tắm trong hồ nước ấm, thật tuyệt vời....

- Em! Hơn nửa năm tiến lên một bước đã mừng như vậy...Mau lên, hôm anh chở đi học kẻo trễ...

Hồng-Linh vội chạy lại hôn chàng rồi chạy vào nhà sửa soạn qua loa rồi đi học.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.