Hồng Liên Bảo Giám

Chương 437: Chuẩn bị cho chiến tranh (Hạ) (2)




Vô Ưu công chúa nhìn sắc mặt vui mừng của Tô Kính, khẽ thở dài:
- Cái tên không lương tâm.
Tô Kính miễn cưỡng nói, hắn hơi thói quen cảm giác trên người:
- Vô Ưu.
Tô Kính nói với Vô Ưu công chúa:
- Khi Tô Mộ giới thiệu nàng thì ta... nói chung là cái lần ta thấy nàng thì đã quyết định dù nàng không vừa mắt ta thì ta cũng sẽ cố gắng tìm cách khiến nàng đổi ý.
Tô Kính nói lưu loát sau đó trán ướt đẫm mồ hôi.
Vô Ưu công chúa dùng tay áo lau mồ hôi cho Tô Kính, hỏi:
- Tại sao?
Tô Kính trả lời:
- Vừa thấy đã yêu.
- Đáng thất vọng.
Tô Kính nghiến răng nói:
- Không thất vọng, ta nói thật!
Tô Kính không nói liền câu được, mỗi một chữ làm trong cổ họng rất khó chịu.
- Vừa thấy đã yêu có thể kéo dài bao lâu?
- Cho đến ta chết.
- Nếu ngươi không chết thì sao?
- Vậy thì không có cuối.
Vô Ưu công chúa nhảy lên giường, chống cằm nhìn hắn:
- Chắc kiếp trước ngươi lừa rất nhiều nữ nhân.
Tô Kính nói từng chữ:
- Kiếp trước ta một thân một mình, cho nên đời này không muốn như vậy nữa.
Vô Ưu công chúa hỏi:
- Ta nên nói cái gì?
- Nói nàng không tin, sau đó để cho ta chứng minh cho nàng xem.
Vô Ưu công chúa cười, vỗ mặt Tô Kính:
- Ta không nhàm như vậy, thừa dịp bây giờ ngươi có thời gian ta tranh thủ nói cho ngươi biết tính toán của ta đi.
Tô Kính im lặng chờ nghe.
Vô Ưu công chúa nói:
- Nhiếp chính vương để cho ngươi tới đây nhắc việc thành hôn, ta cảm thấy kéo dài chuyện này không có ý nghĩa gì. Trong vòng ba năm chưa chắc phụ thân sẽ xuất quan, ta chờ được nhưng có nghĩa gì đâu? Sau ba năm chắc chắn ngươi không chịu được cô đơn đi tây chinh.
- Ừm, phải đi.
- Ám Dạ Song Long quân của ngươi treo trên danh nghĩa Tô Mộ, nên sau khi ngươi thành phò mã thật sự thì phu thê chúng ta còn có thể thành lập hai quân đoàn, cả ba cộng lại, ngươi tính xem là bao nhiêu quân đội?
- Không đủ tinh nhuệ thì nhiều hơn chỉ vô ích.
- Đế quốc tây chinh là việc liên quan quốc vận, sáu mươi ức nhân khẩu, đó là không tính người của mỗi gia tộc không nộp thuế. Nhân khẩu của đế quốc tính ra cỡ trăm ức. Nên việc tây chinh tìm người trăm dặm mới tìm được một cũng có thể chiêu mộ quân đội một ức. Quân đội quốc gia Tà Thần chắc chắn vượt qua con số này.
Tô Kính thầm nghĩ sao nàng biết?
- Tình báo quốc gia Tà Thần hơi không chính xác, nhưng có một chút tin tức hoàng thất có thể xác định Người của họ dù đến năm mươi tuổi cũng phải nhập ngũ, nếu là Tà Thần tuyên bố thần dụ, miễn ngươi chưa chết thì phải chiến trường.
- Vậy thì nguy rồi.
- May mắn ngươi mày mò ra sở nghiên cứu giống Luyện Khí Ti, gọi là sở nghiên cứu đúng không?
- Ừm.
- Hiện giờ quân giới đế quốc đã lên giá, ngươi tự mình nghiên cứu chế tạo là chúng có đầy đủ trang bị võ trang binh lính. Ý của ta là bỏ ra bao nhiêu tiền cũng không sao, bảo đảm mạng sống binh lính, khiến đa số người tây chinh sống sót. Càng về sau những lính già càng quý giá. Đừng thấy cường giả Kim Đan ra tay là thương vong hàng ngàn hàng vạn, nếu đánh nhau thật luyện khí sĩ đế quốc sẽ không cho đối phương kiêu ngạo vậy.
Vô Ưu công chúa thấy Tô Kính cau mày, tiếp tục bảo:
- Lần này tây chinh luyện khí sĩ cảnh giới Kim Đan của đế quốc sẽ xuất động phần lớn. Mục tiêu của bọn họ là cường giả Kim Đan của quốc gia Tà Thần, quân đội bình thường phải dựa vào binh lính của chúng ta giải quyết. Lý do thì giống như suy đoán của luyện khí sĩ bình thường, cường giả Kim Đan giết chóc ảnh hưởng đạo tâm, nhưng còn lý do sâu xa hơn.
Tô Kính vễnh tai, đây là bí văn.
- Luyện khí sĩ thành tựu Kim Đan sẽ có lĩnh vực Kim Đan. Lĩnh vực là cái gì? Bản thân cường giả Kim Đan cũng khó giải thích rõ, cách nói đơn giản nhất là ngươi có một tiểu thế giới. Trong tiểu thế giới tự ngươi đặt ra quy tắc, ngươi là thần tiên cao nhất.
Trong điển tịch Tô gia cũng có câu viết như vậy, nhưng Tô Kính vẫn nghe nghiêm túc.
- Tuy nhiên khi lĩnh vực của hai cường giả xung đột thì pháp tắc này sẽ mất hiệu lực. Cần so đấu lĩnh vực mới đặt lại định vị địa vị của ngươi trong lĩnh vực. Nhiều cú lĩnh vực của hai người va chạm là cường giả nghiền ép kẻ yếu, nhưng cũng có trường hợp Kim Đan nhất trọng đánh chết Kim Đan tam trọng. Tức là lĩnh vực của ngươi phải phù hợp với pháp tắc thiên địa toàn thế giới, độ phù hợp cao thì quyền uy lĩnh vực của ngươi càng lớn.
Tô Kính hơi hoang mang.
Vô Ưu công chúa mặc kệ hắn có hiểu không, nàng tiếp tục bảo:
- Nếu mọi chuyện dựa theo pháp tắc thiên địa thì lĩnh vực Kim Đan của mọi người chẳng phải là giống nhau hết? Luyện khí sĩ thành tiên vốn là nghịch thiên mà đi, ngươi muốn trái nghịch với thiên đạo hay thuận theo? Đây là một vấn đề lớn.
Tô Kính trầm tư, nếu như thuận theo thiên đạo, cái giá cảm nhận thiên đạo là rất lớn, có thể sẽ thế giới đồng hóa, mất đi chính mình, chuyện này rất thường gặp.
Nếu sáng tạo lĩnh vực độc lập, quy tắc của riêng mình thì khi chiến đấu với địch rất có thể bị giảm sức chiến đấu.
- Nên kế hoạch của phụ thân là bổ sung đày đủ thiên đạo.
Tô Kính giật mình kêu lên:
- Bổ sung thiên đạo đầy đủ!?
- Đúng vậy! Đại đạo không trọn vẹn, nếu chúng ta muốn tự sáng tạo đạo rồi bổ sung vào thiên đạo thì đạo của ngươi cũng là một phần của thiên đạo, sẽ không bị thiên đạo bài xích, cũng sẽ không bị địch nghiền áp.
- Nhưng trước đó phải tiêu diệt hết Tà Thần đúng không?
- Phải, cuộc tây chinh thật ra là vấn đề bao nhiêu người có thể thành tiên. Ai thu hoạch được thiên đạo của mình bổ sung vào thế giới này thì người đó có thể thành tiên.
Tô Kính hỏi:
- Có ai biết chuyện này?
- Phụ thân, ta, ngươi, còn có người đi theo phụ thân. Người trên Kim Đan lục trọng rất có thể đều biết nhưng không nói ra được.
- Không nói ra được?
- Tất cả đều biết thì không cách nào mưu cầu ích lợi cho gia tộc hoặc môn phái của mình. Mọi người hiểu biết chuyện này không giống nhau, mỗi người đều giữ lại bí mật của riêng mình.
Tô Kính đã hiểu rõ tại sao nhiều cường giả Kim Đan không muốn trực tiếp tham gia vào chiến tranh người bình thường.
Giết cường giả Kim Đan địch có thể bổ sung hiểu biết lĩnh vực Kim Đan của mình, đó là tu hành, giết chết binh lính địch bình thường là tổn hại đạo tâm.
Tô Kính lo lắng hỏi:
- Vô Ưu, vậy nàng chuẩn bị thế nào? Quân đội chúng ta thiếu cường giả cảnh giới Kim Đan trầm trọng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.