Hồng Liên Bảo Giám

Chương 2176: Chiến phật (5)




Tô Mộ bĩu môi, không trả lời, vẻ mặt Vô Ưu công chúa biển ảo, qua thật lâu mới nói với Phật tổ:
- Giết ngươi diệt khẩu.
Phật tổ nhìn về phía Đàm Viêm, Đàm Viêm cười nói:
- Đại cung chủ là thiên ma, chẳng lẽ nói số mệnh bát cảnh cung của chúng ta đã không bị ý chí vũ trụ ảnh hưởng? Nếu sớm biết như vậy thì tu hành của ta có thể tiến thêm một bước, không cần cẩn thận như vậy.
Phật tổ cũng không ngoài ý muốn, có thể được Tô Kính mang đến, Tô Kính cũng phải rất an tâm, cho dù thân phận bị vạch trần cũng không nh hưởng cuộc chiến trước mắt. Tiêu diệt hắn mới là chuyện quan trọng nhất, việc khác nói sau.
Tô Kính lúc này mới nói:
- Ta rất bội phục ngươi, trừ một điểm.
- Cái gì?
Phật tổ cũng không nóng nảy động thủ, song phương đều là không có sơ hở gì, thực tế Tô Kính bên này đứng cạnh nhau đều là bốn người cung cấp lực lượng phòng ngự toàn phương vị.
- Đại đạo của ngươi không dung được người khác. Ta là người ưa thích náo nhiệt, ghét nhất chính là hỗn đản ăn mảnh.
- Thứ như đại đạo...
Phật tổ ngừng một chút, nghiêm túc nói với Tô Kính:
- Vốn là thứ của mình. Ngươi lưu cho người khác con đường, có bao nhiêu người đi đây? Chính thức tới cảnh giới của ngươi và ta đều cô độc.
- Không nên nói nhảm, vị diện này rất cổ quái, nó hạn chế lực lượng của ta và ngươi, ngươi định dùng quyền cước chiến thắng chúng ta sao?
Tô Kính nói với Phật tổ.
- Đúng vậy, pháp thuật gì chứ, năm người các ngươi đánh một, ta khẳng định có hại chịu thiệt.
- Chúng ta có tới mười nắm đấm.
Tô Kính nói xong, hắn đánh một quyền vào mũi Phật tổ. Phật tổ lui về phía sau, khoảng cách song phương cũng gần hơn.
Động tác của Tô Kính giống như thả chậm cả vạn lần, sau đó lại nhanh hơn rất nhiều, lúc nắm đấm của hắn tới chớp mũi của Phật tổ, xuyến phật châu trên tay Phật tổ cuốn lấy cổ tay Tô Kính.
Tô Kính bị lực lượng Phật châu lôi kéo về phía trước một đoạn, thân dưới của hắn lung lay đứng không vững, lúc này bị Phật tổ kéo sang nơi khác, trước khi Tô Kính bị kéo đi đã thả một lục dục thiên ma hóa thân ra ngoài,hơn nữa còn tạo thành trận pháp với đám người Tô Mộ.
Trong không gian, một hòa thượng thần thái dữ tợn tay cầm giới đao đột nhiên chém Tô Kính.
Tô Kính nhấc tay, thiên ma kính bị hắn hủy từ sớm lại xuất hiện, nhưng nó chỉ là hư ảnh đón đỡ trước mặt Tô Kính, hơn sáu trăm ánh đao từ trong thiên ma kính phản xạ ra ngoài.
Ánh đao kia xuyên qua thân thể hòa thượng có gương mặt dữ tợn và biến mất không thấy gì nữa, đao của hòa thượng chém ngang, lúc quét qua tạo thành không gian rung động, Tô Kính thu hồi thiên ma kính và đấm một quyền.
Giới đao nát bấy, Tô Kính còn muốn tiếp tục truy kích, hòa thượng kia đã ở cách đó ngàn dặm.
Vèo...
Trên chớp mũi hòa thượng có một lớp da bị quyền phong của Tô Kính quét xuống, máu huyết chảy ra. Hòa thượng kia giơ đao lên và bổ về phía trước, bước chân của Tô Kính dừng lại và nhìn đại địa vỡ ra.
Đại địa vỡ ra và khép lại ở trước mặt hắn, hắn là Địa Tiên, đối phương muốn mượn lực lượng đại địa, bất kể là Phật tổ hay là Tiên Đế đều không có khả năng làm được việc này.
Thế công của hòa thượng bị ngăn cản và sinh ra sai lầm nho nhỏ, đó là lúc đối mặt Địa Tiên còn có ý đồ điều khiển đại địa.
Nắm đấm của Tô Kính hóa thành Nghịch Lân Mâu, sau đó hắn sử dụng Khai Thiên một kích.
Hòa thượng kia biến sắc, lần này hắn trốn không thoát, không ngăn được, đó là sai lầm thuần túy của hắn, sau khi bắt lấy một cơ hội nhưng lại có nhiều động tác, trên thực tế song phương giao chiến căn bản không có khe hở gì, động tác càng thuần túy càng tốt.
Hòa thượng há to miệng và một đóa hoa sen màu vàng nở rộ, Nghịch Lân Mâu của Tô Kính bổ vào hoa sen màu vàng, nó biến mất vô thanh vô tức.
Hoa sen chôn vùi, trong miệng hòa thượng phun ra huyết dịch màu vàng.
Tô Kính không chút do dự thả hồng thương bảo giám ra ngoài, huyết dịch màu vàng bị hấp thu vào, sắc mặt hòa thượng biến hóa dữ dội.
- Ngươi đây là... Muốn tiêu diệt tất cả vũ trụ sao?
Tô Kính sử dụng Khai Thiên một kích, hắn toàn lực thi triển có thể dễ dàng hủy diệt cả một vị diện, hơn nữa là hủy diệt triệt để, tất cả pháp tắc của vị diện sẽ chôn vùi giống như nó chưa từng tồn tại bao giờ.
Hòa thượng kia miệng phun hoa sen triệt tiêu công kích cường đại của Tô Kính nên chỉ bị vết thương nhẹ, vẻ mặt sợ hãi của hắn lại là chân thật không giống giả vờ.
- Tiêu diệt tất cả vũ trụ?
- Ma khí của ngươi căn bản không có đáy, nuốt mất một vũ trụ cũng bình thường!
Hòa thượng vung giới đao lên, lưỡi đao kéo dài và biến thành chiến đao dài hẹp. Trong hai mắt của hắn có ảo ảnh vô số chúng sinh xuất hiện trong Phật quốc, Tô Kính cảm giác trên người có lực lượng vô hình liên lụy, từ đó tiên nguyên của mình vận chuyển cũng khó khăn,.
Đây là nhân quả chi lực, Phật tổ đi vào vũ trụ song song chính là muốn thu thập kính tượng bổn nguyên có quan hệ với Tô Kính, Tô Kính cũng không thể đoạn tuyệt triệt để nhân quả chi lực, trừ khi hắn tu hành thiên ma chi đạo.
Sau lưng Tô Kính có thiên ma vũ dực mở ra, đôi cánh run lẩy bẩy và ngăn cách nhân quả chi lực ra bên ngoài, làm nó không thể nhiễm vào thân thể.
Bên ngoài thế giới này, phật châu của Phật tổ kéo đám người Tô Mộ vào bên trong thế giới khác nhau, bản thể hắn đối mặt năm người Tô Kính.
Năm phân thân do hắn chế tạo ra liên hợp với nhau, hình thành nghịch ngũ hành tiên trận thủ nhiều công ít cuốn lấy Phật tổ.
Phật tổ sẽ không để ý, bản thể đám người Tô Kính bị chia cắt ra từng người tự chiến, đây là chuyện hắn dự tính tốt. Về phần tru sát phân thân, hắn còn không có ngu như vậy, năm phần này rõ ràng dùng đồng quy vu tận với mình.
Song phương đều tính toán đến đối phương muốn làm như thế nào, còn lại phải xem lực lượng ai cường đại.
Tô Kính một mình đối mặt hòa thượng kia, Nghịch Lân Mâu bay ra khỏi lòng bàn tay của hắn, khí tức rõ ràng yếu đi rất nhiều. Như vậy Nghịch Lân Mâu vẫn có khả năng chém giết Tiên Đế. Hòa thượng kia cầm chiến đao dài hẹp va chạm với Nghịch Lân Mâu mấy vạn lần và bị gãy.
Hòa thượng thấy Phật khí của mình liều với Tô Kính bị gãy, hắn há miệng phun ra một đóa kim liên hóa thành một cây thiền trượng, nó va chạm ới Nghịch Lân Mâu của Tô Kính, từ đó mượn lực rút lui.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.