Hồng Liên Bảo Giám

Chương 2002: Hung tàn (1)




Bất quá thứ này có quỹ tích có thể tìm ra, chuyện Vô Ưu công chúa bắt lại chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Tô Kính không có cách nào tiến vào, cho nên mới để lại một đạo Tiên phù, dán ở trên cửa chính của Tiên cung. Sau đó hắn xoay người đi ra, cùng Vô Ưu công chúa nói tới chuyện Tiên cung này.
- Trước tiên tính toán quỹ đạo của sao chổi a.
Vô Ưu công chúa nói
Chính nàng cũng có thể nhanh chóng tính toán ra, thế nhưng cũng không bằng Tô Kính. Bởi vì hắn có Chúng Sinh Ấn và Hà Đồ Lạc Thư.
Tô Kính tính toán một chút, kinh ngạc nói:
- Thứ này, quay chung quanh Cửu Đầu quái xà. Có khả năng đại bộ phận thời gian đều ở đây.
- Đúng vậy, đây là thứ mà tiền bối vô thượng Đại La Kim Tiên bố trí, chắc là vượt qua Vũ Trụ, gieo rắc mầm móng các loại sinh vật, tìm kiếm địa phương thích hợp để phóng ra. Hoặc là cách mỗi một đoạn thời gian phóng ra bên ngoài.
- Vì sao?
Tô Kính kỳ quái.
- Rất nhiều sinh vật, ở thời kì Thái Sơ đã bị diệt tuyệt, càng không nói tới thời đại Thái Cổ. Các tiên nhân đã tìm được một ít biện pháp làm sống lại những sinh vật này, chỉ là số lượng rất thưa thớt, muốn nuôi dưỡng cũng phải có đủ đại không gian a. Cái này, chắc là đồ vật còn sót lại sau đại kiếp nạn Vũ Trụ. Có Tiên Nhân hy vọng có thể bồi dưỡng nhiều thêm một ít sinh vật cường đại, chờ đợi những sinh vật này phát triển. Sau đó sẽ tự động cừu hận sinh vật xâm lấn Vũ Trụ kia. Vừa sinh ra đã có nguyện vọng, chính là đi phá hỏng Vũ Trụ kia.
- Nghe qua như là kế hoạch báo thù a.
- Chỉ là một bộ phận. Ta nghĩ, Tinh Thú có khả năng chính là kết quả trong hoàn cảnh này a.
- Chúng ta giết sai sao?
- Không có. Nếu như có thể cung cấp cho chúng ta lực lượng cường đại, như vậy chúng ta sẽ quay lại đối phó với người xâm lăng Vũ Trụ, đây cũng không phải là làm sai.
- Thật là đường hoàng, không hổ là công chúa điện hạ.
- Cũng vậy thôi Phò mã đại nhân.
Vô Ưu công chúa cười to trả lời.
- Thứ này, không hẳn là chỉ có một ah?
Tô Kính hỏi.
- Đúng vậy, phụ thân thiếp đã từng có một cái, cho nên khẳng định không chỉ có một, thứ này có chút hư ha. Cửu Đầu quái xà, có khả năng chính là từ nơi này đi ra, thôn phệ trứng sinh vật khác để lớn lên. Về phần tinh cầu kia là dạng đồ vật gì, thiếp cũng không biết nó là cái gì.
- Sao chổi này gọi là gì vậy?
- Thứ phụ thân thiếp đạt được chính là một khỏa tinh cầu phổ thông, rất nhỏ, không có quái dị như thế này. Chắc là do Tiên Nhân khác luyện chế, nguyên lý cũng sẽ không cùng một dạng. Phụ thân nói, có một nhóm Tiên Nhân nỗ lực bồi dưỡng được một lượng lớn Linh Thú, có chút thứ thì trực tiếp dùng để tham gia chiến đấu, có một chút chính là để cung cấp cho Tiên Nhân sau này săn giết, lấy ra tài liệu.
- Cho nên nàng cũng không biết là tên gì đúng không?
- Phò mã, không nên quá thô tục.
- Vậy kêu là ấp trứng ah.
Tô Kính cười hắc hắc. Thứ này, là do Tiên Nhân tiền bối để lại cho hậu nhân, hắn không thể dùng bạo lực phá hỏng, phải nghĩ biện pháp mang về.
Phải để cho Tô Mộ giúp đỡ, chỉ có Tô Mộ mới có năng lực này, nàng chế tạo ra phong Yêu cầu, đường kính có thể vượt qua hạch tâm của tinh cầu này.
Tô Mộ nghe nói chuyện này, lập tức chạy ra. Chế tạo phong Yêu cầu ở trong Tiên cảnh thế giới là cùng luyện chế với Thần Lâm. Chuyện vô cùng đơn giản chính là để cho nàng hoàn thành bước mấu chốt nhất, sau đó giao cho Thần Lâm.
Hiện tại thân lực thân vi, phải chịu đựng một đoạn thời gian.
Rất nhanh Vô Ưu công chúa đã trở lại, nói với Tô Kính:
- Không nắm được.
- A?
- Đã bị Cửu Đầu quái vật kia ăn.
Vô Ưu công chúa nói:
- Quái vật kia có lẽ chính là dựa vào ăn mấy thứ này mà sống sót. Quả trứng này mỗi một đoạn thời gian sẽ có một cái bắn ra, bằng không quái vật kia cũng không thể nào chiếm giữ ở chỗ này không đi. Muốn sinh ra hậu đại, cần tiêu hao rất nhiều tài nguyên, dưới tình huống bình thường sẽ ăn thứ này để duy trì.
- Làm sao bây giờ?
Tô Kính hỏi.
Vô Ưu công chúa đang nghĩ, bởi vì sau khi thu quả trứng kia, đầu quái xà chín đầu kia sẽ không có biện pháp tiếp tục ở đây giao phối, sinh vật tinh cầu kia cũng sẽ không thể thai nghén ra hậu đại.
Nàng cũng muốn biết sau cùng tinh cầu này có thể sinh ra vật gì, nhất định thuộc tính sẽ rất là quái dị, không cẩn thận sẽ có thứ tốt a.
- Nếu không, chúng ta nuôi nấng nó a?
Vô Ưu công chúa nói
- Thôi đi, Tô Mộ, muội đi giúp tẩu tử thu phục quái xà chín đầu này.
Tô Mộ cau mày nói:
- Quái vật.
- Tẩu tử sẽ giúp đỡ muội, muội có giúp hay không? Vô Ưu công chúa trừng mắt nói.
Tô Mộ cười khổ nói:
- Được rồi, bất quá muội cũng không muốn thu phục a. Tìm cá nhân qua đây, muội sẽ phụ trách quá trình, ai ưa thích thứ này làm sủng vật thì để hắn nhận nuôi đi thôi.
Tô Kính nhanh chóng liên hệ người của Bát Cảnh Cung, sau cùng chỉ có Khuyển Thập Lang nguyện ý làm chuyện này, Tô Kính cxng không nói gì.
Thân gia của Khuyển Thập Lang cũng coi như phong phú, hắn ở trong rất nhiều chiến tranh, chỉ có vào chứ không có ra. Chưa bao giờ tiêu hao một cọng lông tiền, thế nhưng chiến công lại rất nhiều, chỗ tốt cũng mò được không thiếu.
Quái xà chín đầu chỉ cần đồ vật đầy đủ Linh khí, đan dược cũng có thể thay thế. Trước khi tới đây, Khuyển Thập Lang đã dùng thân gia của hắn mua vô số đan dược chỗ Đường Hà, sau đó lại đưa tới bên này.
Tô Kính thấy Khuyển Thập Lang xuất ra đan dược, miệng cười ha ha. Tô Mộ và Vô Ưu công chúa cũng vui vẻ.
Tô Mộ vặn vặn lỗ tai của Khuyển Thập Lang, nói:
- Tiểu cẩu, lâu rồi không gặp ngươi, khi nào cưới vợ a?
Khuyển Thập Lang lấy ra đan dược nữa, một khỏa lớn bằng một căn phòng. Đan dược như vậy vốn là để cho Luyện Khí Sĩ trồng trọt sử dụng, dùng đạo thuật hóa vào trong bùn đất. Coi là phân để trồng trọt Tiên thụ.
Loại đan dược này không phải là do lò luyện đan làm ra, là đồ vật được chế tạo trong nhà máy. Thành phẩm rẻ tiền, Linh khí rất hỗn tạp. Đối với đầu quái vật chín đầu kia mà nói, là chuyện không sao cả, chỉ cần có đủ Linh khí cung ứng là được rồi.
Chín cái đầu rắn, có thể phân giải tất cả Linh khí để cho mình sử dụng. Bằng không nhiều năm như vậy nó đã sớm chết đói ở chỗ này.
Khuyển Thập Lang mua loại đan dược này, nuôi nấng quái xà chín đầu, có lẽ nó sẽ có dinh dưỡng đầy đủ, tuyệt đối sẽ không chết đói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.