Hồng Liên Bảo Giám

Chương 123: Hấp dẫn (2)




Gặp cường thì yếu, gặp yếu thì cường, trong Ngọc Kinh thành có Tiêu Dao Hầu làm núi dựa thì không sao, nếu lĩnh binh xuất chinh chỉ có thể dựa vào bản lĩnh của mình.
Chân mày Tô Mộ dần giãn ra, mười năm Trúc Cơ, nàng vẫn cảm thấy rất chậm nhưng đã đủ. Trong đại quân đế quốc ít có luyện khí sĩ cảnh giới Kim Đan quản lý quân đoàn, vì luyện khí sĩ cảnh giới Kim Đan sẽ không hao phí nhiều tinh lực như vậy.
Tình huống bình thường đều là người cảnh giới Trúc Cơ kỳ chấp chưởng một quân đoàn, có luyện khí sĩ Kim Đan kỳ ở bên người làm hộ vệ. Nhân vật chấp chưởng quân đoàn tất nhiên là quý tộc, có núi dựa lớn sau lưng, không thì tại sao luyện khí sĩ cảnh giới Kim Đan làm bảo tiêu cho ngươi?
Luyện khí sĩ cảnh giới Kim Đan chấp chưởng quân đoàn đều xuất thân bình dân, không có thực lực tuyệt đối thì tựu không cách nào phục chúng.
Người như Tô Kính muốn chấp chưởng quân đoàn chỉ cần đạt đến cảnh giới Trúc Cơ kỳ là được, dù sao có hai vật khổng lồ Nguyên gia, Tô gia đứng đằng sau hắn.
Nếu cảnh giới thấp hơn chút thì thân phận cao quý mấy cũng không được, vì kẻ địch có rất nhiều cách âm thầm giết luyện khí sĩ Tiên Thiên kỳ. Trả cái giá đủ lớn, dùng thủ đoạn nguyền rủa là thành công giết người.
Tô Mộ nói chuyện thẳng thừng:
- Ta làm phó thủ cho tam ca khi nào có thể tách ra ngoài?
Tô Kính nói:
- Sau khi ta khai phủ sẽ giúp ngũ muội một tay, nếu muội đi quá sớm sẽ không tốt cho muội, vì ở dưới tay ta muội còn được Nguyên gia giúp đỡ.
Tô Kính đã nói rõ ràng, phu phụ Tiêu Dao Hầu sẽ giúp hắn nhiều, cũng sẽ không giúp Tô Mộ nhiều như với hắn.
Tô Mộ lo lắng hỏi:
- Chắc tam ca sẽ không mất mấy trăm năm mới khai phủ đi?
Vì bình thường tử đệ thế gia như bọn họ không có cảnh giới Kim Đan cơ bản sẽ không rời khỏi bản gia khai chi tán diệp. Tô Kính mười năm sau mới Trúc Cơ, vậy cảnh giới Kim Đan chẳng phải là chờ mấy trăm năm mới được?
Thấy Tô Kính chỉ cười cười, Tô Mộ nói tiếp:
- Hay là tam ca nghe lời ta cưới công chúa đi, sẽ bớt đường vòng một trăm năm.
Tô Kính cười nói:
- Bây giờ ta không vừa mắt công chúa gì đó, chờ lễ thành niên của ta rồi khi công chúa nhìn ta chắc cũng sẽ ghét. Việc này không phải mình muốn là được.
Tô Mộ cười kỳ dị:
- Tam ca, chuyện này không phải tam ca muốn từ chối là có thể từ chối, không thì ta nhắc với tam ca làm gì? Ta nghe Vô Ưu công chúa nói hoàng đế bệ hạ có ý muốn ban hôn. Nếu tam ca không biết điều thì sau này vào Vũ Lâm quân không có hy vọng kiến công lập nghiệp.
Tô Kính nhíu chặt mày.
Hoàng đế muốn ban hôn? E rằng Tiêu Dao Hầu sẽ đồng ý ngay, nếu gã hỏi ý hắn thì Tô Kính không có quyền lựa chọn.
- Tam ca yên tâm, Vô Ưu công chúa đẹp hơn ta, tính cách diụ dàng hơn ta một chút, hơi có tài hoa, cảnh giới luyện khí cũng cao...
- Nhưng ta không muốn dựa vào công chúa gì đó.
Tô Kính nói làm Tô Mộ có ấn tượng tốt với hắn hơn một chút. Vô Ưu công chúa là nữ nhi hoàng đế bệ hạ yêu thích, không thì đã chẳng được sắc phong ngay khi thành niên. Hơn nữa mẫu thân của Vô Ưu công chúa xuất thân không tệ, lấy được nàng bớt phấn đấu một trăm năm đã là cách nói bảo thủ.
- Từ chối bệ hạ không phải hành vi sáng suốt. Tam ca, tấn công quốc gia Tà Thần chưa chắc dễ như mọi người nghĩ, quá trình này không biết bao nhiêu người chết, công lao cũng to lớn. Cưới công chúa thì tam ca rất có thể khác họ phong vương, rất có thể sẽ được mười sáu tòa linh trì.
Phong vương khác họ, mười sáu tòa linh trì, thứ này khiến người hoa mắt thần mê nhưng không có sức nặng trong lòng Tô Kính. Nếu như có thể thay thế đương kim bệ hạ thì Tô Kính còn cảm thấy có thành tựu to lớn.
Thứ này có sức hấp dẫn khá lớn, đặc biệt là mười sáu tòa linh trì. Tiêu Dao Hầu trước sau có phong thưởng tương đương với mười sáu linh trì, nhưng tám linh trì ban thưởng cho Tô gia Dực châu.
Đương kim bệ hạ, Kim Đan cửu trọng lúc tu luyện chỉ sử dụng mười sáu tòa linh trì.
- Ngũ muội, nếu muội chịu thì sau lễ thành niên ta sẽ bắt đầu cho muội số lượng vật tư nhất định. Khi bệ hạ bắt đầu thăm dò quốc gia Tà Thần thì ngũ muội có thể đi chiêu mộ binh sĩ trước.
Tô Kính không muốn dây dưa đề tài công chúa, hắn không thể ảnh hưởng hoàng đế quyết định làm như thế nào, đi hỏi Tiêu Dao Hầu? Không cần thiết, những đại nhân vật muốn làm cái gì, cho dù ngươi miệng mồm nhanh nhảu cũng không thể thay đổi kết cục.
Tô Mộ hồi hộp hỏi:
- Huynh muội nhà mình chắc tam ca sẽ không bắt ta ký kết hiệp ước linh hồn đúng không?
- Không thể nào!
Tô Kính kinh ngạc nói:
- Nếu ngũ muội rời khoỉ ta thì thành tựu sẽ nhạt nhòa nhiều, nếu ta không có ngũ muội vẫn có thể xông ra một mảnh thiên địa ở Vũ Lâm quân. Phải rồi, sau lễ thành niên của ta thì muội có thể đi phương bắc một chuyến.
- Phương bắc?
- Ngoài Dực châu nổi lên một môn phật tông, không bái phật tổ, chỉ tu nội tâm, tự xưng Tâm Ý tông. đế quốc không chèn ép nhánh Phật giáo này, các hòa thượng không truyền giáo, không cấm rượu thịt, tự trồng trọt, có tăng binh. Muội xem thử có thể chiêu mộ một, hai người thực lực cường đại không, thu phục với danh nghĩa của ta.
Tô Mộ muốn cười:
- Danh nghĩa của tam ca?
Tiêu Dao Hầu mạnh cỡ nào thì thế tử bây giờ không có quan tước, ảnh hưởng luyện khí sĩ rất nhỏ. Tô Kính muốn chiêu mộ luyện khí sĩ Trúc Cơ kỳ hơi khó khăn, nàng thành lập quân đội cần nhất là luyện khí sĩ cảnh giới Kim Đan, Phật môn gọi là tu sĩ La Hán.
- Ngũ muội, Dực châu là địa bàn của Tô gia chúng ta, bệ hạ quyết định viễn chinh không giấu được tai mắt tu hành giả. Tâm Ý tông muốn chính thức tiến vào đế quốc thì không thể chỉ giữ khoảng cách với phật tông khác.
Tô Kính nói một câu điểm tỉnh Tô Mộ, nàng có cái nhìn mới về tam ca.
Có lẽ tên này tu hành bình thường nhưng làm việc thì lợi hại hơn nàng nhiều.
Đế quốc kiêng kỵ phật tông nhất là bái tế phật tổ, Tâm Ý tông làm vậy là muốn vào đế quốc. Năm xưa Phật môn từng chiến đấu với Đạo Môn, tổn thất nặng nề nên rút ra Thần Châu.
Tô Kính nói câu kế tiếp càng làm Tô Mộ giật mình:
- Ngũ muội, ta định biến Tâm Ý tông thành chi nhánh thứ mười ba của Đạo Môn, nếu làm được điều này thì phong vương khác họ có là gì?
Đạo Môn không là hệ thống tự phong nội bộ, năm đó tru diệt bách gia không thật sự làm thịt hết tất cả, chỉ hấp thu hơn phân nửa, biến thành một phần Đạo Môn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.