Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1151: Xuất kích bốn phía (3)




Đương nhiên, công kích như vậy cũng làm động tác thú nhân chậm lại, lực lượng suy giảm rõ ràng.
Ma tượng tiếp tục dùng cự phủ phá hư tường thành. Tường thành dùng đá chồng chất lên tạo thành, bản thân cự phủ bị dán phù văn chằn chịt và khảm ngọc thạch, đây là vũ khí nhắm vào tường thành.
Không có binh sĩ phòng ngự tường thành cho nên nhanh chóng chém ra mười lỗ hổng. Tính cả cửa thành, đoạn tường dài năm trăm mét xuất hiện mười một lổ hổng.
Mười một lổ hổng, thú nhân chỉ có hơn một ngàn binh lực cho nên không biết xử lý như thế nào. Bốn vạn người tiến công các thị trấn nhỏ chung quanh. Toàn bộ phòng thủ lổ hổng này là không thể nào. Các phương hướng còn lại, nhân loại hoàn toàn có thể tiến công vượt qua tường thành.
Tường thành bị phá hủy, Tố Nhân Long lập tức mệnh lệnh bộ binh công thành. Mười ma tượng lướt qua lổ hổng, sau khi đi vào quay người tiếp tục công kích, mở rộng lổ hổng, sau đó một ngàn năm trăm bộ binh tiến vào..
Đồng thời có hai trăm luyện khí sĩ cưỡi Yên Vân thú nhảy vào trong thành thị.
Hai trăm luyện khí sĩ này dùng kiếm túi, khác với đường sông bên kia, luyện khí sĩ của bên Tô Kính sung túc, hai trăm luyện khí sĩ cũng không phải là người của trung quân. Bọn họ có kiếm túi cũng không cần quá mức cường đại, cũng không phải nhằm vào cường giả trên Kim Đan tam trọng.
Từng đạo kiếm quang bay lên, luyện khí sĩ khống chế tần suất công kích, cũng khống chế số lượng công kích của bản thân. Sau khi chờ thú nhân tới thì trọng giáp bộ binh sẽ tiêu diệt, bộ binh Tố Nhân Long cũng đã kết thành trận pháp.
Kiếm quang áp chế ngắn ngủi, sau đó một tiểu kỳ giơ trường đao xông lên, đột nhiên hắn vỗ xuống, phía sau hắn, hai trăm binh sĩ đi theo cũng giơ trường đao lên và cùng chém xuống.
Lúc tiểu kỳ phất đao liền có hai trăm ánh đao bắn ra.
Đây là chiến kỹ công thành, nếu như sử dụng ở đầu tường là có thể nhanh chóng thanh lý ra khu vực trống, hiện tại địch nhân phản kích không mạnh thì có thể lao vào nội thành chiến đấu, tiểu kỳ này vẫn có năng lực dọn bãi, một đao liền chém vài chục thú nhân nằm trên mặt đất, đại bộ phận sẽ chêt tại chỗ.
Mấy thú nhân còn lại cũng bị một đao kia làm ngây người triệt để.
Trường đao trong tay tiểu kỳ đã vượt qua pháp khí của luyện khí sĩ, nếu không cũng chịu không nỗi hai trăm người đồng thời phóng xuất ra kỹ năng chiến trận.
Đây là năng lực điều khiển của luyện khí sĩ, nếu như là tiên nhân, hai trăm tiên binh nơi tay, ánh đao tung hoành, có thể liên tục công kích và không có thời điểm dừng lại.
Tiểu kỳ kỳ chính công kích một lần tiêu hao một phần năm lực lượng bản thân. Hai bộ kỳ trường đao, ánh đao bộc phát có thể quét dọn một khu vực.
Bởi vì ba thú nhân không đáng để bọn họ sử dụn chiến kỹ dự bị.
Trong hai trăm tiểu kỳ, lực công kích cường đại như thếi, hai bộ kỳ có thể đồng thời sử dụng, cấp bậc của bọn họ có thể thừa nhận ba công kích như thế. Còn có năm đại đội trưởng cũng có thể sử dụng công kích như vậy một lần.
Sau một đao vừa rồi, trên thực tế còn có ba lượt bổ đao kỹ năng không có phóng thích. Địch nhân quá mạnh mới sử dụng tới.
Ánh đao chém liên tục, đây là kỹ năng chiến trận giá trị cao, đại đội trưởng năm mươi người có thể sử dụng một lần. Hơn nữa kỹ năng sử dụng xong, bản thân chiến sĩ cũng không phải sức cùng lực kiệt, bọn họ chỉ không phóng thích kỹ năng mà thôi.
Một tiểu kỳ khác cũng dùng kỹ năng ánh đao chém liên tục thanh lý sạch sẽ những thú nhân trước mặt mình.
Tường thành bị công kích không gián đoạn, phương hướng bên trái đã tập kết hơn năm trăm thú nhân. Đối mặt ánh đao chém không dứt, những thú nhân này rống giận ngã xuống, bọn họ đổ máu trên mặt đất, ánh mắt mờ mịt.
Thú Thần, ngài vứt bỏ chúng con sao?
Trên tế đàn trong thành thị có hào quang sáng lên, ánh sáng màu cam bao phủ nơi hẻo lánh trong thành thị. Vết thương trên người những thú nhân trọng thương khép lại. Chỉ tiếc thời điểm này có năm trăm kỵ binh xông vào nội thành, bọn họ bổ một đao lên những thú nhân đang khôi phục.
Năm trăm kỵ binh này, mười người một tiểu đội, mỗi tiểu đội đều có thể phóng thích kỹ năng chiến trận, giẫm đạp trận.
Thú nhân đứng trên mặt đất bị lực lượng tọa kỵ động bay đi, sau đó lại bị đội trưởng kỵ binh chặn ngang chặt đứt. Cả quá trình chẳng khác gì cắt cỏ.
Thời điểm này thú nhân mới hiểu bọn họ không phải cường giả, trong tình huống không có ưu thế binh lực, bọn họ bị chém giết dễ dàng.
Mỗi thú nhân trước khi chết đều không rõ, vì cái gì binh sĩ nhân loại cường đại như thế.
Bọn họ vẫn không rõ quân đội trong tay Tô Kính còn không mang trang bị mạnh nhấ, chỉ dùng trang bị tạm thời, là binh khí chế tạo cho binh sĩ lên chiến trường mà thôi, những trang bị này hư hao sẽ không được chữa trị.
Hiện tại đang sử dụng đấu pháp cực hạn, những binh lính sau khi phóng thihcs kỹ năng có thể tiếp tục hay không còn không nói được, tranh thủ nhân số thú nhân không nhiều lắm mới sử dụng, nếu binh lực giống nhau công kích như vậy sẽ gặp nguy hiểm.
Binh lực ít hơn so với địch nhân, loại này chiến pháp chỉ có thể nhắm vào tinh nhuệ đối phương mà thôi.
Nếu binh lực ngang nhau cũng chỉ có phục dụng đan dược mới có thể tiếp tục chiến đấu. Phục dụng đan dược, trừ ảnh hưởng thân thể binh sĩ ra, công thành cũng là vấn đề
Tô Kính không ngừng khống chế thành phẩm, hắn phát hiện tiêu hao của mình càng lớn. Nếu không phải thế giới tiên cảnh triệt để tiến giai thành công, còn đạt được bên kia tiếp tế bổ sung liên tục thì hắn không biết mình có thể tiếp tục chiến tranh tới khi nào.
Địa ngục tam đảo, hắn cho tất cả thế lực lớn thuê giá tiền không cao, đó là thu nhập lâu dài. Trong thời gian ngắn hắn chỉ có thể dựa vào chính mình.
Tình huống bây giờ cần phải tiết kiệm tiền, ngược lại cần lợi dụng đả kích không trung là tiết kiệm nhất. Những kích quang phù văn pháo, Ma Tinh Pháo tiêu hao nhỏ hơn khi sử dụng chiến trận.
Nếu không phải mới có một đám ngọc thạch, Tô Kính không thể duy trì huấn luyện căn bản.
Sau khi san bằng năm trăm thú nhân, cũng chỉ còn lại có thú nhân tế tự cường đại trên tế đàn. Tố Nhân Long tự mình xuất chiến, hắn bảo thủ hạ bức lui đám thú nhân còn lại.
Hắn đi tới tế đàn, hạ chiến mã và cầm trường côn màu vàng trong tay, hắn chỉ vào thú nhân tế tự trên tế đàn và nói:
- Xuống đây, ta đánh một trận công bằng với ngươi, nếu ngươi không chịu, ta chỉ huy đại quân san bằng nơi đây, ngươi cũng đừng hy vọng ta lên trên chiến đấu với ngươi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.