Hiện tại không có người nào dám xung đột với Tiêu Dao Hầu ngoài sáng, mà Tô Kính trải qua các kinh nghiệm cùng loại cho nên càng hiểu rõ ràng, lợi ích của minh quân không thể dao động.
Ngư dân trên thành thị bến cảng đã sớm bỏ trốn mất dạng, những thuyền đánh cá bị Tô Kính ra lệnh kéo đi nơi khác. Hai chi quân bốn vạn người lên bờ, xác nơi này chỉ là tòa thành không, Tô Kính lập tức phái công trình doanh lên bờ xây dựng doanh địa.
Trong thành thị có nhà kho cỡ lớn, còn có bệnh viện của quân doanh, tạm thời nơi này làm hậu phương tấn công Bạt Lực hoàng triều.
Trên thực tế thành thị này đã bị hạm đội Lý gia cướp bóc qua một lần, Tô Kính làm như không phát sinh chuyện gì, cũng không có vì chuyện nhỏ này mà phát sinh chuyện không vui với Lý gia.
Có lẽ người Lý gia rất đắc ý khi làm cho Tô Kính ngậm bồ hòn. Thế nhưng bọn họ quên trong hành thị này căn bản không có thứ vừa mắt Tô Kính.
Khả năng tổn thất duy nhất chính là Thú Thần điện tại nơi này bị phá hủy, bên trong còn có lịch sử vài vạn năm của thú thần. Tô Kính nhìn thấy danh sách trống liền cười lạnh.
Hắn nói với Đường Hà:
- Đầu óc của người Lý gia khẳng định có vấn đề, nơi nhỏ bé chưa đủ hai dặm này cũng phải tranh cao tâấp với ta, muốn cho ta phiền não.
- Đáng tiếc, người Lý gia không có trợ giúp dỡ xuống tường thành.
Mộ Ngân Mâu giận dữ nói:
- Còn cần chúng ta động thủ.
- Không cần, cứ kiến thiết thành nhà kho, cánh quân bên trái kiến tạo căn cứ khí cầu, mặt phải là binh doanh, bình nguyên phía trước tiếp cận con đường kiến thiết thành lũy. Không cần đầu nhập quá nhiều, chính thức kiến thiết là khi chúng ta thu phục thú nhân.
Tô Kính tin tưởng tràn đầy, căn bản không cho rằng mình sẽ thất bại. Cao nguyên này với Tô Kính mà nói phi thường trọng yếu. Bởi vì hắn có đại lượng chiến hạm phù không, có thể tấn công từ trên cao.
Nơi này với mình mà nói dễ thủ khó công, đánh hạ nơi này thì về sau có thể tấn công quốc gia do hỏa thần khống chế. Mục tiêu của hắn là hỏa thần.
Sau khi đánh hạ hai hoàng triều này, không sai biệt lắm đã xâm nhập vào Tà Thần quốc độ vạn dặm. Hai bên trái phải dều là mục tiêu công kích của mình, tùy ý lựa chọn sử dụng.
Nếu có phiền toái, chính mình lui trở về cao nguyên cũng dễ dàng.
Bắt đầu kiến thiết căn cứ đều là công trình doanh và phụ tá của bọn họ, Tô Kính triệu tập mọi người cùng một chỗ, bắt đầu hoàn thiện địa đồ. Bên trên bầu trời, hai người Cơ Vô Song và Thiết Vô Hồn bố trí hai chi chiến hạm phù không hộ vệ, lúc này bắt đầu đi trinh sát Bạt Lực hoàng triều.
Tô Kính đứng trên cự nhân chiến xa, sa bàn lập thể bổ sung hoàn thiện, cả Bạt Lực hoàng triều rơi vào trông mắt mọi người. Trong nội tâm mọi người nơi này là nơi cằn cỗi. Tô Kính lại xem là thịt mỡ.
Những gia tộc kia lựa chọn cũng không thể nói là sai, thú nhân cao nguyên cằn cỗi, không thể nào đạt được bổ sung, lương thực vật tư đều phải đưa lên cao nguyên cũng là tốn hao to lớn, hoặc là tiêu hao quá nhiều tinh lực luyện khí sĩ.
Buông tha cao nguyên này tấn công các quốc gia giàu có màu mỡ sẽ có tiếp tế, có thể tiết kiệm bao nhiêu tài nguyên, tiết kiệm bao nhiêu thời gian, những chuyện này làm người ta phải suy nghĩ.
Tô Kính đến nơi, mọi người đã chiếm cứ lộ tuyến tấn công tốt nhất, hắn không trách kẻ khác. Ai bảo ngươi tới chậm làm gì?
Trong thú nhân không có nhiều cường giả am hiểu phi hành, nhìn thấy chiến hạm phù không bay ngang qua, các cường giả Bạt Lực hoàng triều chỉ có thể chờ đợi, chờ đợi Tô Kính tiến công. Không có người ý đồ bay lên trời đi đánh rơi chiến hạm phù không.
Tô Kính nhìn thấy kết quả này cũng thật bất ngờ. Những thú nhân này dường như khó đối phó.
Chính mình vật tư sung túc nhưng không thể tiêu hao quá nhiều tại Bạt Lực hoàng trièu. Bởi vì năm vị diện thống nhất và trong quá trình tăng lên, tạm thời không cách nào đạt được tiếp tế vật tư từ trong đó.
Chỉ có Võ Thánh đảo còn đang chỉnh hợp vật tư đưa tới, muốn vận chuyển tới nơi bằng truyền tống trận thì quá đắt.
- Chúa công, có quân đội thú nhân đang xuyên qua thông đạo, lộ trình còn cách sáu trăm dặm.
Lúc này Tô Kính đạt được một phần tình báo mới nhất. Khí cầu trên bầu trời phát hiện có thú nhân qua lại, phát tình báo là bộ đội trinh sát.
- Bộ đội khí cầu quá sơ sẩy.
Đường Hà bất mãn lên tiếng.
Tô Kính mở rộng bộ đội khí cầu, khí cầu kiểu mới có năng lực sinh tồn không cao hơn chêến hạm phù không. Người bình thường rất khó đánh rơi khí cầu xuống, đối mặt đạo thuật của luyện khí hoặc là thuật sư tà thuật, hoặc là các thần thuật công kích, khí cầu không thể kiên trì quá lâu.
Bởi vì khí cầu có giá trị tiến công thấp cho nên Tô Kính cũng không có khả năng tại bố trí nhiều trận pháp trân quý trên khí cầu, cho nên những khí cầu này có giá trị thấp, bây giờ chỉ cần một binh sĩ và hai khôi lỗi thao túng.
Binh sĩ nhân loại phụ trách thu thập tình báo, hai khôi lỗi phụ trách phòng ngự. Bộ đội khí cầu có năng lực tấn công vô cùng có hạn, trừ phi đối mặt bộ đội không có năng lực công kích trên cao, nếu không giá trị của khí cầu chỉ có thể thu thập tình báo.
Cho dù là tân binh cũng không nên không nhìn thấy địch nhân đang đi trên con đường ah..
Tô Kính nhìn tình báo trong tay mình, chi quân đội thú nhân này nhiều tới hai vạn, cho dù bay lên cao ngàn trượng cũng không nên bỏ qua mới đúng.
- Cho dù là tân binh, như vậy cũng nên trừng phạt một chút.
Mộ Ngân Mâu lạnh lùng lên tiếng: loại chuyện này thật sự quá phận.
- Không cần vội vả kết luận, có khả năng đối phương không đúng. Dưới đất có tinh nhuệ của chúng ta trinh sát, một đánh hơn mười không thành vấn đề, trang bị cũng là tốt nhất, bầu trời chỉ là tai mắt mà thôi, nếu như địch nhân che dấu hành tích, phân tán thành từng điểm di động, dựa vào những binh sĩ chưa tới Tiên Thiên kỳ không phát hiện cũng không có gì lạ.
- Binh sĩ sai lầm chuyển đi tiên phong doanh.
Vô Ưu công chúa nói với Tô Kính.
- Có nhiều nguyên nhân hơn nữa cũng là sai lầm. Bộ đội khí cầu không chú tâm quan sát, con đường kia cũng không nhỏ.
Tô Kính cũng không có phản bác, Vô Ưu công chúa làm thế có chút bất công nhưng lần này là cơ hội cảnh cáo thủ hạ rất tốt, những người này quá lâu không có bại trận, hôm nay phát hiện kẻ địch chính là chứng minh. Nếu không phải trinh sát mặt đất phát tình báo thì người trên bầu trời không biết gì cả.