Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1039: Tiến hóa (1)




Vốn một chuyện đơn giản như ăn cơm uống nước, tại thế giới này lại là rãnh trời với hắn, là chướng ngại không thể vượt qua.
Còn đối phương đại thế đã thành, khống chế khu vực nhỏ nhưng đẳng cấp quy tắc rất cao, cho dù là trong Thâm Uyên cũng vận chuyển không ngại.
Đại hán đầu trọc đã sợ hãi, ánh mắt đối phương không có nhìn chằm chằm vào hắn, mà là nhìn chằm chằm vào linh hồn của mình.
Đẳng cấp sinh vật như thế sợ nhất là thợ săn linh hồn, địa ngục chi chủ có thể hàng phục hắn cũng bởi vì địa ngục chi chủ có thể điều khiển linh hồn hắn, làm cho hắn muốn sống không được muốn chết không xong.
Hiện tại ánh mắt Tô Kính tương tự với ánh mắt địa ngục chi chủ nhìn thấy hắn lần đầu tiên.
Tô Kính nhẹ nhàng cười cười, hắn chưa từng diễn luyện long xà đại trận đã trực tiếp cầm ra chiến đấu, đây là chuyện điên cuồng, hêện tại tất cả vô cùng tự nhiên. Tô Kính thả người bay lên, thân thể hắn hóa thành thần long và mang theo điện quang phóng thẳng về phía tên đại hán.
Hiện tại hắn không hề sợ hãi.
Tô Kính hóa thân thành long làm mọi người chung quanh sững sốt, cũng có chút sợ hãi. Tô Kính tấn công đại hán đầu trọc như thế, vạn nhất bị đánh chết thì làm sao bây giờ?
Nhưng Tô Kính sáng tạo long xà thế giới, bọn họ căn bản không có biện pháp tiến vào, cũng không có biện pháp dò xét biến hóa bên trong. Tô Kính cứ thế lao tới trước mặt tên đại hán, há miệng phun Ngũ Lôi Định Thân Châu ra ngoài nện vào trán đại hán.
Lúc này Ngũ Lôi Định Thân Châu bộc phát lực lượng không cách nào hình dung, tất cả long xà chi lực chung quanh quán chú vào trong hạt châu. Năm đạo lôi quang tập trung vào đại hán và tiến vào thân thể của hắn.
Thời gian đình chỉ, trong phạm vi vài dặm chung quanh không còn thời gian vận chuyển, chỉ có một mình Tô Kính có thể hoạt động tự nhiên.
Hắn hóa thành thân thể lần nữa, trong cầm tay nghịch lân mâu và đối mặt chính diện với đại hán.
Đại hán đầu trọc hồn nhiên chưa phát giác ra, hắn bị Ngũ Lôi Định Thân Châu định trụ, lực lượng này ảnh hưởng tới thế giới chung quanh của hắn, trong tư duy của hắn thời gian vẫn trôi qua nhưng Tô Kính biến mất không thấy gì nữa.
Tô Kính cầm nghịch lân mâu trong tay, mũi thương mang theo hào quang năm màu và ngưng tụ thành mâu nhận đâm vào ngực bụng của đại hán, chậm rãi cắt nát, Tô Kính ung dung đánh vài lần sau đó thu hồi nghịch lân mâu, hắn vươn tay sờ lên miệng vết thương của đại hán, Tô Kính cầm một trái tim lớn trong tay.
Trái tim đang đập mạnh trong tay hắn, phía trên có phù văn cố hóa và không ngừng lưu động liên tục.
Tô Kính nhìn trái tim trơớc mặt, tất cả lực lượng của đối phương đang tập trung vào trái tim. Không nghĩ tới hắn có thể lấy được thứ tốt này. Lòng bàn tay Tô Kính bộc phát hào quang năm màu tạo thành quang cầu bao phủ trái tim vào trong.
Sau khi làm xong tất cả, cảnh vật trước mặt Tô Kính tối sầm và ngã xuống, hắn không thể không vận dụng lực lượng trên khải giáp, lập hấp thu lực lượng trong Thông Thiên tháp khôi phục chân khí trong cơ thể.
Thời gian nhu dừng lại đã vận chuyển như cũ. Tên đại hán cảm giác Tô Kính đang ở sau lưng hắn, sau đó hắn phát hiện trái tim của mình biến mất.
Thân thể của hắn chậm chạp ngã xuống, trong hai mắt mang theo thần thái không dám tin.
Đây tuyệt đối là chuyện không thể xảy ra, nhân loại không phải cấp tiểu lãnh chúa lại có lực lượng điều khiển thời gian.
Thân thể của hắn lại yếu ớt nhưng trái tim của hắn không một nhân loại có thể móc ra.
Không tin cũng muộn rồi, hắn phạm sai lầm lớn nhất chính là quá tin tưởng thân thể của mình, bị đại tiễn sư bắn trúng con mắt. Mí mắt của hắn còn chắc chắn hơn bất cứ tấm chắn nào thế nhưng mũi tên có phù văn và máu chó lại xuyên qua mắt của hắn.
Hắn chưa quen thuộc lực lượng quy tắc này, đại tiễn sư dùng mũi tên tương đương đạo khí dùng một lần duy nhất, bên trong còn có máu chó của Khuyển Thập Lang cho nên hắn liên tục gặp vận rủi.
Khuyển Thập Lang lại chứng minh giá trị máu chó của mình, nếu không phải máu của con chó phát huy tác dụng, đám người Tô Kính cũng tổn thất thảm trọng.
Thời điểm này hắn nhìn chiến trường chung quanh, mới phát binh khí dùng kiếm túi công kích đại hán, trừ Luyện Khí sĩ ra đều bị lực lượng vô danh phản kích tử vong toàn bộ, những Luyện Khí sĩ công kích đại hán cũng trọng thương.
Các ác ma nữ quan cũng mất đi một nửa khí tức sinh mệnh.
- Ưng Dương!
Tô Kính kêu một tiếng, Ưng Dương lúc này té xuống. Không có biện pháp, không trốn vào trong tầng mây, không trốn vào trong lôi đình thì hắn sẽ bị đối phương đánh chết.
Trong bao vải có một nửa thân thể còn chưa tiêu hóa xong, đây là lần đầu tiên Ưng Dương gặp được thứ phiền toái như thế. Không chỉ có như vậy, hắn khống chế cái túi công kích một nửa thân thể còn bị trọng thương, điểm này làm hắn không dám điều khiển cái túi, chỉ có thể lợi dụng lực lượng của cái túi vây khốn nửa thân dưới của đại hán.
Đại hán đầu trọc dễ dàng dùng nghịch lân mâu công kích Cơ Vô Song và Thiết Vô Song trọng thương. Nhất là Thiết Vô Dung, khí tức trên người của nàng mang theo khí tức u ám giống như tính mạng tùy thời sẽ biến mất.
Sắc mặt Tô Kính ủ dột, cầm trái tim của đại hán nhưng không biết nói gì cho phải.
Thiết Vô Dung chậm rãi đi tới, lúc này nói nhỏ:
- Thế tử, có thể cho ta thân thể ác ma này chứ?
- Ah?
- Bị thương quá nặng nên ăn cái gì đó bồi bổ.
Thiết Vô Dung nhếch môi, nàng tươi cười nhìn Tô Kính. Tô Kính ác hàn nhưng vẫn gật đầu.
Vu sư không phải ăn sống a.
Thiết Vô Dung bắt lấy miệng vết thương của đầu trọc và xách lên, ngay sau đó bay đi và biến mất không thấy gì nữa, cũng không biết xử lý như thế nào.
Thiết Vô Hồn lúc này từ chiến xa đằng xay nhìn sang, nhìn thấy trái tim trong tay của Tô Kính và nói:
- Ta... Ta không dám muốn, quá trân quý, thế tử, máu trong trái tim không có tác dụng lớn với ngươi, cho ta được chứ?
Tô Kính gật đầu, Thiết Vô Hồn lấy túi da, Tô Kính thu hồi hào quang năm màu, trái tim chấn động muốn chạy trốn nhưng bị Thiết Vô Hồn bắt lấy, hắn dùng sức bóp và máu trong trái tim phun ra, rót toàn bộ vào trong túi da không thừa giọt nào.
Lúc này trái tim mới trung thực và bị Thiết Vô Hồn trả cho Tô Kính.
Thiết Vô Hồn nói:
- Thế tử, trong trái tim có một chút tổn hại, là ngài đánh bị thương lúc trước, về sau tu bổ cũng không hoàn mỹ, nếu không dùng thứ này luyện chế đạo khí tuyệt phẩm cũng không thành vấn đề.
- Ta biết rõ.
Tô Kính nhìn thấy trái tim mất đi năng lực phản kháng, dứt khoát trực tiếp ném vào Bạch Hổ kỳ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.