Một tiếng rên kèm theo là một tiếng kêu đau đớn, một tên nam nhân tuấn mỹ đang dùng cự long không ngừng tấn công tiểu huyệt nhỏ nhắn của cô gái dưới thân khiến nàng không ngừng cất tiếng rên rỉ. Và hai người đó không ai khác chính là Vô Thiên và muội muội Thu Trúc, Hoàng Trúc Mai vốn hắn không hề biết tên nàng nhưng vì " chữa thương" nên hắn đã vận dụng Long Phượng Hỗn Nguyên quyết cùng nàng song tu nhưng trong quá trình song tu hắn thật không ngờ rằng Thiên Âm Phong Sát Châu nhập thể khiến nàng trở thành Hậu Thiên Thuần Âm Chi thể tuy chỉ là Hậu Thiên nhưng cũng mang lại hiểu quả không thua gì Tiên Thiên. Linh hồn hai người trực tiếp giao hoà cùng thân thể triền miên trong khoái cảm như sóng biển, theo từng đợt ra vào của cự vật những âm thanh phành phạch không ngừng vang lên khiến ai nghe cũng phải đỏ mặt, nhưng ngoài khoái cảm thì hai người cũng thu được chỗ tốt không hề nhỏ. À không chỉ mình nàng vì chút pháp lực khi song tu có được với hắn chỉ như nữa giọt nước trong đại dương vậy, nhưng còn với nàng thì phải gọi là đại kỳ ngộ mới đúng.
Từng đợt thuần Dương chi khí cứ theo con cự long to lớn kia tràn vào đan điền nàng trực tiếp phá vỡ mọi bình cảnh, pháp lực cuồng cuộn như sóng biển không ngừng trùng kích khiến cảnh giới của nàng không ngừng đề thăng.
Cấp 9 trung kỳ đỉnh, cấp 9 hậu kỳ, cấp 9 hậu kỳ đỉnh phong, cấp 9 đỉnh
Suốt một giờ đồng hồ nàng hoàn toàn thanh tỉnh nhưng cũng không phản kháng, hơn nữa nét mặt còn hiện lên vẻ thỏa mãn thậm chí trên miệng còn chảy ra một sợi chỉ bạc khiêu gợi, bỏ mặt cảnh giới đang tăng vùn vụt nàng ôm lấy eo hắn miệng không ngừng cất tiếng rên rỉ:
- Ân...sâu...thật sâu...thực thoải...thoải mái...ngô...aaa
Bỗng dưng nàng thét lên một tiếng cao vút tay chân như con bạch tuột quấn chặt lấy hắn khóe miệng há hốc nước dãi chảy dài, mật huyệt bên dưới như có nghìn cái miệng hút lấy cây gậy thịt to lớn của hắn cơ thể mềm mại không ngừng run rẩy. Đây cũng không phải lần đầu nàng lên đỉnh Vu sơn nhưng mỗi một lần đều thoải mái hơn lần trước khiến nàng như muốn ngất đi vì sung, thấy nàng sắp không chịu được hắn thúc mạnh cự long vài cái cuối cùng cự vật phun ầm ầm từng dòng dịch thể trắng đục vào sâu bên trong nàng khiến nàng vừa lên đỉnh Vu sơn trực tiếp bị khoái lạc làm ngất đi.
Nhìn nàng ngất lịm đi hắn mỉm cười vuốt nhẹ khuôn mặt tuyệt mỹ còn mang nụ cười thỏa mãn kia, bế nàng lên hắn đi đến phòng tắm tỉ mỉ tắm rửa cho nàng, hắn lại bế nàng đến một căn phòng khác, đặc nàng lên giường, đắp chăn,... làm xong mọi việc hắn hôn nhẹ lên trán nàng sau đó đóng cửa rời đi.
Một nơi nào đó trong Bổn Nguyên không gian một nữ nhân nhưng lại có chút hư ảo nhìn về khoảng không vô tận kia không biết đang nghĩ gì thỉnh thoảng lại thở dài một chút.
- Nàng cũng nên cho ta biết ta biết thân phận nàng chứ.
Bỗng dưng một người khác vô thanh vô thức xuất hiện bên cạnh nàng giọng nói có chút gì đó kì lạ
- Hắc nàng không nói cũng không sao. Nhưng nếu nàng cho ta biết nàng là ai không chừng nàng sẽ được dùng Quỷ Thần Hoàng Hồn sớm hơn đó.
Hắn nói nhẹ nhàng giống như tâm sự nhưng khiến nàng không nhịn được quay hẳn lại, nét mặt không thể tin mà nhìn hắn
- Rốt cuộc ngươi là ai?
- Ta chỉ là một kẻ bình thường, thích mỹ nữ thôi hắc hắc.
Từ vẻ mặt như một người đang tâm sự trở thành một tên sắc lang, nét mặt đầy hèn mọn nhìn vào từng đường cong có chút hư ảo của nàng.
- Hừ.
Nàng hừ lạnh một tiếng quay đi, không dám nhìn vào đôi mắt đầy xâm lược của hắn, nếu bây giờ mà có thân thể thì chắc nàng đã mặt đỏ tới mang tai rồi. Nàng từ xưa đã là tồn tại cao cao tại thượng nhưng chưa bao giờ có kẻ nào dám nhìn nàng với ánh mắt như vậy vì những kẻ dám nhìn nàng như vậy đều đã đi gặp Diêm Vương cả rồi.
Nhưng vừa rồi đối mặt với ánh mắt của hắn nàng lại không có chút phản cảm nào chỉ có thẹn thùng mà thôi, dù nàng thực muốn đập cái tên này một cái lắm vì dám nhìn nàng như vậy nhưng nàng không thể làm gì hắn, không nói hiện tại nàng chỉ có một tia tàn hồn cho dù lúc toàn thịnh nàng cũng không thể làm gì hắn.
- Thôi không đùa nữa, quá khứ nàng như thế nào ta không cần biết, nể mặt nàng có quan hệ với hắn ta giúp nàng một lần vậy.
Hắn mỉm cười nhìn nàng nét mặt như nhớ lại việc gì đó thoáng hiện vẻ tang thương, nhưng khi nàng nhìn thấy khuôn mặt đó trái tim trong ngực bịch bịch nhảy lên liên tục vì khuôn mặt đó thực sự quá mê người. Trong khi nàng còn đang nhìn hắn thì hắn đã thu nàng vào ống tay nhoáng một cái biến mất.
Trong không gian mờ mịt bỗng dưng một bóng người trống rỗng xuất hiện, đó không ai khác chính là hắn, ống tay khẽ phất tàn hồn của nàng đã xuất hiện trước mặt hắn. Khi nhìn thấy không gian xung quanh nàng không thể nhịn được kinh hô một tiếng, cho dù nàng lúc toàn thịnh cũng không thể nào ở trong không gian như vậy được, mà muốn được như vậy chỉ có Thần tồn tại chí cao mới có thể làm được. Khoan không...không lẽ hắn là Thần, nàng không thể tin được mà nhìn hắn, đáp lại nàng chỉ là một nụ cười thản nhiên của hắn
- Đừng bất ngờ chuyện nàng chưa biết còn nhiều lắm.
- Rốt cuộc ngươi muốn làm gì.
- Chẳng phải nàng muốn dùng Quỷ Thần Hoàng Hồn sao, ta là đang giúp nàng a.
- Nhưng mà...
- Ta không phải dùng đến cái bí thuật của tên nhóc đó đâu. Nàng cứ việc nhìn là được.
Hắn vung tay một cái linh khí từ sâu trong hư không liên tục tụ tập lại trên tay hắn, ngày càng nhiều, chúng không ngừng vận chuyển theo những quỹ tích kỳ dị quanh tay hắn. Luồng linh khí đó lớn dần, lớn dần. Theo từng đợt vận chuyển càng ngày càng sáng, không biết qua bao lâu luồng ánh sáng kia ngày càng trở nên sáng chói và.
Hết rồi mai tiếp. Nhớ tim cho ta nhé.