Hồn Thuật

Chương 73: Pháp sư hệ thủy






Hồn Thuật
Tác giả: Vosonglinh

Chương 73: Pháp sư hệ thủy
Nguồn: Tàng Thư Viện


Kết quả cho cuộc tập kích của Văn Lục chính là ba hôm sau, một doanh trại bên ngoài rìa khu tập trung của tộc Booc bị đánh úp. Cả một khu vực doanh trại rộng lớn nháo loạn thành một đoàn, tiếng hò hét, chửi bới… tiếng binh khí va chạm với nhau vang lên khắp nơi.


Nhưng Văn Lục quan sát thì phát hiện ra một điều, quân Booc rõ ràng là bị tập kích nhưng lại đang có vẻ như chiếm ưu thế hơn nhiều so với tộc Klake. Mấy hôm trước tộc Klake bị mất một loạt tướng chỉ huy của cả một quân đoàn gần năm mươi vạn quân, cho nên tối hôm nay bọn họ đem tới hai quân đoàn lận, mục đích muốn san bằng một doanh trại của tộc Booc.
Cũng phải nói rằng, phân chia trong quân đội ở đây đơn giản là một trăm người là một tiểu đội, một ngàn người là một đại đội, mười ngàn người là một tiểu đoàn, năm mươi ngàn người là một quân đoàn… Mỗi đơn vị quân đội có một đội trưởng hay một tướng chỉ huy, và có tới ba phó xếp thứ tự một, hai, ba của đơn vị đó. Khi tướng chỉ huy bị chết trận, cứ theo thứ tự đó mà cầm binh quyền chỉ huy đội ngũ của mình.
Bên dưới doanh trại, rất nhanh hai quân đoàn Klake bị bao vây. Cả đám Klake từ tướng quân cho tới binh sĩ đều ngạc nhiên. Không ngờ tộc Booc trong tình huống bị tập kích mặc dù có tức giận, có chút hoảng hốt ban đầu nhưng rất nhanh đã vững trãi chống trả kìm chân đối thủ. Và các quân đoàn xung quanh ập tới bao vây quân địch vào trong.
Văn Lục nhíu mày quay lại nhìn lão tiên tri Gug, xem ra lão già này lại động chân động tay rồi. Lão Gug thấy cái nhìn sắc cạnh của Văn Lục thì thần tình xấu hổ, mấy cái xúc tua xoa xoa đầu cười xòa. Văn Lục thở dài…”Trên dưới không thông… xem ra ta không cần nhiệt huyết với bọn hắn. Cứ lợi dụng để tới truyền tống trận là được rồi”.
Nghĩ vậy, khuôn mặt lạnh lùng lại trở về vẻ cố hữu không buồn không giận của Văn Lục. Kế hoạch chính thức của Văn Lục chính là ột quân đoàn của tộc Booc bị đánh tơi tả. Cho dù quân đoàn khác chạy tới cứu trợ thì hai quân đoàn kia của Klake cũng rút lui được phần lớn. Có thể nói là trong khu vực đóng quân của mình, để cho bọn họ thắng thảm một chút mà rút quân. Sau đó đứng trước toàn quân mà nói rằng quân Klake là loại “vô sỉ”, lại đánh lén chúng ta, rằng quân ta muốn anh hùng đường đường chính chính mà chiến đấu nhưng quân địch hèn hạ, quân ta anh hùng thì được gì? Phải chăng được thua trận, rồi đàn bà và trẻ em của chúng ta cũng bị quân địch giết. Vậy không bảo về được người thân có phải là anh hùng? đọc truyện mới nhất tại .

Văn Lục tự tin bài “hịch” của mình sau trận bị tập kích này sẽ làm máu binh lính tộc Booc sôi “ùng ục”. Nhưng ngàn tính vạn tính lại thua một nước nữa bởi lào già tiên tri này. Lão Gug vì “xót” quân lính, nên trong mấy ngày gần đây vội vã bố trí trận hình, bắt quân lích cảnh giác cả ngày lẫn đêm… mặc dù không nói là quân địch tập tích nhưng là như vậy thì sự thương vong của quân mình sẽ giảm đi nhiều.

Nhưng mà lão già này cũng không lường được là sự bố trí của mình lại làm cho hai quân đoàn của tộc Klake bị cả mười lăm quân đoàn Booc bao vây diệt gọn làm lão mặt lúc xanh lúc đỏ trông thật khôi hài.

Vậy là kết quả đáng lẽ là một quân đoàn có lẽ bị đánh tan tác, giờ thì thành hai quân đoàn, nhưng là quân đoàn của tộc Klake. Quả là thế sự vô thường không biết đâu mà lần. Giờ Văn Lục mà chui ra thuyết trình, đọc ‘hịch’… không bị ăn trứng thối với đất cát đã là vạn hạnh tu luyện mấy đời rồi, cho nên Văn Lục chẳng dại gì mà chuốc khổ vào người cả.
Ở dưới sĩ khí quân lính Booc đại trấn, hò reo khắp nơi:

- Tiên tri muôn năm… tiên tri anh hùng cái thế, tính toán như thần.

Cả mấy trăm vạn người đều la hét hưng phấn. Tất cả đều nghĩ là nhà tiên tri tài ba của mình đã dự đoán ra mối nguy hiểm này nên xắp xếp bố trí quân mình đề phòng trước. Cho nên mấy hôm nay nhiều người còn đang ca thán vì cảnh giác cả ngày đêm quả thật mệt mỏi. Nhưng chiến thắng này lại nâng tài năng “dự đoán” của nhà tiên tri lên một tầm ới là “ Biết trước khi nào quân địch sẽ tiến công”. Văn Lục nghe vậy cũng “bó cánh” toàn tập không còn gì để nói.
Văn Lục giơ ngón tay trỏ vẫy vẫy gọi lão già Gug đang xấu hổ phía sau tới.

- Ta nghĩ kế hoạch “tẩy não” không thành rồi… Tiên tri xem có nhân sĩ khí quân ta đang đại trấn mà tập kích lại quân Klake? Quân Klake chỉ có mười quân đoàn, giờ bị tiêu diệt hai rồi, bọn hắn hẳn chỉ còn tám. Nhất là chúng lại hoàn toàn không nghĩ rằng hai quân đoàn của bọn chúng bị diệt cho nên đây là thời cơ tốt nhất để tấn công.

Văn Lục thầm nghĩ: “ Ngươi liên tiếp phá hỏng kế hoạch của ta, xem ra phải dụ cho ngươi tấn công nhanh mới được. Đáng lẽ ta muốn quân sĩ của ngươi tổn thất ít, nhưng đã là vầy thì đành tùy… thế cuộc đi”.

Lão Gug nghe vậy thì nhíu mày một hồi. Văn Lục thấy lão trầm ngâm cả một lúc cũng ngạc nhiên lắm, không hiểu lão già này còn ngại gì. Quân ta đông gấp đôi, lại thuận lợi về sự bất ngờ, nhất là sĩ khí quân ta đang hưng phấn thì còn lo gì? Chẳng lẽ là ngại mấy tên pháp sư hệ thủy kia?
Văn Lục nghĩ tới đây thì khinh thường nhìn lão già tiên tri.

- Xem ra lão bị mấy pháp sư kia đánh thành “bóng ma” trong lòng lão rồi. Nếu không với số quân đông gấp đôi chẳng lẽ cứ rụt rẻ co “ xúc tua” tới bao giờ?

Văn Lục nói ra điều này làm lão tiên tri ngẩn ra. Một lời tỉnh người, lão cứ quay cuồng trong ý nghĩ là làm sao dụ bọn pháp sư khủng khiếp kia đi chứ hoàn toàn không nghĩ đối đầu với bọn chúng cho nên lâm vào tính thế rằng co cả thời gian dài như vậy. Văn Lục thấy lão đã phân vân rồi bèn tiếp thêm cho lão một viên định tâm đan.

- Lão yên tâm, mấy tên pháp sư đó để ta giải quyết…

Lão Gug nghe vậy thì lập tức không trì hoãn chút nào lập tức truyền lệnh xuống toàn quân tổng tiến công. Văn Lục xem lão quyết đoán như vậy bất giác giật mình. Không biết ai đang tính kế ai đây…


Quân sĩ tộc Booc tuân lệnh hưng phấn ào ào hò hét bơi ngược qua đỉnh núi Migee, tràn xuống doanh trại của tộc Klake, trải dài ngút tầm mắt. Văn Lục cũng tà tà bay theo. Xa xa là một vùng rộng lớn doanh trại của tộc Klake, có hơn mười bóng đen chui ra khỏi doanh trại, phiêu phù trên không trung lạnh lùng nhìn đoàn quân Booc tiến tới. Bên dưới binh sĩ Klake cũng rối rít tập hợp đoàn ngũ để ứng chiến. Văn Lục đang nhíu mày, linh thức của hắn phát hiện ra hai kẻ đồ đen phía trên không doanh trại Klake kia có tinh thần tới tận cấp bảy, xem ta là hai gã pháp sư. Còn lại những người khác ở cấp năm cấp sáu. Đang lúc quân Booc chỉ còn cách doanh trại Klake một quãng khoảng một hai ngàn mét thì một trong hai tên linh hồn cấp bay kia bắt đầu giơ cây pháp trượng niệm thần chú.


Trước mắt một màn làm Văn Lục cũng phải cứng lưỡi… Không ngờ cả một vùng rộng lớn, chính xác là bao quanh khoảng hai mươi lăm vạn quân là một khối băng… mà khối băng này bên trong nước biển vẫn chẳng có dấu hiệu gì là tan chảy cả, quả là kinh khủng.
Văn Lục giờ mới nhận ra tại sao lão Gug lại thất thố vậy khi nghe tới hai chữ pháp sư. Cứ mở mồm ra là “đóng gói” cả nửa quân đoàn như vậy, nếu để bọn chúng rảnh rỗi ngồi uống “nước tăng ma lực” rồi niệm chú thì cả đoàn quân đi tong cũng không vấn đề gì. Hơn nữa đây đúng là hành tinh nước, khắp nơi thủy nguyên tố tràn ngập, quả thật muốn thuận lợi thì có đủ mười phần thuận lợi. Đúng là dưới lực lượng tuyệt đối… số lượng chỉ là kiến hôi. Bất quá hôm nay coi như là lần cuối hơn mười pháp sư kia còn niệm chú được. Bởi vì đối thủ của bọn chúng chính là Văn Lục. Cái tên còn đang dùng Vụ Ẩn hững hờ nhìn toàn cảnh trước mắt.

Thôi miên thuật, hôn mê thuật đồng thời được thi triển lên hai người pháp sư cấp bảy linh hồn kia. Cùng cấp linh hồn, Văn Lục có tự tin cho hắn bị thôi miên và hôn mê ba giây, nhất là "Mầm Thế Giới" của hắn gần đây lên cấp bảy, thuật pháp càng nhuần nhuyễn hơn trước.

Một tên pháp sư cấp bảy đứng bên phải lập tức trúng hôn mê rớt xuống. Hắn chính là cái tên vừa thi triển đóng băng cho nên tinh thần có phần sa sút. Nhưng một màn làm cả quân Klake và quân Booc ngây người là tên pháp sư bên trái không ngờ đang niệm chú lại thi hành luôn trên người đồng bọn của mình . Mục tiêu chính của hắn chính là tên pháp sư thấp thấp đang hôn mê rớt xuống đó. Nhưng mà phạm vi ảnh hưởng của phép thuật hệ thủy này khá lớn. Hầu hết những người đứng trên không xung quanh đều bị ảnh hưởng. Chỉ có một hai tên tướng quân tộc Klake đứng ngoài vòng mới chật vật rớt xuống mặt nước, thoát khỏi số phận bị đóng băng.

Còn lại ngay cả tên thi triển phép thuật kia cũng không ngoại lệ, biến thành những khối băng điêu rớt xuống biển. Văn Lục cũng ngây người kinh hỉ, không ngờ hiệu quả mà mình bố trí ra lại lớn vậy. Văn Lục quả là có phần xem nhẹ thuật pháp Đại Việt rồi. Đề phòng quân địch trước mắt, có ai đề phòng đồng đội sau lưng mình đâu. Cho nên chiêu này của hắn mười lần dụng thì chín lần hiệu quả. Nếu thất bại thì chứng tỏ một điều… đội ngũ mà hắn tấn công, đang hằm hè nhau nên lúc nào cũng lưu ý đồng bọn sau lưng may ra mới tránh được.

Văn Lục cũng không trần trừ, tránh đêm dài lắm mộng, hóa thành một đạo tàn ảnh bay vút tới trước khi những khối băng rớt vào mặt nước. Đao ảnh vung lên, quét qua một đường… đưa toàn bộ những khối băng kia thành những mảnh vụn. Tiếp đó Văn Lục lại bay vụt về, linh thức Văn Lục cũng vừa phát hiện ra một khí tức hắn nhìn không thấu. Có lẽ cấp chín cấp mười. Cho nên hắn không dại gì mà trêu vào hắn, để tộc Booc quần công chết tên đó đi. Nhờ Vụ Ẩn Văn Lục tới gần mà lão không để ý, chứ giờ lộ rồi ai biết được tên đó kinh khủng thế nào.

Văn Lục vừa biến mất nơi cuối trời thì một tên Klake đỏ rực đã xuất hiện tại vị trí Văn Lục vừa đứng nhìn về phía hắn lẩm bẩm.

- Tộc Booc khi nào có nhân vật lợi hại như vậy ta?



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.