Hồn Thuật

Chương 175: Tiểu Ô Quy Kết Ấn






Hồn Thuật
Tác giả: Vosonglinh

Chương 175: Tiểu Ô Quy Kết Ấn
xem tại
Nguồn: Tàng Thư Viện


Đỉnh núi cực đông của tam cấp đồ án, trởi ngả dần sang chiều. Dưới tán một cây đại thụ có hai bóng người, một già một trẻ đang đứng. Người cao tuổi, khuôn mặt vô sầu, vô hỉ ngẩng đầu nhìn về phía mặt trời lặn. Mà người trẻ tuổi thì đang toát mồ hôi hột, đôi mày càng lúc càng nhíu chặt.

Dưới sự “gợi ý” của Ức Trai tiền bối, Văn Lục phát hiện ra một nhược điểm có thể nói là nhược điểm trí mạng đối với Khống Pháp Kết Ấn.

Cũng giống như tu chân giả chuyên môn theo đuổi cái gọi là thiên đạo để đạt tới cấp độ mà mọi người hằng mơ ước… “vũ hóa phi thăng”.

Tuy nhiên Khổng Pháp Kết Ấn ngay từ ban đầu đã đi sâu, nghiên cứu kỹ càng về các kết ấn, cho nên chạm tới cái gọi là “quy tắc, thiên đạo” vượt trội hoàn toàn so với tu chân giả. Chính bởi lý do này mà uy lực của Khổng Pháp Kết Ấn tuyệt đối là kinh khủng. Trừ khi không gian ngũ hành bị phá hủy, nếu không nó vẫn còn là nỗi ám ảnh đáng sợ đối với tu luyện giả trên trái đất cũng như tu luyện giả ở khắp nơi trong không gian ngũ hành.

Nhưng… giả sử kẻ tu luyện Khổng Pháp Kết Ấn phải chiến đấu ở không gian khác thì sao. Vậy khác nào vung tay như một kẻ hâm hấp, vẽ vời những thứ vô nghĩa ư? Chẳng lẽ phải đi nghiên cứu quy tắc thiên đạo ở không gian đó lại từ đầu? Không nói tới cái khác, chỉ nói tới việc các tiền bối thủy tổ của bách tính Đại Việt nghiên cứu Đồ Án Công Pháp đã mất không biết bao nhiêu thời gian, bao nhiêu tính mạng để thí nghiệm, để hoàn tất một đồ án. Vậy thì một người liệu có khả năng nghiên cứu ra cái quy tắc của không gian xa lạ kia? Đương nhiên là không thể…

Việc này cũng giống như tu chân giả nếu bị trọng sinh sang không gian khác thì cũng phải tu luyện lại từ đầu vậy, tuyệt đối không cách nào dùng lực lượng vốn có của mình ở không gian ngũ hành. Bởi vậy, nói Khổng Pháp Kết Ấn là công pháp tối cao, uy lực khủng bố cũng phải, mà đối với tu thuật giả thì nói nó là công pháp bỏ đi cũng đúng.
Tại sao ư? Đương nhiên là tu thuật giả có lực lượng bổn nguyên của chính bản thân mình, đó chính là Mầm Thế Giới. Nếu tu thuật giả vượt qua cấp chín thì chính là tạo ình một cái không gian riêng biệt, mặc dù nó vẫn nhỏ bé yếu ớt so với các không gian tồn tại hàng vạn, hàng ức năm thì nó không là gì, nhưng nó vẫn được coi là một tiểu thế giới a. Lúc đó lực lượng mà tu thuật giả dùng không phải là lực lượng của cái không gian xa lạ kia mà chính là lực lượng lấy ra từ tiểu thế giới của mình….
Đương nhiên đối với những vị tu thuật giả đạt cấp độ không gian giả, tiểu thế giới đã trở thành thế giới rồi thì những ràng buộc của không gian không còn là vấn đề lớn đối với họ.

Đây mới chính là điều tối kinh khủng của thuật pháp Đại Việt. Văn Lục lúc này mới nhận thức rõ được trí tuệ của Long Quân Thiên Đế và Thiên Hậu Âu Cơ kinh khủng, tuyệt thế thiên tài tới cỡ nào mới có tầm mắt nhìn xa như vậy… Thuật pháp… đúng là một công pháp khiến các tu luyện giả ngưỡng mộ đỏ mắt mà.

Nhìn sắc mặt lúc trắng lúc đỏ của Văn Lục, Ức Trai tiền bối mỉm cười hiền hòa nói:

- Gọi tiểu tử ngươi ra chính là muốn khuyên… Tu thuật giả mới chính là gốc rễ để sau này ngươi tung hoành chiến trường, vinh danh tu thuật giả Đại Việt. Ừm… không nên ỷ lại quá nhiều vào Khổng Pháp Kết Ấn kia. Trong ngũ hành không gian thì đúng là nó không tệ… tuy nhiên ra ngoài cũng chỉ là cục bột để cho người ta nặn thế nào thì nặn mà thôi. Nói vậy ngươi hiểu chứ?

- Đa tạ tiền bối chỉ dạy!

Văn Lục vội vã khom người cảm tạ. Đúng là lúc hắn kết ấn thành công Lôi Phong Kết Ấn, tận mắt chứng kiến uy lực của kết ấn chỉ đạt cấp hai này khiến cho hắn máu nóng sôi trào. Nói chơi sao, chỉ tiện tay vẽ vời, điểm điểm. Mặc dù hao tổn tinh thần nhưng uy lực tuyệt đối là dọa người. Nếu tập trung nghiên cứu tỉ mỉ, chẳng phải là vô địch thiên hạ sao.

Cũng may đang trong lúc hắn “nóng bừng bừng” Ức Trai tiền bối liền quẳng hắn xuống “thác nước” khiến hắn tỉnh táo lại. Nếu không cứ lầm lũi đi theo con đường này thì quả thực là bỏ gốc lấy ngọn rồi.

Văn Lục thầm kêu trong lòng may mắn, bất quá ánh mắt hắn vẫn “nóng bỏng” nhìn chằm chằm vị tiền bối cao tuổi đang đứng trước mặt. Vận Mệnh Đại Sư đương nhiên là người thông minh, nhìn qua thì biết ngay Văn Lục nghĩ gì liền bật cười:

- Muốn Khổng Pháp Kết Ấn cao hơn hả? Nằm mơ đi… ha ha. Chưa nói tới việc ảnh hưởng tới tu luyện của ngươi, mà uy lực của nó nếu phá hỏng trái đất thì ngươi trở thành tội nhân thiên cổ rồi.

Nói đoạn Ức Trai tiền bối lắc lắc đầu:

- Ai nha! Tuổi trẻ là hay xúc động lắm. Ngươi hứa ư? Ta không tin tưởng được.

Văn Lục nghe vậy thì tiu nghỉu. Mặc dù biết Ức Trai tiền bối nói đúng, nhưng hắn vẫn không nhịn được tiếc nuối. Có “đồ chơi” tốt như vậy mà không được dùng… thật muốn tìm ai “luyện cơ bắp” một phen mà.
Nhìn vẻ mặt như nông dân đánh rơi vài vạn tỉ của Văn Lục, Ức Trai tiền bối nhịn không được nhún vai:

- Coi như là thua ngươi… Hừ, ai bảo cái lão già kia là bạn ta chứ?

Nói xong tiền bối vươn tay điểm chỉ lên chán Văn Lục, một luồng tinh thần lực cực đại truyền vào khiến cho kẻ tu luyện linh hồn cấp tám viên mãn là Văn Lục cũng có phần ăn không tiêu. Choáng váng một hồi, Văn Lục mới kinh hỉ phát hiện ra một lượng thông tin khổng lồ được Ức Trai tiền bối truyền vào.

“Trời ơi! Là đồ án công kích cấp ba. Ặc… còn một đồ án phòng thủ cấp năm cơ à! Phát tài rồi.. ô hô, ta phát tài rồi”

Văn Lục điều tra một lượt thông tin kia thì gào thét trong lòng. Cả người hưng phấn như uống phải xuân dược.
Ức Trai tiền bối đứng bên cạnh nhìn vẻ mặt kích động của Văn Lục thì “hừ” một tiếng:

- Nhóc con! Đừng vội mừng… mặc dù thể thuật của ngươi miễn cưỡng có thể thi triển kết ấn. Tuy nhiên tinh thần lực không đủ. Muốn không bị tiêu hao tinh thần tới ngu ngốc sau khi thi triển đồ án này thì tốt nhất vượt qua cấp chín Mầm Thế Giới hãy nghĩ đến nhé!

Văn Lục đang bừng bừng hưng phấn nghe vậy lại tiu nghỉu. Bất quá rất nhanh hắn thu liễm được cảm xúc của mình. Trong lòng không ngừng lẩm bẩm: “Lòng tham vô đáy hại chết người… lòng tham vô đáy hại chết người…”

Quả đúng là như vậy, Văn Lục lúc đầu muốn có đồ án, Ức Trai tiền bối liền cho. Cộng với hai đồ án cấp hai lúc trước học lỏm của Lệ Lệ thì đã là bốn đồ án. Muốn tiêu hóa thuận lợi bốn đồ án này thôi cũng đủ để cho thầy pháp mất mấy năm trời, thậm chí vài chục năm, vài trăm năm mới kết ấn nổi. Chỉ là Văn Lục đã có đồ án lại còn đòi muốn dùng ngay. Mà nếu dùng được ngay rồi không biết hắn có đòi một cái vung tay hủy diệt một không gian không nữa…


Con người vốn là thế, đi bộ thì đòi cưỡi “voi”, có “voi” rồi lại đòi thêm “hai bà Trưng”. Đúng là lòng tham vô đáy mà. Bất quá, rất nhanh Văn Lục đã khống chế được cảm xúc… tâm cảnh như vậy cũng khiến mấy lão già thành tinh cũng phải hổ thẹn không bằng. Ức Trai thấy Văn Lục thoáng chốc đã khống chế được tâm tình thì cũng không khỏi sửng sốt thầm nghĩ:

“Tên này đúng là mang lại ọi người nhiều bất ngờ a”



Xế chiều, Văn Lục sau khi ngồi tọa tĩnh nghiên cứu bốn đồ án mới có được ở đỉnh núi cực đông cũng đã trở về trung tâm của tam cấp đồ án. Mặc dù hồn thuật tầng ba không phải là công kích, tuy nhiên sự ảnh hưởng của nó đối với Văn Lục mà nói là cực kỳ to lớn. Có nó, khả năng phân tích của Văn Lục đạt tới tốc độ kinh khủng. Bởi vậy ngộ tính của Văn Lục cũng vượt trội hơn so với đám người Kiệt Hào, Na Na…

Nhờ hồn thuật tầng ba, một buổi chiều ngồi tĩnh tọa, Văn Lục cũng thu được những lợi ích không nhỏ. Hai đồ án mới nhận được từ Ức Trai tiền bối thì Văn Lục cũng chỉ nghiên cứu sơ qua, một cái đồ án công kích cấp ba gọi là Phá Không Kết Ấn, uy lực tuyệt đối là khủng bố ngang bằng với công kích của không gian giả cấp ba cấp bốn.
Đồ án phòng thủ cấp năm kia có tên chỉ vẻn vẹn hai chữ “Bảo Hồn”. Văn Lục khi muốn tìm hiểu kết ấn của đồ án này thì như lạc vào sương mù. Lúc trước Ức Trai tiền bối không có nói Văn Lục phải đạt cấp độ nào mới có thể thi triển đồ án này, nhưng Văn Lục cũng lờ mờ đoán được hẳn là phải đạt hồn thuật cấp mười một mười hai gì đó may ra mới có cơ hội tìm hiểu sâu thêm.

Không thi triển được, Văn Lục dứt khoát vất nó sang một bên, đi tìm hiểu kỹ càng hai đồ án cấp hai mới học được. Đồ án Lôi Phong Kết Ấn thì khỏi phải nói, uy lực cũng cực kỳ mạnh mẽ. Nhưng mỗi lần kết ấn, Văn Lục cũng phải bỏ ra một phần hai lượng tinh thần lực của mình. Nói cách khác, một ngày Văn Lục cùng lắm chỉ thi triển được hai lần. Cho tới giờ Văn Lục vẫn không biết cách nào để hồi phục tinh thần bị mất một cách nhanh chóng như sử dụng ngũ hành tương sinh để hồi phục lực lượng. Mặc dù vận chuyển hồn thuật cũng khiến cho Văn Lục hồi phục tinh thần nhanh gấp nhiều lần so với đám đệ tử tu thuật cùng cấp độ, tuy nhiên vẫn không thể nào đủ thỏa mãn một đống kỹ năng hồn thuật của Văn Lục.

Mà đồ án phòng thủ cấp hai Văn Lục lấy từ Lệ Lệ cũng khiến hắn vui mừng một hồi. Sau khi thi triển nó bao bọc một cây đại thụ, Văn Lục tự mình kiểm tra. Kết quả… với kỹ năng thể thuật Long Ảnh Hóa Hình của Văn Lục cũng chỉ làm lung lay một chặp vòng bảo hộ của đồ án cấp hai đó. Văn Lục thấy vậy cũng há hốc mồm kinh ngạc. Phải biết rằng dưới kỹ năng Long Ảnh Hóa Hình cộng với kỹ năng phụ trợ “Tăng Cường” của Văn Lục hiện tại, thì kể cả tu luyện giả cấp mười trung cấp cũng phải nếm đau khổ. Vậy chẳng phải là vòng bảo hộ kia hoàn toàn có thể bảo vệ Văn Lục khỏi những công kích cấp mười một trở xuống sao?

Tốn một phần ba lực lượng tinh thần, tuy nhiên Văn Lục vẫn rất hài lòng với kết ấn phòng thủ cấp hai có cái tên sặc mùi hắc ám “Tiểu Ô Quy Kết Ấn”. Nghe tới nó, có lẽ rất nhiều người sẽ tưởng tượng xem “Đại Ô Quy Kết Ấn” sẽ có uy lực như thế nào.
Văn Lục vừa đáp xuống nơi tổ đội số mười hai đứng thì Bạch Y Công Chúa đã hưng phấn kéo hắn chạy tới võ đài số tám. Mọi người cũng vội bám theo. Văn Lục nhìn quanh một hồi liền buột miệng hỏi:

- Đến lượt Kiệt Hào thi đấu rồi à?



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.