Hồn Thuật

Chương 173: Đồ Án Công Pháp






Hồn Thuật
Tác giả: Vosonglinh

Chương 173: Đồ Án Công Pháp

Nguồn: Tàng Thư Viện


Các tu luyện giả trên trái đất có một câu danh ngôn:
“Nếu ngươi cùng cấp với tu thuật giả Đại Việt, nếu không có nhiều pháp bảo cực phẩm, hay nhất là ngươi nên chạy trốn trước khi quá muộn. Còn nếu ngươi gặp thầy pháp của Đại Việt, vậy tốt nhất là ngoan ngoãn đứng đó đợi người ta phán xét đi”.


Nhiều năm về trước, thầy pháp Đại Việt quả thực là nỗi đe dọa khủng bố đối với tu luyện giả trái đất. Mặc dù số lượng thầy pháp là thưa thớt, nếu không muốn nói là cực kỳ ít ỏi. Nhưng sự cường đại của mỗi một thầy pháp đều khiến các tu luyện giả sợ xanh mặt, bởi vì công pháp họ tu luyện được gọi là Đồ Án Công Pháp.

Khởi nguyên của công pháp này ai sáng tạo ra thì không được ghi rõ ràng. Bất quá có một sự kiện được ghi trong Đại Việt Bách Khoa Toàn Thư rằng, một người dân thủy tổ Đại Việt tình cờ đưa tay vẽ theo đường vân của một chiếc lá cây cổ thụ vạn năm thì bất ngờ cây cối trong vòng trăm trượng bỗng chốc lớn lên vùn vụt, không đầy mấy nhịp hô hấp đã che kín toàn bộ mặt đất xung quanh nơi vị thủy tổ kia đứng.
Kết quá là sau khi vị thủy tổ kia hồi thần thì choáng váng phát hiện mình bị một cây to lớn mọc từ dưới đất lên nâng cao chót vót, cách mặt đất…vài trăm mét. Cũng may, con người thời đó quen sống “leo, trèo” nếu không chắc gọi người tới cứu… tới khản cổ quá.
Cũng từ sự kiện thần kỳ đó, các cổ bộ tộc Đại Việt qua nhiều năm nghiên, các loại đồ án từ tu luyện, công kích, hay phòng thủ… dần dần được cải tạo hoàn thiện, và trở thành nỗi ám ảnh của các tu luyện giả khác trên trái đất. Mà cũng chính là do các thầy pháp kết ấn đồ án theo những quy tắc nhất định có phần giống vận dụng quy tắc thiên địa, cho nên công pháp này còn gọi là Khổng Pháp Kết Ấn.

Đồ Án Công Pháp sơ khởi chính là dựa trên quy tắc thiên đạo của không gian ngũ hành mà phát triển. Công pháp này lựa chọn người tu luyện cực kỳ khắt khe. Thầy pháp không những tinh thần lực phải cường đại gấp nhiều lần so với người thường, hơn nữa còn đòi hỏi sự lĩnh ngộ cao của người này.

Bởi vì để vẽ một đồ án, dù đơn giản đi chăng nữa cũng cần một lượng tinh thần lực khổng lồ. Việc này cũng giống như cho ngươi một hạt bụi, ngươi phải liên kết, móc nối… từ những góc cạnh của hạt bụi đó phát triển ra nhiều hạt bụi khác để có một… bức tường.
Ách! Nói vậy nghe quá trừu tượng, lấy ví dụ đơn giản hơn thì là từ một đường ngoằn ngèo trên giấy, người phải vẽ ra một hình … con rồng.

Đại loại là từ những thứ thô sơ nhất, thầy pháp phải kết ấn, vận dụng quy tắc thiên đạo của không gian ngũ hành mà biến thành vật chất thực thể.

Đồ án công kích vừa rồi của Lệ Lệ, Văn Lục sau khi áp dụng hồn thuật tầng thứ ba liền phân tích ra quá trình thi triển kết ấn của nàng.

Cũng giống như hiệu ứng cánh bướm, một cái phất tay… đúng là chỉ tạo ra một cơn gió nhẹ. Nhưng nếu sau cái phất tay đó, lại có các yếu tố phụ trợ ví dụ như tuần hoàn lại luồng lực lượng vừa ra. Lợi dụng thêm ma sát không khí và vòng tuần hoàn như vòng ngũ hành để điên cuồng tăng cường thêm sức mạnh cho lực lượng của cái phất tay đó. Tiếp sau dùng quy tắc không gian mà chuyển vị trí của đám lực lượng đó vượt qua không gian và thình lình xuất hiện ở vị trí của đối thủ. Hơn nữa lại bổ sung thêm một liên kết để cho luồng lực lượng bám dính lấy khí tức của đối thủ khiến cho hắn dù chạy đi đâu cũng bị lực lượng khủng bố kia xác định được vị trí… thử hỏi tránh được không?
Nghe thôi cũng đủ rùng mình, bất quá muốn ra được một công kích như thế thì cần tinh thần khủng bố cỡ nào mới điểu khiển, mới kết xuất được một loạt thủ ấn phức tạp như vậy? Hơn nữa đây cũng chỉ là một đồ án công kích cấp hai mà thôi. Vậy mới biết điều kiện để có một thầy pháp khắt khe như thế nào. Đồ án công kích cấp mười hai… thật không dám tưởng tượng.

Văn Lục sau phút ngần người thì mừng rỡ như điên. Hắn từ trước tới giờ đều nghĩ thuật pháp của tu thuật giả Đại Việt đã là công pháp tu luyện cực mạnh. Chính vì thế Long Quân Thiên Đế và Thiên Hậu Âu Cơ mới tạo ra Mầm Thế Giới để cho bách tính Đại Việt tu luyện. Không thể tưởng tượng được rằng, không phải do Khổng Pháp Kết Ấn “yếu”, mà là do số lượng thầy pháp quá ít mới khiến hai vị Thiên Đế, Thiên Hậu và các vị tiền bối quyết tâm dùng đồ án khổng lồ cấp mười hai để tạo ra Mầm Thế Giới.
Mặc dù điều kiện về tinh thần lực đối với thầy pháp là cực kỳ khắn khe, bất quá đối với kẻ tu luyện hồn thuật như Văn Lục mà nói, đây chẳng phải là hắn có lực lượng tinh thần “vượt chỉ tiêu” rồi sao.

Ngay lúc Lệ Lệ còn đang ngẩn người lo lắng về việc “phạm tội” của mình, Văn Lục đã lợi dụng linh hồn cấp tám đỉnh phong, mạnh mẽ đọc ký ức của Lệ Lệ.
“Mặc dù điều này không được quang minh chính đại cho lắm, tuy nhiên coi như là trả thù nhát đánh vừa rồi của nàng vậy”. Văn Lục tự an ủi…

Ngoại trừ một số đệ tự trọng tâm bồi dưỡng có nghe qua các trưởng bối nói về Đồ Án công pháp thì lờ mờ đoán ra, còn đại đa số những đệ tử “quanh năm cắm đầu tu luyện” thì đều ngơ ngác, hoang mang trước công kích cực kỳ quỷ dị của Lệ Lệ.
Trong khi mấy chục ngàn đệ tử tu thuật sau phút lặng người, quay sang sôi nổi bàn tán thì Văn Lục đã rất nhanh lục lọi ra phần ký ức của Lệ Lệ nói về Đồ Án Công Pháp này. Sau khi đọc toàn bộ thì Văn Lục không khỏi vui mừng. Cô nàng đanh đá này quả thật là “học nghệ chưa tinh”, nếu không hắn nhất định là chết thế nào cũng không biết. Bất quá chính vì cô nàng đanh đá “dốt nát” cho nên số lượng đồ án nàng học cực kỳ ít ỏi. Không nói đồ án cấp ba nàng chưa được học mà ngay cả đồ án cấp hai nàng cũng chỉ học có… hai cái. Hơn nữa hai đồ án một công, một thủ này cực kỳ sơ sài cùng với thân thể nàng không cứng cỏi để theo kịp vận tốc của đôi tay, bởi vậy mới khiến nàng kết ấn ra một đồ án “hỏng”.

Bất quá dựa vào những điều nàng “học thuộc lòng” Văn Lục hoàn toàn có thể sửa lại chỗ sai của nàng. Lệ Lệ kết ấn mặc dù cũng đánh trúng Văn Lục, nhưng quá trình tích súc lực lượng, nàng kết ấn không chuẩn, cho nên lực lượng tích tụ được dù cường đại, bất quá vẫn không đủ để làm Văn Lục bị thương nặng. Tuy nhiên, đối với kẻ chuyên môn dùng vòng ngũ hành tuần hoàn tương sinh để tăng lực lượng và tu luyện thể thuật như Văn Lục mà nói, điều này không làm khó được hắn.
Dưới con mắt ngạc nhiên của hơn năm mươi ngàn người, Văn Lục đặt Tiểu Nghê xuống chân, sau đó hai tay bắt đầu biến ảo, từ chậm tới nhanh, từ rõ ràng tới huyền bí. Với độ cứng cáp của thể thuật tầng tám trung cấp, đôi tay của Văn Lục hoàn toàn có thể theo kịp tốc độ kết ấn. xem tại

Văn Lục còn vui mừng phát hiện cường độ thân thể của mình thậm chí còn theo kịp tốc độ kết ấn gấp đôi gấp ba lần tốc độ hiện tại.
Ngần ngừ một lát, Văn Lục bắt đầu tăng tốc độ kết ấn, khiến cho vòng tuần hoàn tích tụ lực lượng luân chuyển càng nhanh và càng khủng bố.

Tới lúc này tất cả các vị giám sát sử đều đứng bật dậy, ngay cả trầm ổn như Ức Trai tiền bối cũng không khỏi sửng sốt. Ban đầu, tiền bối chỉ nghĩ cho Văn Lục tiếp xúc với Đồ Án Công Pháp để hắn biết lực lượng của hắn chưa là gì, biết điều một chút thì nên thu liễm lại. Chỉ là ngay cả vị vận mệnh đại sư này cũng không ngờ tới, Văn Lục sau khi tiếp xúc liền “học lỏm” lại, hơn nữa còn cải tiến đôi chỗ khiến cho lực lượng của đồ án nhất thời tăng vọt hơn rất nhiều so với nguyên gốc.

“Uỳnh…”

Mọi người tu thuật giả đều ngây ngốc, há hốc mồm choáng váng nhìn lên võ đài số mười hai. Kết giới vững chắc từ đầu hạng mục tới giờ đứng sừng sững thì lúc này trên đỉnh đầu hiện lên một lỗ hổng toang hoác tới hơn ba trăm mét.

“Uỳnh…”

Chưa đợi các đệ tử hoàn hồn, lại một tiếng nổ kinh khủng vang lên, ngay sau đó mọi người đều có cảm giác cả đỉnh núi lung lay muốn đổ. Lúc này tất cả mới nhận ra, lực lượng Văn Lục phát ra sau khi phá tan kết giới còn dư sức đập lên Đồ Án Phòng Ngự tam cấp bao quanh các đỉnh núi của Việt Thuật Đại Hội, khiến nó rung rinh như bị pháo tinh hạch cấp mười hai bắn trúng.


- Này… này… cái gì vậy trời?

Một tên đệ tử lắp bắp, ánh mắt nhìn lên trên bầu trời, nơi Đồ Án Tam Cấp còn đang gợn những làn sóng khổng lồ để hóa giải lực xung kích vừa rồi. Tên đệ tử ngồi bên cạnh cũng không khá hơn:

- Ta… ta cũng… cũng không biết a. Thật khủng bố rồi!

Sau một lúc, hắn lau mồ hôi chảy ra trên trán từ lúc nào, nhìn Văn Lục dưới võ đài cũng đang ngơ ngác giơ tay phải lên trởi, hắn lẩm bẩm:

- Má ơi! Công kích như vậy còn để ai sống không đây!

Mà đám đệ tử tới từ Văn Lang Thiên cũng đều ngửa cổ lên trời nhìn, trong lòng cũng không khỏi kinh hãi vạn phần. Nhiều người trực tiếp nuốt khan nước bọn, ánh mắt nhìn về phía Văn Lục trên võ đài mang thêm nhiều phần sợ hãi. Bọn họ là tới từ Văn Lang Thiên a, hơn ai hết bọn họ biết rõ ràng sức mạnh của đồ án công kích vừa rồi. Nhưng là Văn Lục không những thi triển thành công mà lực lượng còn mạnh ngoài sức tưởng tượng a. Hơn nữa nếu đoán không nhầm thì cái tên quái thai này hình như… mới lần đầu tiên kết ấn.

Văn Lục đang đứng trong kết giới cũng trợn mắt ngạc nhiên. Với định lực của hắn mà lúc này cũng không khỏi thất thần. Lực phá hoại ngoài sức tưởng tượng của kết ấn, đảm bảo cấp mười hai tu luyện giả nếu bị đánh trúng, chắc chắn… hồn phi phách tán. Mặc dù tiêu hao tinh thần là cực kỳ khủng bố, khuôn mặt nhợt nhạt, tuy nhiên trong lòng Văn Lục vẫn cực kỳ kinh hỉ. Kết ấn này nhất định sẽ là một chiêu cứu mạng hiệu quả, bảo sao hắn không vui mừng cho được. Nhất là còn một kết ấn phòng ngự học lỏm từ Lệ Lệ… Chỉ nghĩ thôi trong lòng Văn Lục cũng không khỏi kích động, hận không thể nhảy tới hôn tặng cô bé đanh đá kia một cái hôn cảm ơn về món quà quá ý nghĩa như vậy.
Vừa lúc này Văn Lục nhận được truyền âm của Ức Trai tiền bối.

“Sau trận đấu tới gặp ta!”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.