Hồn Thuật

Chương 118: Chín Hạng Mục






Hồn Thuật
Tác giả: Vosonglinh

Chương 118: Chín Hạng Mục

Nguồn: Tàng Thư Viện


Đan Giới thuộc Lệ Sơn phái, trong tầng sáu của một tòa tháp bảy tầng ở Linh Thú Khu, ba vị “lão thành” và năm người trẻ tuổi đang quây quần nhìn chằm chằm Văn Lục.
Văn Lục lúc này có chút đỏ mặt trước nhiều ánh mắt chiếu lên người. Bất quá rất nhanh hắn giở bộ mặt “gà chết cãi nước sôi” ra hách dịch:

- Việt Thuật Đại Hội có gì mới à? Nói nghe thử xem!


Mọi người thấy Văn Lục giở bộ mặt dày “cồm cộp” ra hỏi ngược lại cũng nhịn không được phải cam bái hạ phong. Na Na mỉm cười giảng giải

- Đại Hội… đương nhiên là đa dạng rồi. Lấy tên Việt Thuật Đại Hội chứ không phải Việt Thuật Tranh Vũ Hội thì đương nhiên là không đơn giản chỉ có đấu võ, so tài lực lượng…
Văn Lục nghe tới đây nhất thời sáng tỏ:

- Không chỉ có đấu “võ” vậy còn thi đấu những gì?

Na Na kiên nhẫn giải thích:

- Việt Thuật Đại Hội thường thường có mười hai hạng mục. Tuy nhiên đợt Việt Thuật Đại Hội sắp tới chỉ thi đấu có chín hạng mục cơ bản nhất mà thôi. Chín hạng mục lần lượt là Võ, Họa, Cầm, Kỳ, Luyện Đan, Luyện Khí, Phát Minh, Trận Pháp và Binh Pháp…
Hạng mục phải kể tới đầu tiên chính là thi đấu võ lực.Trong thế giới tu luyện giả, thì cường giả luôn luôn được tôn trọng. Cho nên hạng mục này lúc nào cũng đứng đầu so với các hạng mục khác cũng không có gì lấy làm bất ngờ cả. Các kỳ đại hội trước thì chỉ những tinh anh trẻ tu thuật giả Đại Việt dưới ba mươi tuổi mới có tư cách tham gia. Tuy nhiên năm nay trên Văn Lang Thiên hạ chỉ xuống nâng giới hạn tuổi lên tới sáu mươi. Bởi vì năm nay Đại Việt có cử người tham gia Địa Cầu Đại Hội Tu Luyện Giả cho nên độ tuổi mới được nới rộng như vậy. Sáu mươi người cử đi tham gia Địa Cầu Đại Hội Tu Luyện Giả cũng tuyển chọn từ các võ đài thi đấu võ lực này.


Các hạng mục khác như Cầm, Kỳ, Họa… thì khỏi phải nói thêm. Đó chính là các tinh anh trẻ tuổi so tài về những vấn đề âm nhạc, hội họa… Duy chỉ có “Kỳ” ở đây không phải là thi đấu cờ như các đại hội khác trên trái đất. Từ thời văn minh Văn Lang đã lưu truyền phổ biến một loại hình thức có phần tương tự như đấu cờ của người Trung Hoa. Không… phải nói rằng việc người Trung Hoa phát minh ra cờ tướng hay cờ vây cũng chỉ là dựa vào “Kỳ” này của Đại Việt.

Kỳ không phải là một quân cờ cụ thể, mà chính là những lá cờ nho nhỏ áng chừng bằng hai đầu ngón tay, hình tam giác, và cán cờ được gắn với một chiếc đế hình vuông. Một bàn Kỳ mỗi người chơi sẽ sở hữu một trăm hai mươi lá. Trên mỗi lá sẽ ghi tên của mỗi loại kỳ. Bàn để chơi lại càng rộng lớn… hình vuông, có độ rộng một trăm hai mươi đơn vị. To nhỏ còn tùy theo người vẽ. Những đường nét trên Bàn Kỳ cũng cực kỳ phức tạp không chỉ có những đường ngang dọc mà còn những đường chéo phân bố đối xứng với nhau.

Có một vị tiền bối thời văn minh Văn Lang nói rằng: “Chỉ nhìn đồ án ở Bàn Kỳ thôi… người ta cũng ngộ ra được nhiều thiên địa pháp tắc. Ở những đồ án tưởng chừng như đơn giản này, ta hoàn toàn có thể nhìn thấy sông núi, giang sơn… Người nắm “Quân Kỳ” như nắm cả thế giới…”

Người có tư cách tham gia các cuộc đấu Kỳ hầu hết là những người có đầu óc siêu phàm, thông minh tuyệt đỉnh. Có thể nói những trận đấu Kỳ này hoàn toàn là thuần túy đấu trí tuệ....

Thi đấu luyện đan đúng như tên gọi… chính là những người tham gia đều phải trổ tài trực tiếp luyện chế ra những viên đan dược tâm đắc của mình. Có người luyện chế đan dược cho tu thuật giả, có người lại luyện chế ra đan dược cho linh thú… thậm chí còn có người luyện chế ra đan dược cho… thực vật. Đương nhiên thực vật này hầu hết đều đã tiến hóa thành “yêu tinh” rồi.
Đan dược cũng được chia cấp bậc từ một tới mười hai. Còn nếu trên cấp mười hai thì cái viên đó không còn được gọi là đan dược nữa rồi mà được gọi là Thiên Thượng Đan Dược…


Hạng mục thi đấu luyện khí lại khá đặc biệt. Những người thi đấu luyện khí được chia ra làm hai… một bên thi đấu luyện chế ra những món vũ khí, pháp bảo nói chung là đồ vật mang tính công kích… Uy lực, hiệu ứng phụ trợ càng cao thì càng có khả năng đoạt giải. Bên còn lại đương nhiên là phải chế tạo ra đồ vật, pháp bảo mang tính chất phòng ngự…
Còn nếu luyện khí sư mà luyện chế ra đồ vật không phải thuộc hai lĩnh vực trên thì bị đẩy sang thi đấu… Phát Minh. Tên cũng như ý nghĩa, thi đấu phát minh chính là người thi đấu phải đưa ra những đồ vật, những phát minh trợ giúp cho tu thuật giả. Ví dụ cơ nhân khai khoáng, ống nhòm xuyên không gian… đều được xếp vào trong hạng mục thi đấu phát minh. Đây cũng là hạng mục thi đấu có nhiều phát minh cực kỳ cổ quái ra đời, khiến cho kỳ đại hội năm nào cũng có rất đông người tới quan khán, số lượng người tham gia có lẽ cũng chỉ kém “võ” thuật đại hội mà thôi.

Có một truyện thú vị là trong đại hội gần ngàn năm trước. Khi gia tộc Nguyễn cử người phát minh ra khôi lỗi, cái mà tổ đội Văn Lục tiếp xúc trước khi tham gia khảo nghiệm của bác “trâu già”, tới tham dự Việt Thuật Đại Hội. Nhưng vì khôi lỗi có công năng không kém con người là bao, có thể công, có thể thủ, có thể làm những việc khác. Thậm chí khôi lỗi cấp cao còn có thể thu nạp ký ức để trở thành cơ nhân có trí tuệ. Kết cục vì do nguyên nhân “quá phức tạp”, ban giám định không biết xếp cái tên khôi lỗi này vào trong hạng mục nào nên cứ đẩy đi đẩy lại. Gia tộc Nguyễn thuật mới bực mình tham gia thi đấu ở cả hai mục luyện khí và phát minh… kết quả không ngờ đại hội năm đó “khôi lỗi” kia ẵm về cho gia tộc Nguyễn hai cái giải nhất ở hai hạng mục làm trưởng tộc cười không khép nổi miệng cả năm trời.


Thi đấu trận pháp và binh pháp là hai hạng mục bắt buộc người tham gia phải tiến nhập trong một giới giả định do các trưởng lão liên hợp bố trí. Đối với người thi đấu trận pháp thì được đưa vào Trận Giới. Vào trong giới này mọi thứ gần như là “ảo tưởng”. Nguyên liệu và địa hình hoàn toàn là mô phỏng theo y hệt đời thực, đều cung cấp đầy đủ cho những người tham gia thi đấu. Việc của các tu thuật giả thi đấu trận pháp là đưa ra những yêu cầu về nguyên liệu, tinh thạch năng lượng… để bố trí trận pháp. Đương nhiên những vật yêu cầu đó phải có trong đời thực. Nếu ngươi đưa ra yêu cầu một thứ “không tưởng” như siêu thượng phẩm tinh thạch ngũ hành, không gian pháp tắc… linh tinh tùm lum gì đó thì chúc mừng ngươi… ngươi đã bị loại…


Thi đấu binh pháp mặc dù cũng được đưa vào một giới gọi là Binh giới để tham gia thi đấu, nhưng có chút khác biệt với người thi đấu trận pháp. Ở trong Binh giới, những hoàn cảnh ngẫu nhiên xuất hiện yêu cầu người thi đấu phải đóng vai trò một vị tướng quân... phải đưa ra những tình huống, những biện pháp giải quyết tốt nhất sẽ được cộng nhiều điểm. Ví dụ như trong một trận chiến khi quân ta chỉ còn ngàn quân, trong khi quân địch có cả vạn. Việc may mắn duy nhất là ngàn quân này được trú ngụ trong một hạp cốc có thể tự cung tự cấp lương thực. Nhất là bốn phía hạp cốc này đều cao chót vót phía ngoài… dễ thủ, khó công. Vị tu thuật bị truyền tống tới đây sẽ phải đóng vai người cầm đầu, hạn trong vòng một tháng phải… đánh tan đám quân một vạn kia. Đề bài chỉ nghe thôi đã thấy đau đầu rồi…Tuy nhiên đó chỉ là một trong số ngàn vạn các tình huống mà tu thuật giả tham gia thi đấu Binh Pháp gặp phải. Cho nên ngoài việc trí tuệ tuyệt đỉnh, thì bình tĩnh sáng suốt cộng với tài chỉ huy là điều bắt buộc phải có đối với mỗi tu thuật giả thi đấu hạng mục này…

“Bụp…”

Một tiếng nổ trầm thấp vang lên cắt ngang giọng Na Na đang thao thao bất tuyệt. Mọi người nhìn lại thì phát hiện ra năm con linh thú trong lồng thì có tới ba con đã bị bạo thể mà chết. Hai con còn lại đã yên ổn nằm gầm gừ nhè nhẹ trong lồng. Hào quang từ thân thể tỏa ra bốn phía. Xem ra cả hai bọn chúng đã thành công tiến cấp lên linh thú vương. Trưởng môn Lý Vân nãy giờ vẫn quan sát năm lồng thú giờ mới vui mừng nói:

- Không tệ… không tệ…

Cụ già mặc chiếc áo the màu trắng cũng mỉm cười tự đắc nói:

- Đương nhiên… theo như cho dụng đan đại trà thì ngày trước chỉ được ba mươi phần trăm tiến hóa. Giờ ít nhất cũng phải bốn mươi tới bốn mươi lăm phần trăm rồi… Nếu để ta hoàn thiện nốt nghiên cứu này, dám chắc con số này phải tới sáu mươi phần trăm…

- Nếu đạt một trăm phần trăm? Ài… không biết tới bao giờ?

Cụ già râu dài đứng bên than thở làm trưởng môn tức giận nói:

- Một trăm phần trăm? Ngươi đang đùa à? Vậy sau này chúng ta chỉ chăm lo xúc tiến linh thú, nếu gặp kẻ địch chẳng phải để cho bọn chúng cả tỉ tỉ tỉ con ào lên một lúc dù có là không gian giả không chết cũng bị lột da… Làm gì có truyện tốt như vậy?
Cụ già râu dài chỉ “hứ” một tiếng rồi không thèm để ý trưởng môn, quay sang hỏi Kiệt Hào.


- Tiểu tử… ngoài võ ra, ngươi dự tính tham gia thêm hạng mục nào không?

Kiệt Hào nghe vậy mỉm cười chắc chắn nói:

- Con sẽ tham gia thêm Cầm Đại Hội…

- Cầm…?

Mọi người trong tổ đội số mười hai hoàn toàn không nói được gì. Tên thô lỗ này không ngờ có năng khiếu về nhạc họa. Mọi người đang tưởng tượng xem khi hắn giơ mấy ngon tay sắc nhọn kia lướt trên dây đàn không biết sẽ ra âm thanh gì?
Lệ Thanh đang đứng cắp tay Văn Lục cũng hưng phấn ngước lên nhìn Văn Lục hỏi:

- Đại ca! Người định tham gia thêm hạng mục nào?

Văn Lục nghe vậy ngượng ngùng gãi đầu cười:

- Ách! Ta không thông môn gì…

Nói đùa sao, đến cả Việt Thuật Đại Hội như thế nào Văn Lục còn không rõ ràng. Hắn lại là người từ nhân gian tu luyện mà nên, chứ không phải mấy công tử, tiểu thư nhà danh gia vọng tộc cho nên làm gì có thông hiểu môn gì. Những tài lẻ dưới nhân gian mà mang lên Việt Thuật Đại Hội thì chỉ làm trò cười cho thiên hạ mà thôi. Văn Lục còn chưa tự kiêu tới mức ấy. Hơn nữa dù có tài năng ở một môn nào đó Văn Lục cũng phải nhịn đau mà cắt bỏ. Bởi vì hắn không thể nổi trội trong kỳ Việt Thuật Đại Hội này được. Nhiệm vụ của sư phụ giao cho hắn ở Địa Cầu Đại Hội Tu Luyện Giả còn treo sờ sờ trên đầu, Văn Lục không thể vì “hào quang sáng chói” kia mà làm hỏng nhiệm vụ được.

Mọi người trong tổ đội số mười hai nghe Văn Lục nói vậy thì đều lấy làm tiếc. Tuy nhiên rất nhanh mọi người cũng phải tới ban tổ chức để báo danh. Ngày mồng ba tháng chín sắp tới là đã khai mạc đại hội rồi. Trong lòng mọi người đều có chút hưng phấn mong chờ. Kể cả ba vị lão thành cũng nhịn không được nhớ lại lúc tuổi trẻ hào hùng của mình trong các kỳ Việt Thuật Đại Hội.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.