Hỗn Thiên Giới

Chương 1: Chết vì một cái chai




Trong căn phòng nhỏ lung linh huyền ảo, có một chiếc giường nệm trải ra trắng phau, phía trên là một cô gái đang nằm lõa thể, trên người không mặc một mảnh vải để lộ ra cơ thể hoàn mỹ, bầu ngực căn tròn cứ như sắp nổ ra, làn eo thon, bờ mông căn tròn, da trắng không tì vết. Nàng ta nằm trên giường không ngừng uống éo làm ra những động tác khiêu gợi, ma mị, từng cái vuốt ve, từng ngón tay di chuyển của nàng đều gợi cho những tên nam nhân nổi lên cái dục vọng ham muốn. Rồi từ bên ngoài, một tên đàn ông cao to lực lưỡng đi vào, hắn cũng không mặc quần áo, để lộ ra những múi thịt săn chắc và cái thứ ở giữa hai chân đang sừng sững, sẵng sàng cho một trận giao phong mãnh liệt. Hắn nhanh chóng leo lên giường và cùng với cô gái kia bắt đầu màng tẩy lể bằng môi và lưỡi, những tiếng chùn chụt vang lên khắp căn phòng.
Sau khi vắt sạch nước bọt của nhau, tên đàn ông bắt đầu banh hai chân cô nàng ra, đưa nòng súng tiếp cận động thiên thai, còn cô nàng thì dùng ánh mắt thèm khát nhìn theo và....
-- Cơm mẹ nấu, đuỵt chết nó cho anh. []:bofu7
Bên ngoài màng hình một tên thanh niên hưng phấn gào lên. Hắn là ai ư, hắn tên là Lâm Hoài, nghe tên dể thương dậy đó thế nhưng hắn lại là một tên du côn chợ búa chính hiệu, suốt ngày ăn chơi lêu lổng, kiếm chuyện đánh nhau. Hiện tại hắn đang ngồi trước màng hình và xem phim jav (Phim dành cho trẻ em), hắn mặc một chiếc áo thun ba lổ còn bên dưới thì trống trơn, khẩu R15 ở giữa đang giương nòng cùng với ngũ cô nương uống lượn bay múa, trên màng hình lúc này vô cùng gay cấn, tiếng da thịt chạm vào nhau, âm thanh khoái lạc tuôn trào. Ánh mắt hắn hắn mê dại, cơn thống khoái đạt đến cực điểm và khẩu súng kia đạn đã sắp ra tới nòng, ngũ cô nương bắt đầu xiếc chặt...
Và lúc này, từ bên ngoài bay vào một cái chai thủy tinh kèm theo âm thanh.
-- Đậu móe, giờ này còn bắt phim con heo, đã vậy mà còn mở hết volume nữa chứ, định không cho người ta ngủ sao, đuy chết đuy thằng kia.
Một âm thanh chai vỡ vang lên, hắn không còn cảm thấy gì nữa, cảnh vật trước mắt tối sầm và hắn chỉ kịp kêu lên.
-- Cái định mệnh nó...
.....
Lâm Hoài mở mắt, tỉnh lại sau cơm mê hắn chợt cảm thấy mất điểm tựa, gió rít bên tai ù ù và cảnh vật như đang bay lên. Hắn chỉ kịp nhận ra một điều là hắn đang rơi.
-- "Hự...".
Một nhánh cây đập vào bụng làm hắn đau muốn nín thở, thế nhưng cũng nhờ nó mà hắn ngừng rơi, nằm vắt vẻo trên nhánh cây hắn bắt đầu xâu chuổi lại vấn đề. Đầu tiên hắn đang thẩm du ở nhà rồi một cái chai không biết từ đâu bay vào đậo trúng vào đầu và rồi hắn thấy trời đất tối thui, sau đó hắn tỉnh lại và thấy mình đang rơi cuối cùng thì dính vào đây. Càng nghĩ càng rối não, hắn tự hỏi chuyện gì đang sãy ra với hắn. Trong lúc hắn đang mãi suy nghĩ thì cành cây phát ra âm thanh răng rắc, cuối cùng không chịu nỗi sức nặng của hắn, cành cây gãy ngang, người và cây tiếp tục lao xuống vực. Chuyện sãy ra quá nhanh, hắn chỉ kịp la lên.
--" Cơm mẹ nấu gà,....".
....
Dưới vách núi, một thanh niên đang ngồi thơ thẫn, hắn chính là Lâm Hoài, vừa mới tỉnh lại sau khi bị té núi, toàn thân đau ê ẩm, trong đầu thì rối tung khi đồng thời có hai luồn ký ức. Sau khi ngồi sâu chuổi lại hoàn toàn thông tin trong đầu hắn biết được là hắn đã toi chỉ bởi vì một cái chai và đây là cơ thể mới của hắn, hay nói cách khác là hắn đã xuyên không đến một thế giới khác và sống trong một thân thể khác, còn Lâm Hoài trước kia đã chết rồi. Dò xét thông tin hắn biết thêm thân xác mới này của hắn tên là Hoài Lâm, là một kẻ bình thường không thể bình thường hơn, trái ngược hoàn toàn với bản thân hắn. Hôm nay tên này đi hái linh chi và thấy một cây thảo dược lạ ở vách núi thế nên hắn leo xuống hái và bị té (ngu vãi, đi hái linh chi thì hái đi bò ra hái thảo dược chi cho té). Lúc đang rơi hắn chộp được một sợi dây thế nhưng lại phát hiện đó là một con rắn và bị hù cho hồn lìa khỏi xác (Tên này sợ nhất là rắn) sau đó linh hồn Lâm Hoài xuyên qua nhập vào và tiếp tục câu chuyện té núi còn đang dang dở. Ngẩm lại hắn lắc đầu ngao ngán khi thấy số mình quá nhọ.
--" Cái l-ng gì tế...".
Hắn chợt thốt lên khi thấy trên tay đang cầm một quả cầu pha lê trong xuốt. Nghĩ thật lâu hắn cũng nhớ lại lúc đang rơi vô tình nhìn thấy nó đang lơ lững phát sáng, như tìm được cọng rơm cứu mạng hắn nhanh tay chộp lấy ai ngờ vừa động vào nó tắc ngủm rồi cùng hắn rơi xuống.
--" Hừ, một thứ vô dụng".
Hắn cầm quả cầu tức giận chửi một tiếng.
--" Rắc, rắc...".
Đột nhiên quả cầu xuất hiện vết nức, rồi lan dần ra.
--" Whát thề phắt, chẵng lẻ sắp nở..".
Hắn ngở ngàn kêu lên. Chỉ thấy quả cầu vở tan, từ bên trong một luồng sáng trắng bay ta sau đó chui vào đầu hắn, hắn cảm thấy nhận thức yếu dần rồi hoàn toàn mất đi, bây giờ trong đầu hắn chỉ vang lên một câu hỏi.
-- "Cái l-ng gì nữa dậy".<code> Lạc Kỳ Nam</code>

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.