Hôn Quân Ta Tiểu Ngạo Thiên Cổ

Chương 143: Không thể chủ quan




Lâm Bắc Phàm thở dài: "Hóa ra là thế! Còn sống tốt biết bao, sao lại không nghĩ thông mà tới nơi này tìm chết?"
"Hả? Vừa rồi ngươi nói cái gì?"
"Trẫm nói là, tin tức của ngươi thật linh thông, ngay cả chuyện của Kim Tiên bang cũng biết rõ ràng như vậy!”
"Đương nhiên!"
Yêu Yêu dương dương đắc ý nói: Chúng ta ở các môn các phái, các đại tộc, các quốc gia, trong mỗi quốc. gia đều có người, tin tức cực kỳ linh thông! Đúng rồi, Đại j_ Hạ quốc ngươi cũng có người của chúng ta, muốn biết không?"
Lâm Bắc Phàm lắc đầu "Không muốn!"
"Vì sao không muốn?”
Lâm Bắc Phàm bình tĩnh nói: "Bởi vì loại chuyện này vô cùng bình thường, thế lực khắp nơi không phải trong ngươi có ta, trong ta có ngươi sao? Nước quá trong thì không có cá, có cá mới tốt, chỉ cần không ảnh hưởng đến thống trị, vậy thì cứ để họ đến đi!"
Đến phiên Yêu Yêu kinh ngạc: "Ngươi nhìn rõ thật đấy!"
"Đương nhiên, phía dưới của trẫm chỉ là một đám ô quan tham quan, mỗi ngày đều bận bịu nịnh hót bắt nạt người dưới, không nhìn ra thì trẫm đã sớm tức chết rồi!"

Lâm Bắc Phàm thập phần bình tĩnh nói. "Được rồi, ta vốn còn muốn nhắc nhở ngươi phải cẩn thận quan viên bên dưới, nhưng xem ra hiện tại không cần nữa rồi!"
Yêu Yêu vỗ vỗ tay: "Ăn uống no say rồi, đi đây! Bằng không sẽ bị nữ nhân thối kia phát hiện!"
Lâm Bắc Phàm kêu lên một tiếng: "Yêu Yêu, chờ một chút!"
Yêu Yêu quay đầu lại, đối diện với đôi mắt thâm tình của Lâm Bắc Phàm, tim đập thình thịch: "Ngươi còn có chuyện gì?"
Lâm Bắc Phàm không nỡ nói: "Yêu Yêu, ngươi cứ như vậy mà đi?"
"Không thì thế nào?"
Yêu Yêu ngượng ngùng cúi đầu xuống, nhìn xuống ngón chân như trân châu.
"Có thể trả lời trằm một câu rồi lại đi được không?" "Vấn đề gì?"
Lâm Bắc Phàm thâm tình hỏi: "Ngươi lựa chọn ăn cứt, hay là lựa chọn yêu †a?"

Yêu Yêu: "...
Sau một lát.
Lâm Bắc Phàm: "A đau đau đau đau quá..." Hai ngày, chớp mắt đã trôi qua.
Người của Kim Tiền bang đi được vài ngày, cuối cùng cũng tới được Đại Hạ quốc.
"Phía trước chính là Đại Hạ rồi! Đại Hạ mặc dù vừa mới tấn cấp lên Đại Quốc, nhưng thực lực không thể khinh thường! Cho nên mọi người nhất định phải cẩn thận, trước khi hành động, nhất định phải hành sự khiêm. tốn, nghe theo chỉ huy!"
Bạch Hổ trưởng lão chỉ vào mặt đất phía trước mà nói.
"Vâng, trưởng lão!"
Người khác đáp lời.
"Lão Bạch, ngươi cũng quá mức cẩn thận! Bằng vào thế lực chúng ta, ngay cả một tiểu quốc cũng có thể lật đổi Đại Hạ kia cũng mới vừa tấn cấp Đại Quốc, thực lực. có hạn, sợ cái gì?"
Một vị trưởng lão khác không cho là đúng nói ra.
"Nói đúng lắm, với thế lực của chúng ta thì hoàn toàn có thể đại sát tứ phương, hà tất phải cẩn thận như vậy? Ngươi cẩn thận quá rồi đó.
Trưởng lão thứ hai đồng dạng cũng không cho là đúng.
"Vẫn không thể chủ quan!"



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.