Hôn Quân Ta Tiểu Ngạo Thiên Cổ

Chương 108: Vì sao lại không




Các đầu bếp ở trong đại hội mỹ thực dương danh lập vạn, đồng thời được Lâm Bắc Phàm khen thưởng, có danh tiếng lại có tiền, đương nhiên cân nhắc làm lớn làm mạnh lên.
Vì vậy, rất nhiều tiệm ăn ngon như nấm mọc sau mưa.
"Đây là bánh cuốn bệ hạ ban tên nha, mau tới nếm thử!
"Đây là cánh gà gói sủi cảo, dùng cánh gà gói cơm mà ăn, quá ngon rồi!"
"Còn có xíu mại hoàng kim, ta thích!" Vừa mở đã sinh ý thịnh vượng, tài phú ùn ùn vào túi.
Dù sao, đây chính là mỹ thực được vào sâu trong đại hội mỹ thực, là món ăn ngon mà bệ hạ tán thành!
Trong đó có một ít mỹ thực, còn được bệ hạ ban tên!
Thứ Hoàng đế đã tán thành, ai mà không muốn thử chứ?
Vì thế, sinh ý tự nhiên nhanh chóng tốt lên, rất nhiều cửa hàng mặt tiền đứng đầy hàng người.
Rất nhiều người nhìn mà mê tít mắt, đây quả thực là một con đường phát tài vô cùng rõ ràng, tràn ngập sức. hấp dẫn!
Chỉ cần đánh vào đại hội mỹ thực, được bệ hạ tán thành, là có thể mở quán làm ăn phát tài.

Nếu như làm tốt hơn thì sẽ nhận được sự tán thưởng của bệ hạ, tiến cung làm quan.
Trong lòng mọi người âm thầm hạ quyết định, xoa nắn bàn tay, đại hội mỹ thực năm sau nhất định phải tham gial
Thực đơn ngon đã thu đến lượng lớn nhân khí, hàng ngày người tới nơi này để ăn rất nhiều, nối liền không dứt, ăn xong nhà này sẽ ăn cái nhà khác. Sau khi ăn xong thuận tiện đi dạo phố phường, toàn bộ thị trường được kích hoạt, tràn đầy khí tức khói lửa, vô cùng náo. nhiệt.
"Bệ hạ, đám đầu bếp nổi danh trước mặt mọi người trong đại hội mỹ thực, không hẹn mà mở cửa hàng ở phố Kinh Bắc, hợp thành một con phố ẩm thực, hấp dẫn lượng lớn nhân khí! Hôm nay, phố Kinh Bắc náo nhiệt phồn hoa, tiếng người huyên náo!"
Đây là một chiến tích không nhỏ, quan Phủ Doãn kinh thành chuyên đầu cơ kinh doanh lập tức thỉnh công với Lâm Bắc Phàm.
Lâm Bắc Phàm long nhan vui vẻ:Ái khanh, ngươi làm tốt lắm, trãm rất hài lòng!"
"Phố ẩm thực khi nào thì náo nhiệt nhất, trẫm rảnh rỗi cũng tới tham gia náo nhiệt, cùng vui với bách tính!"
Quan Phủ Doãn của kinh thành vội vàng nói: "Bệ hạ giờ Dậu là thời điểm náo nhiệt nhất!"
"Giờ Dậu đó, hình như là lúc mọi người kết thúc công việc thì phải!"
"Bệ hạ nói chí phải!"
Phủ Doãn kinh thành cười nói: "Khi đó chính là lúc dân chúng kết thúc công việc về nhà, ăn cơm chiều! Chẳng qua, đến thời gian cấm đi lại ban đêm, người sẽ ít đi!"
Lâm Bắc Phàm vung tay lên: "Như vậy quá vội vàng, dứt khoát giải trừ lệnh giới nghiêm ban đêm đi, để mọi người buổi tối cũng có thể giải trí, làm ăn!"
Phủ Doãn kinh hãi: "Giải trừ cấm đi lại ban đêm? Như vậy trị an sẽ xảy ra vấn đề, bệ hạ nghĩ lại!"
Kinh nghiệm lịch sử chứng minh, buổi tối rất dễ xảy ra chuyện, nhiều người sẽ dễ dàng xảy ra chuyện.
Thực tế ở thế giới võ hiệp này, rất nhiều người đều có võ công kèm thân, một khi uống rượu phát điên, không ai ngăn được.
Vì vậy rất nhiều quốc gia vì để tiện quản lý mà thường áp đặt, thực thi cấm đi lại ban đêm.
Đến buổi tối, nếu như ngươi còn đi dạo trên đường, nhẹ thì khuyên ngăn trở về, nặng thì bắt vào đại lao.
Lâm Bắc Phàm bình tĩnh cười nói: "Buổi tối xác thực sẽ xảy ra vấn đề, nhưng tìm nhiều người đến bảo vệ trị an không phải là được sao? Kể từ đó, còn có thể giải quyết vấn đề nghề nghiệp của một số người, đều đẹp cả đôi đường!"
Phủ Doãn kinh thành sốt ruột, nghe có vẻ rất không Tồi.

Nhưng một khi xảy ra vấn đề, đó chính là đại sự!
Đây chính là dưới chân thiên tử, một khi xảy ra đại sự, đó chính là trách nhiệm của Phủ Doãn kinh thành như hắn!
Chạy không thoát!
Căn cứ vào nguyên tắc nhiều chuyện không bằng bớt một chuyện, Quan Phủ Doãn kinh thành mở miệng nói: "Bệ hạ..."
"Đừng nói nữa, cứ thế mà quyết định dứt khoát!"
Lâm Bắc Phàm vỗ tay nói: "Cấm đi lại ban đêm giải trừ, cho phép mọi người buôn bán, ra ngoài đi dạo phố nhưng trị an không được loạn!"
Trong đó có chừng mực, ngươi phải nắm chắc làm! Làm tốt có thưởng rất nhiều, ngươi làm không tốt thì xem mà làm.
"Vâng, bệ hạ"
Khuôn mặt của Thành Phủ Doãn đã biến thành trái dưa.
Đây là một việc cực khổ muốn chết!
Nhưng ai bảo bệ hạ hạ chỉ đây, hắn chỉ có thể nắm mũi chịu làm.
Vì vậy, lệnh cấm đi lại ban đêm ở kinh thành được giải trừ.
Buổi tối người ra ngoài dạo phố biến nhiều, sinh ý càng tốt, kinh thành cũng càng thêm phồn hoa náo. nhiệt.
Cảnh tượng này khiến cho rất nhiều quốc gia xung quanh hâm mộ.

"Hôn quân này một trận chỉnh đốn, thế mà lại thu cả thị trường, kinh tế lại tốt hơn rồi!"
"Hôn quân có thể, trãm không có lý do gì không được!"
"Chắc chắn trẫm làm tốt hơn hắn!"
Vì vậy, rất nhiều Hoàng đế lần lượt noi theo.
Hoàng đế An Quốc, trong triều đình lông mày hớn hở nói: "Trầm muốn noi theo hoàng đế Đại Hạ tổ chức đại hội mỹ thực, kích hoạt thị trường, chấn hưng kinh tết Các vị ái khanh, thấy sao?"
"Bệ hạ, tuyệt đối không được!
" Bách quan sợ hãi phản đối.
Hoàng đế An Quốc buồn bực: "Vì sao lại không?”
Thừa tướng đứng dậy đầu tiên: "Bệ hạ, vi thần đã hiểu rõ, hoàng đế Đại Hạ tổ chức đại hội mỹ thực chủ yếu là để thỏa mãn ham muốn ăn uống! Vì thế, trước sau hắn bỏ ra hơn mười vạn lượng bạc, quá lao dân thương tài! Kho bạc của chúng ta có hạn, hẳn nên tốn vào. chuyện trọng yếu, thỉnh bệ hạ thu hồi mệnh lệnh đã ban!"
Hoàng đế An Quốc tranh thủ: "Nhưng mà thay đổi kinh tế xong rồi, thu nhập của quốc khố chúng ta sẽ được gia tăng!"
Thượng thư Hộ bộ đứng ra: "Bệ hạ, kinh tế trở nên tốt, đúng là thu nhập quốc khố sẽ gia tăng! Thế nhưng, thu nhập của quốc khố chúng ta chủ yếu đến từ thuế nông nghiệp, triều đình chuyên bán vân vân, phân chia thuế má kinh doanh chiếm rất nhỏ! Cho nên, kinh tế tốt lên, thu vào cũng có hạn! Cho nên, còn không bằng không làm!"



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.