Hỗn Độn Đại Chúa Tể

Chương 93: Độ Kiếp Huyền Vũ Cảnh!






Sau hơn ba canh giờ thì hào quang của kim sắc yếu dần, nó cuộn mình lại chui vào thứ hải của Lâm Thần, hai thanh kiếm hấp thu hào quang kim săc về sau thì rẽ run run, bầu trời lúc này bỗng nhiên trời quang mây đản không hề bị sương mù che đậy trước kia nữa, Lâm Thần kinh ngạc không thôi đồng thời phát hiện nguyên khí nơi đây bị rút cạn không còn chút nào, đang còn trong sự ngỡ ngàng thì bầu trời bắt đầu kéo mây, mây đen mịt mù kèm theo những tia lửa điện chớp nhoáng, hăn ngửa mặt nhìn trời thì mặt liền biến sắt:" Đây là hạo kiếp ...!Không lẽ là do hai thanh kiếm này dẫn tới!!"
Nếu nói đan dược khi có linh tính sẽ sinh ra đan lôi giáng xuống thử thách, thì binh khí đồng dạng nếu một luyền đan sư luyện ra bính khí có khí linh bên trong sẽ dẫn đến lôi kiếp hàng lâm, gọi là hạo kiếp...!Vượt qua hạo kiếp, khí linh mới chính thức là khí linh nếu không chỉ là một binh khí bình thường biết cử động mà thôi, khác với đan lôi, hạo kiếp chỉ phủ xuống đúng một lần duy nhất, một lần của nó gồm hơn chín đạo thiên lôi, thành hay bại quyết định trong một khắc duy nhứt.
Hai thanh kiếm vừa hấp thụ sau hào quang hoàng kim thì hạo kiếp liền giáng xuống, tổng cộng hơn mười tám đạo thiên lôi không ngừng trút xuống như mưa nhưng không vì vậy mà làm ảnh hưởng tới thanh kiếm mà còn khiến cho hai thanh kiếm dần trở nên sáng chói, sau khi hạo kiếp giáng xuống mười tám đạo kiếp lôi thì nó bắt đầu tan biến, hai thanh kiếm khe rung rung rồi muốn chạy thoát như nào dễ như vậy, đề phòng từ trước Lâm Thần đã dùng hồn lực bản thân phong cấm xung quanh khiến hai thanh kiếm bị cầm cố tại một vị trí, hắn thu tay hai kiếm liền xuất hiện trước hắn nhưng không ngừng chống cự, hắn quát: " Còn không chịu yên phận.

Muốn chết sao!"
Hai thanh kiếm liền bị uy thế của Lâm Thần uy hiếp liền trở nên tình lặng rơi xuống tay hắn, cầm hai thanh kiếm trong tay hắn dò xét thì phát hiện cả hai thanh kiếm đều do tiên thiên kim khí ngưng tụ mà thành toàn bộ Hỗn Nguyên Kim Thiếc bị Tịnh Liên Thánh Hỏa tịnh hóa một phen lại trải qua kim sắc hào quang từ kim sắc quyển trục tinh luyện một lần thì hoàn toàn trở thành tiên thiên kim khí.
Thảo nào mà dẫn tới hạo kiếp mạnh mẽ như vậy, hắn thu một thanh kiếm lại và dĩ nhiên không quên tạo một căm chế trên thanh kiếm đó, ban đầu hắn vốn dĩ luyện hai thanh kiếm một thanh cho hắn, một thanh cho nữ nhân của hắn là Mộng Thiên Nguyệt, đang dự tính luyện hóa thanh kiếm còn lại thì bỗng nhiên một cơn gió thổi qua khiến hắn rùng mình, ngước mặt lên nhìn trời thì phát hiện mây đen vậy mà còn chưa tan biến, thậm chí mà còn ngày càng dày đặc hơn.

Hắn ngây ngô không hiểu chuyện gì đang xảy ra thì nhìn lại tu vi của hắn thì phát hiện điểm lạ thường liền hốt hoảng thu thanh kiếm lại một lúc sau tính tiếp, hắn ngửa mặt lên trời mà nói:" Không ngờ vậy mà đột phá tới Huyền Vũ Cảnh, xem ra đây là Thiên phạt của bản thân a...!Hảo, cũng tốt sẵn mình muốn xem sau khi ngưng tụ thành công Thần Ma chi thể uy lực như thế nào!!! "
Cảm nhận sự khiêu khích, từ trên trời giáng xuống một đạo thiên lôi mạnh mẽ lần này hắn không dùng bất kì thủ đoạn nào chỉ dùng bình thường nhục thân mà chống đỡ, quả nhiên khi lôi kiếp rơi trên người hắn không những cảm thấy khó chịu mà còn vô cùng thoải mái, khẽ vận chuyển [ Thần Ma Thể Quyết ] hấp thu lôi điện rèn dũa bản thân, một đạo rồi lại tiếp một đạo lúc này quần áo trên người đã bị thiên lôi đánh tan nát gần hết, nhưng may là túi trữ vật không sao là do trước đó hắn gia cố một tầng trận pháp chịu được lôi điện, lửa nung và chống xối mòn, thấm nước,...!vô cùng bên chắc.
Sau bảy bảy bốn chín dạo thiên phạt giáng xuống, không giết được Lâm Thần, thiên đạo cũng rút đi không tiếp tục làm khó hắn nữa.

Trải qua lôi kiếp truy luyện, Thần Ma Thể của hắn đã trở nên hoàn mỹ hơn bao giờ, thậm chí hắn còn hấp thu luôn cả lôi phạt để tăng cường bản thân, bây giờ tu vi của hắn vững chắc tại Huyền Vũ Cảnh tam trọng, thân thể sánh ngang với bát phẩm hạ cấp binh khí hay đơn giản thân thể hắn có thể so với Tôn Vũ Cảnh cường giả.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.