Hồi Ức Sông Nile

Chương 19:




Ivy không phải dạng con gái thấy máu là sợ hãi, thấy người chết thì kinh hoàng. Nhưng hình ảnh giữa bình nguyên dù là người gan lỳ thế nào cũng không khỏi mất hồn vía thất kinh. Mấy ngàn sự sống chỉ sau cái phất tay của pharaon liền nằm bất động. Sinh mệnh con người lại nhỏ bé thế sao? Dù biết User là loại người đam mê quyền lực, nhưng Ivy chưa bao giờ nghĩ hắn lại có thể tàn nhẫn đến thế…
Nàng không phải thánh mẫu sẽ không bất chấp tính mạng bản thân, lên tiếng chống đối pharaon đòi công đạo cho những thi thể đã lạnh ngắt dưới kia. Tuy vậy, giờ phút này Ivy cảm thấy vô cùng kinh hãi bởi sự độc tài của người đàn ông nhẫn tâm đầy uy lực. Ba năm vui vẻ bên cạnh hắn khiến nàng đã từng nghĩ cả đời như thế cũng không sao. Song, với sự thật khủng khiếp trước mắt, Ivy biết mình đã sai. Chưa bao giờ ý nghĩ muốn bỏ chạy thật xa khỏi bàn tay ma quỷ kia lại mãnh liệt đến thế này…
“Ivy ngươi không nên ở bên Ramesses” dừng một chút, Nir nhìn nàng đầy lo lắng, nói tiếp “Với tính cách của ngươi sớm muộn cũng xảy ra chuyện”
Ivy hơi bất ngờ, đây là thần giao cách cảm chăng? Tuy quen biết chưa lâu, nhưng nàng luôn cảm thấy giữa mình và Nir có một sự đồng cảm đặc biệt khó nói
“Ta biết, nhưng hiện tại ta không thể làm khác” Ivy thở dài buồn rầu trả lời
“Ivy nếu có ngày ngươi rời khỏi hắn hãy đến Hittite tìm ta. Ta luôn chờ ngươi!” Nir triều mến nhìn nàng. Hắn thật sự rất muốn ngay bây giờ mang nàng theo, nhưng lúc này việc đó khác nào tuyên chiến cùng tên pharaon khát máu ngoài kia
Cảm nhận được sự quan tâm của Nir. Ivy tạm vứt buồn bực sang một bên, xoay người đối diện cùng Nir
“Ta sẽ nhớ ngươi lắm!”
Giây phút chia tay bao giờ cũng khiến người ta nghẹn ngào, xúc động. Có lẽ là từ khoảnh khắc, bàn tay nhỏ ấm áp đưa ra nắm lấy bàn tay to lạnh ngắt kia thì đã phá vỡ bức tường ngăn cách giữa họ. Định mệnh cho họ gặp nhau, nhưng lại không cho họ ở gần nhau…Dù vậy, tình bạn giữa hai người sẽ không vì điều đó mà thay đổi
“Ta có thể ôm ngươi một chút không, Nir” không biết bao giờ mới gặp lại người bạn này? Giờ đây, nàng chỉ muốn ghi nhớ tất cả vào ký ức mọi thứ thuộc về con người mang vẻ đẹp vương giả của loài phi ưng này
Nir không trả lời, chỉ dang rộng đôi tay, nở nụ cười vô cùng ưu nhã. Ivy không chần chừ, xúc động lao vào lòng hắn. “Thì ra, toàn thân Nir không phải đều lạnh băng, ít nhất Ivy cảm nhận được trái tim hắn rất ấm áp”
Một giọt thủy châu trào ra từ khóe mắt, lăng dài theo gò má trắng hồng. Nir dùng bàn tay lạnh lẽo khẽ chạm vào nó… “Cả nước mắt nàng cũng mang theo nhiệt lượng đủ sưởi ấm lòng hắn”…
“Đừng khóc! Hai ta sẽ còn gặp lại vào một ngày không xa…”, Nir vỗ về thì thầm bên tai Ivy
Đè nén cảm xúc lại, Ivy đẩy nhẹ Nir ra, miệng cố nặn ra một nụ cười thật tươi. Đôi mắt còn long lanh dịch lỏng óng ánh kết hợp cùng nụ cười như hoa anh đào nở rộ, vô cùng xinh đẹp
“Ta phải đi rồi!”, nàng nói dứt khoát, xoay người bước đi thật nhanh, không muốn Nir phát hiện đôi mắt mình đã lần nữa ngấn đầy nước sắp vỡ òa tuông ra… Bóng dáng nhỏ nhắn nhanh chóng khuất qua cầu thang, để lại thân ảnh cao lớn với một nổi buồn không tên…
***
Cảnh tượng hai thân người ôm ấp, tình tứ trên thành Kadesh, không sót một chi tiết nào rơi thẳng vào đôi mắt phượng yêu nghiệt, đang phừng phừng bốc lửa, thấy vậy Paser vội biện minh thay Ivy
“Ivy và Muwatallish chỉ là bạn bè thôi”
“Ngươi im đi!” User lúc này lửa giận đủ thiêu trụi cả một bình nguyên làm sao nghe lọt tai những lời của Paser.
Từ giây phút biết tin User xử tử mấy ngàn binh lính bỏ chạy, thì Paser biết User đã mãi không còn là người bạn lúc nhỏ của mình nữa. Mà giờ đây trước mặt hắn là pharaon Ramesses II quyền lực tối cao, người đại diện cho thần linh nắm quyền sinh sát vô hạn trong tay. Bất kỳ ai phản bội hay chống đối ngài, sẽ có kết cuộc giống những thi thể không đầu nằm vươn vãi phía trước chỉ đợi chim kềnh kềnh đến mổ từng mảnh thịt mang đi… Song, nếu để ngài gặp Ivy lúc này thì thật là nguy cho nàng. Paser liều mạng cố kéo dài thời gian giúp Ivy
“Thưa pharaon, thời gian không còn sớm, xin ngài hãy thống lĩnh đại quân lên đường trở về Ai Cập trước. Thần sẽ ở lại chờ Ivy... rồi lập tức đuổi theo sau” Paser thận trọng từng lời nói
User liếc mắt nhìn Paser rồi lại ngẩng đầu nhìn mặt trời. Tạm nén hỏa khí. Hướng Paser hắn ra lệnh
“Ngươi và Pareherwenemef dẫn đại quân thẳng hướng thung lũng Bekaa lập tức hành quân trở về Pi-Ramesses, tuyên bố chiến thắng. Karen và đội hộ vệ ở lại hộ tống ta”
Vương lệnh đã truyền bất kỳ ai cũng không thể kháng lại, kể cả Paser dù không nguyện ý cũng phải nhất nhất tuân theo. Hắn muốn giúp nàng, hóa ra lại càng hại nàng thê thảm hơn rồi!
Dưới sự chỉ huy của Paser và Pareherwenemef đại quân Ai Cập từ từ khuất khỏi bình nguyên Orontes…
***
Xa xa, từ thành Kadesh thân ảnh nhỏ bé cũng dần xuất hiện
Không còn chiến xa vàng xa hoa, không còn chiến giáp ánh kim rực rỡ chỉ là một thân trường bào đen cưỡi trên hắc mã uy dũng… nhưng vẫn là hắn mái tóc bạch kim rực rỡ dù đi đến nơi nào cũng không che dấu nổi sự ngang tàng bá đạo của hắn. Con người máu lạnh tàn nhẫn khiến người người kinh hoàng khiếp sợ.
Nghe tiếng bước chân đến gần, rèm mi dài cong vút đang khép hờ khẽ lay động, để lộ ra đôi mắt phượng màu hổ phách hơi nheo lại, cánh môi mỏng quyến rũ lười biếng mấp máy
“Chịu quay về rồi sao?” hắn trịch thượng hỏi, đồng thời phất tay ra lệnh bọn Karen lui ra xa. Hắn không muốn giải quyết “chuyện nhà” trước mặt người ngoài
“Ta có việc cần làm, nên…”, Ivy chưa kịp giải thích rõ ràng. Thì trên đầu lại truyền xuống âm thanh du dương nhẹ nhàng như tiếng đàn, nhưng ẩn đầy vẻ nguy hiểm, cắt ngang lời nàng
“Việc của ngươi là tình tứ cùng Muwatallish!”
“Ta không có!” Ivy oan ức cãi lại
“Chính mắt ta thấy ngươi chủ động lao vào lòng Muwatallish…” nói đến đây thì User mất hết sự trầm tỉnh vốn có. Đôi con ngươi màu hổ phách cũng dần chuyển đục. Hình ảnh đó lại lần nữa hiện lên trong đầu hắn. Hỏa diệm tưởng chừng đã nguội đi, giờ lại hừng hừng bùng cháy dữ dội
“Không phải, ta và Nir chỉ là bạn bè!” Ivy quyết định thành thật
“Nir? Gọi nghe thật thân thiết” giọng điệu giễu cợt nhưng trong lòng User đang dậy sóng, thì ra tên gọi thân mật nàng cũng không chỉ dành riêng cho hắn… “Dối trá!” hắn trào phúng nói
“User, thật ra ngươi muốn gì?” Ivy mệt mỏi hỏi, nàng dần nhận ra hắn đang cố đỗ tội lên đầu nàng. Dù nàng giải thích thế nào thì cũng vô nghĩa. “Cho dù, ta và Nir thật sự có gì với nhau… thì cũng không liên quan đến ngươi. Ngươi là gì của ta? Sao lại mắng ta dối trá” Ivy bực bội phũ nhận
Thân ảnh hắc y nhúng nhẹ người nhảy xuống ngựa, bước từng bước đến gần nàng, vóc dáng cao lớn từ từ che đi tầm mắt Ivy, khiến nàng có cảm giác xung quanh đột ngột tối thui… là sát khí tỏa ra từ hắn. Ivy mất tự chủ lùi về phía sau vài bước, tim cũng bắt đầu loạn nhịp
“Sợ sao?” hắn nở một nụ cười như ma quỉ địa ngục, âm hàn đến đỉnh điểm. Vươn bàn tay to lớn tóm lấy nàng, bàn tay còn lại khẽ chạm vào gương mặt trắng hồng, từng ngón tay thon dài nhẹ nhàng lướt qua gò má mềm mại rồi dừng lại ở chiếc cằm tinh xảo, giữ chặt. “Hôm nay, ta-sẽ-cho-ngươi-biết-ta-là-gì-của-ngươi!”, hắn rít từng tiếng qua kẽ răng.
User cuối người dùng môi khắc họa từng đường nét trên mặt Ivy. Nụ hôn liên hoàn không bỏ sót một chi tiết nào từ cái trán cao cao kéo dài đến hỏm cổ nóng rừng rực khiến hắn say mê ngây ngất. Tham lam liếm nhẹ rồi mút mạnh lưu lại từng dấu vết trên chiếc cổ trắng nhỏ. Miệng không ngừng thì thầm
“Nàng, là của ta!”
Như vẫn cảm thấy chưa đủ, đôi môi mỏng khiêu gợi của User quay lại trêu đùa cùng cánh môi mọng đỏ của nàng. Hắn cắn nhẹ môi nàng, khiến Ivy vô thức mở ra hai hàm răng ngọc ngà. Chiếc lưỡi nóng bỏng của-ai-đó lập tức thừa cơ xông vào khuấy động khoang miệng thơ ngây nhỏ nhắn, điên cuồng cắn nuốt mật ngọt từ nàng. Thành thạo quyến rũ chiếc lưỡi đinh hương vụng về của nàng quấn quít cùng cái lưỡi bá đạo của hắn
Nụ hôn của sự đê mê kéo dài khá lâu, Ivy cứ phỏng như tượng vô thức đón nhận, còn vô lực tựa vào khuôn ngực rắn chắc của-ai-đó thở dốc… vì mất hơi. Mãi đến khi bên tai thì thầm giọng nói dịu dàng hiếm thấy
“Thích không?”
Ivy giờ mới hoàn hồn, nhưng nhất thời á khẩu không nói được lời nào. Ý thức dần trở lại, hắn hôn nàng, còn nàng… còn nàng… cũng thích và nhiệt tình đáp trả. Từng tế bào vẫn còn cảm giác mê muội là bằng chứng xác thực nhất. Trời ơi! Không lẽ nàng thật sự có tình cảm với hắn. Không! Không! Không! Tuyệt đối không được có tình ý với người này. Ivy liều mạng đạp chết tình cảm vừa nhen nhóm trong lòng, gạt phắt suy nghĩ điên khùng kia. Nàng biện minh cho hành động vừa rồi là bị hắn… thôi miên. Cái lý do củ chuối nhất nàng có thể nghĩ ra lúc này thì cứ cho là vậy đi
“Buông ra!” nàng bực bội dùng lực đẩy hắn ra
User cười cười, không nguyện ý lắm nhưng cũng thả nàng ra, miệng thì thầm
“Vừa rồi, nàng có nói vậy đâu! Vừa rồi nàng…”
“Là ta nhất thời phản ứng không kịp” nàng vội cắt ngang lời hắn
Thấy hắn bày ra vẻ mặt không tin tưởng lắm, Ivy nghiêm túc khẳng định
“Ta không yêu ngươi… Sau này xin ngươi đừng làm thế nữa! Nếu không đến cả quan hệ bạn bè chúng ta cũng không thể tiếp tục” Ivy không muốn dây dưa với hắn, nàng kiên quyết nói
Đôi mày đế vương dần nhíu chặt theo lời nói của nàng. Hết lần này đến lần khác, nàng cho hắn hi vọng rồi ngay sau đó tạt nước lạnh vào mặt hắn. Hắn có thể mặc kệ cảm xúc của nàng biến nàng thành của riêng hắn, nhưng cái hắn muốn là tình yêu từ nàng
“Nhưng…Ta yêu nàng!” User nhìn thẳng vào mắt nàng, mê luyến nói
Ivy nghe lòng xao xuyến xúc động mạnh. Từ đáy lòng dâng lên một cảm giác ngọt ngào khó tả. Song, rất nhanh nàng buộc mình phải gạt bỏ nó đi. Cả đời này, nàng cũng không thể chấp nhận người đàn ông mình yêu lại có thêm nhiều người phụ nữ khác bên cạnh. Mà User chính là điển hình của loại đàn ông đó
“Xin lỗi User! Ta và ngươi tuyệt-đối-không-thể” nàng lạnh nhạt đáp trả
Một pharaon quyền lực bày tỏ tình cảm cùng một cô gái tầm thường. Lại bị nàng không tiếc lời từ chối. Nàng thật vô tâm! Tại sao hắn phải để tâm?. Hắn buồn cười cho suy nghĩ trước đây của mình. Cho dù hiện tại nàng không yêu hắn, thì nàng vẫn phải là của riêng hắn, ngay từ đầu lẽ ra phải nên như thế
“Bằng quyền uy một pharaon ta tuyên bố sau khi về Ai Cập chúng ta sẽ kết hôn”. Rèm mi dài rũ xuống che đi sự mệt mỏi cùng nổi thất vọng trong đáy mắt. Hắn xoay người nhảy lên ngựa muốn kết thúc câu chuyện
“Không!” Ivy nhảy dựng lên phản đối
“Lên đây! Nàng điều khiển ngựa, ta ngủ một chút. Cả đêm qua ta thức trắng”. Dừng một chút hắn tiếp lời “việc kết hôn hôm khác nói tiếp, ta mệt lắm!”
Mặt Ivy méo xệch. Con người này luôn bá đạo như thế. Ngang tàng quyết định mọi thứ, không cho đối phương cả quyền được nói. Nàng sợ hắn, phục tùng hắn nhưng riêng việc lấy hắn làm chồng, thì ba chữ thôi “không bao giờ”. Ivy bắt đắc dĩ trèo lên ngựa, ngồi ở vị trí phía trước User. Tay cầm cương khảy nhẹ, hắc mã tung vó lao đi. Phía sau, hai tay User không yên phận vòng qua eo thon, bám chặt. Vòm ngực rộng lớn thuận thế áp sát tấm lưng bé nhỏ không một khoảng cách. Đầu tỳ nhẹ một bên vai nàng, mũi hướng vào hỏm cổ tham lam hít lấy mùi thơm tươi mát từ những sợi tóc may của thiếu nữ… Ivy hơi bực vì tình trạng tiếp xúc quá mức thân mật này. Định lên tiếng ý kiến. Liếc mắt thấy hàng mi dài như cánh bướm xinh đẹp mệt mỏi rũ xuống, cùng đôi môi quyến rũ khẽ cong đầy ngạo nghễ. Tất cả kết hợp tạo nên một nét đẹp đối lập nhưng vô cùng hài hòa, khiến tim Ivy loạn nhịp.
“User nếu ngươi không phải là Ramesses II thì thật tốt biết bao” nàng thầm than
Ivy không đành lòng phá vỡ nét mỹ lệ trên mặt hắn lúc này. Nàng quyết định im lặng…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.