Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 705: Gặp mẹ chồng (1)




Cho nên nói, mỗi võ giả đều muốn vượt lên trước, thoát ly hàng ngũ con kiến hôi, trở thành vương giả cao cao tại thượng!
Nhưng võ đạo không có chừng mực, phía trên Linh cảnh có Tinh vực, phía trên Tinh vực có Thần cảnh, mà cho dù là Thần linh còn có ba bảy loại phân chia! Cho nên nói võ đạo như đi ngược dòng nước, không tiến tắc thối!
Ở trong sóng triều mãnh liệt dạng này, chỉ có không ngừng kiên quyết tiến thủ mới có thể có một ngày tiếu ngạo đỉnh phong!
Lâm Lạc cũng không có cùng Lâm Hồng Hoang già mồm cãi láo, hắn xác thực cần cấp tốc tăng cường tu vi, phía trước địch nhân cường đại đến đáng sợ, hắn phải nắm chặt thời gian! Chuyện tình nắn là con của Lâm Hồng Hoang cùng Nghiêm Thanh tất nhiên không thể nào là bí mật vĩnh viễn, một ngày nào đó sẽ rõ ràng khắp thiên hạ!
Đến lúc đó, hắn cũng không muốn nhờ cha mẹ che chở dưới cánh chim!
Một đường bay vút, Lâm Lạc cũng không có vội vã luyện hóa những linh khí mà Lâm Hồng Hoang cho kia, mà là đi Tàng Vân sơn mạch, đưa bọn người Tô Mị đi Hận Tuyệt Cốc, khiến hắn hoàn toàn không có nỗi lo về sau, có thể lực chiến thiên hạ!
Hơn mười ngày sau, Lâm Lạc đi tới sơn cốc trong Tàng Vân sơn mạch.
Cùng chúng nữ tương kiến, mọi người tự nhiên vui mừng vạn phần. Tô Mị các nàng đều cho rằng Lâm Lạc ít nhất phải nhiều năm thời gian mới có thể phát triển đến trình độ cùng Vi Đan Hàn chống lại, không nghĩ tới rõ ràng nhanh như vậy liền trở lại!
Lâm Lạc đem chuyện tình mình đột nhiên có cha mẹ nói ra, làm chúng nữ ngạc nhiên không thôi.
- Ồ, nguyên lai còn là một nhị thế tổ! Sách sách sách, cha mẹ đều là Tinh vực Chí Tôn, ngươi lại hồ đồ lăn lộn ở Nam Châu!
Lữ Nguyệt Đồng cười ha ha, nhưng ngữ khí lại đặc biệt chua, một bên dùng sức vỗ bả vai Lâm Lạc, đem hắn ngạnh sanh đánh thấp ba thước, nửa người dưới cắm vào trong núi đá cứng rắn, có thể thấy được nàng dùng bao nhiêu kình lực!
- Đúng vậy, còn tưởng rằng là đồ hai lúa ở Nam Châu, không nghĩ tới có lai lịch lớn, lừa gạt mấy tỷ muội chúng ta!
Tô Mị cũng bĩu môi nói ra.
Chúng nữ đều đối với Lâm Lạc dùng ngòi bút làm vũ khí, sự thật này xung kích quá lớn a!
Ban đầu chúng nữ đều cho rằng Đông Châu Chủ Linh cảnh cao thủ là Chí tôn, nhưng cha mẹ Lâm Lạc dĩ nhiên là Tinh vực Chí Tôn càng mạnh hơn một bước, điều này không khỏi làm các nàng có loại tâm lý mình như vịt con xấu xí, tựa hồ cùng Lâm Lạc thoáng cái kéo ra cự ly.
- Vậy các nàng có theo ta đi hay không?
Lâm Lạc trực tiếp sử dụng ngoan chiêu.
- Đánh rắm gì đó, ngươi là nam nhân của chúng ta, ngươi đi đâu chúng ta tự nhiên đi đến đó!
Tô Mị tứ nữ lập tức nhận thức kinh sợ, mà Lữ Nguyệt Đồng cũng tỏ vẻ thiên hạ xú nam nhân quá nhiều, vẫn là đi Hận Tuyệt Cốc mới tốt.
Còn như Đường Điềm, chưa từng có ai sẽ đem ý kiến của nàng để ở trong lòng, làm cho nàng giơ tay nửa ngày cũng không có người phản ứng nàng, tức giận đến tiểu ma nữ không ngừng nguyền rủa mọi người.
Mặc dù sơn cốc này là khối bảo địa, nhưng chân vạc thứ tư đã quy vị, nơi này cũng không còn là phúc địa trước kia. Huống hồ các nàng Tô Mị đã sớm vơ vét đủ chỗ tốt, thật cũng không có lưu luyến gì.
Người trong cốc xem bọn người Lâm Lạc là Thần linh đến thế gian, lúc biết được bọn họ muốn ly khai, đều là kinh sợ, còn cho là bọn họ làm sai cái gì lọt vào Thần linh vứt bỏ, từng nhà khóc thét liên tục, cầu xin mọi người không nên ly khai.
Nhưng thiên hạ không có buổi tiệc nào không tàn, Tô Mị các nàng cũng chỉ là ở nơi này tị nạn mà thôi, sớm muộn cũng có lúc rời đi.
Bất quá Đường Điềm lại nhân cơ hội thu lấy rất nhiều linh thảo, dùng thái độ làm người của tiểu ma nữ, nếu như không vào lúc đó vét lên một bả mà nói, nàng cũng không phải là Đường Điềm !
Hai ngày sau, bọn họ lên đường mà đi, hướng về Hận Tuyệt Cốc xuất phát.
Bởi vì lần này nhân viên rất đông, hành trình tự nhiên không có khả năng như lúc Lâm Lạc đến nhanh như vậy, thẳng qua gần một tháng thời gian, bọn họ mới đến Hận Tuyệt Cốc. Bất quá, gần hương tâm tình e sợ (* gần về nhà thì tâm tình lo lắng), mặc dù các nàng Tô Mị không phải về quê hương, nhưng lại có tâm lý nàng dâu xấu xí về gặp mẹ chồng, bất ổn a!
Hơn nữa, vị mẹ chồng này còn không phải người bình thường, chính là Tinh vực Chí Tôn a, người mạnh nhất ở hạ giới! Áp lực như vậy tự nhiên cực lớn.
Mặc dù là càng tiếp cận Hận Tuyệt Cốc, nhưng tốc độ của bọn hắn càng chậm, nhưng lại chậm cuối cùng cũng có thời điểm đến.
- Gặp qua thiếu chủ!
Lối vào Hận Tuyệt Cốc, hai tên nữ vệ hướng Lâm Lạc quỳ gối hành lễ. Các nàng đối với Nghiêm Thanh là cảm kích cùng tôn kính phát ra từ đáy lòng, cái gọi là yêu ai yêu cả đường đi, mặc dù các nàng căm hận nam nhân, nhưng Lâm Lạc tuyệt đối là ngoại lệ, đây chính là đứa con độc nhất của Cốc chủ!
- Ân!
Lâm Lạc cũng không có thói quen sĩ diện, liền cho các nàng đứng dậy, mang theo chúng nữ tiến vào trong cốc, đi gặp Nghiêm Thanh.
- Mẹ ngươi có dữ hay không?
Ngay cả Tô Mị không sợ trời không sợ đất cũng có chút kinh sợ, một mặt là bởi vì Nghiêm Thanh chính là Tinh vực cường giả, càng nhiều hơn nữa chính là phản ứng bản năng của con dâu.
- Không dữ, bà ấy là người rất tốt!
Lâm Lạc tự nhiên sẽ không bôi đen cho mẹ của mình. Hơn nữa, Nghiêm Thanh hung ác cũng vẻn vẹn là nhằm vào nam nhân, đối với nữ nhân là thu dụng cùng bảo vệ, đối với Tô Mị chúng nữ càng thêm yêu thương chiếu cố .
- Lạc nhi!
Mới nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến, Nghiêm Thanh là Tinh vực Chí Tôn, chuyện đã xảy ra trong cốc lại há có thể dấu diếm được thần ý của nàng bao trùm, từ lúc bọn người Lâm Lạc vào cốc liền đã biết, chỉ là trước muốn quan sát chúng nữ một chút mới không có trước tiên xuất hiện.
Nàng phi thường hài lòng, mặc dù thực lực chúng nữ Tô Mị có chút yếu, nhưng cả đám đều xinh đẹp, nhân gian tuyệt sắc, miễn cưỡng xứng đôi con của nàng! Ở trong nội tâm mẫu thân như nàng, Lâm Lạc tự nhiên là nam nhân ưu tú nhất thế gian, chỉ có nữ nhân đẹp nhất trên đời mới có thể chân chánh xứng đôi!
- Con dâu gặp qua mẹ!
Tô Mị tứ nữ đối mắt nhìn nhau, đồng thời quỳ gối hành lễ.
Nghiêm Thanh lập tức mặt mày hớn hở, vung tay lên, lấy ra vài khỏa minh châu, từng cái đưa về phía tứ nữ, cho một cái liền hỏi thoáng cái tên của đối phương, mà Tô Mị tứ nữ đều là phi thường nhu thuận trả lời, nịnh hót mẹ chồng tự nhiên là thiên kinh địa nghĩa.
- Ồ, ta cũng có?
Lữ Nguyệt Đồng sững sờ, bởi vì Nghiêm Thanh thình lình chuẩn bị sáu phần lễ vật, kể cả nàng cùng Đường Điềm ở bên trong, mỗi người đều được tặng một khỏa minh châu. Mặc dù nữ Bạo Long này khí phách mười phần, nhưng ở trước mặt Nghiêm Thanh lại nửa điểm cũng không dám triển lộ ra, xem như một vật khắc một vật .
Nghiêm Thanh ở trên bộ ngực căng tròn đầy đặn của nàng liếc qua, không khỏi lộ ra vẻ hài lòng, mặc dù dung mạo nữ nhân này hơi kém các nàng Tô Mị một chút, nhưng ngực nở mông to, là sinh dưỡng tốt nhất, cái con dâu này tự nhiên cũng không có khả năng để tuột mất!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.