Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 664: Song hổ (2)




Dù là như thế, lại cũng chỉ là đã chiếm thượng phong mà thôi, cho dù ở hoàn cảnh bịt kín không thể trốn này, không có ba bốn ngày ác chiến cũng đừng nghĩ giết Thanh Hổ.
Lâm Lạc đợi nửa ngày sau, vẫn là phải tham dự chiến đấu, nhưng hắn cũng không có trực tiếp động thủ. Gần kề chỉ là phóng xuất ra Ngũ Hành lĩnh vực của hắn. Đừng nhìn cảnh giới của Thanh Hổ cao nhất, nhưng gặp được Ngũ Hành tiểu thế giới chỉ có thể chịu khuất phục, lập tức lĩnh vực của Lâm Lạc nghiền áp tất cả!
Trong cái thế giới này, Lâm Lạc tức là thần! Hắn chỉ cần thông qua lĩnh vực chậm lại tốc độ của Thanh Hổ, liền có thể để cho Lữ Nguyệt Đồng chém thống khoái!
Lực sát thương của Võ giả cường đại, nếu mọi người đứng tại nguyên chỗ không động, ngươi một quyền ta một quyền lẫn nhau quần ẩu mà nói, cuộc chiến đấu kia tối đa nửa canh giờ liền có thể giải quyết, cái này có thân thể mạnh mẽ hơn nữa cũng gánh không được đả kích khủng bố như thế.
Nhưng vô luận võ giả nào cũng sẽ không đổ máu như thế, đều tận lực thông qua thân pháp chuyển đổi, vận dụng lĩnh vực đến giảm miễn bản thân bị tổn thương. Hơn nữa bản thân Linh Cảnh chí cường giả có năng lực khôi phục khủng bố, một cuộc chiến đấu đánh cho hơn mười ngày là chuyện thập phần bình thường.
Mà Lâm Lạc trói buộc Thanh Hổ di động, chẳng khác gì là Thanh Hổ đã mất đi chỗ trống xê dịch, chỉ có thể cùng Đại Khảm Đao liều mạng!
Nhưng Đại Khảm Đao là linh khí, sẽ không bị thương, đồng dạng là Huyền Linh cảnh căn bản không cần lo lắng sẽ bị Thanh Hổ phá hư, cái liều mạng này kết quả chính là Thanh Hổ bị chặt đến máu tươi chảy đầm đìa, bạch cốt lộ ra, dưới tác dụng của lĩnh vực chi lực căn bản không thể khép lại!
Bất quá một nén hương thời gian, Thanh Hổ đã bị sinh sinh chém chết, buồn bã ô một tiếng không động đậy được nữa.
- Xem ra, về sau Nguyệt Đồng chỉ cần hi sinh nhan sắc hấp dẫn nam nhân nào đó thoáng một phát cái, đồng dạng có thể tùy tiện chém người!
Hạ Mộng Như ở một bên trêu ghẹo nói.
Lữ Nguyệt Đồng đối với Lâm Lạc múa qua múa lại Đại Khảm Đao, cao ngạo giương cái cằm lên nói:
- Lão nương dám cởi, ngươi dám xem sao?
Học xấu! Học xấu! Lâm Lạc lắc đầu liên tục, trước kia Lữ Nguyệt Đồng tuy bưu hãn, nhưng tuyệt sẽ không lưu manh như vậy, cùng các nàng Tô Mị chung một chỗ lâu rồi, hoàn toàn đã bị dạy hư mất!
Phải biết rằng những lời này Tô Mị cùng Lâm Lạc nói không có sao, mọi người là trên một cái giường ngủ, nhưng ngươi một hoàng hoa khuê nữ chưa gả cũng dám nói, không sợ Lâm Lạc thú tính đại phát tới đẩy ngã sao?
BA~! BA~! BA~!
Theo Thanh Hổ chết, giữa không trung cũng rơi xuống ba kiện vật phẩm, nhưng lại là ba kiện hộ giáp hơi mỏng, thuần trắng sắc, mềm nhẵn vô cùng, cầm ở trong tay tựa như không có cân nặng . Bất quá đó cũng không phải linh khí, Lâm Lạc không có chứng kiến bất luận vầng sáng lực lượng gì.
Tổng sẽ không cầm vài món đồ vật chỉ là đẹp mắt đến lừa gạt a?
Lâm Lạc phóng xuất ra lĩnh vực, không ngờ phát hiện cái hộ giáp này thậm chí có hiệu quả ngăn cách lĩnh vực! Hắn mặc vào một kiện, hướng Lữ Nguyệt Đồng nói:
- Lấy đao chém ta!
Lữ Nguyệt Đồng lập tức đại hỉ nói:
- Có thể dùng toàn lực không?
Lâm Lạc không khỏi sắc mặt tối sầm, tức giận nói:
- Có thể!
Lữ Nguyệt Đồng hưng phấn mà cố ý múa qua múa lại cánh tay, lúc này mới vung Đại Khảm Đao đối với Lâm Lạc trảm tới.
Bành!
Đại đao bổ vào trên người Lâm Lạc, một cổ đại lực tuôn qua, Lâm Lạc lập tức bị kích bay ra ngoài, nặng nề đâm vào trên vách tường, lại bắn ngược trở về.
Thấy Lâm Lạc tựa như không có việc gì bò lên, Lữ Nguyệt Đồng không khỏi cảm thấy thất vọng:
- Như thế nào ngay cả tiên huyết của không có phun!
- Cái kia thật đúng là xin lỗi rồi!
Lâm Lạc cắn răng, quay đầu đối với bọn người Tô Mị nói.
- Cái này tuy không phải là linh khí, nhưng tài liệu đặc thù, có tác dụng ngăn cách lĩnh vực cùng hấp thu lực lượng, nhưng cụ thể có thể đạt tới trình độ nào lại không rõ, mấy người các nàng mặc vào đi!
Hắn chỉ chỉ Tô Mị, Ninh Kiều Nguyệt cùng Hạ Mộng Như, tam nữ này cảnh giới yếu nhất, hơn nữa không có lực lượng, không có năng lực chiến đấu thực tế, cần bảo hộ nhất.
- Ta cũng muốn! Ta cũng muốn!
Đường Điềm vội vàng nhảy ra ngoài, sự tình gì nàng đều ưa thích chọc vào một cước.
- Ngươi đợi đi!
Lâm Lạc đem cái đầu nhỏ của nàng đẩy qua một bên, tiểu ma nữ có năng lực đặc thù, năng lực chạy trốn nói không chừng so với Lâm Lạc còn mạnh hơn.
- Người xấu!
Đường Điềm lại trốn đi một bên nguyền rủa.
Những hung thú này một lớp so một lớp cường đại, sóng thứ năm này liền xuất hiện Huyền Linh cảnh hậu kỳ, hoàn toàn không cách nào tưởng tượng đợt thứ mười sẽ xuất hiện quái vật khủng bố như thế nào! Đương nhiên, mỗi qua một cửa lấy được ban thưởng xác thực rất phong phú, trách không được mọi người có thể thông qua Thần chi thí luyện sẽ xuất hiện thực lực đại tăng lên, nhưng lại không biết còn có nhiều người hơn không có thể kiên trì xuống, ngay cả chết ở đâu cũng không có người hiểu được!
Dù cho Ninh Kiều Nguyệt cũng cảm giác được hào khí có chút áp lực, tiếng nói của mọi người không tự chủ được thấp xuống dưới.
- Ngốc tử, tổng cộng có mười đợt khảo nghiệm, chúng ta không có trở ngại gì chứ?
Tô Mị có chút mềm yếu nói.
- Nhất định có thể!
Lâm Lạc cũng không biết là đang an ủi Tô Mị hay là thành lập tin tưởng cho mình.
- Bất kể như thế nào, chỉ cần có ngươi ở bên người, ta liền hài lòng, chết không hối hận!
Tô Mị giống như mèo nhỏ dựa vào trong ngực Lâm Lạc.
- Ta cũng vậy!
Ninh Kiều Nguyệt tam nữ cũng nhích lại gần, tuy Lăng Kinh Hồng quật cường cũng không nói loại lời nói mềm yếu này, nhưng trong ánh mắt lại tràn đầy quyến luyến đối với Lâm Lạc.
- Nhất định có thể!
Lâm Lạc nắm chặt lại nắm đấm, dùng thanh âm càng thêm kiên định nói ra.
Lữ Nguyệt Đồng xa xa liếc nhìn bọn hắn, chỉ cảm thấy trên người đột nhiên có loại cảm giác trống vắng, nàng tựa ở trên vách tường chợp mắt, nhưng lại hư thoát đến lợi hại, rất muốn có một cánh tay kiên cường có thể dựa vào thoáng một phát.
Chỉ có Đường Điềm là nhàm chán ngáp một cái, cầm người rơm chơi một trận, rất nhanh liền ngủ mất rồi, khóe miệng còn nổi một nụ cười ngọt ngào, tựa hồ mơ tới đồ vật thú vị gì đó, còn nói mớ nói:
- Đại phôi đản, xem có đâm chết ngươi hay không!
Trong không gian quỷ dị này cũng không phân ngày đêm, mười hai canh giờ sau, phiên thứ sáu khảo nghiệm đã đến!
Chỉ có một đầu quái vật!
Đây là một con Ngân Dực Phong Xà, có thân thể Cự Mãng, nhưng mọc ra một đôi cánh chim, hai cánh mở ra cũng không thể so với chiều dài nhỏ hơn bao nhiêu. Đầu hung thú này toàn thân có nhan sắc tươi đẹp, nhưng một đôi cánh chim lại thuần trắng sắc, cũng không phải dựa vào lĩnh vực phi hành, mà là phe phẩy hai cánh bảo trì lơ lửng.
Huyền Linh cảnh đỉnh phong!
Khá tốt, Lâm Lạc nhẹ nhàng thở ra, không có vượt qua Huyền Linh cảnh, vậy thì không sao!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.