Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 654: Long Hổ bảng (2)




Yêu tinh a, một ổ yêu tinh!
Lâm Lạc ý chí kiên định, tuyệt không có thể bị nữ sắc sở hoặc, nếu không nào còn có thể nói ở võ đạo tinh tiến!
Hiển nhiên Lữ Nguyệt Đồng là cố ý, đang đọc còn cố ý liếm lấy môi dưới, cái lưỡi đinh hương cuốn động lên cặp môi đỏ mọng, một tia linh dịch giống như can trường xuân dược!
Nhưng nàng căn bản không phải nữ nhân nhu mì, rất nhanh liền không nhịn được gục xuống bàn cười ha hả. Lại để cho Tô Mị ai thán trẻ con không dễ dạy, rõ ràng đối với nàng trái chiếu cố, phải dặn dò, nhưng chỉ có một chút cũng giấu không được!
Lâm Lạc thế mới biết là chúng nữ cố ý đấy, không khỏi đem hàm răng cắn ra tiếng vang.
Về phần hai nhà Lữ Hàn ác chiến, Bạch gia thừa dịp hư mà vào, thì căn bản không có ở bên trong kỷ lục. Mặc dù đối với Hàn, Lữ hai nhà mà nói đây chính là đại nạn diệt tộc, nhưng ở trong mắt bước thứ năm, bước thứ sáu cao thủ, cái này kỳ thật cùng tiểu hài tử chơi đùa không có gì khác biệt!
Đông châu nhân vật chí cũng chỉ có chút dung lượng như vậy, đâu có thể nào đi ghi chép loại việc nhỏ này! Nói khó nghe một chút, tranh đoạt như vậy cơ hồ mỗi ngày cũng sẽ ở cái góc nào đó của Đông châu phát sinh, ai có hứng thú biết rõ!
Về sau, tất cả mọi người đem chú ý bỏ vào trên Long Hổ bảng.
Đây chỉ là tập hợp bảy mươi hai người trẻ tuổi kiệt xuất nhất cả Lãng Nguyệt vực cùng ba mươi sáu tân tú. Cũng không có bao hàm thiên tài vực khác. Nhưng ánh mắt Tô Mị đảo qua một lần, lập tức lộ ra vẻ không vui, khẽ nói:
- Rõ ràng không có danh tự ngốc tử!
- Không có mới tốt, một trăm lẻ tám người ra mặt này là mỗi người đều không được an bình!
Lữ Nguyệt Đồng lắc đầu.
- Mỗi lần sau khi Long Hổ bảng công bố, đều có nhiều người trên bảng rất nhanh liền vẫn lạc rồi!
Bảng này không chỉ là một bài danh đơn giản, hơn nữa từng người trên bảng đều có giới thiệu tương đương cụ thể, đem thực lực chi tiết của bọn hắn phân tích cực kỳ tinh tường. Cũng khó trách rất nhiều người trên bảng như phù dung sớm nở tối tàn, bị người hiểu rõ cả tất nhiên là dễ dàng bị nhằm vào.
Trước mắt, Lãng Nguyệt vực Long bảng xếp hàng thứ nhất là Tào Vân Đông, tu vi bước thứ năm, có bốn hệ chân linh căn!
Thượng diện viết:
- Thủy, Hỏa, Thổ, Kim bốn thuộc tính chân linh căn, Mộc hệ ngụy linh căn. Thủy, Thổ công pháp đều đạt Diệt Linh cảnh hậu kỳ, tu thành hai mươi bảy khiếu huyệt, Hỏa hệ Diệt Linh Cảnh trung kỳ, tu thành mười lăm khiếu huyệt, Kim hệ là Diệt Linh Cảnh sơ kỳ, tu thành mười một khiếu huyệt. Ngụy linh căn công pháp cấp độ không rõ.
- Công pháp đặc thù: Tam Tượng thuật, có thể đem tam hệ lĩnh vực chi lực tạm thời áp tiến vào trong cơ thể, đạt được tăng lên gấp ba lần lực lượng. Hoài nghi có thể đem năm hệ lĩnh vực chi lực toàn bộ áp tiến vào trong cơ thể, lực lượng tăng lên có thể đạt tới gấp năm lần!
- Linh khí: Tử Nguyệt Nhận, trước mắt tối đa chỉ phát huy ra uy năng Toái Linh cảnh, nhưng hoài nghi là Tông Linh khí.
Nội dung không nhiều lắm, nhưng cơ bản đã phác hoạ thực lực Tào Vân Đông đi ra. Thậm chí ngay cả thực lực khả năng che dấu của hắn cũng có được phỏng đoán tương đương, tin tưởng sau khi Tào Vân Đông chứng kiến sẽ phi thường khó chịu.
Bất quá, phần nhân vật chí này chỉ có bình luận đối với thực lực võ giả, về phần tính cách người nọ như thế nào lại không trong phạm vi lý giải, xem như để lại một ít tư ẩn.
Tuổi trẻ thiên tài bên trên bảng ít nhất cũng phải là tu vi bước thứ tư, tuổi từ 50 đến 500 trong lúc đó. 500 tuổi, đây là định nghĩa người trẻ tuổi ở Đông châu, ở trong lúc này chỉ cần tới được Linh Cảnh đều xem như người trẻ tuổi.
- Nếu ngốc tử có thể lại đề thăng hai đại cảnh giới là có thể nhập bảng rồi!
Tô Mị thay Lâm Lạc cảm thấy ủy khuất.
- Không xuất ra hai năm, ngốc tử nhất định sẽ trở thành thiên tài lóe sáng nhất toàn bộ Lãng Nguyệt vực! Không, là cả Đông châu!
Nàng tràn ngập tự tin nói.
Lâm Lạc cười ha ha nói:
- Miễn đi, loại chim đầu đàn này ta không muốn làm, vẫn là im lặng phát đại tài tốt!
Chúng nữ đều nở nụ cười, nếu thanh danh quá lớn mà nói, muốn làm loại chuyện như cướp sạch bảo khố Hàn gia này liền khó tránh khỏi có chỗ cố kỵ.
- Nhưng người muốn lên trên bảng lại nhiều hơn, mỗi ngày đều có rất nhiều người trẻ tuổi tự cho mình là siêu phàm khắp nơi tìm người trên bảng khiêu chiến, không duyên cớ ném đi tánh mạng! Bởi vì hư danh này, hàng năm Đông châu cũng không biết có bao nhiêu người tuổi trẻ mất tính mạng!
Chết tổng không phải sự tình vui sướng gì, tất cả mọi người không khỏi có chút thổn thức.
Sáng sớm hôm sau, bọn hắn ở trong tiệm nếm qua điểm tâm, đang chuẩn bị ra đi, chỉ nghe "Bành" thoáng một phát, đại môn khép hờ bị người nặng nề đá văng ra, đi tới một nam nhân lồng ngực trần trụi, dáng vẻ lưu manh, hiển nhiên là phố phường vô lại.
- Bát Giác Trương, ngươi đến!
Kia nam nhân hướng về phía lão bản khách sạn hét lớn.
- Về sau không thiếu được chỉ điểm ngươi quấy rầy một ít chỗ tốt rồi!
- Hắc hắc, Hổ Gia, ngài lời này ta có thể nghe không rõ, cái gì chỗ tốt chứ?
Khách sạn lão bản được xưng là Bát Giác Trương kia từ phía sau quầy đi ra, cười nịnh nọt, tựa hồ không dám đắc tội lưu manh này.
- Tự nhiên là đại hỷ sự! La lão gia đang muốn cử hành giải thi đấu tuyển chọn tiểu thiếp, tuy ngươi lớn lên không đứng đắn, nhưng khuê nữ kia của ngươi thật đúng là thủy linh, nếu đi tham gia nhất định sẽ bị La lão gia chọn trúng! Cái này về sau phụ bằng nữ quý, La lão gia tùy tiện thưởng ngươi một ít linh đan diệu dược liền có thể cho ngươi phúc thọ vô cương, ngươi nói huynh đệ ta có phải chỉ điểm lão huynh ngươi lấy chỗ tốt rồi hay không?
Nam nhân kia cười to, ngực có một hình xăm con cọp, đại khái cũng là bởi vì cái này mới được xưng là Hổ Gia.
Bát giác Trương chau mày, cười cười nói:
- Khuê nữ kia của ta sao có thể nhập pháp nhãn của La lão gia, không nên đi bêu xấu!
- Bát Giác Trương, ngươi cũng không nên không biết tốt xấu, huynh đệ ta là thay La lão gia làm việc, phàm là cô nương 14 tuổi trở lên trong trấn đều phải ở sáng hôm nay đi trang viên của La lão tham gia tuyển thiếp, nếu dám không theo, hắc hắc, ngươi cũng biết năng lực của La lão hổ, cho dù đem cả nhà của ngươi giết sạch sẽ, các ngươi cũng không có chỗ giải oan!
Hổ Gia vỗ vỗ vai Bát Giác Trương :
- Kết quả là, con gái kia của ngươi còn không phải cũng bị dẫn đi sao, nói không chừng còn bị toàn bộ nam nhân trong trấn luân phiên làm một lần!
Vẻ mặt Bát Giác Trương đau khổ:
- Thế nhưng mà khuê nữ của ta chỉ có mười ba tuổi, phải qua nửa năm nữa mới đến 14 tuổi!
- Còn kém nửa năm sao? Hoàng hoa khuê nữ nha, đương nhiên là càng non càng tốt, mới có thể lấy người vui mừng! Hãy bớt sàm ngôn đi, buổi trưa nếu như nhìn không tới con gái nhà của ngươi, hừ, ngươi liền sớm chuẩn bị hậu sự cho mình a!
- Lẽ nào lại như vậy, cái này có còn vương pháp hay không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.