Hoành Hành Yêu Thần Ký

Chương 48: Diệt thần sát phật




“Đi thôi.”
Âm thanh bình tĩnh vang lên.
Uy áp như một chiếc l-ng vô hình, khóa chặt thời không, ở trong phạm vi của uy áp này, mọi thứ đều trở nên cứng ngắt, đến cả hô hấp đều không thể.
Lan Mị Mị ở trong uy áp này cũng không khỏi khó thở, nếu không phải do Lục Viêm khống chế để nàng không cảm nhận được, có khi đã bị uy áp ép chết rồi.
“Đi đâu?”
Lan Mị Mị lên tiếng hỏi.
Lục Viêm đưa mắt nhìn nàng, lạnh lùng nói ra từng chữ:
“Thiết Lang thế gia!”
Trong nháy mắt đó, một cơn gió lạnh quét qua làm Lan Mị Mị run lên. Nhìn ánh mắt bình tĩnh của Lục Viêm, nàng lại thấy lạnh người, như trước mắt không phải là con người nữa, mà là một ác ma, một ác ma đang dần thức tỉnh.
Đây là một cảm giác vi diệu, nó như là giác quan thứ sáu, dù không thể nhìn thấy nhưng vẫn cảm nhận được rõ ràng. Chẳng qua là nàng cũng không có quá nhiều cảm xúc đối với nó.
Ngay khi nàng còn chưa kịp phản ứng thì cơ thể dần bay lên, trước mắt từng cảnh lóe qua, lấy tốc độ cực nhanh lướt đi. Lan Mị Mị kinh ngạc, cảm xúc đầu tiên là giống như mơ, nhưng một âm thanh vang lên bên cạnh làm nàng biết mình không mơ:
“Chỉ hướng đến Thiết Lang thế gia đi!”
Lan Mị Mị có chút miễn cưỡng quay đầu nhìn sang, vừa mở miệng thì gió đã ùa vào làm làm ho khan từng trận, nàng cũng chỉ có thể gật đầu.
...
Thiết Lang thế gia là một trong mười hai thế gia ở Hắc Ngục thế giới, trước đây Thiết Lang thế gia nằm trong phạm vi lãnh địa của Ngân Dực thế gia, thậm chí là dưới sự quản chế của Ngân Dực thế gia.
Nhưng sau khi Ngân Dực thế gia bị diệt, bọn hắn liền thoát ly khỏi nó, không chỉ thể, bọn hắn còn chiếm lấy một phần lãnh địa của Ngân Dực thế gia, giờ phạm vi lãnh địa của Thiết Lang thế gia có thể đặt ở vị trí thứ sáu trong mười hai thế gia rồi.
Lúc đầu phân chia tài nguyên cùng lãnh địa của Ngân Dực thế gia, tất cả những thế gia khác đều không bằng lòng khi đưa cho Thiết Lang thế gia một phần béo bỡ như thế. Nhưng vì đa phần thế gia đều có khoảng cách khá xa so với Ngân Dực thế gia, chỉ có mỗi Thiết Lang thế gia là gần đó, nên bọn họ đành để Thiết Lang thế gia lấy một nửa lãnh địa.
Đương nhiên lấy lãnh địa thì sẽ không thể lấy thêm tài nguyên, cho nên những thế gia khác cũng có chút an ủi, mà Thiết Lang thế gia có lãnh địa rộng lớn, song lại không có đầy đủ tài nguyên cùng nhân lực, nên cũng không lo sợ có ngày Thiết Lang thế gia vượt mặt.
Huống hồ, sau trận chiến với Ngân Dực thế gia, tổng thực lực của mười hai thế gia đều giảm, mà Thiết Lang thế gia càng thêm yếu, chỉ có ba vị Hắc Kim cường giả trấn thủ, vài chục Hoàng Kim, còn lại thì Bạch Ngân cùng Thanh Đồng.
Bởi vì khoảng cách cũng khá gần, nên chưa tới nửa giờ thì Lục Viêm đã đi tới.
Không gian vặn vẹo, thân ảnh của Lục Viêm cùng Lan Mị Mị chậm rãi bước ra. Đưa mắt nhìn nơi này, không biết là lý do gì mà nơi này canh khác lỏng lẽo.
Vừa đi tới Thiết Lang thế gia, hắn cũng không chút thu liễm khí tức, mà trực diện đi thẳng vào nơi này.
Chỗ này cũng không phải là trụ sở chính của Thiết Lang thế gia, mà là một phần lãnh địa trước đây của Ngân Dực thế gia.
Lục Viêm hướng một tháp canh gác phía trước phất tay, một đạo hàn quang đánh lên đó.
Ầm!
Tháp canh gác như gỗ mục, hoàn toàn sụp đổ xuống. Cây cối gần đó cũng bị gãy hết, có nhiều người không kịp tránh cũng bị đè lên, tay chân gãy cũng là bình thường.
“Aa, có kẻ xâm nhập, chặn hắn lại!”
“Nhanh đi thông báo!”
“Không tốt, kẻ này quá điên cuồng... mau chạy mau, coi bị đè chết!”
]
Từng tiếng la hét không ngừng vang lên, tiếng hét thê lương vang cả một khoảng không gian rộng lớn.
Có vô số Bạch Ngân thủ vệ lao tới muốn chặn Lục Viêm lại, từng kiếm sắc bén chém đến hắn.
“Cút!”
Lục Viêm mí mắt không nhảy một cái, lạnh lùng đánh ra một quyền.
Uỳnh!
Không gian chấn động, một quyền xuyên thủng cả không gian trấn diệt hết thảy toàn bộ thủ vệ lao lên.
Một quyền oanh tạc hơn mười Bạch Ngân, lập tức dọa sợ những đang định lao lên.
Lục Viêm cũng không dừng lại, vừa đi vừa phá hủy hết những kiến trúc ở nơi này. Với thực lực của hắn lúc này, đừng nói là phá hủy những kiến trúc này, coi như là dời núi chặn sông cũng có thể.
Oanh oanh oanh!
Cây cối bị đánh gãy, đất đá vỡ nát, vô số người chết.
Trong chút lát hắn đã đứng ở giữa nơi này, khí tức bạo phát đi ra, lập tức kinh động vô số cường giả của Thiết Lang thế gia.
Phía sâu trong nơi này truyền đến từng tiếng phẫn nộ, lại thấy từng đạo quang mang bay lên.
“Kẻ nào dám đến Thiết Lang thế gia chúng ta gây chuyện?”
Bảy thân ảnh phẫn nộ lao lên đối diện với Lục Viêm, những người này thực lực đều là Hoàng Kim tam tinh trở lên.
“Ngươi là ai, có biết đây là đâu không mà dám tới gây sự!”
Một người trong đó phẫn nộ quát.
“Các ngươi đã bắt Tuyết Mai tỷ tỷ còn nói không có gì, hừ!”
Lan Mị Mị mặt đỏ bừng, nàng không chút sợ hãi lên tiếng nói.
Một gã Hoàng Kim cường giả nhìn Lục Viêm nói:
“Chúng ta không có bắt ai, các ngươi đừng nói bậy”
“Còn chối, rõ ràng là chính người Thiết Lang thế gia các ngươi bắt người! Các ngươi là đám vương bát đản, dám làm mà không dám nhận!”
Lan Mị Mị nóng nảy lên tiếng, đám người này thật sự là bỉ ổi, rõ ràng tận mắt nàng thấy bọn hắn bắt người, vậy mà còn chối cãi.
“Câm miệng, còn dám nói bậy ta cắt lưỡi ngươi trước!”
Một người khác lớn tiếng quát, nói.
“Nói nhảm với bọn chúng làm gì, dám gây chuyện ở Thiết Lang thế gia, bọn chúng phải chết.”
Một tên khác thì nóng giận gầm lớn.
Vừa nói xong, hắn liền lao đến Lục Viêm, một quyền ẩn chứa lực lượng mạnh mẽ đánh đến, không khí nổ tung từng trận.
Lục Viêm sắc mặt lạnh như băng, hắn lúc này không cảm giác được sự tồn tại của Tiêu Tuyết Mai, chỉ sợ là nơi này không có nàng ta, hoặc là nàng ta đã bị đưa đến nơi khác.
Sắc mặt trầm xuống, lại thấy tên Thiết Lang thế gia này đánh tới, hắn lạnh lùng lên tiếng:
“Nếu đã vậy... Các ngươi cùng đi chết đi!”
Ầm!
Một quyền đấm ra, cả thời không băng liệt, một vết nứt kinh khủng tràn ra, một quyền kinh khủng tựa hồ có thể phá Thiên Sơn.
Oanh!
Kẻ lao lên sắc mặt đại biến, nhưng không thể thay đổi được gì, hắn bị một quyền oanh thành cặn bã. Lực lượng dư thừa còn tiếp tục đánh nát một gốc đại thụ to lớn.
“Đáng chết! Giết hắn!”
Sáu người còn lại kinh hoảng, ngay sau đó liền tức giận rống lớn, từng quyền từng cước như phô thiên cái địa.
Thực lực những người này đều là Hoàng Kim cấp, nếu một người còn có thể nhỏ bé, nhưng khi sáu người cùng tập trung lại, đến cả không gian cũng run lên.
Đối diện với sáu người cùng đánh đến, Hắc Kim cường giả cũng có thể bị đánh chết. Đáng tiếc, Lục Viêm không phải Hắc Kim cường giả...
“Nếu đã vậy, các ngươi có thể chết được rồi...”
Tay phải đưa lên...
Nhẹ nắm lại...
Răng rắc!
Thời không đột nhiên ngừng lại, không gian trở nên cứng ngắc, dưới con mắt kinh hoàng của đám người Thiết Lang thế gia, không gian nứt ra từng vết, mỗi vết đen như vang lên từng tiếng vù vù kinh khủng.
Mà những vết nứt này, chính là từ trên đầu đám Hoàng Kim cường giả ập xuống, đem bọn hắn nuốt vào trong.
“Aaa!”
Cả đám không ai kịp phản ứng đã hoàn toàn bị không gian vết nứt nuốt chửng vào trong. Tiếp đó là từng tiếng xương cốt bị nghiền nát vang lớn, kèm theo tiếng hét thê lương không gì sánh được.
Lại nhìn xuống đám người bên dưới, đột nhiên thấy từng đạo hắc ám điên cuồng dâng trào, đem toàn bộ trăm dặm xung quanh bao trùm, không một tiếng động vang lên, một giây sau, hắc ám lui dần.
Thế nhưng một điều kinh khủng lập tức hiện ra, vốn hơn vài ngàn thủ vệ đang hoảng sợ lúc trước, lúc này đã không thấy bóng dáng đâu.
Hoàn toàn trống rỗng, không một bóng người...
“Đi, tới tổng bộ của Thiết Lang thế gia”
Lục Viêm không để tâm đến Lan Mị Mị đang choáng váng bên cạnh, âm thanh phiêu đãng vang bên tai.
Hắn một tay ôm người, một tay còn lại đồ diệt hết thảy.
Trên đường đi, gặp thần sát thần, phật cản diệt phật!
Máu nhuộm thương khung, thi chất thành núi, từng tiếng hét thê lương vang lên không ngừng.
Sau này, cứ mỗi lúc hoàng hôn buông xuống, người ta lại thấy từng cỗ thi thể thấp thoáng trong biển máu.
Thiết Lang thế gia, những nơi phân địa, cứ thế mà bị đồ diệt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.