Hoàng Tử Yêu Nghiệt

Chương 740: Sao Hắn Có Thể Không Biết Đến Himalaya Được





“Ngươi… Vậy ý ngươi là không muốn lui binh, cố chấp đối đầu với vương triều Khổng Tước chứ gì?”
Advertisement
Thổ Chân Danh Phá cười nói: Không không… Ta không phải muốn đối địch với vương triều Khổng Tước, mà là… muốn hủy diệt tất cả các nước trên bán đảo Ấn Độ cổ này, dĩ nhiên cũng kể cả vương triều Khổng Tước…”
Sứ thần của A Dục Vương tức giận nhìn Thổ Chân Danh Phá.
“Tên man di nước ngoài này! Đồ giặc Oa, đúng là không biết sống chết! Cứ đợi đại quân vương triều Khổng Tước đến chôn sống các ngươi đi…”
Thổ Chân Danh Phá bỗng sầm mặt nói: “Man di? Giặc Oa? Hừ… Dân tộc thấp kém như các ngươi mới là rác rưởi nên bị dọn dẹp, nếu ngươi còn dám nói một câu bậy bạ, bây giờ ta sẽ cắt lưỡi ngươi…”
Sứ thần đó sửng sốt nhưng lại không dám khiêu khích nữa, bàn tay to vung lên nói: “Được… vậy gặp nhau trên chiến trường, cáo từ…”

Nhìn sứ thần rời đi, Thổ Chân Danh Phá cười nói: “Đúng là một dân tộc ngây thơ! Thật không biết chúng có tư cách gì mà chiếm được lãnh thổ rộng lớn như vậy, chúng ta nhất định phải chiếm được bán đảo Ấn Độ này, biến nơi này thành quê hương của Phù Tang, vực dậy tinh thần của Phù Tang”.
Khi tin tức người Phù Tang không đồng ý rút lui, còn lớn lối muốn san bằng bán đảo Ấn Độ truyền về vương thành Đức Lý, tất cả mọi người đều tức giận không thôi, ngay cả A Dục Vương cũng không hề do dự phát lệnh tấn công…
Đại quân năm mươi vạn người của vương triều Khổng Tước mang theo đủ loại vũ khí tác chiến và đàn voi năm trăm con nhanh chóng tập kết đến gần thành Mạt Lạp Ngõa, chuẩn bị khai chiến với người Phù Tang bất cứ lúc nào…
Thành Thiên Khải, Hoa Hạ.
Lãnh Thiên Minh đang xem bản đồ thế giới và bàn bạc về kế hoạch tiếp theo với Đa Đoạt.

“Đa Đoạt, mấy nước nhỏ ở phía Nam chúng ta không mạnh, tìm bừa một cái cớ chiếm lấy là được, chỉ có một rắc rối nhỏ là vương triều Khổng Tước ở bán đảo Ấn Độ, ông nghĩ thế nào?”
“Hoàng thượng, mặc dù bán đảo Ấn Độ này khá gần với chúng ta, nhưng cách một dãy núi cực lớn, người Ấn Độ gọi nó là núi thánh nữ Himalaya, nghe nói điểm cao nhất trên đỉnh núi không phải là nơi con người có thể vượt qua, thế nên e là chúng ta không dễ ra tay với vương triều Khổng Tước”.
Lãnh Thiên Minh lặng im gật đầu, là một người xuyên không, sao hắn có thể không biết đến Himalaya được.
“Cái này ta biết, nhưng ngoài con đường này vẫn còn rất nhiều lựa chọn, chẳng hạn như đi qua đại lục Tây Âu phát động tấn công trực tiếp từ thảo nguyên, cũng có thể nhờ sức mạnh hải quân để xuôi nam, tấn công lên bờ từ bờ biển, ông nghĩ có được không?”
“Cái này… không phải không được, chỉ là phải tốn khá nhiều thời gian và sức lực, không biết hoàng thượng… tại sao lại có hứng thú với bán đảo Ấn Độ này như thế?”
“À… không tại sao cả, chỉ là không ưa chúng mà thôi…”
“Hả?”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.