Hoàng Tử Yêu Nghiệt

Chương 734: “không Bây Giờ Người Chính Là Đại Nhân”





Khi họ hiểu ra vấn đề thì hỏa pháo trên thuyền của người Phù Tang đã khai hỏa rồi.
Cả bãi biển bỗng chốc ngập trong chiến hỏa, chỗ nào cũng nghe thấy tiếng nổ, vô số binh sĩ Phù Tang vượt qua bãi cạn, đặt chân lên phần đất liền của đảo Tích Lan.
“Á...”
Advertisement
“Giết cho ta...”
Binh sĩ Phù Tang chịu cảnh uất nghẹn suốt mấy năm cuối cùng cũng tìm được nguồn cơn để xả giận, thành phố và thị trấn bên bờ biển nhanh chóng bị cướp sạch sành sanh.
Vô số bách tính trên đảo Tích Lan bị giết chết không nương tay, nhiều phụ nữ bị đưa về quân doanh, tiếp tục sênh ca...!
Các binh sĩ của vương triều Khổng Tước thử dùng cung tên để phản công, nhưng họ phát hiện ra mình không bắn được tới chỗ đối phương, mà vũ khí của đối phương thì cứ như sấm sét vậy.
“Đùng...!đùng...!đùng...”
Bách tính trên đảo Tích Lan cũng không còn tâm trạng gì mà ca hát nhảy múa, chỉ biết tháo chạy khắp nơi...!
Viện khoa học, thành Thiên Khải, nước Hoa Hạ.
Mười mấy người được chia cho Cảnh Nhị Ngưu làm trợ thủ của hắn ta, nhưng Cảnh Nhị Ngưu trước giờ rất hướng nội, căn bản không biết phải giao thiệp với người khác thế nào, chỉ có thể một mình nằm phủ phục lên hỏa pháo mà nghiên cứu.

“Cảnh...!Cảnh đại nhân, có cần bọn ta giúp gì không?”
“Ôi chao...!ta chỉ là người làm pháo thôi, các vị đại nhân đừng gọi ta là đại nhân”.
“Không...!bây giờ người chính là đại nhân”.
“Không không...!các vị mới là đại nhân”.
“Vậy...!xin hỏi mấy đại nhân như bọn ta, bây giờ nên làm gì?”
“Điều này...!ta đâu dám sai sử các đại nhân...”
Ôi mẹ ơi...!đám đông đực mặt ra, tên ngốc này rốt cuộc từ đâu chui ra vậy, đây chẳng phải một tên ngốc sao.
“Cảnh...!Cảnh à, là thế này...!Giáp đại nhân bảo bọn ta làm cùng ngươi, nghiên cứu hỏa pháo kiểu mới.
Một mình ngươi vùi đầu làm việc thì bọn ta sẽ bị mắng đấy, ngươi không thể hại bọn ta được...”
“Ồ, vậy ta hiểu rồi, hiện giờ quả thực có vài vấn đề cần giải quyết đấy.
Thứ nhất là làm thế nào đưa đầu đạn vào trong vỏ đạn, còn phải đảm bảo đầu đạn sẽ không bị dẫn nổ cùng một lúc.
Ý tưởng của ta là thiết kế một thiết bị dẫn nổ ở phần đầu của đầu đạn, chỉ khi đầu đạn bị va chạm mới phát nổ.
Thứ hai là phương thức b4n ra, ta định làm một thiết bị có dạng như dây thừng ở máy bắn đá, lắp đặt vào phần đáy của nòng pháo, gắn thêm một cây gậy sắt, thông qua dây thừng dẫn sang gậy sắt, va chạm vào phần đáy của vỏ đạn, dẫn đến thuốc súng bên trong vỏ đạn bốc cháy, đẩy đầu đạn b4n ra ngoài.
Các vị cảm thấy thế nào?”
Đám đông suy xét trong thoáng chốc, tuy rằng những ý tưởng này quá to gan lớn mật, nhưng về lý thuyết, chỉ cần làm ra được đầu đạn phù hợp với yêu cầu là hoàn toàn có thể thực hiện.
Tất cả mọi người nhìn Cảnh Nhị Ngưu với vẻ ngạc nhiên, ôi chao...!xem ra tên tiểu tử này đúng là một thiên tài?
“Cảnh...!Cảnh đại nhân, thiết bị dẫn kia do đội của bọn ta phụ trách thiết kế, bọn ta nhất định sẽ dốc hết sức...”
“Cảnh đại nhân, đầu đạn này cứ giao cho bọn ta thiết kế...”
“Cảnh đại nhân, chủ thể cứ để đội của bọn ta làm...”
Cảnh Nhị Ngưu mỉm cười ngượng ngùng.
“Vậy làm phiền chư vị đại nhân rồi, nhưng có một điều này cần chú ý: đường kính của đầu đạn không được quá to, vả lại còn phải phù hợp với đường kính của nòng pháo mới có thể kéo giãn độ dài của nòng pháo, tạo ra hỏa pháo thực sự bắn được xa”.
“Vâng...!Cảnh đại nhân...”
Hoàng cung, thành Thiên Khải.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.